Duy Ngã Độc Tôn

Chương 826: Ngọc Châu!

Nghi vấn này vẫn nghẹn giữa cổ họng, không phun ra không thoải mái. Tuy nhiên nhìn bộ dạng tên lùn xanh kia vẫn còn sợ hãi, hiển nhiên đang nhớ tới điều gì. Tần Lập chịu đựng không hỏi ra.

Một lát sau, tên lùn xanh mới nói:

- Phụ thân nghe nói khu vực Tử Long cổ Khoáng, kỳ thật là một phần mộ của Tiên ở thời đại vô cùng xa xưa. Cách mấy chục vạn năm, Tiên Thi sẽ ra ngoài đi dạo. Vì vậy mới đi tới nơi này, cố gắng tìm kiếm Tiên Thi, chứng thực Tiên tồn tại. Thế nhưng, phụ thân cũng không gặp phải Tiên Thi dạo chơi, chỉ gặp phải một bộ cổ Thi Hoàng Giả, bị phụ thân chém giết. Sau đó lại gặp phải tồn tại khủng bố ở trong hang mỏ sinh ra ta, sau một hồi đại chiến, phụ thân cũng bị thương, nhưng vẫn còn phong ấn được tồn tại khủng bố kia, khiến nó không thể chạy khỏi hang mỏ. Không ngờ tới. qua nhiều năm như vậy, ta thật sự gặp phải tràng cảnh Tiên Thi dạo chơi, hóa ra truyền thuyết này là sự thật...đó là sự thật!

Trong mắt tên lùn xanh hiện lên một tia phức tạp, thì thảo tự nói:

- Nếu như phụ thân còn ở trong Giới này, nhất định sẽ tìm tới Tiên Thi đại chiến một trận? Trên đời này, thật sự có Tiên sao?

Lúc nàyNgọc Châu nhẹ giọng nói:

- Hoặc là Tiên Thi kia là một truyền thuyết, bên trong chiếc xe do tám con Kỳ Lân cổ Thú kia kéo, chưa chắc là Tiên Thi gì, có thể là một tồn tại hùng mạnh nào đó không ai biết.

Nam Cung Tử Lăng cũng gật đầu nói:

- Đúng vậy, dù sao chưa có người nào thấy được bên trong xe kéo kia là gì, ai đám xác định đó chính là Tiên Thi?

Tên lùn xanh này nhìn thoáng qua Nam Cung Tử Lăng cùng Ngọc Châu, dường như cảm thấy rất bất mãn với hai người nghi vấn, nó phản bác:

- Năm đó lúc phụ thân còn là Đế vương đỉnh cấp, từng lấy được một phần cổ thư. Bên trên cổ thư kia dùng thần văn viết lại: Tiên đi dạo, sẽ có tám con Kỳ Lân thần thú kéo xe, xe màu vàng kim, dùng Tinh Không Xích Kim đúc thành, Tinh Không Xích Kim là thần phẩm trên đời, cũng là vật tinh hoa nhất vũ trụ này. Những tạo hình mặt trời mặt trăng ngôi sao trên xe, toàn bộ đều là luyện hóa tinh cầu chân chính mà thành, phong ấn ở trên xe! Lẽ nào vừa rồi các ngươi không thấy trên xe đó điêu khắc những gì hay sao?

Tên lùn xanh ngữ khí khinh thường, nói tiếp:

- Trên cổ thư có viết: sau khi Tiên băng hà, con của Kỳ Lân sẽ tìm đến nơi Tiên Táng, vĩnh viễn bảo hộ trên xe kéo cho Tiên. Khi Tiên Thi đi dạo, con của Kỳ Lân sẽ kéo xe, đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn không thay đổi!

Ngọc Châu bỗng nhiên mở miệng hỏi:

- Những điều này, là do người đó nói cho ngươi?

- Cái gì người đó? Đó là phụ thân ta?

Tên lùn xanh vẻ mặt nghiêm túc sửa lại.

- Ha ha! Sợ rằng người kia không đáp ứng làm phụ thân của ngươi? Là chính ngươi vì cảm kích, hay là vì điều gì khác, mới xưng hô người đó là phụ thân phải không?

Trên dung nhan Ngọc Châu bỗng nhiên lộ ra một tia cười lạnh, như khinh thường, như đáng thương, lại như đang tưởng nhớ gì đó.

Tần Lập giật mình, bỗng nhiên nhớ tới lời căn dặn của Ô Quận Vương đối với mình. Lại nghĩ tới dung mạo Ngọc Châu, kỳ thật rất tương tự hình dáng Ô Quận Vương lúc trẻ tuổi.

Trong đầu Tần Lập, bổng như một tia chớp nhớ lại trong tòa thành cổ ở dưới hồ Phượng Hoàng giả do Ô Quận Vương dựng lên. Trên bức họa nữ tử kia, nữ tử tuyệt sắc, dung mạo phong hoa tuyệt đại, dần dần có rất nhiều chỗ trùng hợp với Ngọc Châu trước mắt.

Đến tận đây, trong lòng Tần Lập rốt cuộc xác định chín mươi chín phần trăm, Ngọc Châu hắn là hậu nhân của Ô Quận Vương! Nhưng hẳn là không phải nữ nhi của Ô Quận Vương, mà là con cháu không biết bao nhiêu đời của ngài ấy!

Tên lùn xanh như bị nhục nhã cực lớn, giọng cao lên:

- Ta gọi ngài ấy là phụ thân, có quan hệ gì tới cô chứ?

- Bởi vì, ta chính là hậu nhân người đó!

Ngọc Châu vẫn giữ vẻ mặt khinh thường nhìn tên lùn xanh này:

- Tạ là hậu nhân gia tộc Thần Vương! Còn ngươi, một tiểu tinh quái do Thứ Long Ngạn hóa thành, ngươi dựa vào cái gì dám gọi ngài ấy là phụ thân?

Tên lùn xanh kia lúc này sững sờ ở đó, mấy người Nam Cung Tử Lăng cũng đều sững ra. Trước khi gặp Tần Lập, mấy người Nam Cung Tử Lăng cũng không biết Ngọc Châu là người thế nào, cho nên cũng hiểu biết rất ít về Ngọc Châu, chỉ cho rằng Ngọc Châu cũng giống như bọn họ, cũng là vương giả trẻ tuổi do Ô Quận Vương tuyển ra. Nhưng thật không ngờ, Ngọc Châu lại chính là hậu nhân Ô Quận Vương.

Tên lùn xanh cũng choáng váng, miệng khẽ nhếch lên, dù cho nó có thông minh thế nào, cũng chỉ là một tinh quái hóa thành hình người, mà không phải người chân chính. Cho đến nay, nó tôn xưng người điểm hóa nó là phụ thân, nhưng thật không ngờ có một ngày sẽ gặp phải hậu nhân người đó. Loại cảm giác này, thật là quá quái dị, làm cho nó có một loại...ừm, có một loại cảm giác vô cùng xấu hổ.

- Ta...ta chỉ là...chỉ là một xưng hô tôn kính, ta không có...không có ý gì khác.

Tên lùn xanh này nghẹn họng trân trối, nhưng ánh mắt nó nhìn Ngọc Châu lại trở nên nhu hòa, đột nhiên nói:

- Cô là hậu nhân ngài ấy, ta...cho cô ăn luôn ta, cũng cam tâm tình nguyện!

Tần Lập nhìn đến trợn mắt há mồm, thầm buồn cười con tinh quái này, thật có mấy phần đáng yêu mà.

- Hừ! Ai muốn ăn ngươi, chỉ cần ngươi đừng có mở mồm ngậm miệng gọi ngài ấy là phụ thân, vậy là được rồi. Dù sao, ngài ấy là tổ tiên ta, là kiêu ngạo của gia tộc Thần Vương.

Ngọc Châu ngoài lạnh trong nóng, cũng là một cô gái tâm địa lương thiện thấy tên lùn xanh như thế, ngược lại có chút không đành lòng.

Tên lùn xanh vẻ mặt đau thương, không nói nữa, rơi vào trầm mặc. Mấy người Tần Lập, nhất thời cũng không biết nói gì.

Lúc này Ngọc Châu yếu ớt nói:

- Muội rất muốn có thể làm gia tộc Thần Vương tái hiện huy hoàng, tuy nhiên gia tộc Thần Vương đã bị nguyển rũa. Thông Thiên Đại Đế còn sống một ngày, gia tộc Thần Vương sẽ khó mà quật khởi. Công tử, huynh sẽ đánh bại Thông Thiên Đại Đế, phải không?

Tần Lập im lặng một hồi, bỗng nhiên cười nói:

- Đúng thế, một ngày nào đó, ta sẽ đánh bại hắn!

Tử Long Cổ Khoáng có vô số mạch khoáng, cũng có vô số hang mỏ. Tần Lập không hiểu phong thủy, không rõ ràng lắm nơi này có phải là nơi Tiên Táng trong truyền thuyết hay không. Nhưng Tiên Thiên Tử Khí nơi này lại nồng đậm quá mức. Tử Khí Quyết liên tục vận chuyển trong cơ thể hắn tốc độ tăng trưởng thực lực cực nhanh.

Ngày tiếp theo, mọi người theo tên lùn xanh dẫn đường, lại tìm được rất nhiều dược liệu cổ cùng Thần Nguyên. Trong lúc đó, cũng gặp phải Hoàng Giả cổ thi một lần, tuy nhiên phát hiện sớm, tránh từ xa xa.

Mặc dù Tần Lập biết Hoàng Giả cổ Thi có thể luyện hóa thành Thần Vương Binh Khí, có được uy lực vô tận, nhưng tạm thời không có ý nghĩ liều mạng với Hoàng Giả cổ Thi. Bởi vì Hoàng Giả Cổ Thi đã chìm nổi ở trong tử khí này không biết bao nhiêu vạn năm, tản mát ra khí tức từ mấy trăm dặm cũng làm người ta kinh hồn vỡ mật, tạm thời Tần Lập còn không nghĩ tới việc đối đầu.

Không biết có phải là bởi biết được Ngọc Châu là hậu nhân Bất Tử Chân Thần hay không, trong những ngày này tên lùn xanh biểu hiện ra hết sức phối hợp, chủ động giúp mấy người Tần Lập, ở trong khu vực hạch tâm Tử Long cổ Khoáng tìm đến một chỗ cực kỳ bí ẩn có thể trú ân ở đó, thành lập căn cơ.

Muốn tới vùng đất này, chỉ có một con đường an toàn, những con đường khác đều ẩn giấu vô tận nguy hiểm. Nếu không biết đường, căn bản không thể tiến vào nơi đây!

Tần Lập rất vui mừng, lấy ra Hoàng Kim Cung bố trí ở đây, trực tiếp trở thành nơi dừng chân cho mấy người bọn họ, có một nơi như vậy, trừ khi Thông Thiên Đại Đế đích thân tới, những người khác đừng mơ tưởng xông vào đây.Bạn đang đọc truyện tại - http://truyen360.com

Tần Lập cũng động ý niệm tiếp đón những người ở Giới hạ đến đây tu luyện dù sao tu luyện ở đây nhanh gấp nhiều lần ở Giới Hạ. Chỉ cần có thể chống đỡ được áp lực ở Tinh Không Cổ lộ, như vậy ở nơi Thần Vực này, không cần bao nhiêu năm là những người đó có thể đột phá đến cảnh giới Thánh Chủ rồi.

Như thế, sẽ trở thành trợ giúp lớn nhất cho Tần Lập!

Tuy nhiên trong thời gian ngắn, ý nghĩ này rất khó thực hiện, Tần Lập rất rõ ràng hiện giờ sẽ có vô số người đang tìm tung tích của hắn.

Cho nên, kế hoạch duy nhất, chỉ có không ngừng tăng lên thực lực cá nhân mới là chính đạo.

Làm cho Tần Lập cảm thấy có chút đáng tiếc, chính là Hoàng Kim Cung an bài ở khu vực hạch tâm Tử Long Cổ Khoáng, Hô Diên Bác vẫn không tỉnh lại. Lần đó tiêu hao lực lượng linh hồn quá độ, làm cho Hô Diên Bác lâm vào ngủ say, thời gian đã mấy năm rồi, vẫn không hề có động tĩnh.

Nhưng Tần Lập tin tưởng, một ngày nào đó Hô Diên Bác sẽ tỉnh lại. Đến lúc đó, nhất định ngài ấy sẽ cảm tháy rất vui mừng.

Mấy người Nam Cung Tử Lăng đều rất thích thú với Hoàng Kim Cung, làm vương giả trẻ tuổi Giới Hạ, bọn họ tự nhiên đều nghe nói qua truyền thuyết về Hoàng Kim Cung. Cho nên sau khi thấy Tần Lập lấy ra Hoàng Kim Cung, bọn họ đều cực kỳ kinh ngạc, đồng thời lại phải cảm thán: Người ứng vận quả nhiên số mệnh bao phủ!

Tần Lập đưa tất cả những dược liệu cổ di dời vào trong Hoàng Kim Cung, có Tiên Thiên Tử Khí tẩm bổ, những dược liệu cổ này ở đây cũng sẽ sinh tồn rất tốt. Tương lai khi Lãnh Dao nhìn thấy những dược liệu cổ này, nhất định sẽ là người vui vẻ nhất.

Nghĩ đến các nàng Lãnh Dao, trong lòng Tần Lập trở nên hiền hòa, tiếp đó thần sắc khôi phục kiên nghị, trong lòng âm thầm thề rằng: Cho dù là vì các nàng, mình nhất định cũng phải có được một vùng đất ở nơi Thần Vực này!

Thắng cấp đến cảnh giới Thần Vương nhất trọng, Tần Lập luôn muốn tìm cơ hội nghiệm chứng thực lực của mình một chút, đồng thời cũng muốn sớm ngày tìm được Ngũ Hành Thủy. Bởi vậy, hắn quyết định để mấy người Nam Cung Tử Lăng tiếp tục tu luyện ở đây, còn hắn chuẩn bị ra ngoài Tử Long cổ Khoáng lịch lảm một phen.

Tu luyện chiến Kỳ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn cần phải không ngừng chiến đấu cường hóa bản thân, mà không giống như những người khác, bế quan tu luyện làm bản thân mạnh lên.

Mấy người Nam Cung Tử Lăng tự nhiên biểu thị phản đối, tuy rằng Tần Lập đã đột phá đến cảnh giới Thần Vương, nhưng đối mặt với những Thánh địa đang nhìn chằm chằm, cuối cùng vẫn lo lắng không đủ.

Thánh địa nếu làm thật sự, phái người truy sát Tần Lập, vậy thì Tần Lập sẽ khó mà đối phó.

Đối với chuyện này, bản thân Tần Lập có cách nhìn của mình. Ngoại trừ Vương tộc Tam Địa có sinh ra một chút va chạm với Tần Lập ra, cũng chỉ có Thông Thiên Đại Đế không có ý tốt với hắn.

Các Thánh địa khác, như là Lục Địa Thất Địa, chưa chắc muốn lấy được trọng bảo trên người hắn.

Nơi Thần Vực khác với Giới Hạ, nơi này có các loại tài nguyên cùng bảo vật. Tuy rằng số lượng Thần Nguyên rất hiếm thấy, nhưng Thánh địa này cũng không biết trên người Tần Lập có một lượng lớn Thần Nguyên.

Đã như vậy, đắc tội một nhân tài trẻ tuổi mới xuất hiện như hắn, sẽ rất không có lời. Tin rằng trong lòng rất nhiều người, đều sẽ có tính toán.

Hơn nữa, giữa các Thánh địa này cũng không phải bền chắc như thép, mỗi Thánh địa đều có diện tích lãnh thổ mênh mông, vô cùng khổng lồ. Tần Lập tin tưởng, bản thân đi ra ngoài một mình, mục tiêu cũng sẽ trở nên rất nhỏ, chú ý một chút sẽ không có nguy hiểm gì!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất