Tất cả mọi người nơi này đều là những anh kiệt trẻ tuổi nhưng đều đứng dậy, trong lòng vô cùng mong mõi trận chiến này.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương giống như Yêu Thần, khiến rất nhiều người trong thế hệ trẻ kiêng kị, không mấy người dám đại chiến với hắn, hiện giờ lại muốn quyết đấu với Thánh thể đã tới cuối đời.
Sinh mạng Diệp Phàm chẳng còn mấy, sắp tới tới lúc kết thúc nhưng uy thế lúc này lại vượng nhất. Nếu bởi vì vết thương đại đạo mà hắn ngã xuống lúc này thì thật sự cũng khá bình thản.
Mà hiện nay hắn đại chiến với Kim Sí Tiểu Bằng Vương, hơn phân nửa chính là trận chiến cuối đời, vừa vặn có thể kết thúc viên mãn. Bất kể thắng bại thế nào thì đây chính là một trận chiến chung kết.
- Thằng người chim này thật ngông cuồng, đúng là đáng rút gân lọc xương.
Hắc Hoàng nhe răng nói.
- Con chó nhà ngươi, ta cũng không bỏ qua cho ngươi đâu.
Mắt thần của Kim Sí Tiểu Bằng Vương lạnh như băng đảo tới.
- Hy vọng thủ đoạn của ngươi có thể mạnh như miệng lưỡi.
Diệp Phàm nhếch môi lạnh lùng cười.
- Yên tâm đi. Ta sẽ tự tay chặt đứt đường sống của ngươi, diệt hồn phách của ngươi.
Ánh mắt Kim Sí Tiểu Bằng Vương tràn ngập vẻ xâm lược.
Diệp Phàm theo dõi hắn, cũng chẳng nói thêm điều gì. Hiện giờ chỉ còn cách chiến đấu mà thôi.
- Xin chư vị bằng hữu tiến tới xem trận chiến.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương cười lành lạnh nói, truyền âm tới các vị Thánh tử và Thánh nữ ở nơi này.
- Một trận chiến kinh thế như vậy, sao có thể bỏ qua chứ. Chúng ta tất nhiên phải tới. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyen360.com
Diêu Quang Thánh tử gật đầu.
Phong Hoàng cũng thản nhiên cười, thướt tha đi tới nói:
- Rất chờ mong trận chiến này.
Triệu Phát cười hả hả nói:
- Ta còn chờ không kịp đấy.
- Vậy thì đi thôi. Hôm nay ta sẽ kết thúc mạng sống của Thánh thể, tặng máu huyết của hắn cho các vị nhấm nháp.
Mái tóc của Kim Sí Tiểu Bằng Vương tung bay, bộc phát ra ma tính và sát khí.
- Vậy thì đánh đi.
Diệp Phàm chỉ nói bốn chữ này, bay lên bầu trời trước, giống như một vị thần tiến ra bên ngoài tám trăm thần đảo.
Cả đoàn người đều là truyền nhân trẻ tuổi của đại giáo vô thượng, toàn là Thánh tử và Thánh nữ, nếu không muốn người ta chú ý cũng không được. Rất nhiều người đều nhìn về phía này, cũng có rất nhiều nhân vật cao tuổi để ý.
Tốc độ bọn họ rất nhanh, không bao lâu sau đã bay ra khỏi tám trăm thần đảo, nhằm về một dãy núi xanh um tươi tốt ở phương xa đi tới. Tất nhiên không thể quyết chiến tại trọng địa của Phong tộc rồi.
Lúc này đã là chính ngọ, mặt trời như lò lửa tỏa ra hào quang nóng rực trên bầu trời, tuôn những tia sáng thiêu đốt mặt đất.
Bọn họ ước chừng đã cách thần đảo của Phong tộc năm trăm dặm mới dừng lại. Phía dưới là núi non vô tận, sơn mạch trùng điệp, là một vùng địa vực rất nguyên thủy.
Vô số tu sĩ đứng trên bầu trời, tất cả đều ngóng nhìn về phía hai người. Đây chính là tiêu điểm của một trận chiến này. Hai đại cao thủ tuyệt đình trẻ tuổi sớm đã xảy ra xung đột, hôm nay mới thực sự bùng nổ.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương vốn đã nổi danh thế hệ thanh niên, là một kỳ tài Yêu tộc vô cùng cuồng dã. Ai nấy đều biết sự cường đại của hắn, cả đại hoang đều chú ý, chư hùng không dám tranh phong.
Diệp Phàm gần một trăm năm nay cũng vang danh thiên hạ, dù trước kia không ai biết tới, có thể nói là một nhân vật cường đại đột nhiên nổi lên nhưng vô cùng mạnh mẽ.
Hắn từ khi xuất thế tới nay đã trải qua đủ chuyện, tạo thành quá nhiều ảnh hưởng, cái sau vượt qua cái trước, thế hệ trẻ không ai là không biết tới.
Ánh mặt trời chiếu xuống khiến cả người Kim Sí Tiểu Bằng Vương giống như được luyện chế thành từ hoàng kim, lóe lên ánh sáng chói mắt. những sợi tóc màu vàng rực rỡ phi thường, khiến người ta không thể mở được hai mắt.
Đôi mắt hắn lạnh lùng và yêu dã, giống như hai luồng lôi điện bắn lên từ Địa Ngục, tiến vào trong hồn phách liền cắn nuốt tâm thần người ta, sát ý như biển tràn tới.
Trong tay hắn xuất hiện một tham Hoàng Kim Thánh Kiếm, vô cùng to lớn, dài tới mấy chục trượng, thòng xuống sắp chạm tới đình một ngọn núi lớn, tỏa ra sát khí khiến chim chóc trên núi bay toán loạn, không ngừng rơi từ trên trời xuống.
Phía bên kia, Diệp Phàm bình tĩnh đứng giữa hư không, tóc đen nhẹ bay, ánh mắt trong sáng. Hắn vẫn không nhúc nhích, trấn định ung dung nhìn địch thủ.
Sát niệm vô hình tràn ngập giữa hai người. Còn chưa khai chiến mà đã khiến người ta như rơi xuống hầm băng, thể xác và tinh thần đều lạnh buốt. Chiến ý và sát khí cường đại đáng sợ tràn ngập khắp không gian.
Răng rắc.
Một ngọn núi lớn ở phía dưới không chịu nổi nữa, đỉnh núi bị sát niệm kia đè nén áp bức khiến xuất hiện những khe nứt lớn, cảnh tượng vô cùng dọa người.
Ầm
Ngọn núi thứ hai cũng xuất hiện mấy khối đá khổng lồ nặng cả vạn cân văng tung tóe. Đá vỡ xuyên qua không gian, thổi bụi tung bốn phía, khiến mọi vật trở nên mơ hồ.
Đây là sát khí cường đại tạo thành. Nếu có người tiến vào trong đó lúc này thì nhất định sẽ bị ép thành thịt nát. Đây là đối kháng sát niệm, động vào sẽ hình thần câu diệt.
Trong núi lớn vô tận có rất nhiều thú hoang hoảng sợ chạy trốn ra bốn phương tâm hướng, vô cùng hỗn loạn, cũng có rất nhiều mãnh thú sợ hãi nằm phủ phục trên mặt đất, run rẩy không ngừng.
Bụp!
Rất nhiều chim bay sợ hãi vọt lên cao, muốn rời khỏi vùng đất đáng sợ này nhưng chúng vừa mới bay lên không trung đã lập tức vỡ nát, trở thành những đóa hoa máu.
Hình thần câu diệt ngay tại chỗ, chẳng còn lại thứ gì, chỉ có lại sương mù máu tỏa ra. Sát ý như đao chém giết tất cả sinh mệnh hữu hình, dù là ai tiến vào cũng bị hủy diệt.
- Hai người này lại đáng sợ tới vậy, chiến ý đạt tới cảnh giới bậc này thì dù chưa ra tay nhưng cũng chẳng kém gì ra tay.
- Thế hệ trẻ tuổi cũng không có mấy người có thể tranh đấu với bọn họ...
Đúng lúc này thì Kim Sí Tiểu Bằng Vương hành động. Hắn phát ra một tiếng thét lanh lảnh, khiến cả dãy núi dài rung chuyển, lá cây điêu linh, cả dãy núi vô tận chìm trong sát khí.
- Thập Vạn Bất Thiên Kiếm.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương vừa ra tay đã thi triển một tuyệt học, cả người hừng hực kim quang, tỏa ra ánh sáng chói mắt. Ngàn vạn đạo kiếm quang đáng sợ màu vàng bắn ra.
Sát khí bốc thẳng tận trời cao, khiến cả thiên địa run rẩy. Thánh kiếm vô cùng vô tận bổ ra liên tục, chém nát hư không, có cảm giác như cây cột chống trời đã bị sụp đổ, bị đánh tan nát vậy.
Ầm!
Không nhiều không ít, mười vạn tám ngàn thanh thánh kiếm, mỗi một thanh đều dài tới trăm trượng, đứng vững trong hư không rồi sau đó chém thẳng xuống.
Đây đã không còn là kiếm quang mà là một hải dương thánh kiếm. Con gió lốc kinh khủng màu vàng bao phủ tất cả, quét về phía trước, phá hủy tất cả mọi vật cản đường nó.
Đây là thần thuật vô tận thiên sinh của Thiên Bằng tộc, ngay cả đối mặt với thiên quân vạn mã cũng có thể binh định, không gì không công sát nổi.
Lại càng không nói tới lúc này chi đánh một người, loại uy thế này đã tới mức không thể tưởng tượng nổi, giống như tận thế tới rồi, thiên địa sụp đổ hoàn toàn vậy.
Mười vạn tám ngàn thanh thánh kiếm phun ra kiếm quang, hóa thành hải dương, cắn nuốt tất cả, quét ngang vạn vật, có thần uy như ức vạn quân.
Ầm
Mỗi một đạo kiếm quang đều như hồng thủy ngập trời, khiến người ta cực kỳ sợ hãi, khiến cho những người đang quan chiến ở phương xa lạnh từ đầu tới chân. Kim Sí Tiểu Bằng Vương cường đại tới mức này thì làm sao mà đánh nổi?
Một mình hắn đủ sánh với thiên quán vạn mà. Loại thần uy kinh thế này thì trong thế hệ trẻ có mấy người có thể tiếp nổi chứ? Ngay cả nhân vật cấp Thánh thể thì hơn phân nữa cũng đều phải nuốt hận.
Trong lòng Diệp Phàm nghiêm hẳn. Ngày xưa hắn đã từng chiến đấu với loại thần thuật vô thượng như Thập Vạn Bất Thiên Kiếm này. Lúc ấy có Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh phòng ngự, nhưng ngoài hắc hỏa đáng sợ trong Ly Hỏa Thần Lô thì cũng không còn cách nào khác để phá giải.
Hiện giờ hắn lại đối mặt, mất đi Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh và Ly Hỏa Thần Lô, chỉ còn có thể dựa vào chính bản thân để nghênh chiến.
Ầm
Trong Luân Hải của hắn có tiếng sấm chớp ầm ầm. Hải dương màu mênh mông tràn ra, bao phủ toàn thân hắn, chặn hết kiếm hải.
Rắc.
Khí tức thiên địa sơ khai tràn ngập khắp nơi. Phía trên Khổ Hải Kim sắc có lôi điện vô tận đang đánh xuống, bao phủ Diệp Phàm, giống như bắt đầu khai thiên lập địa vậy.
Hắn cầm Thanh Liên mà đứng, tay áo phiêu động, bình tĩnh đối mặt với mười vạn tám ngàn thánh kiếm, dùng thân chặn loại thần thuật vô thượng có thể giết cả Thánh tử này.
- A...
Kim Sí Tiểu Bằng Vương thét dài, mái tóc vàng như thiêu đốt, huy động pháp lực ngập trời đánh về phía trước.
Ánh mắt như thiên kiếm bắn thủng hư không. Hắn giống như một Ma Thần, dũng mãnh không thể ngăn cản, cầm thánh kiếm duy nhất trong tay. Thứ này là do thánh huyết của Thiên Bằng tộc ngưng kết thành, được xưng là bất hủ.
- Diệp Phàm, ta muốn chém đứt sinh mạng của ngươi.
Bằng khiếu trời cao. Hắn cầm thánh kiếm chém xuống, khí huyết bừng bừng bốc lên, rống động non sông. Cả dãy núi vô tận đều lay động.
Keng keng keng...
Thập Vạn Bất Thiên Kiếm chém vào bên trong Khổ Hải màu vàng, hóa thành từng con Thiên Bằng màu vàng, xé rách thiên địa, chém giết về phía Diệp Phàm. Đây là một đòn tấn công vô thượng.
Tất cả mọi người đều ngây dại. Kim Sí Tiểu Bằng Vương quả nhiên có thân thủ đáng kiêu ngạo trong thế hệ trẻ, dùng thánh kiếm đánh vào dị tượng của Thánh thể. Đây là loại công kích sắc bén và cường đại tới mức nào chứ?
Mười vạn tám ngàn con Thiên Bằng cuồn cuộn mãnh liệt giống như hoàng kim chế thành, mỗi con đều vô cùng hung tợn, giương cánh hủy diệt thiên địa, vung vuốt phá rách hư không.
Thế công cường đại tuyệt luân. Thần Bằng tung hoàng bên trong Khổ Hải màu vàng, tiếng bằng kêu khiến cả vòm trời như sắp sụp đổ, khiến lòng người kinh hãi.
Nếu là những người khác thì chắc chắn đã phải chết rồi. Bị nhiều Thần Bằng đánh tới như vậy, căn bản không đủ sức xoay trời chuyển đất nữa. Nhưng Diệp Phàm lại bất đồng, khóe miệng nở một nụ cười lạnh.
- Ta muốn giết cho ngươi đến tuyệt vọng.
Hắn cầm Thanh Liên đứng đó, quanh thân thể tràn ngập lôi điện, khí huyết màu vàng bùng lên tận trời cao. Ầm một tiếng, Khổ Hải màu vàng của hắn đã phong bế cả bầu trời.
Sau đó Diệp Phàm giống như tia chớp hành động, cầm Thanh Liên trong tay giết chết vô cùng Thiên bằng màu vàng.
Thanh Liên xanh biếc như sương khói, trong tay Diệp Phàm tỏa ra sương mù tràn ngập, vung lên là hiện ra hàng loạt bóng xanh nhưng lại đáng sợ vô cùng, giết chết tất cả sinh linh.
Động tác của Diệp Phàm quá nhanh, ra tay vô tình. Thanh Liên sắc bén như đao, chém rách đầu Thiên Bằng, máu bắn tung tóe. Hắn không dừng lại chút nào, nhằm vào con tiếp theo.
Phụt, phụt...
Diệp Phàm cầm Thanh Liên trong tay không ngừng bổ xuống. Đầu Thiên Bằng liên tục rơi. Thi thể khổng lồ của Thiên Bằng cứ liên tục rơi khỏi bầu trời.
Đây là máu tươi chân thần, là thứ do thánh huyết của Kim Sí Tiểu Bằng Vương nuôi dưỡng mà thành, hóa thành Thập Vạn Bất Thiên Kiếm sinh sôi bất diệt nhưng giờ phút này lại bị Diệp Phàm không ngừng chém giết.
- Khổ Hải của Thánh thể là màu vàng, bất đồng với chúng ta, có thể hóa thành dị tượng phòng ngự vô địch...
Rất nhiều người ở xa xa đều kinh hãi.
- A...
Kim Sí Tiểu Bằng Vương thét dài, thân thể hùng vĩ đạp rách thiên không, cả người tràn ngập khí lãng màu vàng, giống như yêu thánh sống lại vậy.
Hắn vung Hoàng Kim Thánh Kiếm trong tay, phát động thế công mãnh liệt nhất. Tất cả Thiên Bằng ở trong Khổ Hải màu vàng đều đồng loạt rít lên, thiêu đốt, hóa thành sát khí khôn cũng.
Nhưng ở bên trong dị tượng Khổ Hải Kim sắc, Diệp Phàm là kẻ thống trị tuyệt đối, lôi điện tràn ngập quanh thân thể, sáng bừng thế giới do hắn lập ra này.
Hắn là không thể lay chuyển, tất cả Thiên Bằng màu vàng đều khó có thể tới gần, bị hắn không ngừng chém giết, cứ một kích là một thi thể rơi xuống, một đòn là sương mù máu tỏa ra.
Có thể thấy rõ ràng từng khối thi thể Thiên Bằng rơi xuống trong Khổ Hải Kim sắc, không ngừng bị giết chết.
- Tốt, đây là thánh kiếm do tinh huyết của thằng người chim dưỡng thành, tuy rằng được xưng là không bao giờ bị hủy diệt nhưng bị chém như vậy thì vẫn khiến cho Nguyên khí hắn đại thương.
Đại hắc cẩu kêu lên.
Khổ Hải Kim sắc đã bị máu nhuộm đỏ, trôi nổi không biết bao nhiêu thi thể Thiên Bằng, trông vô cùng thảm thiết.
Ánh mắt Diệp Phàm lạnh lùng như Tu La sống lại, mái tóc đen tung bay, cầm trong tay Thanh Liên tàn sát vô tình, cả mười vạn tám ngàn còn Thiên Bằng đều bị hắn giết chết.
Ầm
Cuối cùng Khổ Hải Kim sắc chấn động mãnh liệt. Diệp Phàm cầm Thanh Liên đứng đó, áo không dính máu, bình tĩnh vô cùng, như thần phật cầm hoa quát:
- Ngươi còn có cái gì thì cứ dùng hết đi. Ta hôm nay sẽ giết sạch.
ở phía xa xa, tất cả mọi người đều rung động. Thập Vạn Bất Thiên Kiếm xuất hiện có thể giết cả Thánh tử nhưng lại bị Diệp Phàm chém sạch, chưng khô Thiên Bằng tinh huyết.
Diêu Quang Thánh tử tuy sắc mặt bình tĩnh nhưng trong lòng cũng hơi chấn động, đôi mắt càng ngày càng thâm thúy.
Phong Hoàng còn giật mình hơn, không ngờ thủ đoạn của Diệp Phàm lại nghịch thiên như vậy, có thể phá sạch Thập Vạn Bất Thiên Kiếm.
sắc mặt Tử Phủ Thánh tử và Triệu Phát đều cứng ngắc lại. Bọn họ tự hỏi không thể chém giết mười vạn tám ngàn con Thiên Bằng như vậy, trong lòng chấn động vô cùng.
Mái tóc Kim Sí Tiểu Bằng Vương hỗn loạn, ánh mắt như đao bức người, khát máu và dã tính bộc lộ hết, lạnh lùng nói:
- Ta tất nhiên có thủ đoạn tiêu diệt ngươi.
-o0o-