Già Thiên

Chương 1218: Đẳng Cấp Thứ Ba

Chuyện lần này không thể che giấu được, không lâu sau đã bị người tiết lộ ra ngoài, rất nhiều người không phục đồng thời nguyền rủa ác độc.

- Hừ! Gà mái chung quy là gà mái, khó có thể biến thành phượng hoàng, dùng hai lần còn thất bại không thành!

- Ha ha ha! Đáng đời! Thật là buồn cười!

Ngay cả rất nhiều người dòng chính của Phạm tộc đều rất bất mãn, đều tìm tới đầu sỏ Phạm Trụ hỏi cho rõ ràng.

- Thúc thúc! Chuyện này có phải quá lãng phí hay không? Đây chính là Tiến hóa dịch thể chất mạnh nhất tiêu phí cái giá phải trả rất lớn mới tinh luyện ra được, ngài còn muốn tiếp tục sao?

Ngay cả Phạm Tiên trên gương mặt xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành đều lộ ra dị sắc.

- Ngươi không biết bí ẩn bên trong, thể chất của người này đáng sợ hơn xa so với chúng ta tưởng tượng!

Phạm Trụ nói, trong ánh mắt khủng bố kia lại lộ vẻ hưng phấn.

- Nhất định phải đánh chết người này, không thể để hắn đột phá! Hãy đoạt máu của hắn mang về cho ta, đây là thuộc về ta!

Trong một chỗ mật thất khác, Tào Thanh thần sắc âm trầm đáng sợ.

- Hắn tiến hóa thất bại, ngoại giới đều loan truyền hắn là phế thể trăm năm khó gặp một lần, không thể tiến hóa, chúng ta còn phải để ý tới hắn sao?

Lão bộc khó hiểu hỏi.

- Không! Hoàn toàn tương phản, người này thực đáng sợ! Hơn nữa, ta biết Phạm Trụ đang muốn làm cái gì: Lần này Phạm tộc còn lấy ra Tiến hóa dịch còn cao hơn một bậc, ta nghĩ tiểu tử này có thể sẽ thành công đột phá, trước cứ gạt bỏ hắn đi, đoạt bảo huyết của hắn!

Tào Thanh kiên quyết nói.

- Hắc hắc! Các ngươi biết không, tên tiểu tử ngoại lai kia lại thất bại, hao phí mất hai phần Tiến hóa bảo dịch, gây ra động tĩnh thật lớn, nhưng lại không có hiệu quả gì.

Sự thất bại của Diệp Phàm lại khiến rất nhiều người vui sướng khi người gặp họa, đồng thời cảm thấy khó chịu, cho rằng hắn đã lãng phí khoáng vật thần tính, là một loại lãng phí cực kỳ xa xỉ.

Một loại tỉnh tự bất mãn nổi lên, một bộ phận người thì nhìn hắn với ánh mắt cừu hận, khi Diệp Phàm đi trên đường rõ ràng cảm nhận được loại không khí này, khóe miệng hắn chỉ là lộ ra một vẻ cười lạnh.

- Này! Tiểu tử ngoại lai ngươi thật đúng là da mặt dày, còn có mặt mũi tiếp tục ở lại Thiên Đường, cậy vào Phạm Tiên tiểu thư tín nhiệm cùng bảo hộ đối với ngươi, tự ý hao phí thần dịch, lại không thể tiến hóa, ngươi không ngại mất hết mặt mũi sao?

- Đến đây đi! Chúng ta so tay nghề một phen, thế nào? Ta cảm thấy tất yếu phải cho ngươi nhận thức rõ phế thể vô dụng!

- Con kiến vĩnh viễn cũng không thể tiến hóa thành cự long, ngươi đừng si tâm vọng tưởng, nghĩ rằng Phạm Tiên tiểu thư có thể che chở ngươi cả đời hay sao, ta nghĩ ngươi rất nhanh sẽ bị loại thành rác rưởi.

Diệp Phàm đối mặt với khiêu khích như thế giống như không nhìn thấy, chỉ có người dám ra tay đối phó với hắn mới phải nhận trừng phạt. Tuy nhiên sau khi trải qua sự kiện Tuyên Mặc thật đúng là không có người nào không kiên nhẫn dám dùng võ lực cùng hắn.

- Thể chất của hắn đáng sợ lắm sao?

Phạm Tiên cũng có chút không hiểu hỏi thúc thúc mình.

Mà Diệp Phàm vẫn chưa vội vã rời đi, hắn nhận được chỉ thị ngầmcủa Phạm Trụ, bảo hắn điều chinh tốt trạng thái, có lẽ sẽ có biến hóa không tưởng tượng được.

- Thúc thúc! Ngài tin chắc phải cho hắn dùng Tiến Hóa Dịch giai đoạn thứ ba ư? Đây chính là thần dịch quý hiếm nhất, ngay cả mấy đại đầu sỏ đều hy vọng chờ mong, không được phép lãng phí một giọt!

Phạm Tiên giữ thái độ hoài nghi.

Tiến hóa dịch mạnh nhất có chia ra phẩm bậc, lúc trước ở ngoài Bất Tử Sơn, nữ nhân con ngươi màu tím bọn họ tinh luyện bảo dịch chính là bậc thấp, là bọn hắn chính miệng nói ra, Diệp Phàm vẫn còn nhớ rõ.

Mà lần này, Phạm tộc của Thiên Đường dùng phương pháp luyện đan của Thần minh cổ đại tiến hành trích xuất, không chỉ có thu ngắn lại thời gian, còn làm cho phẩm bậc của bảo dịch tăng lên trên diện rộng độ, vì vậy lần đầu tiên tinh luyện đã xuất hiện bảo dịch bậc hai.

Mà mấy ngày nay, bọn họ lại chiêng trống rùm beng tiến thêm một bước tinh luyện, rốt cục sắp thu được bảo dịch giai đoạn thứ ba, được xưng là quý hiếm tuyệt thế.

Các Khoáng vật Thần tính mang tính mấu chốt nhất, Phạm tộc chiếm được vài loại chủ tài liệu quý hiếm nhất, vì vậy mới có thể tinh luyện ra bảo dịch giai đoạn thứ ba. Đây là sự kiện kinh thế hãi tục, tối thiếu ở Tiên Vũ Tinh Hải đã nhiều năm không thấy xuất hiện.

Phạm tộc lấy được Thái Sơ Mệnh Thạch, Thiên Mệnh Thần Nham không hề nghi ngờ là đỉnh cấp, trên đời vô song, nhưng vài loại chủ tài liệu thần tính khác tương đối kém một ít, bằng không còn có khả năng tăng cao đẳng cấp thêm nữa.

Ngoài ra, phương pháp tinh luyện cũng rất trọng yếu, vài loại phương pháp cấp Thần minh cổ đều đã thất truyền, bởi vậy mặc dù một ít thế lực lớn có thần liệu cũng khó mà đạt được thành công.

Thần dịch giai đoạn thứ ba giá trị không thể lường, sẽ làm cho rất nhiều lão bất tử xuất thế, vì nó mà đánh nhau vỡ đầu!

- Máu của người này lại càng đáng giá hơn!

Phạm Trụ chỉ có nói một câu như vậy liền giải quyết xong tất cả nghi vấn của dòng chính.

Ánh mắt của hắn rất thâm thúy, bên trong có cảnh tượng núi sông sụp đổ, có tinh tú vận chuyển bao la hùng vĩ, hắn vô cùng chờ mong chăm chú nhìn chỗ Diệp Phàm bế quan.

- Máu của hắn chẳng lẽ là trong mười loại, thậm chí xếp hạng trên?!

Phạm Tiên khiếp sợ.

Ngoại giới rất ồn ào huyên náo, đều đang bàn luận về thể chất của Diệp Phàm, đều nói đây là một phế thể, cho hắn dùng bảo dịch mạnh nhất chỉ lãng phí, nhưng mấy người Phạm Trụ lại đều lẳng lặng chờ đợi, trong mắt toát ra chùm tia sáng đáng sợ.

Diệp Phàm không ra ngoài, bằng không bất cứ lúc nào cũng sẽ có phiền toái vào thân, vả lại hắn không muốn đối mặt với những khiêu khích đó.

Nhưng mà, sự tình cũng không có ngừng tại đó, vào một đêm trời trong mây tạnh nhưng lạnh lùng, ánh trăng thực dịu dàng, Diệp Phàm đang ngồi xếp bằng trên vách đá, tâm thần hướng lên trời cao, phun ra nuốt vào tinh hoa thiên địa. Hắn có một loại dự cảm, đột phá cũng không còn xa lắm, cứ tiếp tục tu luyện như vậy có lẽ tương lai không lâu có thể phá quan, Tiến hóa dịch mạnh nhất giai đoạn thứ hai cũng còn lại chút tác dụng.

Thiên địa mờ mịt, vũ trụ trống trải, hắn dường như đặt mình trong vũ trụ lạnh như băng, đang hấp thu cùng cảm ngộ bí mật của thiên địa sơ khai, nghe thanh âm của đại đạo nguyên thủy.

"Vù!"

Đột nhiên, bùng phát một ánh đao băng lạnh dài đến mấy ngàn trượng, từ vách núi phía trước bổ thẳng xuống, đây là dao động của cấp Thánh nhân, cực kỳ khủng bố!

Diệp Phàm xoay người vọt đi, có người muốn giết hắn, chuẩn bị đầy đủ vận dụng pháp lực cấp Cổ Thánh, dùng đạo hạnh thuần túy áp chế hắn, không để cho hắn có cơ hội cận chiến.

Ánh đao chói mắt dài đến mấy ngàn trượng, linh hoạt, sắc bén mà tàn nhẫn, trắng xoá một mảnh, ánh trăng trên bầu trời đều bị cắt đứt, dưới bầu trời đêm này chỉ có nó phát ra hào quang vô tận!

Xa xa một cơ giáp kim loại màu lam nhạt, cao tám trượng, cũng không phải cao lớn gì lắm, nhưng vô cùng đáng sợ, tản ra dao động cấp Cổ Thánh, cầm trong tay một thanh Lam ma đao bổ xuống.

Đây là với một loại hỗn hợp thần kim luyện chế thành, kim loại màu lam sáng bóng lấp lánh, làm cho cơ giáp thoạt nhìn thực trong suốt, tràn ngập một loại cảm giác lực lượng và cái đẹp, thể công kinh người, cực kỳ mãnh liệt!

Diệp Phàm biến sắc, mấy ngày nay hắn biết được, người khống chế cơ giáp cấp bậc Thánh nhân càng cường đại thì uy lực phát huy ra cũng càng khủng bố. Nếu như Bán Thánh khống chế đủ để dùng lực của Cổ Thánh!

Thực hiển nhiên, đây là một Bán Thánh cường đại, gây cho hắn áp lực thật lớn, ngày nay nhập chủ trong cơ giáp màu lam, dấu vết đại đạo đầy trời như nước, lạc ấn ở trong hư không vĩnh hằng.

Nó như là một con Lam phượng hoàng giương cánh hót vang, xé rách càn khôn. Diệp Phàm dùng Hắc Tiên hộ thể, bay nhanh thối lui, cũng gần như xém chết.

May mắn duy nhất của hắn chính là, ở chỗ này long khí trong lòng đất rất nồng đậm, mượn dùng Nguyên Thiên thần thuật độn xuống đất mà đi, một lần độn chính là tám ngàn dặm, tránh khôi một kích tất chết kia.

Mặc dù có chút chật vật, nhưng không thể không nói đây là một loại kỳ tích, tránh được tuyệt sát chí cường tương đương với một vị Cổ Thánh!

Ngay khoảnh khắc hắn chui xuống đất độn đi tám ngàn dặm, khu rừng đá này lập tức trở thành tro bụi, cả khu vực rộng lớn biến thành hắc động, bị cơ giáp kim loại màu lam cầm trong tay chiến đao san bằng.

- Người nào dám tập kích đất lành Thiên Đường ta!?

Phạm Trụ giận dữ, suất lĩnh một đám cao thủ đuổi giết lại đây, đáng tiếc chung quy là tới chậm một bước, cơ giáp kia sớm nhảy vượt không gian biến mất.

Đây lại là một hồi đại loạn, mọi người bàn tán xôn xao, rất nhiều người đuổi tới đây đánh vỡ sự yên lặng giữa đêm khuya.

Trong sân viện của Tào Thanh, lão bộc kia khom người thỉnh tội:

- Lão nô có tội! Không nghĩ tới lại thất bại, bị hắn chạy thoát!

Tào Thanh sắc mặt âm trầm, nói:

- Người này bản năng trực giác thật là đáng sợ, có thể trước thời hạn cảm thấy nguy hiểm buông xuống, xem ra Thiên Mệnh Nham Thạch cùng với Thái Sơ Mệnh Thạch kia đã mang lại cho hắn chỗ tốt thật lớn. Không hổ là khổ tu sĩ, mở ra rất nhiều thần môn của bảo tàng nhân thể không để cho khinh thường!

- Chủ yếu là lão nô đối với khối cơ giáp Thánh nhân siêu cấp này không quen sử dụng nên hành động vướng víu, bằng không mặc dù hắn tránh khỏi kích thứ nhất cũng trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của ta. Pháp lực Cổ Thánh vô biên, đâu phải hắn có khả năng đối kháng.

Lão bộc tự trách. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Không thể để cho người này trưởng thành lên được. Ngươi mau mau liên hệ người, nhất định phải không từ thủ đoạn diệt trừ hắn, ta cần kim huyết bất diệt của hắn, giá trị không thể đánh giá!

Tào Thanh nói với thần sắc âm độc.

- Hắn... giá trị thật sự cao như vậy sao?

Lão bộc nghi hoặc hỏi.

Tào Thanh phi thường khẳng định, nói:

- Đương nhiên! Nếu ta không có đoán sai, hắn tối thiếu là kim thân bất diệt đã mấy đời, chính vì thể chất bản thân cũng đủ cường đại và hoàn mỹ cho nên Tiến hóa dịch giai đoạn thứ hai không có nhiều tác dụng đối với hắn. Nếu là đưa cho hắn dùng Tiến hóa dịch giai đoạn thứ ba, ta nghĩ kim huyết bất diệt của hắn có thể sẽ sống lại toàn diện, trở thành chân chính một loại thể chất mạnh nhất trong vũ trụ!

Lão bộc hoảng sợ, nói:

- Nói như vậy, hắn có được cổ huyết mạnh nhất, gần như hoàn mỹ? Nếu đúng như thế, máu của hắn đặc biệt quý báu, có thể so với chủ tinh Vĩnh Hằng biến thái!

- Đúng vậy! Hắn chỉ phải chết, ta muốn được máu của hắn để bồi dưỡng ra thể chất mạnh nhất của ta!

Tào Thanh tàn khốc nói nhỏ, một cổ sát khí băng lạnh tràn ngập toàn bộ sân viện.

Ngày thứ hai, các loại bàn luận lại vang lên dẫn phát một hồi sóng to gió lớn, hết thảy lại đều vì Diệp Phàm mà nổi lên.

- Hừ! Tên khốn ngoại lai này bản thân không ra sao, lại luôn gặp phải đại họa, như thế nào lại hướng tới phía hắn nữa vậy?

- Ta xem ra là có người không vừa mắt, muốn giết chết hắn. Nếu ta là hắn sớm đã rời đi rồi, chẳng lẽ thực chờ bị người ta giết chết hoặc bị đuổi ra khỏi nhà hay sao? Nghe nói ngay cả Phạm Tiên tiểu thư cũng không còn quan tâm tới hắn nữa.

Diệp Phàm trở về, thần sắc lạnh xuống. Nếu không nhờ hắn có đạo pháp thông huyền, đêm qua đã bị chiến lực cấp Cổ Thánh kia giết chết rồi.

Nguyên nhân duy nhất để hắn lưu lại là, Tiến hóa dịch giai đoạn thứ ba sắp sửa xuất hiện, bằng không hắn rất muốn phản kích, mười bước giết một người, xong việc phất áo bỏ đi.

Trong mấy ngày kế tiếp, hắn có dự cảm nguy cơ nghiêm trọng, người muốn giết hắn như âm hồn quanh quẩn, hắn thậm chí có thể nghe được cái loại tiếng hít thở của tử vong, hắn bức thiết mong muốn trở nên mạnh!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất