Ta muốn rời nơi này, chính mình khai sáng một môn phái chỉ có nữ tử. Bộ Vân Yên bỗng nhiên dựa đầu vào vai Tần Lập. hai tay ôm thắt lưng hắn, nhẹ giọng nói:
« Để ta tựa một hồi nhé! »
Tần Lập đưa tay ôm vòng eo mảnh mai mềm mại của Bộ Vân Yên, giọng đầy nghi hoặc hỏi: « Nguyệt Diêu Tiên Cung? »
« Khà khà, ta làm sao có thực lực cường đại như vậy, ta chỉ muốn trở lại thế tục, về Thanh Long quốc tìm một nơi non xanh nước biếc, thành lập một môn phái thuộc về mình. Sau đó, chỉ tuyển nhận những cô nhi không nơi nương tựa. Kỳ thật, ta chỉ là muốn kiếm việc để làm, đây cũng là một ý tưởng từ đầu đến giờ của ta. Chờ tới khi nào ta mệt mỏi, ta sẽ trở về bên cạnh chàng, Tần Lập, khi đó, chàng sẽ không chối từ ta chứ? », Tần Lập ngửi mùi thơm trên tóc Bộ Vân Yên, nhẹ giọng nói: « Cũng được, kỳ thật cho dù là ở đây, ta cũng vị tất có thời mỗi ngày cùng nàng. Đi làm việc nàng thích, ta ủng hộ nàng. Khi nào mệt mỏi. thì trở lại. Nơi này vĩnh viễn đều là nhà của nàng. »
« Có những lời này của chàng, ta yên tâm. Kỳ thật ta nguyên bản muốn thành lập một đế quốc buôn bán của mình, chỉ là hiện tại tâm tư này phai nhạt, nhưng cũng không chừng quá vài năm chàng liền nghe nói tên của ta truyền trong thế tục ». Bộ Vân Yên nhẹ giọng cười.
« Một mình nàng sao? », Tần Lập hỏi.Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
Bộ Vân Yên gật gật đầu nói: « Ý tưởng này, ta chỉ nói với một mình chàng, có lẽ Thiên Thiên sẽ nguyện ý đi cùng ta, tuy nhiên, nàng hiện tại đều một lòng theo chàng. Chàng đó, rảnh rỗi thì chịu khó bồi Thiên Thiên cùng Phi Nguyệt nhiều hơn. Họ đều yêu chàng rất sâu. Thiên Thiên trước kia thân phận là công chúa tôn quý, vì cùng chàng, ngay cả thân phận hoàng gia đều không cần, chàng cũng không nên phụ bạc các nàng. »
Lúc này Tần Lập nhớ tới một câu:
- Khó tiêu thụ nhất là ơn của người đẹp".
Bên người nhiều hồng nhan đây cũng là một vấn đề. Nhưng hiện tại hắn còn không thể phân thân, việc muốn làm rất nhiều, nên muốn chiếu cố cũng rất khó.
Hồng nhan bên cạnh Tần Lập, Lệnh Hồ Phi Nguyệt sau khi dùng Càn Khôn Tái Sinh Tạo Hóa Đan đã đột phá đến cảnh giới Địa Tiên, chân chính đi sau mà vượt lên trước, hơn nữa thức tỉnh huyết mạch Thái cổ của chủng tộc, rất có khả năng trở thành cường giả thứ nhì bên cạnh Tần Lập. Đây cũng là vừa mới phát hiện gần đây. Khí chất hiện tại của Lệnh Hồ Phi Nguyệt khác rất nhiều so với quá khứ, toàn thân cũng lạnh lùng hơn trước rất nhiều, nhìn qua như là thay đổi một người. Cũng chỉ có ở trước mặt số ít người như Tần Lập, Thượng Quan Thi Vũ mới có thể lộ ra vài phần bộ dạng bướng bỉnh năm xưa.
Những lúc khác, đều là hình tượng thanh lãnh, cao ngạo. Giờ phút này nàng đang bế quan trên Viêm Hoàng sơn, tìm hiểu huyết mạch Thái cổ thức tỉnh.
Triệu Thiên Thiên hiện nay cũng đã là cường giả cảnh giới Lôi Kiếp. Nàng Công chúa hoàng gia ngày trước này, hiện giờ nhìn qua càng giống một cô bé nhà bên, dịu ngoan hữu lể, nụ cười vĩnh viễn ở trên mặt. Từ sau khi trở lại bên cạnh Tần Lập, trạng thái của Triệu Thiên Thiên tốt hơn trước rất nhiều. Hiện tại nàng theo Tần Tuyết cùng xử lý đủ loại chuyện linh tinh, làm việc phi thường chăm chú, rất nhanh được mọi người trong môn phái Viêm Hoàng tiếp nhận.
Về phần Xà Xà có một chút quan hệ mờ ám với Tần Lập, hiện giờ đang bế quan dưỡng thương. Trong lúc chiến đấu với ba gia tộc lánh đời, Xà Xà cũng bị thương, tuy rằng không nặng nhưng cần một khoảng thời gian để điều dưỡng. Hơn nữa, Xà Xà cảm giác được trong thân thể nàng dường như có một cổ lực lượng kinh khủng đang chậm rãi thức tỉnh, có lẽ cũng giống Tiểu Hồ Ly, trong thân thể Xà Xà cùng có huyết mạch Thần thú thái cổ.
Đây kỳ thật cũng rất bình thường. Những Thần thú thời đại Thái cổ, luôn có huyết mạch truyền thừa, tuy rằng một đời loãng hơn một đời, nhưng sau khi tu luyện tới cảnh giới nhất định, huyết mạch vẫn có khả năng thức tỉnh.
Mà một khi loại huyết mạch này chân chính thức tỉnh, như vậy thực lực sẽ đột nhiên tăng mạnh theo cấp số nhân.
Đây cũng giống như những bí thuật đại phái đại tộc thời đại Thái cổ nắm giữ, có được bí thuật thậm chí có thể "miểu sát" võ giả cùng cảnh giới không có bí thuật.
Mà Tiểu Hồ Ly cùng Xà Xà có được huyết mạch Thần thú thái cổ, một khi huyết mạch hoàn toàn thức tỉnh, có được thực lực chỉ sợ còn đáng sợ hơn những bí thuật cường đại thời đại Thái cổ, có thể so với bí thuật thần thông thái cổ Tần Lập nắm giữ.
Đám linh thú như lão vượn Bạch Trung Sơn, Bạch Trung Hỏa cùng Bạch Trung Tuyết, Kim Điêu, Mặc Ưng, Linh Ưng...lại không có may mắn như vậy. Nhưng về sau có thể một ngày nào đó đột nhiên thức tỉnh, ai cũng không nói trước được.
Dù sao bọn họ có thể tu luyện đến loại cảnh giới hiện tại, nếu nói trong cơ thể không có một chút huyết mạch viễn cổ vậy không quá sự thật. Bởi vì chỉ có linh thú huyết mạch thuần khiết mới có thể tu luyện tới cảnh giới Địa Tiên.
Cho nên hiện tại gần như tất cả linh thú đi theo Tần Lập, bao gồm Tiểu Hắc cùng Thái Hồng đều mang một tín niệm. Đó chính là chỉ cần đi theo bên cạnh công tử, một ngày nào đó bọn họ sẽ đứng ở một vị trí rất cao, vượt qua tất cả tổ tiên.
Ngày hôm sau. Bộ Vân Yên chào từ biệt mọi người rời khỏi nơi Cực Tây. Nàng rời đi nhìn như có chút đột nhiên, nhưng người chân chính hiểu biết Bộ Vân Yên đều rất rõ ràng. Bộ Vân Yên rời đi kỳ thật là một điều tất nhiên.
Đây là tính cách của Bộ Vân Yên. Trong số chúng nữ, Bộ Vân Yên không xem như mạnh nhất, nhưng là có tính cách, cùng độc lập nhất. Kỳ thật tính tình Lãnh Dao cũng rất độc lập, chỉ là nàng đã được gả cho Tần Lập trước một bước.
Lãnh Dao đối với Bộ Vân Yên rời đi có chút không thể quên. Theo nàng, Bộ Vân Yên, Triệu Thiên Thiên cùng Cơ Ngữ Yên gả cho Tần Lập là chuyện tất nhiên.
Một khi đã vậy, Bộ Vân Yên vì sao lại lựa chọn rời khỏi vào thời điểm môn phái Viêm Hoàng khai sáng chứ?
Cho dù với Lãnh Dao, Bộ Vân Yên cũng không giải thích điều gì, chỉ là cười chúc phúc Lãnh Dao, sau đó quay người thong dong rời đi. Nhưng Lãnh Dao biết, Bộ Vân Yên lựa chọn nuốt lệ vào trong lòng, nàng nhất định không tình nguyện cứ vậy rời khỏi Tần Lập, nhưng nàng là thê tử Tần Lập, lại cái gì cũng không thể nói, cũng không có cách nào khác an ủi gì Bộ Vân Yên.
Bởi vì bất kỳ một lời an ủi nào, với thân phận của nàng nói ra, đều bị người khác hiểu lầm là có ý tứ khác. Hơn nữa, Lãnh Dao vẫn là một nữ nhân không hiểu nói chuyện.
Cho nên, đến cuối cùng, lúc Bộ Vân Yên ôm Lãnh Dao cáo từ, Lãnh Dao chỉ nói một câu, thật tương tự với câu của Tần Lập. "Khi nào mệt môi, thì trở lại. Đây là nhà của ngươi
Đôi mắt Bộ Vân Yên rốt cục đỏ lên, nhưng cười mà đi.
Thượng Quan Thi Vũ cùng Cơ Ngữ Yên cũng đều có vài phần cảm khái, Triệu Thiên Thiên nhìn bóng dáng Bộ Vân Yên, như có tâm sự. Nàng đột nhiên có chút nhớ nhà, tuy rằng phụ thân đã không còn, nhưng ca ca Triệu Tinh Hà của nàng lại là Đế vương của Thanh Long quốc, chỉ là lúc há mồm muốn nói rời đi, lại không biết nói với Tần Lập như thế nào. Nghĩ rồi, vẫn ngậm miệng lại, thầm hạ quyết tâm đợi sau khi môn phái Viêm Hoàng ồn định, nàng nhất định tìm cơ hội trở về nhìn một chút.
Những chuyện cũ năm xưa, đều đã tan thành mây khói theo thời gian. Hiện nay còn lại, chỉ là những hồi ức tốt đẹp trong quá khứ.
Không nói mọi người đều có suy nghĩ, sau khi Tần Lập đưa Bộ Vân Yên vào truyền tống trận, một thân một mình đi về phía Ô Long Sơn.
Dãy núi Ô Long Sơn tám trăm dặm vẫn im lặng như trước, Long Thủ Phong khắp nơi tàn tích nổi lên từng luồng khói nhẹ nhàn nhạt. Lúc còn cách nơi này hơn trăm dặm, thị lực tinh tường của Tần Lập cũng đã thấy, trong lòng khẽ động, xem ra quả nhiên có người tới nơi này tế điện.
Thân hình Tần Lập tăng nhanh tốc độ, trong nháy mắt đi tới bầu trời cao trên không Long Thủ Phong, trốn trong tầng mây, giương mắt xuyên thủng tầng mây nhìn xuống phía dưới.
Ngày đó Long Thủ Phong bị Hoàng Kim Cung mạnh mẽ đè thành một mảnh đất bằng mọi người trên Long Thủ Phong đều bị Hoàng Kim Cung đè chết. Đối với người quen thuộc nơi đây mà nói, bãi lúa nương dâu cũng bất quá như thế.
Lúc này, Tần Lập nghe thấy một trạng tiếng khóc nức nở, chỉ thấy một nữ tử quỳ gối ở vị trí giữa Long Thủ Phong bị san thành đất bằng, nơi đó đựng một khối bia đá thật lớn.
Khối bia đá cao hơn sáu mươi thước, rộng hơn hai mươi thước, độ dày hơn mười thước. Bề mặt bia đá phi thường bóng loáng, màu bạc xám, bên trên khắc vài chữ to: ''Mộ Ô Long Sơn. ''
Chữ viết như rồng bay phượng múa, trong nét cứng cáp mang theo vài phần xinh đẹp, thoạt nhìn như từ tay nữ nhân. Chữ viết rất mới, hẳn là nữ tử tế bái này khắc lên.
Nữ tử mặc đồ đen, quỳ ở nơi đó, trên mặt thanh tú che kín nước mắt, ở phía sau nàng, có tám lão già đứng ở rất xa. Tám lão già này đều tóc bạc đầy đầu, thân hình cao lớn, lẳng lặng đứng đó không phát ra một chút thanh âm, cũng không có bất kỳ dao động cảm xúc gì.
Thoạt nhìn, dường như không quan hệ nhiều với Ô Long Sơn.
Lúc này, nghe thấy nàng kia vừa khóc vừa nói: ''Nam Cung Hiển. Tên súc sinh ngươi, rốt cục hại toàn bộ ô Long Sơn. ''
''Ngươi đã chết người người vui mừng, nhưng ngươi lại làm liên lụy mọi người. Phụ thân, năm đó con đã từng nói với người, lập Nam Cung Hiển làm thiếu chủ, sớm muộn sẽ hại toàn bộ Ô Long Sơn. Người không tin nói ta lời tà mê hoặc lòng người, đuổi ta khỏi Ô Long Sơn. Năm đó nếu người chịu nghe con một lời khuyên, làm sao phải gặp tai họa như ngày hôm nay? Tru sát Tần Lập. Người ứng vận, há là các ngươi có thể tru sát sao? ''
Tần Lập ở trên trời cao, nghe được âm thầm kinh hãi, thầm nghĩ nữ tử này chẳng lẽ là con gái Ô Long Sơn chủ hay sao? Còn là bị đuổi khỏi sơn môn năm xưa?
Lúc này, nàng kia lấy khăn tay, lau sạch nước mắt trên mặt, đứng dậy. Lại từ trong vòng tay trữ vật lấy ra rất nhiều vàng mã ném vào trong đống lửa đang thiêu đốt rất mạnh.
Rồi thì thào lẩm bẩm: ''Cái gọi là thiên làm bậy có thể sống, tự làm bậy không thể sống. Nam Cung Hiển, ngươi hại người hại mình, ngươi chính là một tên súc sinh. Phụ thân đáng thương của ta, không tham ngộ tới bước đột phá Địa Tiên, lại bị ngươi hại chết. Tần Lập a Tần Lập. Mặc dù ta biết là Nam Cung Hiển gieo gió gặt bảo, nhưng thủ đoạn này của ngươi, cùng quá tàn nhẫn một chút. Đem toàn bộ Long Thủ Phong mạnh mẽ san bằng, nay phải cần cừu hận bao nhiêu hả? Ngươi ta hiện giờ, có thù giết cha diệt tộc, ngươi làm ta làm sao đối mặt lão sư, như thế nào đối mặt ngươi? Ta được xưng là thiên cơ thần toán, nhưng bất kể như thế nào ta cũng đều không tính đến ngươi chính là người ứng vận mệnh, cùng có thể chưa tính ra. Đại kiếm nạn của Ô Long Sơn này, ứng ở nơi ngươi. Khó trách lão sư bảo ta ngàn vạn lần không nên tìm ngươi, ngàn vạn lần không nên tìm ngươi. Nguyên lai là như vậy, làm sao bây giờ? Ta nên làm gì bây giờ? ''