Đông Hoang, hàng vạn cơn sóng đánh tan bầu trời, mấy tin tức dồn dập làm cho khắp nơi lộn xộn, nhiều người không thể ngồi yên.
Ngũ Sắc Tế Đàn xây xong, Diệp Phàm sẽ rời khỏi cổ tinh vực này, đi qua không gian tiến vào cổ tinh xa lạ, đúng là một cơn sóng lớn.
Còn trước mắt xuất hiện một loạt sự kiện mấu chốt, mọi người hơi suy nghĩ liền biết rõ có liên quan tới hắn, rõ ràng có người nhắm vào hắn.
Lâm Giai, trước đây trừ những người cá biệt ra thì không ai biết tới, bị người ta khắc ra tượng ngọc, còn là một cô gái Vực ngoại, khiến cho người người chú ý tranh mua.
Rất nhanh, có người truyền ra tin tức bí mật, cô gái xinh đẹp này đi chung với Diệp Phàm, là bạn cũ ngày xưa.
- Vào lúc mấu chốt này bán đấu giá cô ta, tất nhiên là muốn châm ngòi Thánh thể Nhân tộc phẫn nộ, khiến hắn không thể vượt qua không gian, xuất hiện vì nhắm vào hắn.
Mọi người có lý do tin rằng Diệp Phàm nghe được tin này sẽ tức sùi bọt mép, đúng là đâm trúng tim gan của hắn, là một loại khiêu khích sỉ nhục, bán đồng bạn của hắn ra ngoài như hàng hóa.
Có người đi chứng thực, Hồ gia một trong mười đại tài phiệt Đông Hoang phụ trách hoạt động bán đấu giá lần này, ngay cả khẩu hiệu tuyên truyền cũng bị truyền ra.
- Tiên nữ Vực ngoại, băng tuyết thông minh!
- Văn minh khác biệt giao hòa, có thể bùng lên ánh sáng chói lọi, tựa như ánh lửa trí tuệ ngộ đạo ngàn năm.
Ngày đó Nam Vực sôi trào, rất nhiều người muốn ra tay thề phải có được, muốn chen chân vào, đương nhiên người có giao tình với Diệp Phàm đều toát mồ hôi.
Rõ ràng là muốn dẫn hắn vào rọ mà!
Tình thể Trung Vực lại càng không lạc quan, dung mạo bé con đẫm nước mắt vừa xuất hiện, dẫn tới khắp nơi chú ý. Nhiều người vừa nhìn liền nhận ra cái gọi là tiên dược kia chính là tiểu cô nương đi theo cạnh Diệp Phàm trước kia, là cái đuôi nhỏ đáng thương mất tích nhiều năm hôm nay xuất hiện.
Diệp Phàm sắp sửa mở ra Ngũ Sắc Tế Đàn, đi qua không gian, lúc này bé con xuất hiện sẽ khiến lòng hắn không yên, không thể không cứu, cũng là một vấn đề khó giải quyết.
Thiên Đoạn sơn mạch, đó không phải chỗ tốt lành, người bình thường không thể đi vào được, gió phần phật cắt ngang trời, thần phong đại đạo nổi lên, người thường đi vào sẽ thành tro bụi.
- Đây là một lần đại kiếp nạn đối với Thánh thể Nhân tộc, bất cứ một chuyện nào cũng đủ làm hắn ngừng bước không thể vượt qua hư không, có người muốn giữ hắn lại.
- Biết rõ có nguy hiểm cũng phải đi, đây là một lần đại nạn, hiểu hắn rất rõ, trừ khi là hắn ý chí sắt đá, không cứu một ai.
T.r.u.y.ệtruyen360.comCó người nghiêm túc phân tích đoán ra được là có người đang làm ra động tác, rõ ràng là đoàn kết tất cả kẻ địch muốn đổi phó Diệp Phàm vào chung một chỗ, bán đấu giá Nam Vực cùng Thiên Đoạn sơn mạch Trung Vực chắc chắn sẽ là nơi đổ máu.
Không chỉ có người lén lút nhắm vào hắn, còn có những kẻ khác chờ ra tay, sẽ hình thành một cỗ hợp lực mạnh đến mức khó tưởng.
Chỉ trong một đêm, không khí Đông Hoang lập tức thay đổi, nặng nề khiến người ta không thở nổi, bão tổ sắp đến.
Không lâu trước, mọi người còn đang thảo luận bí mật Ngũ sắc Tế Đàn, hôm nay diễn biến tới bước này, tất cả là vì Diệp Phàm muốn đi mà sinh ra biến cố như thế.
- Ta đã ngửi được mùi máu tanh, giống như thấy được cảnh chém giết, thây chất như núi, lần này không biết sẽ chết bao nhiêu người!
Một vị lão tu sĩ cảm than, đó là trực giác cùng dự cảm từ bản năng.
Lần này tất cả đều yên tĩnh, nhưng mọi người biết đó chỉ là biểu tượng mà thôi, sát khí chắn chắn sẽ bùng nổ toàn diện vào một lúc nào đó.
Mọi người đều đang đợi, có một loại dự cảm sẽ là sóng to quét qua đại địa Đông Hoang, những tu sĩ lớn tuổi đặt nửa bước vào quan tài đều tim đập rộn lên, dặn dò người bên cạnh không được can thiệp. Nhưng mà có mấy ai nghe theo chứ?
Thiên Chi Thôn, Tề La thần sắc nặng nề, trong lòng lo lắng, tất cả những điều bên ngoài đối với Thiên Đình, hoặc là nói rõ hơn đối với Diệp Phàm đều rất không ổn.
- Ngươi có kể hoạch gì?
Diệp Phàm ngồi trên vách núi, mỗi lỗ chân lông đều phun nuốt Tiên Thiên Tinh Khí, khiến thân thể hắn như lưu ly, không một chút tạp chất, toàn thể sáng chói. Hắn rất trấn định nói:
- Đều nằm trong khống chế.
Tề La nghe lời này thiếu nút lật đổ bàn, nổi giận:
- Còn nằm trong khống chế? Có người muốn phá hoại Ngũ sắc Tế Đàn do ngươi dựng lên, ngươi còn nhẫn nhịn được?
- Cứ yên tâm, ta có chừng mực, đến lúc đó còn phải mời Tề lão ra tay.
Diệp Phàm thần sắc trịnh trọng nói.
- Được rồi, ngay cả ngươi cũng không gấp, cần gì ta quan tâm. Hôm nay khí trời không tệ, ta đi tắm nắng.
Tề La chắp tay sau lưng đi xuống núi, bên cạnh là Tiểu Tước nhi tròn tròn.
- Tề tổ, tên khốn mập mạp kia biến mất ở nghĩa trang.
Dưới núi có người gấp gáp truyền âm.
- Trời đánh, đuổi giết hắn cho ta!
Tề La không thể bình tĩnh được, gấp như lửa đổt phóng về phía nghĩa trang.
Không thể không nói, ham mê của Đoạn Đức thật khác lạ, thích tản bộ giữa mồ mả, dùng lời hắn nói thì nhìn những mộ cổ kia, nhìn từng khối bia đá hết sức thân thiết, tốt hơn là những lâm viên cỏ cây.
Hắn rảnh rỗi liền đi dạo trong nghĩa trang sát thủ, khiến cho nhiều sát thủ hận không thể đuổi giết hắn tận chân trời góc biển, căm hận thấu xương tên này.
- Quả thật có một số việc không ngờ, chúng ta phải bàn bạc kỹ một chút.
Ban đêm, lửa trại bập bùng, một đám người vây quanh đống lửa, không ai lo lắng không yên, đều rất trấn định bình tĩnh, khiến Tề La âm thầm gật đầu.
- Ngô Trung Thiên, Khương Hoài Nhân bị nhốt ở Cửu u Sơn, không biết là thật hay giả, phải đi một chuyện, chuyện này do Hắc Thủy huynh đi làm.
Diệp Phàm nói.
Lần này chắc chắn có một trận gió tanh mưa máu, bọn họ không có nhiều người, để cho Lý Hắc Thủy đi mời các đại cường đạo, đặc biệt phải mời ra lão bất tử, dù là hắn ngại ước định Dao Trì không thể ra tay, cũng phải đi tọa trấn miễn xảy ra chuyện.
Ban đêm, Lý Hắc Thủy rời đi, biến mất dưới bầu trời sao.
Bọn họ thảo luận thật lâu, suy đoán kẻ địch nào sẽ xuất hiện, Tề La ở bên cạnh khó hiểu không thôi, mấy người này thật là nhịn nổi, không có một chút lo lắng, làm cho lão không thể không bội phục.
- Tề lão, lúc làm phiền ngài đã tới, có thể dò xét căn bản của hai đại Thần triều, cuối cùng có ai ra tay, lực lượng mạnh cỡ nào?
Cuối cùng, Diệp Phàm nhìn về phía lão.
Tề La trầm ngâm, đây là vấn đề khó, hai đại Sát Thủ Thần Triều rất bí ẩn, người đời không biết điện phủ cổ của bọn họ ở đâu, muốn tấn công cũng không được, làm sao mà tìm hiểu?
- Ta có hai con cờ trọng yếu mai phục đã sắp bảy trăm năm, vẫn không dám liên lạc, hôm nay xem ra sắp phát huy công dụng rồi.
Mấy người giật mình, đều thấy bất ngờ, hỏi có thể tìm được điện phủ thần thánh tối cao của Sát Thủ Thần Triều hay không, kết quả Tề La lắc đầu nói:
- Có thể tra ra được mấy cái tiểu thế giới là cùng, không cần nghĩ tới tổng bộ của bọn chúng.
Tất cả đều gấp rút tiến hành, các thế lực khắp nơi hành động trong hai ngày, người muốn chặn ngang đều bố trí binh tướng.
Nam Vực truyền đến tin tức không tốt, có một phần người cổ tộc muốn ra tay, chuyển đến nửa phương Thần Nguyên muốn mua được Lâm Giai, rõ ràng muốn chống lại Diệp Phàm.
Có tin tức khác, người Nguyên Thủy Hồ di chuyển, muốn đi đến Nam Vực tham gia Hội đấu giá lần này, đó là Hoàng tộc thái cổ, nếu tham dự vào thì không thể đoán trước hậu quả.
- Hắc, Lâm Giai đáng giá nhiều nguyên như thế, nói vậy thì ngày nào đó chúng ta tự bán mình cũng có thể làm ra cái giá trên trời, có bao nhiêu người nhìn chằm chằm như thế.
Bàng Bác tự giễu, xiết chặt tay.
Ở Thiên Đoạn sơn mạch tụ tập càng nhiều người, nơi đó có thần phong đại đạo, người thường khó mà đến gần, nhưng vẫn tập trung rất đông cường giả. Có mấy người khó khăn đi lên, truyền ra tin tức chính xác, trên đó tràn ngập mùi hương tiên dược thơm ngát, vội thoáng qua, nhìn thấy một tiểu cô nương đi theo gió, động lòng đáng thương nhỏ giọng thút thít.
Không ít người phát ngôn bừa bãi, nói nhất định muốn có con bé này, mặc kệ ngày xưa nàng từng đi theo ai, hôm nay sẽ toàn lực ra tay tranh cướp.
- Giọng điệu lớn lối, coi bé con là Bất Tử Dược luyện là xong hay sao, ta muốn xem ai có ý nghĩ này, có ai dám ra tay.
Đại hắc cẩu cười lạnh.
Rốt cuộc, Tề La đưa ra tin tức cực kỳ trọng yếu, vừa nói ra làm mọi người ở đây kinh hồn bạt vía một trận.
Lần này hai đại Sát Thủ Thần Triều quyết tâm muốn phục kích Diệp Phàm, phát động rất nhiều sát thủ, đúng là tổng động viên chen nhau đi ra, khiến người ta phát run.
Sát Thủ Thần Triều - Địa Ngục, có mười tám tiểu thế giới, còn gọi là mười tám tầng Địa Ngục, trước kia bị Diệp Phàm độ kiếp hủy diệt một cái. Lần này đồng loạt xuất quân năm tầng, chủ soái dẫn người năm tiểu thế giới đi ra.
Sát Thủ Thần Triều - Nhân Thế gian, có bốn chủ nhân tiểu thế giới hiện thể, dẫn sát thủ như mây nhắm thẳng vào Diệp Phàm, chỉ cần hắn xuất hiện là chém giết ngay, tục truyền nắm giữ Thánh binh.
Ngoài ra, Thần tử Thần nữ của bọn họ cũng hành động, hai đại tổ chức sát thủ viễn cổ không tiểc mọi giá muốn hủy diệt Diệp Phàm cùng người bên cạnh hắn, không cho bọn họ có cơ hội sống sót.
Có thể đào ra tin tức quan trọng như thế, đủ để nói rõ Tề La bày ra con cờ rất sâu, gần bảy trăm năm mới dùng tới.
- Nếu diệt sạch những kẻ này, coi như cắt đứt một chân, chém hơn một phần tư lực lượng của Sát Thủ Thần Triều viễn cổ.
Tề La nghiêm nghị nói.
- Không biết sẽ có ai tới, có đại nhân vật nào ứng kiếp. Hoa Vân Phi, Diêu Quang Thánh tử, Thần nữ, cổ Hoàng tử, tốt nhất đều đến.
Đoạn Đức sợ thiên hạ không loạn.
- Chỉ hy vọng Lệ Quỷ, Lưu Vân Chí xuất hiện, đừng làm chúng ta thất vọng.
Bàng Bác nói.
Bọn họ thương thảo thật lâu Diệp Phàm nói thẳng chỉ cần hắn xuất hiện ở nơi nào là chỗ đó sẽ thành chiến trường chính.
Tuy nhiên, hắn suy nghĩ thật lâu, nói:
- Lấy Thiên Đoạn sơn mạch làm chiến trường chính.
Tiếp đó, hắn bắt đầu sắp xếp, để Bàng Bác cùng Hắc Hoàng và đám người Lệ Thiên cùng đi Thiên Đoạn sơn mạch trấn thủ sẵn sàng, yên lặng chờ hắn đến đồng loạt ra tay.
Một ngày, Diệp Phàm, Đoạn Đức, hầu tử ra đi đến Nam Vực, chạy đến chỗ sắp bán đấu giá Lâm Giai.
- Có phải ta tạo thành sát nghiệp quá lớn hay không?
Trên đường đi, Diệp Phàm tự nói.
- Không sao, chỉ là có chút không phúc hậu mà thôi, còn chưa nói tới thất đức, coi như tạm được.
Đạo sĩ Đoạn Đức thiếu đạo đức bình luận.
- Không có gì lớn lắm, có kẻ đáng chết!
Hầu tử cười to vỗ vai hắn.
Diệp Phàm nghênh ngang đến Nam Vực, không chút che giấu dẫn đến mọi người đều biết, hắn thả ra lời nói mời bạn cũ đi Thiên Đoạn sơn mạch lưu tình, ai có thể bảo hộ được bé con thì sẽ có báo đáp.
Rõ ràng là nói giải cứu Lâm Giai xong còn muốn tiến vào Thiên Đoạn sơn mạch, muốn làm một lần chinh nam chiến bắc, không tránh khỏi một trận đại chiến máu chảy thành sông.
- Hiện giờ, ta thấy ngươi có chút thất đức.
Đoạn Đức nguyền rủa, bởi vì hắn biết rõ nội tình.
Một hồi sóng gió tiến tới Nam Vực, Hồ gia một trong mười đại tài phiệt bán đấu giá tiên nữ Vực ngoại, ánh sáng văn minh khác biệt va chạm, sánh với ngộ đạo ngàn năm, khiến nhiều người chú ý.
Còn lúc này Diệp Phàm đi tới, giải cứu bạn cũ của hắn - Lâm Giai, tất nhiên sẽ có sóng gió cực lớn, không thể yên lành được. Mọi người biết, một trận gió tanh mưa máu sắp mở màn.