Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 58: Khoe khoang

Người nào cũng không chịu nổi sự kinh động như vậy, những người đến cùng Rog vội vàng lôi hắn đi, lần này mất mặt đúng là thê thảm. Những người xung quanh hoan hô nhiệt liệt, so với người ta quả thực dao lượn vòng chỉ là trò trẻ con.

Đương nhiên Randy phải mời mọi người uống một trận tử tế. Hôm nay nếu không có Trâu Lượng thì hắn đã không ngẩng được đầu dậy rồi. Ai biết tế ti mà chơi dao tốt đến thế.

"Arthur, bạn dạy tôi chơi dao nhé, tôi có thể bái sư!" Randy nghiêm trang nói.

" Đừng, ngàn vạn lần đừng như thế, tôi chỉ có mấy chiêu hoa lệ thế thôi. Bạn muốn học thì tôi dạy cho là được, kỳ thực nếu tên kia sử dụng Thú linh biến thì tôi đã không làm gì được rồi".

Hiển nhiên Cote và Randy không chịu tin tưởng những gì hắn nói, vị tế ti kiến tập này rõ ràng giả Pig ăn thịt Tiger.

"Vậy thì đa tạ!" Randy mừng rỡ cười.

" Đồ xu nịnh, lần này vỗ mông ngựa rất đúng chỗ, Arthur, bạn không đi làm sát thủ thật sự quá lãng phí".

" Ha ha, vóc người của Bear không thích hợp làm sát thủ cho lắm, tính toán lâu dài thì tế ti linh hồn vẫn cứ có tiền đồ hơn", Trâu Lượng cười tủm tỉm nói. Uống rượu miễn phí cộng thêm vài người đẹp thú tộc thỉnh thoảng lại nhìn trộm làm cho tâm tình hắn rất tốt đẹp.

Mọi người gật đầu, Arthur chơi dao quả thật không chê được, nhưng đối với một nghề nghiệp không thể chỉ nhìn những thứ trước mắt. Phải xem thấy năm năm sau, mười năm sau, khi tuổi tác đã lớn vóc người Arthur tất nhiên sẽ trở nên to khỏe, không quá thích hợp làm sát thủ. Nếu so sánh thì làm tế ti linh hồn càng cao quý hơn và còn an toàn hơn.

Cote càng ngày càng bội phục ánh mắt của Avril. Tên Arthur này chẳng những sức mạnh phi phàm còn có phán đoán tỉnh táo như vậy, nói đúng ra, thật sự không giống phong cách của tộc Bear.

Ernest bên cạnh không ngừng nhồi nhét, đối với hắn những phụ nữ hở mông trên sân khấu hiển nhiên không có sức hấp dẫn bằng thịt. Còn việc người khác tán thưởng đại ca của hắn thì hắn không cho là lạ. Đây đều là những chuyện rất bình thường, từ lâu ông già đã nói đại ca là người phi thường!

" Vị anh hùng này, có thể mời ta uống một chén không?" Một âm thanh gợi cảm quyến rũ vang lên, chỉ nghe âm thanh đã làm mọi người có chút tê dại.

Một thiếu nữ tộc báo gợi cảm đi tới bàn bọn họ, trong thú tộc thì con gái tộc Leopard có cặp chân thon dài, đẹp nhất đại lục thần thú Almond.

Có lẽ là do vai trò của rượu cồn, chỉ nhìn thoáng qua Trâu Lượng đã cảm thấy hơi hưng phấn. Cô gái trước mắt ăn mặc phi thường gợi cảm, một đôi đùi đẹp tận tình bày ra, nhưng trên người thì vẫn khá kín đáo. Trâu Lượng còn không ngu đến mức coi người ta như tiếp viên.

"Hoan nghênh người đẹp! Ông chủ, mang thêm một vò rượu ngon ra nhé!"

"Không thành vấn đề, rượu ngon một vò, ta mời!" Ông chủ lớn tiếng nói, người thắng là phải được ưu đãi, sự hào hùng của thú tộc cũng thể hiện ở điểm này.

Người đẹp Leopard nổi tiếng vì vẻ gợi cảm và tính thẳng thắn, ánh mắt nhìn Trâu Lượng nóng rát, "Bạn là tế ti?"

Kỳ thực Trâu Lượng là loại tim sói gan thỏ, trên lĩnh vực này mặc dù đã "từng trải" rất nhiều nhưng kinh nghiệm là 0, đương nhiên ngoài miệng hắn không hề tỏ ra mất bình tĩnh, "Tế ti kiến tập Jerusamer".

"A? Bạn chơi dao găm không tồi, có thể dạy tôi hay không?" Tộc báo nhiều người là sát thủ, hễ là sát thủ mà nhìn thấy tài nghệ như vậy đều sẽ thèm muốn, huống hồ đã biết đối phương là tế ti, cũng đồng nghĩa không có xung đột về nghề nghiệp.

Âm thanh của người đẹp tương đối gợi cảm, ánh mắt Trâu Lượng không nhịn được nhìn thoáng qua bộ ngực kinh người đó. Thầm nghĩ lợi hại, bất kể là nơi nào anh hùng muốn qua ải mỹ nhân đều rất khó khăn. Nguồn tại http://Truyện FULL

Huống chi Trâu bạn học chả liên quan gì tới anh hùng, kỳ thực ở thế giới kia hắn rất ít khi từ chối phụ nữ, cho nên bạn nữ tính ra rất nhiều nhưng bạn gái lại chẳng có.

Trâu Lượng chưa kịp đáp ứng một thiếu niên Fox anh tuấn đã đi tới với vẻ mặt ghen ghét. "Nana, học làm gì mấy trò tốt mã này, trở về anh bảo chú truyền thụ cho em tuyệt học của Công hội sát thủ!"

Thiếu niên Fox cũng mặc một thân trang phục tế ti, có điều người ta không phải kiến tập, mà là tế ti thật sự, mặc dù chỉ là cấp 1 kém cỏi nhưng cấp bậc của thần miếu rất nghiêm khắc. Muốn từ tế ti kiến tập biến thành tế ti chẳng những phải đủ thời gian mà còn phải có cả bối cảnh và người đề cử. Trâu Lượng đã có cống hiến lớn như thế cũng không thấy Thomas đề bạt hắn làm tế ti. Đương nhiên cũng bởi vì khen thưởng cho hắn cũng đã đủ lớn, người tuổi trẻ là không được nuông chiều.

Sắc mặt Gina bất thiện, "Rosberg, anh có thể đừng theo tôi hay không, nơi này nhiều người như vậy, thích đi đâu thì cứ đi đi!"

"Nana, bố em dặn anh chăm sóc em, bên ngoài nhiều người xấu, sắc ma càng nhiều. Anh không thể không trông coi em, hơn nữa chúng ta có hôn ước..."

"Đó là bố tôi quyết định, anh thích thì đi mà cưới bố tôi!"

Trâu Lượng không nhịn được bật cười, xem ra nơi nào cũng có ép duyên, tố chất của thú tộc còn phải đề cao.

"Cười cái gì, mày, đứng lên!" Rosberg không dám đắc tội giai nhân nhưng không có nghĩa hắn không dám đắc tội người khác.

"Vì sao ta phải đứng lên?" Trâu Lượng cười tủm tỉm, rất kỳ quái, từ khi đến nơi này người khác càng tức giận hắn lại càng không tức giận.

Rosberg đắc ý cười cười, "Tế ti kiến tập nhìn thấy tế ti phải hành lễ, mày không biết sao, hơn nữa tao là một trong mười tế ti kiệt xuất nhất của tỉnh Thần Diệu năm nay!"

... Mẹ, lại còn thế nữa, sao giống mười thanh niên điển hình tiên tiến thế nhỉ???

Trong thời điểm mấu chốt, Randy đã ra mặt thay hắn, vì đối với Randy mà nói Arthur chính là anh em cùng sinh cùng tử, "Rosberg, mày muốn ỷ vào ông cậu làm Đại tế ti của mày hả?"

Rosberg không thèm quan tâm chút nào mà ngược lại càng đắc ý, cứ như sợ người khác không biết. Cậu của Rosberg là Đại chủ tế thành Santia, hơn nữa còn là nguyên lão của thần hệ tỉnh Thần Diệu, một người tương đối có thế lực. Nghe nói năm đó đã từng suýt trở thành Shaman, cho dù thất bại cũng vẫn là người có tầm ảnh hưởng tương đối trong tỉnh Thần Diệu. Thậm chí ngay cả Shaman Subaru cũng phải nể mặt hắn vài phần.

Mà Đại chủ tế không có con nối dòng, coi thằng cháu trai này làm bảo bối cho nên từ khi hắn rất nhỏ đã cho hắn trở thành tế ti kiến tập. Vì vậy mới có một tế ti chưa đến hai mươi tuổi như hắn, cả tỉnh Thần Diệu cũng không có mấy.

"Ta phải hành lễ sao?" Trâu Lượng nhỏ giọng hỏi Randy.

Randy rất khó xử, đây không phải chuyện có thể đánh nhau để quyết định. Nghề nghiệp khác còn dễ, tính cục bộ khu vực rất mạnh, giữa các thành phố không có quan hệ phụ thuộc, nhưng chỉ có thần miếu bất đồng. Ở đâu cũng đều là người hầu của thần thú, cấp bậc tương đối nghiêm ngặt.

"Hành lễ nhanh một chút, nếu không tao làm cho mày không còn được mặc bộ đồ tế ti kiến tập này nữa!" Rosberg vừa đắc ý nói vừa nhìn thoáng qua Gina. Động dao động gậy là việc làm của người hạ đẳng,uy thế của tế ti mới thật sự là cao quý.

"Rosberg, một vừa hai phải thôi!" Gina cả giận nói.

"Nếu em theo anh trở về anh sẽ buông tha cho hắn", Rosberg thờ ơ nói.

Trâu Lượng đứng lên, Cote không nhịn được nói: "Arthur, đây là chuyện giữa bọn họ, bạn không cần phải can thiệp!"

Trâu bạn học khoát tay phi thường đẹp trai, "Ta đây không muốn thấy người khác ép buộc phụ nữ, không biết có thứ này có còn cần hành lễ hay không?"

Trâu Lượng lật cổ áo ra, lộ ra một huy hiệu hất sức bắt mắt, quán rượu đang náo nhiệt lập tức yên tĩnh lại.

Không riêng gì Rosberg, ngay cả Patrice sắc mặt vẫn lạnh lùng trước giờ cũng phải dụi mắt.

Huân chương thần thú vinh quang!!!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất