Công kích của những người khác đánh lên Tần Lập lại bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn cản. Rất nhiều võ giả thực lực cảnh giới Phá Toái Hư Không thậm chí có một số cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa trong nháy mắt cảm nhận được lực cản khổng lồ, một kích toàn lực dường như đánh vào một ngọn núi cao không thể phá vỡ.
Cả đám không khỏi cả kinh há hốc mồm, bọn họ căn bản không thể tưởng tượng được, Tần Lập này cường đại bao nhiêu mới có được hộ thể cương khí mạnh mẽ cỡ này?
Một kiếm Tần Lập đánh chết Bàng Văn, cho dù có hộ thể cương khí bảo hộ nhưng cũng bị mấy chục người hợp kích đánh cho hộc máu. Hắn cường đại cỡ nào chung quy cũng là người, cho dù cường giả cảnh giới Lôi Kiếp bị một đòn toàn lực của đám người này cũng không có khả năng bình yên vô sự.
Trận pháp này của Thiết Huyết Đường không thể không nói đích xác rất mạnh. Đây cũng còn là do thực lực Thiết Huyết Đường không đủ cường đại, nếu mà là cường giả Hải gia bày ra đại trận này, như vậy chỉ sợ Tần Lập cũng chỉ có nước thừa dịp trận pháp chưa thành mà bỏ trốn mất dạng.
Bởi vì thực lực những người này nếu đánh một đấu một trừ bỏ mấy võ giả cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa, còn lại đều không thể địch lại Tần Lập.
Mà một khi bọn họ kết thành trận pháp, lại phát huy ra mấy lần uy lực bản thân, khiến cho người như Tần Lập trong thời gian ngắn đều có loại cảm giác hết đường xoay sở.
Tào Hồng bị công kích không nhiều, bởi vì đám người này biết Tần Lập mới là chính chủ, chỉ cần giết Tần Lập, Tần gia nhất định diệt vong.
Hơn nữa, bản đồ Thái Cổ trên người Tần Lập cũng hấp dẫn tham lam của đám người này. Làm cho bọn họ chân chính mạo hiểm tuyệt không phải cừu hận của Bàng Văn mà là bản đồ Thái Cổ trên người Tần Lập, giải thưởng của Hải gia cùng với rất nhiều bảo vật của Tần gia.
Ích lợi mới là nguyên nhân chân chính khiến Thiết Huyết Đường công kích Tần gia, vây sát Tần Lập.
Tào Hồng thừa dịp đám người này sửng sốt, nháy mắt đánh chết hai võ giả cùng cảnh giới với mình, sau đó thân hình biến mất. Hắn biết mình nên làm gì, ở lại chỗ này rất có khả năng trở thành trói buộc của công tử. Khắp vùng núi này, không phải còn có rất nhiều người thực lực không mạnh hay sao?
Nếu tham dự việc giết hại người nhà công tử, như vậy, đều đi chết hết đi.
Tần Lập đánh chết Bàng Văn, bị vết thương nhẹ cũng không quá để ý. Hắn thừa dịp đám người này thất thần, Tào Hồng phá vây, trong nháy mắt ánh sáng tím chói mắt bùng lên, chung quanh Tần Lập hình thành một mảnh lưới tia sáng màu tím khổng lồ.
- Vương giả Tử đồng!
Có người không kìm nổi phát ra một tiếng chói tai đầy hoảng sợ.
- Hắn thật sự là vương giả tử đồng trong truyền thuyết!
Lại có người không kìm nổi đưa tay che miệng, vẻ mặt tuyệt vọng nhìn Tần Lập.
Lúc này, trên đỉnh núi truyền đến một trận dao động năng lượng rất nhỏ, rất nhiều người đột nhiên xuất hiện trước mắt mọi người.Nguồn truyện:
Truyện FULLLão vượn Bạch Trung Sơn, Bạch Trung Tuyết, Bạch Trung Hỏa, Kim Điêu, Linh Ưng, Mặc Ưng, Xà Xà...Thượng Quan Thi Vũ, Lãnh Dao, Tần Lĩnh Sơn, Tần Hải Dương, Tần Hải Giang, Tần Hải Hà...Tiểu Hắc, Thái Hồng, Tần Văn Hiên, Tần Hàn Nguyệt, Tần Tuyết...Còn có rất nhiều con cháu Tần gia.
Bọn họ đều tử nơi đó đi ra, thấy Tần Lập tất cả mọi người không kìm nổi phát ra một tiếng gọi ngạc nhiên vui mừng.
- Tần Lập đã trở lại!
- Lập thiếu gia!
- Tiểu Lập!
- Phu quân!
- Con trai...
Cái gì xưng hô cũng có, trên mặt mọi người tràn ngập vui mừng, sau đó không chút do dự xông lên giết đám người trên đỉnh núi này.
Đám người Bàng Văn tìm ở gần đây nhiều người, người Tần gia làm sao lại không hay biết chút nào? Lão vượn Bạch Trung Sơn đã xin đi mấy lần, muốn dẫn người đi ra giết sạch đám người chết tiệt này nhưng đều bị đám người Thượng Quan Thi Vũ cự tuyệt.
Tần gia hiện tại tuy rằng gia chủ vẫn là Tần Tỏa, mọi chuyện đều do Tần Tỏa xử lý nhưng có liên quan đến bọn Bạch Trung Sơn gần như đều nghe theo Thượng Quan Thi Vũ.
Bởi vì bọn Bạch Trung Sơn, Xà Xà cũng chỉ nghe theo Thượng Quan Thi Vũ điều khiển.
Bọn họ đi theo Tần Lập, đạt được lợi ích quá khứ không thể tưởng tượng, mà Thượng Quan Thi Vũ là phu nhân của Tần Lập, bọn họ tự nhiên biết nên dùng thái độ gì đối xử với Thượng Quan Thi Vũ.
Cho nên, đối với đám linh thú Bạch Trung Sơn mà nói, Tần gia trừ Tần Lập, lời nói có trọng lượng nhất chính là Thượng Quan Thi Vũ, tiếp đó là Lãnh Dao.
Những người khác, đám Bạch Trung Sơn gần như không chút nể nang.
Hôm nay bọn họ cảm giác được bên ngoài đang xảy ra chiến đấu kịch liệt, bởi vì dao động đó ở bên trong đều có thể cảm giác được. Đệ tử canh gác vội vàng chạy tới báo cáo cho Thượng Quan Thi Vũ.
Đám người Thượng Quan Thi Vũ lúc này liền hoài nghi có thể là Tần Lập về đến, bằng không còn có ai sẽ phát sinh xung đột với những người ở ngoài? Hơn nữa, lửa giận của đám Bạch Trung Sơn đã đạt tới một mức nhất định. Là cường giả Đan Nguyên Anh Hóa, Bạch Trung Sơn có thể áp chế mình nhiều ngày như vậy, trong quá khứ quả thực chính là kỳ tích.
Lão vượn tính tình nóng nảy, sau khi đi ra thậm chí chưa chào hỏi với Tần Lập lời nào liền trực tiếp đánh về phía người Thiết Huyết Đường, phát ra một tiếng rít gào phẫn nộ:
- Đám rác rưởi các ngươi, ra đã sớm muốn xé xác các ngươi! Chịu chết đi.
Ánh mắt thanh lãnh của Bạch Trung Tuyết nhìn chằm chằm những người muốn chạy trốn vào rừng, thân thể hóa thành một tia sáng vọt sang bên đó.
Bạch Trung Hỏa chào hỏi Tần Lập một tiếng rồi phóng sang một hướng khác.
Tiểu Hắc mang theo Thái Hồng cũng đồng dạng nhằm một phương hướng.
Kim Điêu mang theo Linh Ưng cùng Mặc Ưng bay quanh bầu trời, Xà Xà ngồi trên lưng Kim Điêu, phàm là địch nhân một mực đánh chết.
Đáng giá nhắc tới chính là rất nhiều con cháu Tần gia trải qua nhiều năm tôi luyện cùng tăng thực lực rốt cục hình thành một sức chiến đấu làm người ta không dám khinh thường.
Bọn họ tốp năm tốp ba kết thành trận, tuy răng uy lực không lớn như Thiết Huyết Đường nhưng đối phó với kẻ địch thực lực mạnh hơn mình cũng không có vẻ cố hết sức.
Càng trọng yếu hơn là trong đám con cháu Tần gia này, trải qua nhiều năm kinh nghiệm tẩy lễ, rốt cục trở nên thành thục. Bọn họ không còn là hoàn khố thế gia trác táng mà đã thành một đám chiến sĩ không sợ máu.
Không ngừng có người ngã xuống, cũng không ngừng có người điền vào, mỗi người đều mặt lạnh lùng, hai mắt tỏa ra hào quang cừu hận. Bởi vì trước đó, bọn họ đều từ tin tức Bạch Trung Sơn tra xét được, biết được chuyện gì xảy ra trên Huyền Đảo.
Mặc dù đại bộ phận con cháu Tần gia ở lại trên Huyền Đảo đều là dòng thứ, nhưng một bút không viết được hai chữ Tần. Mặc kệ thế nào, bọn họ đều là người một nhà.
Thậm chí có người quan hệ phi thường tốt, hiện tại biết được Tần gia Huyền Đảo bị tàn sát hầu như không còn, chỉ có số ít chạy thoát ra ngoài. Con cháu Tần gia bên này, người nào không nghẹn đầy một bụng lửa giận, nhìn thấy kẻ thù, ai không đỏ mắt?
Thượng Quan Thi Vũ thi triển Phiêu Linh Kiếm Quyết, Huyết Ngọc Kiếm trong tay không ngừng lóe lên hào quang đỏ như máu. Mà dáng người uyển chuyển của Thi Vũ dường như là tiên nữ hạ phàm, mỗi một kiếm đều mang đi một mạng của kẻ địch, nhưng nhìn qua không có chút ý tứ giết chóc.
Lãnh Dao thâm tình liếc nhìn Tần Lập, trong mắt tràn ngập tưởng niệm, mỉm cười. Thân hình nàng hóa thành một tia chớp vọt vào giữa đám địch nhân. Ngay khi Tần Lập có chút lo lắng, chuẩn bị tùy thời cúu nàng thì thấy hai tay Lãnh Dao không ngừng bắn ra hạt châu màu đỏ, mỗi một hạt châu đó rơi xuống giữa đám người sẽ nổ ầm ầm, uy lực hết sức kinh người.
Trời ạ! Đây là đồ chơi gì? Như thế nào giống hệt lựu đạn? Tần Lập đứng ngây ra há hốc mồm nhìn xem, trong đầu thậm chí hiện lên hình ảnh một loại vũ khí kiếp trước.
Bởi vì rất nhiều người Tần gia đột nhiên xuất hiện, Tần Lập vốn là người bận rộn nhất không ngờ lại thành nhàn nhã nhất.
Những người đến từ Thiết Huyết Đường như thế nào có thể tưởng tượng được một gia tộc trong nơi thần bí ở phương Đông không ngờ lại có nhiều cường giả như vậy.
Lúc này bọn họ mới hiểu được, tin tức về Tần gia bọn họ chiếm được ở Huyền Đảo cùng sự thật khác biệt lớn cỡ nào. Quả thực là một trời một vực.
Tuy nhiên, hiện tại nghĩ gì cũng đã muộn. Những người muốn chạy thoát rất nhiều người đã bị Tào Hồng ám sát. Trên bầu trời còn có ba linh thú phi hành khủng bố.
Còn có một nữ nhân khủng bố ngồi trên một con linh thú trong số đó, gặp người liền giết.
Tần Lập không có kêu người để lại người sống, bởi vì không cần thiết. Hiện tại Tần Lập đã biết những người này đến từ Thiết Huyết Đường, mà Thiết Huyết Đường dường như có chút quan hệ với Hải gia.
Vậy là đủ rồi.
Thiết Huyết Đường này, Tần Lập tuyệt đối không bỏ qua.
Lúc này, có một số người Thiết Huyết Đường bị bắt sống, cũng bị đưa đến trước mặt Tần Lập. Ở trước mặt Tần gia cường thế như vậy, những đệ tử Thiết Huyết Đường vốn bướng bỉnh kiêu ngạo giờ phút này đều như gà chọi bị thua, hạ thấp cái đầu cao ngạo. Chỉ là trong lòng bọn họ vẫn cảm thấy khó tin.
Trong một gia tộc nhỏ nơi phương Đông, như thế nào có thể có nhiều cao thủ như vậy? Ngay cả những con cháu đệ tử cấp thấp đều có thực lực không bình thường.
Loại gia tộc có thực lực này, thậm chí không kém một số môn phái nhỏ ở nơi Cực Tây, như thế nào có thể xuất hiện ở phương Đông?
Lúc này, một nơi dưới chân núi bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ vang, ánh mắt mọi người đều bị hấp dẫn. Lúc này chỉ thấy một bóng người như tia chớp xông về phía Tần Lập trên đỉnh núi.
- Bảo vệ Lập thiếu gia.
Một đám con cháu Tần gia nhanh chóng chắn trước Tần Lập, tuy rằng bọn họ biết thực lực Lập thiếu gia mạnh hơn bọn họ vô số lần, nhưng đây là hành vi gần như bản năng.
Tần gia có Tần Lập mới có thể cường đại.
Đây là nhận thức chung của mỗi con cháu đệ tử Tần gia.
- Công tử. Cứu mạng! Mau gọi thủ hạ của người đừng công kích ta, chúng ta là một...
Khiến đám con cháu đệ tử Tần gia không ngờ chính là người này dường như là thủ hạ của Lập thiếu gia, mọi người không khỏi có chút kinh ngạc nhìn Tần Lập.
Rất rõ ràng mọi người đều có thể nhìn ra người này thực lực cũng rất cường đại.
Đuổi phía sau Tào Hồng, không phải ai khác, chính là Xà Xà.
Giờ phút này Xà Xà vẻ mặt tươi cười, đuổi theo Tào Hồng giọng giòn tan nói:
- Này, ngươi đừng chạy mà! Đánh với ta một trận được không? Ta thề không đả thương ngươi đâu!
Tào Hồng liều mạng lắc đầu, giọng thê lương:
- Ngươi đừng mơ. Ta...ta đánh không lại ngươi, ta thừa nhận còn không được sao? Ta không đánh với ngươi. Công tử...mau cứu mạng!