Dược Thần

Chương 990: Người thủ hộ Thần Điện (2)

- Tư Khoa Đặc ta muốn giết người, vẫn chưa có người nào có thể ngăn cản.

Trong miệng Tội Ác Chi Chủ hừ lạnh một tiếng, một cổ linh lực ngập trời từ trong thân thể hắn bay lên, lập tức, thiên địa biến sắc, phảng phất như ngày tận thế tiến đến, tất cả linh lực đều cuồng bạo, bàn tay của hắn duỗi ra, nhắm ngay năm người Kiệt Sâm, muốn ra tay lần nữa.

- Không biết tốt xấu!

Thanh âm ù ù, tràn đầy uy áp lại vang lên trong thiên địa lần nữa, lời nói một hồi ầm ầm!

Cách bọn người Kiệt Sâm không xa, hư không trong nháy mắt lộ ra một vết nứt không gian thật lớn, trong lỗ thủng không gian đen kịt, lặng yên thò ra một lợi trảo kim sắc cự đại.

Lợi trảo này là như thế nào a! Chỉ có bốn ngón, mỗi ngón đều dài hơn mấy trượng, trên lợi trảo hiện đầy lân phiến kim sắc, những lân phiến này toàn thân hiện lên Tử Kim sắc, tản ra ánh sáng trong suốt, vô số đại đạo pháp tắc kim sắc lưu chuyển ở trên lân phiến, làm cho người ta có một cảm giác thâm thúy, hùng vĩ.

Càng làm người giật mình chính là móng tay trên lợi trảo này, phảng phất như là kim cương vĩnh hằng, có đạo đạo vầng sáng kim sắc lưu chuyển, tản mát ra khí tức kinh người, chỗ nó xẹt qua, hư không như là giấy vụn bị phá thành mảnh nhỏ.

Kim sắc cự trảo này, phảng phất như là cửu thiên Thần Long từ trên đám mây thò Long trảo ra, nhắm ngay Tội Ác Chi Chủ mà đến, nơi nó đi qua, hư không không ngừng phá diệt, không thể ngăn cản.

Uy thế nhiếp trảo mãnh liệt, làm cho người ta kinh hãi.

Phù phù!

Ở đây hai người Lạc Khố Ân cùng A Cơ Mễ Đức tu vi kém cỏi nhất, hai mắt tối sầm, ở dưới cổ uy áp này thiếu chút nữa không có đặt mông ngã ngồi, Lôi Nặc cũng là sắc mặt tái nhợt, chỉ có hai người Kiệt Sâm cùng Vi Ân coi như trấn định.

Đối mặt một màn kinh người này, trên bầu trời, trong đôi mắt Tội Ác Chi Chủ mạnh mẽ tuôn ra một đoàn ánh sáng chói mắt, một cổ lực lượng kinh người, phảng phất như núi lửa phun trào từ trong thân thể hắn nháy mắt bộc phát ra, tay phải của hắn trong nháy mắt xuất hiện một thanh hắc sắc chiến đao, tản mát ra khí tức hủy diệt. 

Vân Vụ chiểu trạch, thân là một trong bảy đại cấm địa đại lục, chỗ sâu nhất dị thường nguy hiểm, coi như là Thánh Linh Sư cửu giai tiến vào, cũng là cửu tử nhất sinh, tuy Tội Ác Chi Chủ thân là tồn tại cao cấp nhất đại lục, nhưng trong nội tâm như thế nào lại không cảnh giác, lúc trước hắn biểu hiện ra đối phó mấy người Kiệt Sâm, thực tế là muốn bức chủ nhân của thanh âm kia ra tay.

- Diệt thế đao, phá diệt muôn đời!

Thanh âm hùng vĩ từ trong miệng Tội Ác Chi Chủ truyền ra, hắc sắc chiến đao trong tay Tội Ác Chi Chủ, phút chốc phóng ra một đạo đao ảnh hắc sắc mê mông, phảng phất như một ngọn núi hắc sắc đứng ngạo nghễ thiên địa, bổ về phía kim sắc lợi trảo.

Một cự trảo kim sắc, một hắc sắc đao ảnh, cứ như vậy ở trong hư không nặng nề đụng vào cùng một chỗ.

Ông!

Phảng phất tảng đá nhập mặt hồ, hư không lập tức rung động kinh người, rung động đến mức hư không trong nháy mắt nghiền nát.

Kim sắc cự trảo tựa hồ nhẹ nhàng run rẩy lên, tản mát ra từng đạo kim quang, lan qua hắc sắc đao ảnh.

Hắc sắc đao ảnh cũng rung động lắc lư, trong khoảnh khắc hoàn toàn nát bấy.

Một trảo, vô thanh vô tức, trong nháy mắt đánh tan đao ảnh của Tội Ác Chi Chủ.

Kim sắc cự trảo thế đi không giảm, trong ánh mắt kinh hãi của Tội Ác Chi Chủ, trong nháy mắt đi tới trước mặt của hắn, vỗ nhè nhẹ trên ngực hắn.

Oanh!

Áo choàng trên người Tội Ác Chi Chủ trong nháy mắt vỡ vụn, lộ ra một khuôn mặt tái nhợt, cả người trong tiếng nổ đùng nặng nề quẳng đi ra ngoài, hai mắt trừng tròn xoe, trong ánh mắt mang theo kinh hãi, một chùm máu tươi từ trong miệng của hắn mạnh mẽ phụt lên, huyết tinh mà tiên diễm.

- Cái này…

Nhìn thấy một màn kinh người này, bọn người Kiệt Sâm trừng lớn hai mắt, trong đôi mắt mang theo kinh hãi.

Đối mặt kim sắc cự trảo kia, Tội Ác Chi Chủ thân là Thành chủ Tội Ác Chi Thành, một trong cửu đại thế lực đại lục, lại không có chút lực chống cự nào, một chiêu liền bị đánh bay, cái này, lại là thực lực như thế nào?

- Cho ngươi một giáo huấn, cút khỏi Vân Vụ chiểu trạch, lại khiêu khích oai nghiêm, ta chắc chắn cho ngươi vạn kiếp bất phục.

Kim sắc cự trảo một kích trúng đích, cũng không có tiếp tục truy kích, sau đó chậm rãi thu hồi, biến mất ở trong hư không, đồng thời, thanh âm ù ù cũng không ngừng quanh quẩn trong Vân Vụ chiểu trạch.

Trên mặt Tội Ác Chi Chủ tràn đầy kinh hãi. . . Sưu!

Không có dừng lại chút nào, thân hình của hắn một hồi mơ hồ, trong nháy mắt biến mất trong thiên địa, thoát đi khỏi nơi này.

Cả Tử Vong Mê Cung, lại khôi phục bình tĩnh lần nữa.

Bọn người Kiệt Sâm liếc nhau, lúc này Lôi Nặc bay lên, trong miệng hô lớn, mục quang nhìn về phía ở chỗ sâu trong Vân Vụ chiểu trạch, cung kính nói:

- Đa tạ ân cứu mạng của các hạ.

- Đa tạ ân cứu mạng.

Bọn người Vi Ân cũng đồng thanh nói.

Nếu như không có kim sắc cự trảo đột nhiên xuất hiện này, chỉ sợ mấy người Kiệt Sâm tao ngộ Tội Ác Chi Chủ, hôm nay sẽ lành ít dữ nhiều.

Dùng thực lực của Vi Ân, Kiệt Sâm, trên đại lục tuyệt đối có thể coi là cao thủ đứng đầu, nhưng mà đối mặt Tội Ác Chi Chủ, tồn tại ngạo thị đại lục mà nói, thực lực vẫn là có vẻ không đủ xem.

- Không cần đa lễ!

Thanh âm ù ù, vang lên trong thiên địa.

- Xin hỏi các hạ đến tột cùng là. . .

Mục quang Lôi Nặc nhìn qua ở chỗ sâu trong Vân Vụ chiểu trạch, kích động lên tiếng, hắn được Thí Thần Nạp Địch Mỗ truyền thừa, đối với chủ nhân của thanh âm này, lại vô cùng hiếu kỳ, nội tâm tràn đầy kích động.

- Ta? Ngươi có thể coi ta là người thủ hộ Thần Điện.

Thanh âm kia nói.

- Người thủ hộ Thần Điện?

Lôi Nặc thì thào, lại hô lớn nói:

- Vậy xin hỏi các hạ, cùng Thí Thần Nạp Địch Mỗ là quan hệ như thế nào? Lệnh bài thừa kế của ta, lại là chuyện gì xảy ra?

Đối với Thí Thần Nạp Địch Mỗ này, trong nội tâm Lôi Nặc tràn đầy nghi hoặc, mà bọn người Kiệt Sâm cũng lắng tai nghe.

- Thí Thần Nạp Địch Mỗ. . .

NTthanh âm ù ù sâu kín truyền đến, như là lâm vào trong hồi ức, đã không có tiếng vang, sau một lúc lâu, mới lại lần nữa vang lên:

- Này là chủ nhân của ta.

- Chủ nhân?

Trong đôi mắt Lôi Nặc có một tia nghi hoặc:

- Ta muốn biết sự tích Thí Thần Nạp Địch Mỗ này, vì cái gì trong di tích này không có? Còn người thừa kế lại là chuyện gì xảy ra?

Từ khi Lôi Nặc được Thí Thần Nạp Địch Mỗ truyền thừa, mỗi ngày chỉ ở trong không gian Kim hệ tu luyện, hiểu được bí pháp khống chế Kim hệ Linh Sư chín thức, đối với cái khác, lại là hoàn toàn không biết.

- Người thừa kế, những vật này, cũng không phải ngươi bây giờ nên biết, bởi vì, ngươi chỉ là tiếp nhận chủ nhân truyền thừa, đến khi triệt để được truyền thừa, hiện tại ngươi cần làm, là hảo hảo tu luyện, mau chóng đem thực lực của mình tăng lên, khi ngươi hoàn toàn nắm giữ bí pháp khống chế Kim hệ Linh Sư, tấn cấp Linh thần, mới là thời điểm chân chính được chủ nhân truyền thừa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất