Tần Lập lắc đầu cười khổ, tư duy Thi Vũ chuyển hoán thật nhanh, quả thật giống như thuấn di, thường thường sẽ đột nhiên nói một câu, làm hắn cảm thấy hết chỗ nói.
- Muội nói nghiêm túc.
Thi Vũ dựa vào Tần Lập, yếu ớt nói:
- Muội hiểu rõ tình ý của huynh đối với muội. Làm nữ nhân, muội tự nhiên cũng không nguyện cùng người khác chia sẻ nam nhân. Nhưng Lãnh Dao theo huynh cũng đã nhiều năm như vậy, chịu đủ mưa gió, không oán không hối vẫn cứ theo huynh, còn phải thừa nhận áp lực vô hình tự muội, nàng thật không dễ chịu. Huynh xem, thực lực của nàng tăng lên quả thật là cấp bậc thiên tài siêu cấp, nhưng tư chất của nàng lại không phải là thiên tài siêu cấp gì, có thể thấy rõ nàng cố gắng gấp nhiều lần vượt xa chúng ta. Nữ nhân như vậy, phu quân nhẫn tâm nhìn thanh xuân của nàng không ngừng trôi qua, đến cuối cùng hồng nhan bạc phận lẻ loi một mình sao?
- Huynh...
Tần Lập Thi Vũ có chút hổ thẹn, hai người cùng một chỗ bình thường đều sẽ cố gắng ít nói đến đề tài này...Hai đời làm người, nhưng Tần Lập vẫn có chút không biết làm sao xử lý loại quan hệ này.
Hôm nay bị Thi Vũ rất nghiêm túc nhắc tới, trong lòng Tần Lập cảm động, nhưng lại không biết là nên đáp ứng, hay cự tuyệt mới đúng. Đáp ứng, rất có thể sẽ làm tổn thương lòng của Thi Vũ, nhưng không đáp ứng, giống như Thi Vũ nói, lẽ nào mình có thể nhẫn tâm nhìn: Lãnh Dao tuổi xuân qua đi, hồng nhan lãng phí sao?
- Được rồi! Phu quân, huynh là đại anh hung đội trời đạp đất, không nên khổ sở vì nữ nhi tình thường này!
Thi Vũ cười trêu trọc Tần Lập, sau đó cụp mi mắt, lông mi dài đậm nhẹ nhàng chớp động, nhẹ giọng nói:
- Huynh không biết, Thi Vũ đợi ngày này đã lâu, Lãnh Dao...Nàng cũng như thế!
Tần Lập muốn đại hôn, tin tức này nhanh chóng truyền lưu khắp Tần gia, mọi người đều bị kinh động. Lập thiếu gia muốn kết hôn rồi, đây chính là đại sự kinh thiên động địa mà.
Những người còn đang bế quan, tất cả đều nhanh chóng xuất quan ngay.
Nhất là phu phụ Tần Hàn Nguyệt cùng Tần Văn Hiên, càng vui mừng cười toe toét. Đặc biệt là Tần Hàn Nguyệt nghe Thi Vũ nói muốn Lãnh Dao cùng nhau gả cho Tần Lập, Tần Hàn Nguyệt đồng thời kinh ngạc, cũng không nhịn được cảm thấy kính phục vì lòng dạ Thi Vũ. Tần Văn Hiên cũng biểu đạt kính phục, lại bị Tần Hàn Nguyệt thu thập một trận, nguyên nhân không cần nói cũng biết.
Nguyên bản dựa theo ý mấy lão tổ tông, chuyện này nhất định phải làm lớn một phen, phải mời tất cả những bằng hữu của Tần Lập trên Huyền Đảo tới dự.
Bảo gồm cả Thượng Quan Thiết gia gia Thi Vũ cùng bọn người A Hổ ở thành Hoàng Sa, tất cả đều phải mời tới.
Tuy nhiên cái này lại bị Tần Lập cùng Thi Vũ cùng nhau phủ định. Nơi Tần gia cư ngụ hiện tại, giống như một thế ngoại đào nguyên, hoàn toàn ở trạng thái cách ly ngoại giới.
Một khi bị người khác biết phương vị cụ thể, như vậy nói bảo thủ bí mật gì nữa. Về phần thành Hoàng Sa bên kia, đừng nói lão gia tử Thượng Quan Thiết vốn bởi chuyện Thungowj Quan gia đã sinh ra một khoảng cách không thể xóa nhòa với Tần Lập cùng Thi Vũ, dù là không có, cũng không thể kinh động bên kia.
Hiện tại người nhìn chằm chằm Thượng Quan gia, A Hổ nhất định không ít. Thông qua bọn họ tiết lộ tung tích, cũng sẽ không bình thường.
Tuy rằng Tần Lĩnh Sơn nghĩ như vậy có chút xin lỗi Tần Lập, nhưng là cũng rõ ràng Tần Lập nói đều là thật, cũng sẽ không kiên trì nữa. Nhưng dù là nội bộ gia tộc Tần gia, cũng đủ náo nhiệt rồi.
Một ngày vào một tháng sau, ngày lành tháng tốt, giờ lành đã đến, tiếng pháo bao phủ cả bầu trời Tần gia bảo, cả Tần gia vô cùng náo nhiệt.
Mẫu thân Thi Vũ cùng Tần Hàn Nguyệt, Tần Văn Hiên rất hài lòng tiếp nhận ba đứa con hành lễ. Đáng nhắc tới, là Lâm Vân Lan thu Lãnh Dao làm nghĩa nữ, cứ như vậy Lãnh Dao cũng không tính là người không cha không mẹ nữa.
Vào ngày hôn lễ, Lãnh Dao cùng Thi Vũ đều vành mắt đỏ ửng, tâm nguyện nhiều năm hôm nay đã được thỏa lòng. Nhất là Lãnh Dao, mãi cho đến khi bị đưa vào động phòng, vẫn còn có chút mơ mơ màng mang.
Chính là hạnh phúc tới quá đột nhiên, nàng thậm chí hoài nghi có phải là mình đang nằm mơ. Đã hơn một năm qua, nàng hầu như dùng hơn nửa thời gian dùng trên bế quan tu luyện.
Được rất nhiều người chỉ đạo, dưới các loại đan dược phụ trợ, Lãnh Dao hết sức cường hãn từ Nhân Tôn tăng lên đến cảnh giới Địa Tôn!
Loại tốc độ tăng cấp này, thật sự theo như lời Thi Vũ, là cấp bậc siêu cấp thiên tài!
Nhưng Lãnh Dao vẫn không cảm thấy thỏa mãn như trước, nếu không có đại hôn, thậm chí nangd sẽ tiếp tục bế quan tu luyện, thẳng cho đến khi đuổi kịp Thi Vũ mới thôi.
Tâm nguyện nhiều năm rốt cuộc thực hiện. Cùng một đêm, Tần Lập từ một người nam hài, biến thành nam nhân, còn Thi Vũ cùng Lãnh Dao, cũng từ thiếu nữ biến thành thiếu phụ...Hoa mai điểm xuyết, im lặng chứng kiến tình cảm giữa ba người.
Đến cuối cùng, Tần Lập vẫn bị Lãnh Dao đuổi trở về phòng Thi Vũ. Lãnh Dao không muốn tạo cho Thi Vũ một loại cảm giác tranh sủng. Tuy nói hai người đã sớm nói rõ từ trước, đều là thê tử Tần Lập, không phân lớn nhỏ, nhưng trong lòng Lãnh Dao, vẫn lấy Thi Vũ làm đầu.Bạn đang đọc truyện tại
- http://truyen360.com
Nữ nhân thong minh, luôn luôn biết phải xử lý loại chuyện này như thế nào.
Tần Lập có chút hổ thenk khẽ hôn trên trán Lãnh Dao, đắp chăn cho nàng xong, sau đó lại vào phòng Thi Vũ. Giữa hai người sau đó lại triền miên một phen, không cần phải nói.
Sáng sớm hôm sau, Thi Vũ sớm tỉnh lại, có chút si mê nhìn Tần Lập ngủ say, trong lòng thầm nhủ: từ nay về sau, ta cùng hắn rốt cuộc không chìa lìa nữa, cuối cùng trở thành thê tử của hắn rồi!
Khóe miệng Tần Lập hiện lên một tia cười, một tay đặt trên vòng eo nhỏ trơn mịn của Thi Vũ, chậm rãi trượt xuống dưới, thân thể Thi Vũ khẽ run lên. Đè lại cánh tay tác quái của Tần Lập, gắt giọng:
- Đứng lên tu luyện! Sáng sơm còn nghịch ngợm như thế!
Tần Lập kéo Thi Vũ ôm vào lòng, nhắm mắt lại thì thào nói:
- Từ nay về sau, vương không tảo triều nữa!
- Cút đi!
Thi Vũ trợn trắng mắt, giãy trong lòng Tần Lập xuống, cũng không cố kỵ cảnh xuân lộ tiết, chậm rãi mặc y phục nghiêm giọng nói:
- Muội còn phải dâng trà cho bà bà nữa!
Mười ngày sau, Lãnh Dao lại một lần nữa chìm vào tu luyện cùng luyện đan, Thi Vũ cũng không muốn bị Lãnh Dao đuổi theo, đồng dạng bắt đầu ra sức tu luyện.
Tần Lập nhàm chán, quyết định đi tới thành Hoàng Sa xem thử, vì vậy lẻ loi một mình đi ra khỏi nơi thần bí, thi triển khinh công bay vụt về phía Thanh Long quốc.
Thời gian một năm, đủ để xảy ra rất nhiều chuyện. Đầu tiên, thành Hoàng Sa mới rốt cuộc dựng xong, tân thành chủ A Hổ trở thành người giàu có nhất thành thị này.
Mà quan hệ giữa A Hổ cùng Tần Lập, cũng bởi vì Tần Lập biến mất rất lâu mà nhạt dần.
Hôm nay Thái Cổ Thần Miếu đã thành một nơi hành hương của cả đại lục!
Hoàng thất Thanh Long quốc phái một đội quân chuyên đóng ở xung quanh Thái Cổ Thần Muối, duy trì trật tự nơi này.
Chỉ là cánh cửa Thần Miếu, cho tới nay vẫn chưa ai mở ra được. Điều này làm cho rất nhiều người muốn nhìn bên trong Thần Miếu đều thất vọng.
Chẳng qua điều này cũng không ảnh hưởng địa vị Thần Miếu trong mắt người đời, nhất là Thần Miếu tỏa ra một cỗ lực lượng cường đại thần bí, có thể làm cho rất nhiều võ giả vẫn ở bình cảnh, có được cảm ngộ dẫn dắt.
Vì vậy, cũng có ngày càng nhiều võ giả các cấp bậc đi tới nơi này tu luyện.
Lúc đầu, người muốn mạnh mẽ tới gần Thần Miếu, cũng không phải không có, nhưng không một ai có kết cục tốt. Tất cả đều không có ngoại lệ: CHẾT.
Cho tới bây giờ, tuy rằng bên ngoài sóng gió sôi trào, đủ loại truyền thuyết về bản đồ Thái Cổ, nhưng tòa Thần Miếu này vẫn sừng sững như trước, đội trời đạp đất, im lặng không tiếng động, tản ra khí tức thê lương xa xưa!
Lại nói Hàn Mai thành nữ Nguyệt Diêu Tiên Cung, theo người sư môn rời khỏi Huyền Đảo, cũng không trở lại thành Hoàng Sa, mà thông qua bí thuật môn phái, hư không hoành độ trở về sư môn nơi cực Tây!
Những đại môn phái cùng gia tộc xa xưa nơi cực Tây, hầu như đều có những bí thuật của riêng mình. Loại bí thật này, võ giả cảnh giới Phá Toái Hư Không bình thường có thể dựa vào không gian pháp tắc
" Xé mở không gian ", tiến hành hư không hoành độ.
Chẳng qua nói thì đơn giản, nhưng võ giả cảnh giới Phá Toái Hư Không thật sự làm được hư không hoành độ cũng không nhiều! Cái này cần phải nắm giữ pháp tắc không gian cực kỳ tinh thâm mới được. Ví dụ như Đại Ma Pháp Sư không gian hệ thời đại Thái Cổ, bọn họ thậm chí có thể thuấn di định vị!
Cái này so với hư không hoành độ càng thêm lợi hịa không biết bao nhiều lần!
Nhưng những môn phái này cũng có biện pháp của mình, dựa vào linh thạch, dựa vào một ít trận pháp truyền xuống từ thời đại Thái Cổ. Chỉ cần nắm giữ điểm tọa độ, là có thể dựa vào những vật ngoài này thực hiện mục đích hư không hoành độ!
Chỉ là việc này, những võ giả phương Đông trước đó căn bản không tiếp xúa đến, tự nhiên cũng không cách nào lý giải. Giống như võ giả Chí Tôn Huyền Đảo năm đó, dựa vào hai chân chạy tới phương tây, dùng rất nhiều năm cuối cùng mới thấy được thành Thông Thiên. Chuyện như vậy, ở trong mắt người cực Tây, quả thật là hành vi còn ngu ngốc hơn cả ngu ngốc!
Đây cũng là vì sao Thái Cổ Thần Miếu vừa hiện thế, bên kia lập tức liền có người cực Tây đi tới.
Sau khi Hàn Mai trở lại sư môn, nộp tấm bản đồ lên cho sư môn, một chuyến này Hàn Mai coi như lập công lớn!
Trải qua nhiều vị danh túc thực lực siêu cường ở Nguyệt Diêu Tiên Cung, có rất nhiều nghiên cứu đối với thời đại Thái Cổ giám định, đều xác nhận tính xác thật của tấm bản đồ. Đương nhiên, bọn họ chỉ căn cứ vào chất liệu cùng những gì vẽ trên bản đồ, dựa vào kinh nghiệm phán đoán mà thôi. Dù sao trong tay Nguyệt Diêu Tiên Cung cũng không có loại bản đồ Thái Cổ này.
Sư phụ Hàn Mai, chưởng giáo chí tôn Nguyệt Diêu Tiên Cung - Minh Nguyệt Thượng Nhân, là một mỹ phụ trung niên nhìn qua chỉ hơn bốn mươi tuổi. Một thân thực lực, sâu không thể đoán, đã đạt tới hóa cảnh!
Minh Nguyệt Thượng Nhân là một người rất biết quản lý mọi chuyện, đối với sự vụ môn phái, từ khi tiếp nhận chức vụ chưởng giáo đến nay đã mấy trăm năm, quản lý mọi chuyện ngay ngắn rõ ràng. Rất nhiều chưởng giáo tiền nhiệm rời bế quan tu luyện, hoặc là rất nhiều Thái thượng trưởng lão, trưởng lão, một ít danh túc truyền kỳ trong phái, đều rất thỏa mãn với vị chưởng môn nhân này. (danh túc: lão tiền bối danh tiếng)
Nếu như nói khuyết điểm duy nhất của Minh Nguyệt Thượng Nhân, đó chính là bao che khuyết điểm.