Hỗn Nguyên Võ Tôn

Chương 390: Lừa yêu tôn đến gác cửa

"Xú tiểu tử, ta nhất định khiến ngươi trả giá đắt." Hỏa lân thú liên tục phun lửa, hai con mắt to như chuông đồng liên tục lóe hung quang.

Quỷ Vô Cực nhanh chóng rút đi, không khiến nó phản ứng gì quá đáng, mọi chú ý của nó đều tập trung vào Diệp Phong. Quỷ Vô Cực tuy có sức uy hiếp hơn nhưng nó thống hận nhất là tiểu tử mấy lần khiến nó nếm khổ đau, mất hết danh dự kia.

Lần trước tấm thân tôn quý đã bị gã bắn bị thương, lần này không hiểu gã moi đâu ra vòng sáng màu xám hại nó không phát huy được sáu phần mười thực lực. Tuy nó nhanh chóng thoát được nhưng đối phương tiếp tục để lại một luồng năng lượng đặc biệt trong huyết mạch khiến tốc độ của nó ảnh hưởng nhiều.

Nó đường đường là ngũ giai yêu tôn, sao lại bị một nhân loại nhược tiểu hí lộng.

Dưới chân Hỏa lân thú xuất hiện một đám mây đỏ, thân thể to lớn khẽ lắc, lao vào động huyệt ở dưới. Không trung như hiện ra một viên vẫn thạch đỏ lửa, khí thế kinh nhân vạch ngang chân trời.

"Tiểu Phong cẩn thận." Cảm thụ được cơn giận của Hỏa lân thú, Quỷ Vô Cực cũng giật mình. Tuy Diệp Phong bảo y chỉ cần toàn lực giữ mình nhưng y không yên tâm, bám theo sát nút.

Ầm, ầm, ầm. Thiên phú hỏa diễm của Hỏa lân thú siêu đẳng trác việt, nơi nào nó lướt qua, vách đá đều cháy đen, động huyệt được hỏa quang chiếu sáng rực.

"Quỷ lão yên tâm, yêu thú nặng nề này không đả thương được mỗ." Thân ảnh Diệp Phong cực nhanh, lóe thành tàn ảnh trên không, dễ dàng tránh khỏi.

Diệp Phong đã khởi động kim nguyên tốc độ thân pháp, lại vận dụng cả tấn tật Thần thông thuật, đồng thời liên tục thi triển Ngự khí Thần thông thuật lượn vòng. Hỏa lân thủ không sở trường tốc độ, thiên phú của nó là liệt diễm chứ không phải thân pháp, nên trúng Trì độn Thần thông chú xong, thân thể nó như phải gánh ngàn cân, cuống lên bám theo ngửi bụi Diệp Phong.

"Nhân loại đáng ghét, đừng để lão tử bắt được ngươi, nhất định lão tử dùng u hỏa đốt ngươi mười ngày mười đêm để tiêu mối hận trong lòng." Hỏa lân thú vừa truy kích vừa phun lửa chặn đường gã tránh né.

Diện tích động huyệt quá lớn, tốc độ bạo phát của Diệp Phong gần như sánh ngang trạng thái tốt nhất của Hỏa lân thú, nên liên tục có hỏa cầu nổ cạnh gã nhưng không mảy may thương tổn được.

Trì độn Thần thông chú không kết thúc trong mấy phút như Cố nguyên hoàn. Với trạng thái Thần thông biến của Diệp Phong, ít nhất cho đến khi gã kết thúc biến thân, Thần thông chú vẫn còn hiệu quả. Nên gã không thèm để tâm đến uy hiếp vô vị của Hỏa lân thú, chỉ tính cách mang vạn niên linh ngọc tinh hoa đi khỏi.

"Đồ ngốc, ta khuyên ngươi nên tiết kiệm sức lực." Diệp Phong không quên trêu chọc nó.

"Đại gia ta đây có thừa lực khí, sao phải tiết kiệm. Có bản lĩnh thì đừng chạy, so tài với đại gia."

"Hừ, ta không ngốc đâu, hà cớ phải so tài với ngươi? Có lợi ích gì?" Diệp Phong co tay búng ngược lại, một đạo tử kim quang tiễn trúng trán Hỏa lân thú, nó đau đớn tóe hoa cà hoa cải, máu tươi dầm dề.

Yêu thú có nhục thân siêu đẳng, dù gã lấy Tru Thần cung ra mà không bắn trúng chỗ yếu hại thì cũng không trọng thương được ngũ giai yêu thú đáng sợ này. Hà huống mục đích của gã chỉ là lấy vạn niên linh ngọc tinh hoa chứ không phải không đội trời chung với Hỏa lân thú, nếu bức nó quá, trời mới biết trong huyết mạch truyền thừa tôn quý của nó có thứ gì uy hiếp được gã hay không? Gã không muốn đùa với tính mạng mình.

"Chỉ cần không chạy, nếu ngươi chống chọi được nửa canh giờ thì ra mặc cho ngươi lấy khối thiên địa tinh hoa đó!" Hỏa lân thú không hổ có trí tuệ ngũ giai, mở miệng là lay động được Diệp Phong.

Tối đa Thần thông biến của gã duy trì đươc mười phút, muốn chống chọi nửa canh giờ với Hỏa lân thú khác nào nằm mơ giữa ban ngày.

"Đùa hả, tu vi của ngươi cao hơn ra hai cấp mà bảo ta chống chọi nửa canh giờ." Diệp Phong thét lên be be: "Tối đa năm phút thôi, ngươi đường đường là Hỏa lân thú, nếu trong năm phút mà không thắng được võ tông nhỏ nhoi như ta thì còn mặt mũi nào độc bá khối vạn niên linh ngọc tinh hoa này."

"Đánh rắm! Không biết ngươi thi triển thứ quỷ quái gì trong huyết mạch của ta khiến năng lượng vận hành khó khăn. Trừ phi ngươi triệt nó đó thì ta sẽ đồng ý." Hỏa lân thú gầm rú.

"Dừng." Gã lui phắt ra mười mấy thước, làm động tác tạm dừng. Hỏa lân thú cũng dừng lại.

"Ngươi định làm gì?" Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

"Ta đồng ý với khiêu chiến của ngươi, giúp ngươi trừ đi Thần thông chú trong thể nội, nếu ta chống chọi được quá năm phút với ngươi thì sẽ được lấy vạn niên linh ngọc tinh hoa. Thế nào?" Diệp Phong chật vật mỉm cười.

Hỏa lân thú ngoẹo đầu ngẫm nghĩ: "Ngươi không chạy?"

"Ta tuyệt đối không rời phạm vi mười thước."

"Được, lân đại gia không tin ngươi chống chọi nổi năm phút dưới tay ta." Hỏa lân thú phun lửa gầm lên quyết định.

"Cho là như vậy đi. Ai nuốt lời là quân rùa đen." Diệp Phong mừng thầm: "Ngươi rút đi một nửa phòng ngự thì ta mới khu trừ được Thần thông chú trong thể nội ngươi."

Dù Hỏa lân thú làm vậy, thực lực của gã cũng khó lòng thương tổn được nó. Nó không sợ có điều khuất tất, quả nhiên giảm đi một phần phòng ngự hỏa diễm.

"Ngươi dám giở trò gì thì đại gia phun chết ngươi." Hỏa lân thú hầm hừ.

Diệp Phong cũng không chịu lép, chọc lại: "Ngươi mà nhân cơ hội đánh lén ta thì là yêu tôn vô sỉ nhất thiên hạ."

"Đánh rắm. Lân đại gia nói một không bao giờ là hai, muốn giết ngươi còn phải dùng thủ đoạn hạng bét đó hả."

Hai tay Diệp Phong kết ấn phát vu chú, nhanh như chớp vỗ lên mình Hỏa lân thú. Quả nhiên, Trì độn Thần thông chú trong thể nội nó được giải ngay. Bất quá nó chưa kịp cao hứng, phòng ngự chưa kịp vận lên hết thì gã lại hành động.

"Khiêu chiến bắt đầu." Gã cười hăng hắc, trong lòng tay trái có một giọt tinh huyết đã ngưng sẵn, nhân lúc gã lật tay thì vỗ luôn lên sườn nó. Hỏa lân thu rút đi một nửa phòng ngự nên huyết chú không bị phản ứng kịch liệt đã nhập vào thân thể.

"Hư nhược Thần thông chú!" Vu chú nhập vào huyết mạch, Hỏa lân thú cảm giác năng lượng trong thể nội giảm ngay ba thành uy lực.

"Gừ. Xú tiểu tử, ngươi dám lừa ta." Hỏa lân thú giận đến thổ huyết.

Diệp Phong lách mình ung dung nói: "Ta đã tuân thủ ước định, giúp ngươi trừ đi Thần thông chú lúc trước, còn Thần thông chú vừa dồn vào là từ lúc chiến đấu giữa chúng ta bắt đầu, ngươi sơ ý thì sao lại trách người khác."

"Thời gian… bắt đầu rồi."

Hỏa lân thú tắc tị. Đích xác, vu chú là thủ đoạn của gã, không thể cấm gã thi triển.

Bất quá không thể trách nó ngốc mà là gã quá giảo hoạt. Từ lúc bắt đầu ước định, gã đã bày xong kết, giải trừ Thần thông chú thì cần gì đến triệt bớt phòng ngự, gã muốn nó làm thế là chuẩn bị nhân cơ hội hạ một loại chú khác. Quỷ kế như thế sao đề phòng được.

Mặc cho Hỏa lân thú nghiến răng thế nào, gã lấy như ý bổng ra, biến dài thành hơn một trượng.

"Nếm một bổng của ta." Diệp Phong tiên hạ thủ vi cường, giáng một bổng vào đầu đối phương.

Tuy uy lực thiên phú hỏa diễm của Hỏa lân thú giảm đi ba phầm nhưng vẫn vượt xa Diệp Phong. Hà huống tốc độ và phòng ngự của nó không ảnh hưởng, Diệp Phong muốn thắng nó là việc bất khả thi.

Mục đích của gã chỉ là chống chọi được năm phút, buộc Hỏa lân thú giữ lời hứa giao vạn niên linh ngọc tinh hoa ra mà thôi.

Lửa giận và bực dọc của Hỏa lân thú không có chỗ phát tiết, giờ Diệp Phong chủ động lao tới thì nó không khách khí. Người và thú đấu đến thiên hôn địa ám trong động huyệt.

Bùng! Diệp Phong bị hất bay, va vào vách đá, tử kim chân nguyên hộ giáp bập bùng hỏa diễm. Thực lực của gã vẫn kém hơn một chút nhưng so với phải đối diện Hỏa lân thú trong trạng thái hoàn hảo thì nhẹ nhàng hơn nhiều.

Gã toàn lực thi triển Thiết bì thuật và Kinh cức thứ giáp, lợi dụng chân nguyên hồn hậu và nhục thân kiên cố, tiếp đón từng đợt công kích của nó, nhất thời trọng thương cũng không sao.

Năm phút qua rất nhanh, gã vung bổng rời khỏi vòng chiến lớn tiếng: "Thời gian kết thúc, ta thắng rồi."

"Không tính. Xú tiểu tử ngươi dám giở trò." Hỏa lân thú không cam lòng, gầm lên lao tới.

"Lẽ nào ngươi định làm loại rùa đen?" Diệp Phong nói. Yêu tôn tuy là yêu thú nhưng cũng có danh dự, hà huống còn Quỷ Vô Cực ở ngoài động quan sát. Bảo Hỏa lân thú công nhiên hủy lời hứa thì nó không làm được.

"Đáng giận quá. Đáng ghét quá." Hỏa lân thú giận dữ giậm chân liên tục, tấm thân to lớn chặn trước vạn niên linh ngọc tinh hoa, không để Diệp Phong đến gần, nhưng không công kích gã nữa.

"Ta thắng rồi, khối vạn niên linh ngọc tinh hoa này thuộc về ta?" Diệp Phong vòng qua Hỏa lân thú.

"Cút." Hỏa lân thú phun ra một ngụm lửa, bức gã lùi lại: "Thủ đoạn của ngươi quá ti bỉ, ta không phục. Không để ngươi lấy khối thiên địa tinh hoa này đi."

"Ngươi không giữ lời."

"Ta không giết ngươi đã là tuân thủ lời hứa rồi. Trừ phi ngươi dùng thực lực khuất phục ta, bằng không đừng mơ mang khối thiên địa tinh hoa này đi." Hỏa lân thú giở trò, gã cũng hết cách. Nguyên trạc không thể thu được món đồ đó, chỉ còn cách dựa vào nhân lực đưa đi. Nếu Hỏa lân thú không buông, với gã và Quỷ Vô Cực, căn bản không thể lấy được.

"Kỳ thật, mục đích của ngươi trông nom khối vạn niên linh ngọc tinh hoa này cũng chỉ vì phá được chướng ngại huyết mạch, tấn cấp yêu hoàng đúng không?" Diệp Phong đành tìm kế khác.

"Vậy thì sao?" Hỏa lân thú cũng thừa nhận thực lực của gã, biết mình khó giết được đối phương, tuy giận hành vi lúc trước của gã nhưng cũng coi gã thành đối thủ ngang sức.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất