Duy Ngã Độc Tôn

Chương 416: Khống chế tinh thần!

- Được! Thằng nhãi con! Vậy lão tử liền giết chết ngươi!

Vương Hỏa bị đứa nhỏ này mắng chửi, cơn tức trong lòng đột nhiên bùng nổ, vươn tay chụp về phía đứa nhỏ.

Người mẹ của đứa nhỏ giữ chặt tay con mình, thân tình tuyệt vọng, Trông đám người, trên mặt mọi người đều lộ ra thần sặc phẫn nộ cùng tuyệt vọng.

- Chờ một chút!

Đại Vu sư vẫn ngồi ở chỗ đó không nhúc nhích, đột nhiên há mồm nói.

Vương Hỏa liền ngưng lại, tay hắn còn ở trên đầu đứa nhỏ, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Đại Vu sư. Còn Bái ở bên kia cũng có vẻ nghi hoặc nhìn Đại Vu sư, trong lòng lấy làm kì quái: hôm nay Đại Vu sư như thế nào lại đột nhiên nhúng tay vào loại chuyện này.

- Chẳng lẽ Đại Vu sư mềm lòng rồi ư? Điều này...không có khả năng a!" Trong lòng Bái thầm nghĩ, còn chưa kịp nói ra, liền thấy Đại Vu sư đưa hai mắt nhìn về phía bóng đêm mặt phía đông ngọn núi, chân mày bắt đầu nhăn tí lại.

Trong lòng Bái đột nhiên vừa động, hắn biết nhất định là hai tên nhân loại đáng chết kia lại xuất hiện! Đại Vu sư vĩ đại nhất đã phát hiện ra bọn chúng!

Nghĩ vậy, Bái liếm liếm môi, thầm nghĩ:

- Hai tên võ giả nhân loại kia, dường như rất mạnh, không biết trái tim của chúng, có càng tươi ngon hơn một chút hay không?

Đại Vu sư từ trên ghế chậm rãi đứng dậy, ánh mắt lóe sáng nhìn dãy núi phía Đông, đột nhiên phân phó:

- Lập tức đi lên mặt đông ngọn núi, tìm cho ra hai tên nhân loại chết tiệt kia cho ta! Bọn chúng...đang giết chóc thủ hạ của chúng ta ở đó!

Toàn bộ đám linh thú biến hóa bên này đều xôn xao náo động, phẫn nộ không thôi. Cả đám đều không thể tưởng được, hai tên nhân loại kia lại to gan lớn mật như thế, dám chạy tới nơi này ra tay giết hại "người" của chúng nó!

Đại Vu sư vung tay lên:

- Tất cả đều đi đi! Phải chắc chắn đánh chết hai người kia! Không cần bắt sống, các ngươi không có bản lãnh đó! An toàn của ta, còn không cần đến các ngươi bảo hộ!

Cả đám linh thú chừng bảy tám mươi con, ầm ầm đáp ứng một tiếng, thừa bóng đêm phóng lên nhắm hướng Đông núi cao, rất nhanh chạy đi.

Đại Vu sư nhìn Bái đứng ở nơi đó, sau đó lại nhìn thoáng qua Vương Hỏa, nói:

- Các ngươi tiếp tục đi!

Lúc này trong đám người xao động một hồi, rất nhiều năm qua, lại tình huống này vẫn là lần đầu tiên phát sinh! Những người này đều ý thức đươc cơ hội dường như đã đến rồi! Hiện tại cường giả nơi này, chỉ có một mình Đại Vu sư!

Về phần Bái ư...Bái ở trong mắt rất nhiều người, chỉ là một con cáo mượn oai hùm, là đồ rác rưởi mà thôi!

Đại Vu sư lạnh lùng nhìn đám người, trong hai mắt một lớn một nhỏ đều bắn ra tia hào quang hung ác tàn bạo, lành lạnh nói:

- Các ngươi ai muốn chết cứ thử xem!

Lời nói của Đại Vu sư khiến rất nhiều người kìm lòng không được thân người run run. Năm đó, chính là lão khốn cực kì xấu xí này, dẫn theo đàn linh thú đông đúc giết chết toàn bộ cường giả nhân loại ở địa phương thần bí này. Cho tới bây giờ, trong trận doanh nhân loại, mạnh nhất cũng chỉ thực lực Địa Tôn, và thêm mấy võ giả cảnh giới Nhân Tôn.

Tuy nhiên đối với Đại Vu sư mà nói, các võ giả này căn bản là không tạo thành chút uy hiếp gì.

Vương Hỏa âm lạnh cười nói:

- Bái đại nhân! Thằng nhãi con này?

Bái phất tay lên:

- Giết!

Vương Hỏa cắn răng một cái, chụp một cái vào đầu đứa nhỏ, chỉ cần chụp trúng, lập tức liền có thể đánh nát đầu của đứa nhỏ yếu ớt. Đối với Vương Hỏa mà nói, đầu của đứa nhỏ còn mềm hơn trái dưa hấu.

Đại Vu sư làm mặt tỉnh ngồi ở đó, nhưng trên thực tế, tinh thần lực của nó đã tập trung vào cả đám người ở trận doanh nhân loại. Đồng thời, còn phóng rất nhiều thần thức lan tràn đi ra ngoài, nếu tên võ giả nhân loại kia xâm nhập vào trong này, chỉ cần hắn vừa xuất hiện, Đại Vu sư lập tức sẽ bùng phát chém chết ngay!

Bái nhe răng cười, đứa nhỏ không biết sợ, mấy võ giả nhân loại bị cột vào cây cột kia đày phẫn nộ, bầu không khí trong trận doanh nhân loại đầy bi thương ai oán, mọi hình ảnh đều dừng ở giờ khắc này.

Đại Vu sư đột nhiên thần săc chợt ngưng trọng, vừa lộ ra thần sắc nghi thần nghi quỷ. Đột nhiên Vương Hỏa hét lớn một tiếng, xoay người phóng vọt tới chỗ Bái cách gần hắn, tốc độ đó đã hoàn toàn bộc phát ra tất cả thực lực của Vương Hỏa, nhanh đến không gì sánh kịp!

Mà ngay cả Đại Vu sư, cũng không thể nghĩ tới, trong thân thể Vương Hỏa đã bị hắn hạ cấm chế, hoàn toàn thần phục chúng, trở thành nô lệ của chúng, lại đột nhiên quay giáo phản kích!

Tất cả mọi người bị một màn này sợ đến ngây người, bao gồm Bái trên mặt nó còn đang nhe răng cười!

Ầm!

Rắc...Rắc!

Một tràng tiếng kêu vang, đó là tiếng xương cốt gãy vụn!

Bái không hay ho rồi, bị một kích này của Vương Hỏa bắn bay đi thật xa, gần như tất cả xương cốt trước ngực toàn bộ vỡ vụn! Té trên mặt đất, ở trên mặt nó còn giữ vẻ nhe răng cười, thân thể không ngừng co giật, run run, máu tươi từ trong miệng nó không ngừng phun ra lai láng.

Lúc này đây, ngay cả thần tiên cũng cứu không được nó!

Đại Vu sư phát ra một tiếng rống giận bi phẫn, giơ tay phách không chộp một trảo về hướng Vương Hỏa, trong không khí vặn vẹo một trận, lập tực xuất hiện một bàn tay khổng lồ đầm đía máu tươi, hung hăng chụp vào Vương Hỏa.

Dựa theo lẽ thường mà nói, thực lực của Vương Hỏa vừa mới đột phá đến cảnh giới Chí Tôn, là khẳng định không tránh thoát một trảo này của Đại Vu sư, thế nhưng lại một lần nữa xuất hiện một màn quỷ dị!

Thân mình Vương Hỏa vặn vẹo một cái, khó khăn lắm mới tránh thoát một trảo của Đại Vu sư, sau đó hung hăng tung một quyền, trực tiếp đánh xuyên qua thần thể một con linh thú biến hóa hình đang ngẩn người ở đó, mang theo thi thể con linh thú bị một quyền đánh chết này, hắn lại tung một cưới đá vào đan điền con linh thú khác ở bên cạnh, trực tiếp đã nổ tung đan điền của con linh thú đó, lực bùng nổ thật lớn đánh cho thân mình Vương Hỏa bị bắn bay đi thật xa.

Tất cả mọi người trong đám người bên kia bị luồng lực lượng cực lớn này đánh bạt ra ngoài, kìm lòng không được đều lộ vẻ mặt hoảng sợ.

Bốn võ giả nhân loại bị trói trên cây cột cũng bị lực lượng này đánh trúng cả cột cả người cùng bay tung ra phía sau.

Mãi đến lúc này, trảo thứ hai của Đại Vu sư, bàn tay khổng lồ máu chảy đầm đìa, mới nắm được Vương Hỏa trong tay, bàn tay bản thể của Đại Vu sư dồn sức bóp mạnh một cái, lại nghe Vương Hỏa cười điên cuồng "Ầm" một tiếng...tự bạo rồi!

Lập tức làm cho bàn tay khổng lồ đầy máu tươi của Đại Vu sư kia bị nổ tung tan nát, đồng thời cũng khiến cho mười mấy con linh thú biến hóa ở chung quanh, không kịp chạy trốn bị nổ khiến cho bản thân bị trọng thương, thậm chí có con bị chết thảm đương trường!

Đại Vu sư đứng ở nơi đó trợn mắt như muốn nứt ra, không nghĩ tới trong khoảnh khắc, không những phụ tá đắc lực mà hắn xem trọng nhất bị giết chết, mà ngay cả đám linh thú còn lại nơi này, tất cả cũng đều bị gã nhân loại phát cuồng này dùng phương thực tự bạo nổ tung chết.

Đại Vu sư phát ra một tiếng rít gào phẫn nộ đến cực điểm, sau đó xoay đầu lại, hai mắt nhìn chòng chọc vào giữa đám người, cắn răng nói:

- Ai làm, bước ra cho ta! Bằng không, ta giết chết tất cả những người này!

Bởi vì ngay vừa rồi, Đại Vu sư cũng đã cảm giác được sự tình có chút không đúng, dường như có một tia lực lượng tinh thần cực nhỏ, đột phá vào thần thức của nó, nhưng bởi vì tia lực lượng tinh thần này rất nhỏ, cũng quá yêu, thậm chí còn kém một đầu dã thú bình thường, cũng không bằng một nhân loại bình thường!

Cho nên Đại Vu sư cũng chỉ là lộ ra chút thần sắc nghi thần nghi quỷ, nhưng không nghĩ rằng biến dị đã xảy ra ngay sau đó, tên Vương Hỏa rất sợ chết kia không ngờ lại nổi cơn điên!

Đại Vu sư thật không tin là tên Vương Hỏa kia lương tâm chợt nổi dậy, dùng phương thức tự sát để rửa sạch vết nhơ trên người hắn, một tên nhân loại có thể cấp trái tim người cho Bái ăn, như thế nào có thể đột nhiên làm ra hành vi tự sát đền tội đến bực này?

Cho nên, dứt khoát là có người đang phá rối! Hơn nữa, hẳn chính là một tia thần lực rất nhỏ vừa rồi kia đã ảnh hưởng tới Vương Hỏa!

Đại Vu sư đoán rất chính xác, bởi vì Tần Lập đã đến đây!

Ngay tại phụ cận này, bản thân Tần Lập không có ra tay, mà là dựa vào lực lượng tinh thần mạnh mẽ, khống chế Vương Hỏa, đột nhiên bạo phát làm loạn, khiến cho Đại Vu sư tổn thất vô cùng nghiêm trọng.

Đối mặt với uy hiếp của Đại Vu sư, Tần Lập không thể tự mình hành động, bởi vì cho dù hắn đi ra, cũng không phải là đối thủ của Đại Vu sư. Như vậy, nhóm người đáng thương này sẽ chết. Hiện tại hắn phải làm chính là kéo dài thời gian cho Thi Vũ! Đại Vu sư phái đi những người đó, mạnh nhất chỉ có tên linh thú áo xám kêu là Điền Thử, các con khác đều không đáng ngại. Tin rằng với chỉ số thông minh của Thi Vũ, khẳng định nàng có thể làm ra lựa chọn tốt nhất, trước loại bỏ tên nanh vuốt này, sau đó mới thu thập mấy tên khốn kia!

Theo tiếng rống giận của Đại Vu sư, đám người kia trừ mấy người vừa mới bị họa lây, trọng thương không thể nhúc nhích, ngoài ra toàn bộ người còn lại đều đứng ở nơi đó, dựa vào cùng một chỗ, bốn võ giả nhân loại bị trói vào cột, giờ phút này cũng đều vùng vẫy thoát khỏi trói buộc, trở lại trong trận doanh nhân loại.

Người thê tử của võ giả bị đánh kia đang cẩn thận chăm sóc lau miệng vết thương đồng thời bôi thuốc cho trượng phu.

Không ai để ý tới uy hiếp của Đại Vu sư, cùng lắm thì chết là xong!

Những năm gần đây, số lượng dân cư nhân loại, đã từ mấy mươi vạn lúc trước, đến hiện tại chỉ còn lại có không đến hai ngàn người! Hôm nay tụ tập ở trong này chỉ là một bộ phận mà thôi, còn có một số đang làm nô lệ ở bên trong phía sau tòa thành.

Mà số người tụ tập ở trong này, hơn phần nữa đều là bởi vì trong người nhà có thực lực không tệ, cũng không ảnh hưởng đến quyền uy của Đại Vu sư, bị buộc phải làm các việc vặt cho Đại Vu sư.Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Tỷ như đi thu thập linh dược, tỷ như đi săn bắt món ăn thôn quê, tìm kiếm linh thạch các thứ...Cho nên hơn ba trăm người này, ở trong trận doanh nhân loại coi như là được đãi ngộ tốt nhất.

Ngay cả như vậy, đám linh thú hơi có chút bất mãn, sẽ hành hạ nhân loại một cách tàn nhẫn cho đến chết. Mà tên Vương Hỏa kia còn sức sinh hơn đám súc sinh, lại ở mấy chục năm trước đây sau khi hoàn toàn đầu nhập vào linh thú, đưa ra đề nghị móc trái tim.

Năm đó ở địa phương thần bí này, nhân loại đã từng vô cùng phồn vinh, nhưng gần như hầu hết mọi người đều ngã xuống trong quá trình xây dựng tòa thành này.

Hiện tại tổng cộng còn lại một ít nhân loại như vậy, kéo dài hơi tàn, sống không bằng chết, đối với đa số người mà nói đã không còn phân biệt, tuy rằng cái chết khiến cho người ta sợ hãi, nhưng ít ra có thể không cần phải chịu khuất nhục bị nô dịch cho đám súc sinh!

Trên gương mặt xấu xí không chịu nổi của Đại Vu sư kia, nổi lên thần sắc dữ tợn, lúc này ở xa xa cũng không ngừng có linh thú nghe động tĩnh bên này nên gấp rút chạy trở về.

- Bắt đám nhân loại xấu xí chết tiệt đó, đều...!

Đại Vu sư vô cùng phẫn nộ lớn tiếng phân phó.

Mà đúng lúc này, một luồng kiếm khí màu tím vô cùng rực rỡ cắt ngang qua bầu trời đêm, giống như từ trên trời giáng xuống, hung hăng chém về phía Đại Vu sư, cắt ngang lời nói của Đại Vu sư!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất