Duy Ngã Độc Tôn

Chương 679: Phải thành lập thế lực của minh!

Tần Lập trở lại trong phòng, vừa ngồi xuống, mấy người lão vượn Bạch Trung Sơn vây lại đây. vẻ mặt kính sợ nhìn Tần Lập. không thể không kính sợ. trong khoảnh khắc bốn đại năng Địa Tiên liền bị Tần Lập chém giết, thử hỏi trong thiên hạ này còn có người nào có thể chống cự lại Tần Lập?

- Lần này chém giết bốn đại năng Địa Tiên ô Long Sơn. cũng không phải là thể hiện thực lực chân chính của ta, nếu như bốn người bọn hắn ngay từ đầu liền cùng nhau vây công ta, ta không có khả năng giết chết bốn người bọn họ, bọn họ thua nguyên nhân chính là khinh địch, mà không phải thực lực.

Tần Lập Sở dĩ nói lời này. cũng không phải có ý định lừa gạt mọi người bên mình, thật sự là hắn trải qua đủ loại chuyện quá mức Lý kỳ quỷ dị. tỷ như nói tồn tại của Hồ Diên Bác điều này đã làm cho người ta cảm thấy khó tin rồi. Nên biết từ cuối thời kì thái cổ đến nay đã có mười mấy vạn năm. trừ bộ tộc con ngươi màu tím tuổi thọ cực kỳ lâu dài không nói. còn lại cho dù là đại năng Địa Tiên cũng chỉ có thể sống một vạn hai ngàn năm đến một vạn năm ngàn năm.

Mà Hô Diên Bác, rõ ràng là Luyện kim đại sư từ thời đại thái cổ. nhưng vẫn sống tới ngày nay. loại chuyện Lý kỳ này. hoàn toàn không có cách nào dùng lẽ thường để giải thích.Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Tào Hồng tán thưởng nói:

- Mặc kệ là vì nguyên nhân gì. thực lực của công tử đã đủ để khai tông lập phái, thành lập thế lực riêng của chúng ta rồi!

Tào Hồng nói đến đây, ngay cả người hiền lành Bạch Trung Hỏa luôn luôn trầm ổn. cùng không kìm nổi hưng phấn cả lên, ở một bên nói:

- Đúng vậy! Chúng ta từ lâu đã muốn thành lập thế lực thuộc về mình!

Bạch Trung Sơn ho nhẹ một tiếng, nhìn thoáng qua Tần Lập. phát hiện sắc mặt công tử vẫn như thường, mới nói:

- Công tử! Ta nói câu này. có lẽ ngài không thích nghe: trước kia công tử nói không muốn thành lập thế lực. kỳ thật chúng ta đa số đều có chút không vui! Tần gia đúng là không tệ. người Tần gia đối xử với chúng ta cũng rất tốt. nhưng dù sao đó cũng là gia tộc của người khác. Mẫu thân của công tử ở nơi đó nhận được đối xử trọng hậu. được coi trọng, nguyên nhân phần lớn cũng là do bản thân công tử! Chúng ta đi theo công tử. tuy rằng không giống người trong thế tục rất muốn kiến công lập nghiệp như vậy. nhưng cũng không muốn một thân bản lãnh, này cứ như vậy thất truyền. Nếu công tử thành lập một cái thế lực. đầu tiên chúng ta sẽ có một địa bàn hoàn toàn thuộc về mình, sau đó chính là có thể liên tục kéo đài đi xuống. Công tử nhìn lại xem Hải gia thì có thể biết. Hải gia đối với công tử mà nói. hiện tại đã hoàn toàn không tạo thành uy hiếp nữa rồi. Nhưng nội tình của người ta thì chúng ta không thể bằng được. Nếu thật sự có va chạm chưa chắc người ta thực sự sợ công tử.

Bạch Trung Sơn nói lời này làm cho mọi người khác đều gật đầu không thôi.

Lãnh Dao ở một bên nhẹ giọng nói:

- Phu quân! Có một số việc, kỳ thật ta cũng không muốn nói nhiều lắm. sợ làm cho huynh lo lắng. Tuy nhiên nếu hôm nay tất cả mọi người vạch trần trong lòng nói ra. vậy muội cũng nói với phu quân một chuyện.

Tần Lập nhìn Lãnh Dao gật gật đầu, nói:

- Muội nói đi!

Lãnh Dao than nhẹ một tiếng, nói:

- KỲ thật mỗi lần muội luyện chế đan được. Tần gia đều đã tim cách thám thính phối phương đan được. Có một lần muội không ở đan phòng, lúc quay lại phát hiện có người đã đi vào. Tuy rằng không có lưu lại chút dấu vết gì. nhưng đừng quên, muội là Luyện Đan Sư. ở trong phòng lưu lại một vài thiết trí có thể phát hiện người lạ tiến vào. vẫn là không khó.

- Lại có loại chuyện này sao?

Mấy người Thượng Quan Thi Vũ nhìn Lãnh Dao không kim nổi kinh ngạc, ai nấy đều biết Lãnh Dao không phải là loại người thích nói dối từ trước đến nay nói một là một. tuyệt không dối gạt người, nếu nàng nói từng xảy ra chuyện này. vậy nhất định là đã từng có.

Thượng Quan Thi Vũ nhẹ giọng nói:

- Tần gia làm như vậy. tuy rằng không có gì đáng trách, dù sao ai ai cũng đều muốn cho gia tộc của mình nắm giữ càng nhiều những thứ đó. Mấy năm gần đây. con cháu Tần gia đi lại trên giang hồ. đề cập nhiều tới tên của phu quân, điều này cũng không có gì. dù sao danh tiếng của phu quân rất hiển hách. Nhưng nếu tiếp tục kéo dài như thế. ta sợ trong đám con cháu này có người tốt kẻ xấu lẫn lộn, cuối cùng có thể mang đến một số phiền toái cho phu quân.

Bạch Trung Tuyết mau mồm mau miệng, nói:

- Lời này không sai. ta cũng có thể cảm giác được, đám con cháu Tần gia kia mấy năm nay càng ngày càng kiêu ngạo, thậm chí...có lúc. bọn họ cũng không để Tiêu Hắc và Thái Hồng vào mắt. Đúng rồi. còn có Tây Qua và Cơ Như Nguyệt bọn họ. ở Tần gia cũng không hẳn là vui thích như vẻ bề ngoài!

Thượng Quan Thi Vũ bình tĩnh nhìn Tần Lập, nói:

- Phu quân! Theo muội không bằng đưa cha mẹ cùng với Tây Qua bọn họ qua hết bên này đi, Tần gia bảo nơi đó. phu quân đã xây đựng thiết trí phòng thủ kiên cố. hơn nữa có tấm biển chữ vàng của phu quân ở đó. tin rằng cũng không ai đám tới gây chuyện. Kỳ thật phu quân cùng Tần gia dù sao vẫn còn kém một tầng.

Việc này, bọn họ không nói. Tần Lập còn thật không biết. Cho tới nay Tần Lập rất ít ở lại gia tộc. đều là ở bên ngoài xử lý đủ thứ chuyện. Đối với một số chuyện phát sinh, trong gia tộc. trong lòng Tần Lập nhiều ít có một số phòng đoán, nhưng dù sao không có ai chính miệng nói với hắn như thế.

Suy nghĩ kỳ lại Tần gia làm như vậy cùng không có gì đáng trách. Gia chủ Tần Tỏa hiện tại cũng không phải là người hoàn toàn không có đã tâm, tự nhiên cũng muốn trên lịch sử của gia tộc Tần gia lưu lại tên tuổi của mình. Tuy nói trước đây Tần Tỏa đã từng muốn giao vị trí gia chủ cho Tần Lập. nhưng lúc ấy dù sao Tần Tỏa còn chưa có năng lực trở thành gia chủ Tần gia. Thứ quyền lực này nếu không dính đến thì tự nhiên không thể hội được cái loại tư vị này. nhưng một khi ngồi ở trên vị trí cao cao kia. không ai muốn hạ xuống nữa.

Nghĩ vậy, Tần Lập than nhẹ một tiếng, nói:

- Nguyên vốn ta cùng nghĩ tới. ở địa phương cực Tây bên này phải thành lập một cái thế lực thuộc về chính chúng ta, tuy nhiên cũng không có quá mức cấp bách. Dù sao, có địa bàn của riêng mình thì phải đề phòng bị cừu gia tìm được, hơn nữa địch nhân của ta hiện tại. không chỉ những người ra mặt này mà còn có một số càng cường đại hơn...

Nói xong, Tần Lập nghĩ đến Thần Miếu nối thông Thần Vực bên kia. ở Thần Vực nơi đó chỉ sợ không biết có bao nhiêu người đang chú ý tới mình, nếu không thể bố trí tốt những người đi theo bên mình này. tự nhiên hắn cũng không thể yên tâm rời đi.

Đúng vậy, rời đi!

Tần Lập sớm đã nghĩ tới thật lâu. về vấn đề Thần Vực. Tần Lập không thích cứ tiếp tục bị động. Giống như lần này hắn lấy thái độ vô cùng cường thế. đối mặt với ô Long Sơn nhất mạch cường đại chính là như thế.

Dựa vào cái gì...cho tới nay. đều là các ngươi chủ động trêu chọc ta. ta không có đắc tội với các ngươi, không cừu không oán với các ngươi, mà chỉ vì trên người ta mang bảo vật, các ngươi liền liên tiếp muốn đả thương tánh mạng ta. muốn đoạt bảo vật của ta. Một khi đã như vậy. ta cần gì phải chờ các ngươi tới tìm ta?

Cứ để ta chủ động đi tìm các ngươi là tốt rồi!

Trên người Tần Lập hiện giờ người mang Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm, Kiếp khí Mao Bút, Thánh khí Hoàng Kim Cung, Duy Ngã Cửu Kiếm đã có thể thi triển đến kiếm thứ sáu Liệt Địa, thân thể vô cùng cứng rắn, ngũ tạng có phôi cũng dùng tinh kim lực luyện hóa...có thể nói. tuyệt đối không sợ khiêu chiến với bất cứ địch nhân nào.

Hiện tại hắn đã hoàn toàn có tư cách đối thoại ngang hàng cùng những thể lực lớn kia.

Một khi đã như vậy, vì sao còn phải nhẫn nhục?

Thượng Quan Thi Vũ ngồi ở bên người Tần Lập. nắm tay Tần Lập. vẻ mặt kiên định nói:

- Phu quân cứ yên tâm! Chúng ta sẽ luôn luôn ở bên cạnh huynh!

Lãnh Dao ngồi ở bên kia Tần Lập, cũng cầm tay Tần Lập, không nói gì. nhưng thần sắc trên mặt đã nói rõ với Tần Lập:

- Muội sống là người của huynh. chết thành quỷ của huynh cùng sống cùng chết.

Xà Xà, Bạch Trung Tuyết, Bạch Trang Hỏa. Bạch Trung Sơn, Kim Điêu, Tào Hồng cũng đều ngồi ở đó. vẻ mặt kiên định nhìn Tần Lập.

- Được! Vậy chúng ta hãy tìm một chỗ. thành lập thế lực thuộc về chính chúng ta đi! Tuy nhiên, tạm thời không nên chiêu mộ thu nhận bất cứ môn đồ nào. chỉ cần lực lượng chúng ta hiện có. Chờ ta cứu Ngữ Yên trở về. sau đó về Tần gia đưa cha mẹ ta cùng với đám người Băng Tuyết Môn Tây Qua bọn họ đến đây.

Tần Lập nói xong, bên ngoài bỗng nhiên có người thông báo:

- Tần công tử! Có người tự xưng là Thiết Kiếm Phong. Thánh Nữ Hồ. Lưu Hoa Hà, đến thăm hỏi.

- Thiết Kiếm Phong...Thánh Nữ Hồ...Lưu Hoa Hà?

Tần Lập lầm bẩm lâu bầu. có chút nghi hoặc nhìn thoáng qua những người khác, hỏi:

- Các ngươi có nghe nói qua những địa phương này không?

Những người khác cũng đều giống nhau, mờ mịt lẳc đầu. cũng không biết ba cái tên này đại biểu cho cái gì.

Thượng Quan Thi Vũ xoay chuyển tròng mắt. nhẹ giọng nói:

- Thiết Kiếm Phong. Thánh Nữ Hồ. Lưu Hoa Hà. Ô Long Sơn...Các ngươi có cảm thấy gì không, giữa bọn họ dường như có hơi...giống nhau?

Xà Xà giãn chân mày ra. gật đầu nói:

- Thi Vũ vừa nói như vậy. thật đúng là làm cho người ta cảm thấy được có hơi tương tự. Chẳng lẽ. những gia tộc này cũng là gia tộc ẩn thế giống như ô Long Sơn? Bọn họ tới nơi này làm cái gì? Cùng giống như ô Long Sơn sao? Vênh váo tự đắc phái ra một số cái gì là Thánh sứ, muốn bảo vật trên người công tử nữa sao?

- Quản chúng đến đây muốn cái gì, cứ gặp không phai sẽ biết à!

Tần Lập nói xong, cho người mời những người đó đến phòng tiếp khách, sau đó mang theo hai người Thượng Quan Thi Vũ cùng Lãnh Dao đi tiếp khách.

Khi ba người tới phòng tiếp khách, đối phương đã chờ ở bên trong, có người hầu đưa lên nước trà. Ba thế lực đối phương chia làm ba phe. trong lúc đó cũng đang đánh giá lẫn nhau, hiên nhiên bọn họ cũng không quen biết nhau.

Tần Lập dẫn theo Thượng Quan Thi Vũ. Lãnh Dao vừa đi vào phòng, liền dẫn tới chú ý của những người này. nhất là Thượng Quan Thi Vũ cùng Lãnh Dao bên cạnh Tần Lập. hai nữ nhân tuyệt sắc khuynh thành, làm cho trước mắt mọi người như sáng bừng lên.

Nhất là Thượng Quan Thi Vũ, khí chất cao quý. dung nhan tuyệt trần, mái tóc bới cao. mày ngài như vẽ, mắt sáng như sao. trên gương mặt trái soan. mang theo vẻ tươi cười bình thản, cặp đùi ngọc thon dài thăng tắp. làn da mềm mại trắng nõn.

Những nam nhân trong phòng này. ngay cả những đại hán Lưu Hoa Hà đều không kìm nổi hai mắt nhìn như muốn đứng tròng.

Địa phương cực Tây linh khí sung túc. từ trước đến nay không thiếu mỹ nữ, những nữ nhân hôm nay tới đây. cùng không có người nào khó coi. nhưng nếu so sánh với Thượng Quan Thi Vũ. họ kém thật đúng là không phải một chút nửa điểm.

Những nữ nhân Thánh Nữ Hồ đó. dung mạo mỗi người đều rất xinh đẹp. nhưng hai giai nhân tuyệt sắc Thượng Quan Thi Vũ cùng Lãnh Dao này. vẫn khiến họ thoáng rung động.

Tần Lập liền ôm quyền hướng về phía những người này nói:

- Tại hạ Tần Lập! Không biết chư vị bằng hữu tìm đến Tần Lập có chuyện gì?

Tần Lập không biết bọn họ, càng chưa từng nghe nói qua tên hiệu của những thế lực này. có thể đi ra gặp người đã xem như nể tình lắm rồi. Hiện giờ thấy những người này dường như bị mê hoặc Bởi sắc đẹp của Lãnh Dao và Thi Vũ, không khỏi nhắc nhớ nói.

- Khái khái!

Trước hết phục hồi tinh thần lại là nam nhân cương nghị chừng ba mươi tuổi của Thiết Kiếm Phong kia. hắn nhìn Tần Lập mỉm cười nói:

- Thật thất lễ! Tần phu nhân quả nhiên tuyệt sắc khuynh thành! Tại hạ Thiết Vân Phi Thiết Kiếm Phong, ra mắt Tần công tử.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất