Sau khi nói xong tựa hồ Benedict mười lăm lại trở nên mệt mỏi, Bott cực kì hiểu ý khom người rời đi, còn Giáo hoàng lại nhắm hai mắt lại hưởng thụ ánh mặt trời, có chút quyến luyến.
Thế giới của Trâu Lượng đã biến mất, thân thể hắn đã hoàn toàn thích ứng với loại xung kích này của thác nước, nguyên khí vốn đã sắp tiêu hao hết lại bắt đầu trở nên tràn đầy, không ngừng tuần hoàn ở trong thân thể. Thú linh ấn trên trán âm thầm tỏa ra ánh sáng, sức mạnh hình thành một loại sóng gợn chấn động bên ngoài thân thể.
Lúc này Trâu Lượng đã tiến vào trạng thái giác ngộ, chờ đợi khoảnh khắc đó sắp đến. Ngay cả chính Trâu Lượng cũng không biết sẽ thế nào.
Ai cũng không biết. Mỗi một bài chiến ca chấn động trong thân thể thì tần suất sóng gợn cũng xảy ra thay đổi. Chiến ca hoàn toàn là bản năng, tần suất, sức mạnh đã hoàn toàn mất đi hàm nghĩa mặt ngoài, đó là một loại cảm giác chỉ có thể hiểu mà không thể nói ra.
Trong tình hình này các kị sĩ trật tự cũng bắt đầu nói chuyện. Lúc này lẽ ra mọi người không được quấy rầy Arthur mới đúng, nhưng không phải mỗi người đều sẽ tuân thủ quy củ như vậy.
Có một bóng dáng rốt cục tìm được cơ hội tới gần bên người Arthur.
Shadiwa đến từ phía bắc chính là tộc Snake Trâu thần côn ghét nhất. Lực va đập của thác nước đối với tộc rắn nhỏ hơn rất nhiều, nhất là Shadiwa có một loại năng lực hạ thấp xung kích, mà ảnh hưởng của sợi chỉ trơn tuột đối với hắn cũng khá nhỏ, nơi trơn hơn nữa hắn cũng có thể thích ứng.
Hắn có thể cảm thấy xung quanh không có ai, kỳ thực cũng giống như Arthur nhìn thấy gã này đã thấy đáng ghét thì Shadiwa nhìn thấy Arthur cũng tràn ngập địch ý. Đương nhiên hắn không chỉ là không thích mà thôi.
Càng tới gần Arthur lực va đập lại càng mạnh, mà lúc này Shadiwa ngược lại càng không bị ảnh hưởng. Dưới chân hắn tựa hồ xuất hiện thứ gì đó có dạng vẩy, có thể bám chặt vào sợi chỉ trơn tuột như giẫm trên đất bằng.
Một đồ vật nhỏ như sợi tơ xuất hiện trong tay Shadiwa, ở trong nước hoàn toàn không cách nào phát hiện được. Chỉ cần nhẹ nhàng đâm là được, thần không biết quỷ không hay, thậm chí ngay cả Arthur cũng không nhất định có thể phát hiện. Xúc tu của phệ linh thảo, một loại yêu thú dạng thực vật tương đối hiếm thấy chỉ tầng hai thế giới ngầm mới có, một thứ đồ hiếm ở chợ đen cũng thuộc loại có tiền cũng không mua được, chính là bảo bối có tiếng trong giới ám sát. Sau khi xúc tu của phệ linh thảo bị cắt ra vẫn có hoạt tính như cũ, một khi tiến vào trong cơ thể Thú tộc sẽ gây ra hiện tượng suy yếu thú linh mà chết. Cho dù sức đề kháng tương đối mạnh thì không chết cũng bị thương nặng.
Đương nhiên mặc dù cái tên phệ linh thảo không thật sự khí phách nhưng thứ này quả thật là một trong những tồn tại làm mọi người sợ hãi của tầng hai thế giới ngầm, là loại thực vật mọc thành phiến, nơi đó chính là vùng cấm của tính mạng. Bất kể ngươi là cấp bậc gì thì một khi rơi vào cuối cùng cũng chỉ sẽ còn lại một đống xương trắng.
Hơn nữa bị xúc tu của phệ linh thảo đâm trúng sẽ không thể nhìn thấy, xúc tu phệ linh thảo sẽ triệt để tiêu vong trong cơ thể Thú tộc không để lại một chút dấu vết nào, bên ngoài thân thể cũng không có bất cứ vết thương gì.
Nguồn tại http://Truyện FULLShadiwa đã đợi rất lâu mới tìm được một cơ hội như vậy, cho dù có người phát hiện cũng không có chứng cớ. Huống hồ loại thích chơi trội như Arthur này đã cầm cự lâu như vậy, thú linh suy yếu cũng là chuyện bình thường, thậm chí có thể cho rằng vết thương cũ tái phát. Không phải hắn rất trâu bò sao, đại chiến với ma sư tử Yoria làm sao có thể không có nội thương chứ?
Shadiwa dần dần tới gần, cố hết sức không làm kinh động mục tiêu. Nếu như bị phát hiện hắn sẽ kịp thời thu tay lại, dù sao đối với mình cũng không có bất cứ tổn hại nào, còn nếu như đắc thủ thì thù lao sẽ tương đối nhiều. Đồ vật kia là thứ hắn vẫn đau khổ tìm kiếm.
Lần này đặc huấn làm cho hắn cực kỳ khó chịu, tại phía bắc hắn Shadiwa chính là nhân vật ngang ngược thiên hạ như mặt trời ban trưa, nhưng đến nơi này tựa hồ mọi người đều không coi trọng hắn, thậm chí trong số tuyển thủ phía bắc hắn cũng không quá nổi bật, hắn còn không bằng thằng cha Ba Kỳ thối mồm kia.
Người hắn ghét nhất chính là Neberro, nếu có cơ hội hắn còn muốn giết chết Neberro. Nhưng kị sĩ mặt trời quá cường đại, sự nhạy cảm của tộc rắn nói với hắn gã mặt trắng rực rỡ như ánh mặt trời vô cùng đáng sợ.
Sự xuất hiện của Arthur là điều hắn ghét thứ hai, rõ ràng là tộc Bear ngu xuẩn là lại luôn cướp đoạt oai phong. Ngay cả Bear ngu xuẩn cũng có thể làm được, vì sao tộc rắn không được. Shadiwa mất cân bằng cực độ.
Người đẹp chưa bao giờ chịu liếc hắn một cái, mà thằng Arthur này ngoại hình cũng chẳng ra gì, dựa vào cái gì mà nhận được nhiều của chú ý như vậy?
Sức mạnh?
Loại huấn luyện vứt đi này là cái gì, chiến đấu thật sự chẳng lẽ lại buồn cười như vậy sao? Vậy mà bọn đàn bà ngu ngốc này lại thích thằng cha chơi trội đó.
Mà lúc này tổ chức ám sát hắn gia nhập khi thực luyện đột nhiên truyền đến một nhiệm vụ cấp A, mục tiêu vậy mà là Arthur, hơn nữa đối phương lại có thứ hắn vẫn tìm. Ngoài ra một khi hoàn thành nhiệm vụ còn có thể đạt được thân phận cao hơn trong tổ chức.
Thần thú mở mắt rồi, đây quả thực là vận may từ trên trời rơi xuống. Sợ hãi? Tộc rắn chưa bao giờ lo lắng điều này. Cá lớn nuốt cá bé!
Hắn đã đến rất gần mục tiêu, mục tiêu vẫn chưa phát hiện, thời gian dài như vậy sợ rằng ý thức cũng đã lẫn lộn rồi, ai bảo thích chơi trội?
Nhìn thác nước, Neberro nhíu mày.
"Thủ lĩnh, làm sao vậy? Chẳng lẽ tên nhóc Arthur này dối trá?" Cisco rất hiểu đội trưởng của mình, chắc chắn là hắn đã phát hiện gì đó.
Neberro lắc đầu, mặc dù thay đổi của nước gợn cực kỳ bé nhỏ nhưng động tác rất nhỏ này vẫn dẫn tới sự chú ý của Neberro.
Nhìn thoáng qua Gregg, tên nhóc này bây giờ đang không ngừng đùa cợt với Lolita, sự nghiêm túc của hắn luôn luôn để nhầm chỗ, đúng là lãng phí thiên phú.
Gã Gregg này quả thật có chút bản lãnh tán gái, hắn cưới đùa thoải mái, trước sau không hề nhìn về phía thác nước. Tựa hồ đối với hắn thì chương trình huấn luyện hôm nay đã kết thúc rồi.
Hơn nữa hắn rất rõ ràng một điểm, kể cả không tính đến quan hệ giữa hắn và Neberro thì tại Mông Gia cũng không ai dám loại hắn.
Những người khác đều không có bất cứ phát hiện nào, đám người Murphy đều đang luyện tập hết sức chăm chú. Nói thật ra mặc dù giữa phía nam, phía bắc và đế đô có sự cạnh tranh lâu dài nhưng đó chỉ là một loại so đấu, sẽ không có chuyện gì khác thường xảy ra. Coi như là không phục lẫn nhau mà xảy ra xung đột cũng sẽ chỉ thi đấu trong trường hợp công bằng.
Nhưng tựa hồ cùng với thời gian thì chuyện gì cũng sẽ thay đổi.
Ánh bạc hiện lên trong mắt Neberro, cả thác nước Danube như một thế giới thu nhỏ trong nháy mắt tiến vào trong đầu hắn, tạp âm biến mất, cả thế giới dường như đều đang được phân tích.
Trong thác nước một bóng dáng mờ nhạt đang tới gần Arthur, mà rất hiển nhiên đây không phải luyện tập, bởi vì một người di động trong luyện tập thì phương hướng sẽ không nhằm vào một người khác như vậy.
Có điều lúc này hết thảy đều đã không kịp, trừ phi hắn là cung thủ, đáng tiếc hắn không phải.
Khoảng cách giữa Shadiwa và Arthur đã chỉ còn hơn một mét, sắp tiến vào giai đoạn tấn công. Shadiwa vẫn rất cẩn thận, máu của tộc rắn là lạnh, trái tim cũng lạnh, thích hợp nhất làm thích khách. Bọn họ sẽ không xúc động.
Xúc tu của phệ linh thảo chậm rãi vươn ra, chỉ cần một chút nữa là thành công rồi.
Arthur vẫn không phát hiện, mà Neberro xa xa vốn muốn can thiệp tựa hồ lại khôi phục bình tĩnh. Gregg vẫn vừa cười đùa vừa dâm đãng nhìn Lolita, nhưng đồng tử dường như không hề tập trung.
Khóe miệng Shadiwa lộ ra một nụ cười lạnh, đồ bỏ, vốn tưởng rằng đối phương có thể hơi phản kháng, như vậy còn có chút thú vị. Thật đáng thất vọng, hoàn toàn không khác gì gỗ. Tộc Bear quả nhiên vẫn là một tộc ngu ngốc.
Tay hắn chậm rãi đưa tới không có một chút hơi thở. Thác nước lao xuống, dòng nước đến trên người Shadiwa không hề bắn ra mà tiếp tục chảy sát thân thể hắn. Lúc này tay hắn còn cách Arthur chỉ có hơn mười cm.
Xúc tu của phệ linh thảo nằm trong tay Shadiwa, trên tay hắn mang một loại bao tay bảo vệ đặc biệt. Loại phệ linh thảo này đâm vào cơ thể sẽ lập tức dung nhập, kéo cũng không kéo ra được.
Trong nháy mắt tay Shadiwa bắn ra, xúc tu của phệ linh thảo như một mũi kim bắn về phía Trâu Lượng. Nó cảm nhận được thú linh mạnh mẽ trên người mục tiêu.
Mà Arthur vẫn không phản ứng, tựa hồ căn bản không cảm thấy có người tới gần. Xúc tu phệ linh thảo điên cuồng lao vào Trâu Lượng đang gần trong gang tấc. Đúng lúc chạm vào thân thể Trâu Lượng thì bỗng xúc tu như đụng vào một luồng mạnh vô hình biến thành hình chữ U, quay lại bắn vào trong thân thể Shadiwa trong nháy mắt.
Cả quá trình diễn ra quá nhanh, cho dù không có thác nước che giấu cũng không thể phản ứng kịp, mà mọi chuyện xảy ra trong thác nước nên Shadiwa càng không thể phản ứng kịp.
Khi phệ linh thảo đâm vào cơ thể Shadiwa, cả người hắn như hóa đá, đồng tử kịch liệt phóng đại, nỗi sợ hãi tràn ngập đầu óc. Tiếng hét ra đến bên miệng nhưng âm thanh nào cũng không phát ra được.
Lớp vẩy dưới chân nhanh chóng biến mất, thác nước lập tức đẩy hắn rơi xuống.
Mà Trâu Lượng vẫn không hề cảm thấy gì, hắn đã tiến vào một loại thế giới nửa thực nửa hư mà chính hắn cũng không rõ.
Đám người Buenaven vẫn nhìn không chớp mắt, khi người từ gẫn chỗ Arthur rơi xuống thì đám người phía nam phản ứng lại trước tiên.
"Đáng chết, là Shadiwa, thằng khốn này muốn làm cái gì. Murphy, mau đi xem Arthur một chút!" Buenaven quát lên, với IQ của trí cáo hiển nhiên hắn sẽ không tin rằng Shadiwa đến gần Trâu Lượng là muốn thể hiện sự ngưỡng mộ.
Không cần Buenaven nói, Murphy lập tức tới gần Trâu Lượng. Sư tử vàng vẫn tương đối chín chắn, không hề lỗ mãng quấy rầy Trâu Lượng. Hắn có thể cảm thấy trạng thái thú linh của Arthur cực kì vững vàng, hơn nữa xung quanh thân thể đều tỏa ra một loại sức mạnh khó nói. Sư tử vàng có thể cảm thấy Arthur không hề có gì khác thường nên lập tức nhảy xuống.
Chẳng bao lâu sau Murphy đã lôi Shadiwa trở lại bên cạnh thác nước rồi ném xuống đất như ném rác, những người khác cũng sôi nổi đến gần.
"Murphy, ngươi quá đáng rồi, ngươi muốn giết chết hắn à?" Ba Kỳ miệng rộng nhảy ra đầu tiên.
Murphy nhìn Neberro, hiển nhiên hắn chẳng muốn nhảm nhí với loại mặt hàng như Ba Kỳ này. Tóm lại Neberro cần phải đưa ra câu trả lời.
Neberro cũng chưa trả lời mà đưa tay đặt trên ngực Shadiwa, sắc mặt hơi thay đổi.
Perseus cũng không nhịn được nhíu mày, "Murphy hơi quá rồi, cho dù Shadiwa không đúng cũng không cần xuống tay nặng như vậy. Ngươi cho rằng phía bắc chúng ta không có người sao?"
Lần trước Arthur ở trên sông Shadiwa đã hơi khiêu khích, trong huấn luyện bình thường cũng có thể nhìn ra được Shadiwa thành kiến với Arthur. Hiển nhiên lúc này Shadiwa tới gần Arthur chắc chắn không phải chuyện tốt gì, nhưng xem tình hình thú linh suy yếu của Shadiwa hiển nhiên mọi người đều cho rằng là Murphy ra tay. Sức mạnh của sư tử vàng luôn luôn không ai nghi ngờ.
"Không phải Murphy".
Một câu của Neberro đã làm cho tất cả mọi người câm miệng, hầu như cùng lúc tất cả mọi người nghĩ đến Arthur.
Đây là chuyện gì, hiển nhiên Arthur đã tiến vào một loại trạng thái ngộ, lúc này căn bản không có sức chống cự, nhưng lại có thể tùy ý làm Shadiwa trọng thương. Sức mạnh của gã Shadiwa này vẫn tương đối mạnh mẽ, bất cứ người nào có thể đại biểu tỉnh mình đến đây đều không phải dễ chọc.
Sắc mặt Neberro hơi nghiêm túc, hắn không hề giải thích quá nhiều. Hai tay duỗi ra, tỏa ra ánh sáng mơ hồ, đột nhiên vỗ xuống ngực Shadiwa. Thân thể Shadiwa đột nhiên run lên, liền sau đó máu rươi phun ra điên cuồng. Mà Neberro lại tiếp tục vỗ, tốc độ không hề nhanh nhưng mỗi một chưởng lại tràn ngập ánh sáng kì lạ.
Mặc dù sắc mặt Shadiwa càng trắng xanh nhưng tựa hồ mỗi một lần Neberro đánh ra đều giải trừ đau khổ cho hắn, cuối cùng hắn cũng chấm dứt co giật, nằm trên mặt đất như một nắm bùn.
Neberro đứng lên, "Shadiwa vi phạm quy tắc đặc huấn, hủy bỏ tư cách đặc huấn!"