- Tần lão sư, người có thể đi theo ta được không?
Vô Âm khẽ cắn môi, khuôn mặt bất đắc dĩ nói.
- Sao? Có chuyện gì à?
Tần Lập cười hỏi. Ở Cao cấp Học viện, những nữ tử này gần như mỗi người đều có bối cảnh không tầm thường! Lại nói nữ tử có bộ dáng cực kỳ yêu mị Vô Âm này, phụ thân của nàng chính là Thành chủ của một tòa đại thành trong Thanh Long Quốc! Khác hẳn với Mạc gia có thực lực bình thường, gia tộc của Vô Âm đã cực kỳ xa xưa, gia tộc uẩn hàm cực kỳ thâm hậu!
Cho nên Tần Lập cũng không cho rằng có tên nào ăn no rỗi việc đến tìm phiền toài với bọn họ!
- Ai da, không phải đi theo ta ngươi sẽ biết hay sao?
Vô Âm nắm lấy tay Tần Lập, hướng về một mảnh rừng nhỏ trong học viện kéo đi.
Nguồn: http://truyen360.comKhông ít học viên đều trợn mắt há mồm nhìn một màn này, thầm nghĩ Vô Âm quả nhiên là mạnh bạo, không ngờ trước mặt bao người mà dám tán tỉnh Tần lão sư.
- Còn nắm tay lão sư kéo vào khu rừng nhỏ trong trường, nàng muốn làm gì?
Phát hiện này khiến cho không ít nữ sinh trong lòng thầm mến Tần Lập thương tâm muốn chết, cảm thấy thế giới này rất u ám. Tần giáo sư Tần Hầu gia, anh tuấn tiêu sái, tuổi còn trẻ mà thực lực đã rất xuất chúng đã bị tiểu yêu nữ Vô Âm kia kéo vào trong khu rừng như thế!
Một tin tức này cũng nhanh chóng truyền khai khắp Học viện!
Mà lúc này, từ trên người của Vô Âm, Tần Lập cũng cảm nhận được một cỗ khí tức nôn nóng, đành phải theo nàng tiến vào trong rừng cây này!
Thiên Nguyên Đại Lục linh khí dư thừa, các loài thực vật đều cực kỳ cao lớn, tươi tốt, tản ra sự thanh tân thấm lòng người!
Nơi này cũng là nơi tốt nhát mà các học viên của Cao cấp Học viện thường lui tới nói chuyện!
- Tần lão sư, không thấy Công chúa đâu cả!
Vừa mới chạy tới phạm vi khu rừng, hơi thở vẫn còn chưa hồi phục, Vô Âm liên nói ra tin tức như quả bom này!
Tần Lập sửng sốt một chút nói:
- Vì sao lại không thấy? Không phải bên người Công chúa còn có vài hộ vệ Địa cấp cao giai sao? Mà trong thành Thanh Long này thì kẻ nào không muốn sống có ý đồ xấu với Công chúa chứ?
- Không phải như thế!
Vô Âm cắt đứt câu nói của Tần Lập, vẻ mặt lộ ra sự lo lắng noi:
- Là Công chúa trốn ra ngoài, chẳng lẽ ngươi không nghe nói tới sự kiện kia sao?
- Trốn đi?
Chân mày của Tần Lập cau lại, nhìn Vô Âm
- Ta nghe cái gì? Vô Âm đồng học, loại chuyện này không thể nói đùa được!
- Ai nói giỡn với ngươi! Hoàng Thượng muốn Công chúa lập gia đình! Công chúa không muốn liền lặng lẽ trốn đi! Chuyện lớn như thế không ngờ ngươi còn không nghe thấy?
Vô Âm có chút phẫn nộ nhìn Tần Lập. Tiểu Công chúa đối với Tần Lập tràn đầy tình ý, toàn bộ Cao cấp Học viện sợ là không ai không biết!
Ngày đầu tiên Tần Lập đến Cao cấp Học viện bị một đám lão sư ghen tị chính là vì Công chúa đã chú ý tới hắn. Sau đó, trên triều đường, khi người phe phái Thái tử công kích Tần Lập thì lại là Công chúa điện hạ vì hắn mà lên tiếng! Lại sau đó, mỗi khi Tần Lập đi tới Cao cấp Học viện thì Công chúa cả ngày đều đi theo bên người hắn!
Điều này nếu không phải là thích thì kêu là cái gì? Vô Âm không tin Tần Lập không nhìn ra, nhưng cái tên chết tiệt này vẫn làm bộ như không biết đến khiến nàng hận hắn đến thấu xương!
Chẳng lẽ Tần Lập không nhìn ra? Đương nhiên là không phải!
Tần Lập cũng có sự khó xử riêng của chính mình! Theo suy nghĩ của một nam nhân thì dường như mỹ nữ càng nhiều càng tốt! Nhưng lo lắng về một phương diện khác, Thượng Quan Thi Vũ vãn đang ở trên Huyền Đảo lặng lẽ chờ mình. Chẳng lẽ mình có thể ở sau lưng nàng trêu hoa ghẹo nguyệt? Đến hai mỹ nữ nũng nịu trong nhà kia, Tần Lập vẫn đều sử dụng cách đối đãi tránh khỏi đề tài liên quan đến tình cảm, càng đừng nói tới tiểu Công chúa có thân phận cao quý này!
Cho dù Hoàng Thượng muốn gả Công chúa cho Tần Lập thì Tần Lập cũng sẽ cự tuyệt! Không phải hắn không thích mà trong lòng hắn đã khắc sâu bóng dáng của một người khác!
- Vô Âm đồng học, ngươi đừng vội khiển trách ta! Trước hết ngươi hãy nói ta biết rốt cuộc xuất hiện sự tình gì?
Tần Lập thở dài một tiếng, chậm rãi nói.
- Buổi chiều hôm qua, Thủ tịch Đại Cung phụng Trần Diệc Hàn Trưởng lão của Hoàng gia tự mình mang theo một đám người tới học viện, nói là đến tham quan. Ngay cả Viện trưởng đại nhân vốn luôn luôn bế quan cũng phải xuất quan lộ diện cùng đi. Những người đó ai cũng đều vênh váo tự đắc, cực kỳ cao ngạo. Sau khi đến thăm thì nói rằng thiên tài của thế tục chẳng qua cũng chỉ là như thế! Những học viên trong Học viện đều rất tức giận, Công chúa tiến lên cùng với thanh niên kia lý luận, không ngờ răng sau khi thanh niên kia nhìn thấy Công chúa thì ánh mắt sáng cả lên, sau đó biết Thiên Tiên là Công chúa thì chỉ nói một câu liền rời đi!
Vô Âm nói tới đây thì biểu tình đã cực kỳ phẫn nộ!
Tần Lập thật sự không biết chuyện này, ngày hôm qua hắn một mạch vẫn tu luyện trong phủ. Hắn cũng không phải là thần, không có khả năng chuyện gì cũng biết được! Tây Qua tuy đã thành Long đầu của các thế lực ngầm ở thành Thanh Long, nhưng thời gian còn ngắn, muốn ổn định cần phải hao tổn không ít thời gian! Cho nên nhất thời có một số tin tức không quá trọng yếu thì cũng không phải được chuyển tới rất nhanh!
Huống chi một số tin tức trong Cao cấp Học viện cũng không phải là thế lực ngầm có thể hoàn toàn nắm giữ!
Tuy nhiên có thể khiến Trần Diệc Hàn cùng với vị Viện trưởng chưa từng thấy mặt kia cùng đi thì có thể thấy được địa vị của đám người kia!
- Nói gì?
Tần Lập thản nhiên hỏi.
- Thanh niên kia nói ngươi là Công chúa sao? Ta nhìn ngươi khá vừa mắt, ngươi miễn cưỡng cũng đủ tư cách làm nữ nhân của ta! Thân phận hoàng thất mà chỉ nói là có thể! Chờ ngươi đi với ta tới nơi đó, ngươi sẽ biết ta không nói sai!
Vô Âm nghiến răng nghiến lợi nói:
- Đám người kia cực kỳ cuồng vọng, rất đáng hận!
Ánh mắt Tần Lập lóe lên!
- Sau đó thì sao?
- Sau đó Công chúa liền mắng chửi hắn một hồi! Nói hắn quá tự cao tự đại, chết cũng sẽ không gả cho hắn!
Vô Âm nói xong, thở dài:
- Kỳ thật Công chúa thấy Trần Diệc Hàn trưởng lão cùng với lão Viện trưởng phải tự mình đi cùng người này đã biết lai lịch của bọn họ không đơn giản! Nhưng bọn họ lại hoàn toàn coi thường Cao cấp Học viện! Công chúa tức khí mới ra mặt cãi nhau với bọn họ mấy câu. Không nghĩ tới, liền xảy ra chuyện tình như thế! Người nọ căn bản không thèm nhìn Thiên Thiên Công chúa, đối mặt với sự phẫn nộ của đám học viên trong Học viện thì đều biểu hiện thần sắc ung dung bình thản. Dường như trong mắt bọn họ, chúng ta chỉ là một đám kiến hôi! Quá khinh người, làm cho ta tức đến chết đi được!
- Sau đó sáng hôm nay đã không thấy Công chúa đến Học viện!
Tần Lập lại hỏi.
- Chỉ là như thế thì đã tốt! Cho dù bị Hoàng Thượng giam lỏng thì ít nhất có thể chứng minh thân mình nàng an toàn, không thành vấn đề!
Khuôn mặt Vô Âm lộ ra vẻ mặt mất mát nói:
- Công chúa đã sớm tìm ta, nói cho ta biết rằng Phụ Hoàng của nàng đã đáp ứng rồi! Bởi vì nếu không đáp ứng thì Hoàng thất của Thanh Long Quốc đều bị tuyệt diệt! Nói rằng những người đó quá mạnh, ngay cả một số lão tổ tiên đã tiến nhập vào nơi thần bí của Hoàng thất Thanh Long Quốc đều không thể trêu chọc! Sau đó, Thiên Thiên nói rằng nàng rất tiếc phải rời xa ta, càng không nỡ rời xa ngươi!
Vô Âm nói xong, ngẩng đầu lên, hai hàng nước mắt tuôn rơi, bỗng nhiên quỳ trên mặt đất nức nở nói:
- Tần lão sư, cầu xin ngươi vì mối tình thắm thiết mà Thiên Thiên dành cho ngươi, mau đi cứu nàng! Đừng để nàng bị những người đó bắt đi! Bởi vì nam nhân kia nhất định sẽ không mang hạnh phúc đến cho Thiên Thiên! Hắn là vi Thiên Thiên châm chọc hắn nên muốn báo thù. Cho nên ngươi phải đi cứu Thiên Thiên!
Tâm tình của Tần Lập vốn rất tốt lúc này cũng trở nên có áp lực, tự thân nâng Vô Âm đứng lên, có chút bất đắc dĩ nói:
- Hoàng thất của Thanh Long Quốc có ít nhất là hơn trăm võ giả Thiên cấp! Thủ tịch Cung phụng Trần Diệc Hàn trưởng lão lại đã đạt tới Thiên cấp cửu giai. Mà viện trưởng của chúng ta nghe nói cũng đã đạt tới Thiên cấp bậc chín. Vô Âm, ngươi nói bọn họ có thể trơ mắt nhìn Công chúa bị đưa vào hố lửa sao? Bọn họ nếu không thể ngăn cản chuyện này thì một võ giả Địa cấp như ta có năng lực làm được cái gì bây giờ?
- Vậy làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Vô Âm tựa người vào một thân cây, lệ tràn đầy mi, vô lực ngồi xuống thì thào nói:
- Thiên Thiên nói nàng dù chết cũng sẽ không gả cho người khác! Khi đã tới địa phương của người kia sẽ liền tự sát! Ông trời ơi, vì cái gì mà tên đáng chết kia lại đến nơi này? Nếu lợi hại như thế thì sao lại đến trêu đùa với những người như chúng ta! Huhuhu!
- Vô Âm, ngươi trước tiên đừng khóc nữa! Ngươi nhất định biết nàng đang ở đâu đúng không? Ngươi mang ta đi gặp nàng! Ta muốn biết rốt cục người ta sẽ cứu nghĩ như thế nào? Có thể giúp nàng được không?
Trong lồng ngực của Tần Lập cũng đồng dạng dâng lên một ngọn lửa! Cũng không phải là hắn thích Công chúa Triệu Thiên Thiên như thế nào mà là rất phẫn nộ với loại hành vi ỷ mạnh hiếp yếu như thế!
Gần như Tần Lập đã có thể kết luận đám người kia nhất định là đến từ một nơi thần bí! Còn họ đến Thanh Long Quốc làm cái gì thì không thể biết được rồi! Nhưng thân phận của bọn họ cũng rất rõ ràng!
- Tần lão sư, ngươi đồng ý trợ giúp Thiên Thiên? Thật tốt, thật là tốt quá!
Vô Âm lập tức từ trên mặt đất nhảy dựng lên, ôm lấy cánh tay của Tần Lập, khuôn mặt đầy vẻ hưng phấn nói.
- Khụ khụ!
- Ngươi trước hãy buông tay ra rồi hãy nói thì tốt hơn!" Tần Lập thầm nghĩ trong lòng. Vô Âm đỏ mặt, buông cánh tay Tần Lập ra, sau đó nhìn trái nhìn phải, nhẹ giọng nói:
- Tần lão sư, đám người kia thực lực cũng rất mạnh, ta nghe người ta nói thì sau khi bọn họ đi rồi, lão Viện trưởng nói một câu thế này:
- Thế tục trăm năm không bằng người ta mười năm! Chuyện này thật sự phiền toái!
- Không có việc gì! Ngươi phải tin ta, trước hết phải gặp Công chúa đã rồi nói!
Cứ như thế, Vô Âm mang theo Tần Lập đi về chỗ sâu bên trong Học viện! Cao cấp Học viện chiếm một diện tích cực lớn, vượt xa bất kỳ một đại học nào mà Tần Lập từng chứng kiến ở kiếp trước! Hắn cũng đã tới đây nhiều lần nhưng phạm vi hoạt động lại nhỏ tới mức đáng thương!
Vô Âm mang theo Tần Lập đi chừng nửa canh giờ mới đến được chỗ sâu bên trong học viện! Đó là một mảnh rừng rậm tươi tốt với những thân cây mấy trăm năm tuổi!
Địa phương này cũng chính là nơi học viên cao cấp tu luyện lĩnh ngộ, ngày thường thực rất ít khi có người tới, thường vẫn vắng tanh!
Vô Âm hô lớn vài tiếng, Triệu Thiên Thiên mới từ sâu bên trong đám cây cối đi ra, khuôn mặt xinh đẹp tinh tế lúc này lộ ra vẻ bi thương, tiều tụy! Nhất là hai mắt nàng sưng đỏ, chắc là do khóc nhiều quá!
Tần Lập buông thần thức ra cảm thụ một chút! Kỳ thật những hộ vệ của Công chúa đều ở phụ cận, chỉ là không hiện thân mà thôi!
- Tần lão sư, thật xin lỗi, ta không nên để Vô Âm tìm tới ngươi! Nhưng...Nhưng ta cũng không biết nói với ai mới được! Ta không muốn đi theo bọn họ chút nào cả! Không muốn một chút nào!
Triệu Thiên Thiên nói xong nước mắt lại lăn dài trên má!