Lặc Lôi và Mộc Chân chạy được một đoạn mới giảm tốc độ, nhìn nhau cười vang.
"Ha ha ha! Đúng là thoải mái, không ngờ thất bại cũng thống khoái thế này." Lặc Lôi gục gặc đầu, thu liễm Thần thông thuật, thân hình thu nhỏ đi mấy lần.
"Đúng là thoải mái, ban nãy ngươi có thấy vẻ mặt bọn Kiếm Vô Phong khi nghe nói bọn ta định phá hoại hồn khoáng không? Đúng là tuyệt diệu, cả đời ta sẽ không quên được rằng bọn khốn Thánh điện đó vào lúc chiếm ưu thế mà lại có nét mặt đó. Thật sự mát lòng mát dạ." Mộc Chân cũng cười hào sảng, nói đầy hớn hở.
"Mưu kế của tiểu tử Diệp Phong đó quả thật hay, trước kia chúng ta phái bốn thiên vu cũng không thể lay động được phòng tuyến mà Thánh điện bố trí, lần này chỉ cần hai chúng ta, thay đổi một chút chiến thuật là khiến Thánh điện liên tục thiệt hại, còn khiến bọn rùa đen đó ấm ức, thật không thể ngờ." Lặc Lôi khen ngợi hết lời. Lúc tin do thiên vu liên hệ với Diệp Phong đưa về, một phần thiên vu của vu điện còn giữ thái độ do dự, Lặc Lôi là một trong số đó, nhưng sau lần này y đã triệt để xóa tan nghi ngờ, quyết định toàn lực hợp tác với Diệp Phong, thực hiện kế hoạch tấn công Thánh điện.
"Thánh điện trọng thị phú nhiêu hồn khoáng hơn chúng ta dự liệu. Chúng ta nhúng vào thế này, chắc chúng không ngồi yên được nữa. Ha ha, chúng thật sự cho rằng Vu võ nhất tộc sẽ không tiếc giá nào phá hoại hồn khoáng, Kiếm Vô Phong suýt nữa tức đến xanh mặt, ha ha."
"Bất quá muốn bức bách Thánh điện tăng cường lực lượng, chỉ quấy rối thế này không đủ. Phải tăng thêm nữa." Lặc Lôi há miệng, cười đầy cổ quái: "Lập tức thực hiện bước hai của kế hoạch, tăng thêm áp lực cho bọn Kiếm Vô Phong."
Còn ba ngày nữa là đến lúc hồn động mở ra, cần thêm một ngày mới đủ cho hồn khoáng ngưng tụ kết tập. Trọng điểm của kế hoạch đánh lén Thánh điện là lợi dụng quãng thời gian này.
Hai hôm sau, cũng là ngày đầu tiên hồn động khai mở, nhân mã Thánh điện đều khẩn trương, nghênh đón lực lượng của Vu võ nhất tộc phản kích.
Lặc Lôi và Mộc Chân cũng hai thiên vu nữa dẫn hơn hai mươi địa vu tập kích đại bản doanh của Thánh điện với thế sét đánh không kịp bưng tai.
Lại là một trận chiến kinh thiên động địa. Bốn thiên vu có chỉnh thể thực lực không kém ngũ hành chiến trận do bọn Kiếm Vô Phong tổ thành, tuy Thánh điện còn hai thiên thành nữa nhưng công kích của Vu võ nhất tộc vẫn uy hiếp được đến khu vực hồn khoáng sản sinh khiến bọn Kiếm Vô Phong toát mồ hôi.
Cũng may Vu võ thiện nghệ đánh xáp lá cà, Chân không pháo có uy lực vô cùng nhưng không thể sử dụng tùy tâm sở dục như lĩnh vực nên Thánh điện vì bảo vệ hồn khoáng mà phải chọn thế thủ, nhưng lần nào cũng hữu kinh vô hiểm không để Vu võ đột phá được phòng tuyến, ảnh hưởng không hay đến hồn khoáng sản sinh.
Chỉ là bọn Kiếm Vô Phong không biết rằng tình thế này do bốn thiên vu cố ý tạo thành. Vì thực lực của bốn thiên vu không vượt ngũ hành chiến trận nhiều, hơn nữa họ không thật sự cố ý phá hoại hồn khoáng, Thánh điện lại liều mạng bảo vệ nên Kiếm Vô Phong không nhận ra sơ hở nào.
Trận chiến kéo dài cả ngày, đến khi khu vực hồn khoáng sinh ra hồn lực dao động mãnh liệt, khe hở không gian như được mở ra. Hồn động bắt đầu hé ra.
"Bọn rùa đen Thánh điện này đúng là ngoan cường." Lặc Lôi nhổ nước bọt, tiếng quát như sấm vang vọng khắp chiến trường: "Hồn động đã bắt đầu mở, chúng ta không nên lãng phí thời gian. Vu võ tộc nhân, tạm thời rút lui, đợi chốc nữa sẽ cho bọn khốn Thánh điện này biết tay."
Lệnh ban ra, Vu võ thánh giai cùng rút khỏi chiến đấu, không dây dưa ham chiến nữa.
"Đi!" Gần ba mươi Vu võ rời khỏi chiến trường như gió lốc, gọn ghẽ cực độ.
"Đám man tử đáng ghét này thật ra định làm gì." Kịch chiến lâu dài khiến thiên giai cường giả của Thánh điện hao tổn không ít nguyên lực, một thiên giai giận dữ gầm lên.
"Xem ra lần này Vu ma man tử quyết tâm phá hoại thu hoạch của chúng ta." Kiếm Vô Phong nhìn về phía sau, hồn động đen thẫm đang từ từ mở ra.
Trung tâm hồn động ánh lên màu xám rực rỡ, lập tức khiến chúng thiên thánh chú ý.
"Có Hồn tâm khoáng!" Một thiên giai hớn hở. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.com
"Không sai, xem ra sản lượng không thấp." Quanh hôi sắc năng lượng là vô số ngân bạch sắc hồn lực đang trôi nổi, hanh chóng che lấp làn sáng màu xám nhạt đi. Nhưng những biến hóa vi diệu đó không giấu được các Thánh điện thiên thánh kinh nghiệm phong phú.
"Mỏ phú nhiêu hồn khoáng này thập phần trọng yếu, tuyệt đối không được sơ sảy." Kiếm Vô Phong lập tức trở nên nghiêm túc hơn, trầm ngâm một lúc rồi dặn: "Lập tức phái người về Thánh điện, thông tri cho tam điện Hỏa, Mộc, Thủy cử mỗi điện một thiên thánh đến chi viện. Ngoài ra phái thêm mười địa giai và một nghìn hư giai đến đây."
"Hành động lần này của Vu ma không tầm thường, chúng ta còn một ngày nữa mới thu hoạch hồn khoáng. Trong thời gian này, bằng giá nào cũng phải giữ được địa bàn này, không để Vu ma man tử phá hoại hồn khoáng." Kiếm Vô Phong đề nghị vừa xong liền được các thiên thánh phụ họa.
Trữ lượng Hồn tâm khoáng không nhỏ, đáng cho Thánh điện mạo hiểm.
Lại điều thêm ba thiên thánh tới, chỉ còn lại chín thiên thánh trông coi Thánh điện, trong đó có hai người bảo vệ Qua Bưu, có nghĩa là Thánh điện gặp chuyện gì cũng chỉ tối đa xuất động được bảy thiên thánh kháng cự.
Số lượng địa giai và hư giai còn lại của Thánh điện không nhiều. Bất quá Kiếm Vô Phong cho rằng chủ lực Vu ma khẳng định sẽ tập kích hồn khoáng nên để quá nửa chủ lực Thánh điện trấn thủ ở đây cũng không sao. Hơn nữa nơi này cách Thánh điện không quá xa, nếu có tình huống gì đặc biệt xảy ra, họ sẽ nhanh chóng chia binh quay về.
Ngoài Vu võ nhất tộc chỉ còn yêu thú nhất tộc có thể uy hiếp được Thánh điện. Nhưng yêu thú nhất tộc sau khi bị nhân loại liên hợp vây tiễu, thiên giai cường giả không còn bao nhiêu, cộng thêm nội bộ phân liệt, khả năng nhân cơ hội này tập hợp lại công kích Thánh điện không nhiều. Chỉ cần yêu thú không liên hợp, bảy thiên giai ở Thánh điện và lực lượng còn lại hoàn toàn đủ để chống chọi yêu thú xâm nhập một quãng thời gian.
Kiếm Vô Phong cân nhắc một lúc, sau cùng ra một quyết định khiến lão hối hận mãi.