Huyền Giới Chi Môn

Chương 282: Săn trộm

Dịch: Yukihana116490

Bầu trời dần trở nên thâm trầm u ám. Hai tòa núi lớn cao ngàn trượng, dài đến trăm dặm, chạy uốn lượn cong như cái sừng trâu,. Từ xa nhìn lại trông như hai người khổng lồ nằm ngang đối mặt nhau, chính giữa là một mảnh hạp cốc bằng phẳng có diện tích rất rộng.

Bên ngoài hạp cốc, trong hư không dâng lên sương mù màu đen, Yên La từ trong đó bước ra, trong tay cầm một khối lệnh bài màu máu hơi tản ra huyết quang. Nó nhìn nhìn lệnh bài trong tay, lại quay đầu nhìn về cửa hạp cốc, Hồn hỏa trong mắt lóe lên, thân hình đã được vây bọc vào trong một cỗ sương mù màu đen cực lớn, bị che giấu đi.

Một luồng âm phong thổi qua, tại chỗ đã không còn bóng người.

Trong hạp cốc, một tòa tế đàn bằng xương trắng sừng sững mà đứng. Chung quanh tế đàn lượn lờ khí xám. Trên tế đàn dựng tám cây cột bằng xương trắng vừa thô vừa to, mặt ngoài các cây cột hiện lên từng trận quang mang màu xám, phù văn phiêu động. Tất cả cấu thành một cái Pháp trận hùng vĩ màu xám.

Bên trong Pháp trận màu xám, vô số cỗ thi thể thỉnh thoảng lăng không xuất hiện, lớn nhỏ không đều, hình thái khác nhau, có hình người mà cũng có Yêu thú. Những cỗ thi thể này sau khi bị khí xám đụng vào, da thịt mặt ngoài lập tức trở nên khô quắt héo rũ, trở thành Cương thi. Cũng có không ít thi thể da thịt hoàn toàn tan biến, trực tiếp thành Khô lâu.

Trong mắt đám sinh vật Tử Linh mới sinh này lóe lên Hồn hỏa yếu ớt màu lục nhạt, sau khi loạng choạng đứng lên, liền cất bước đi sâu vào trong hạp cốc. Mục tiêu của bọn nó chính là một mảnh Minh Thủy Hồ bao la ở chỗ sâu trong hạp cốc. Trên mặt hồ hơi phiếm đỏ, từng đợt sương mù màu đỏ từ đó bốc lên. Sương mù từ từ theo gió tản đi, bao phủ lấy phạm vi mấy trăm trượng xung quanh hồ. Cách hồ nước càng gần, sương mù cũng càng trở nên dày đặc.

Trong sương mù, thấp thoáng vô số cỗ Khô lâu, Cương thi cùng sinh vật Tử linh, số lượng dày đặc, chi chit nơi nơi đều có. Đồng dạng có người có thú, chúng dường như đang dự một bữa tiệc đứng hư vô, miệng khẽ đóng khẽ mở, hút sương mù màu đỏ nhạt kia vào miệng.

Màu Hồn hỏa của đám sinh vật Tử Linh này không đồng nhất, phần lớn là màu lục, màu xanh, có một số ít màu lam. Dường như màu Hồn Hỏa càng đậm, vị trí chúng nó cách hồ nước cũng càng gần.

Chẳng qua sau cùng, khi tiến vào phạm vi mười trượng xung quanh hồ nước, lại có vẻ trống trải rất nhiều. Chỗ đó chỉ có độc nhất ba cái thân ảnh, hơn nữa chúng đều đứng tách nhau ra một khoảng cách khá xa. Trong đó, thân ảnh đứng gần hồ nước nhất là một con Khô lâu có cốt cách toàn thân trong veo như thủy tinh. Nó đang khoanh chân mà ngồi, trong mắt thiêu đốt lên Hồn hỏa màu tím nhạt.

Phía bên trái hồ nước, là một con Cốt Lang màu xanh to gần một trượng. Hồn hỏa trong mắt nó đã hiện lên màu tím nhưng khí tức tỏa ra còn muốn mạnh hơn vài phần so với Khô lâu Thủy Tinh.

Bên phải hồ nước, một con Cá sấu Cương thị khổng lồ dài năm sáu trượng đang nằm úp sấp, trên thân nó mọc đầy vảy đen, mỗi cái vảy to chừng nắm đấm.

Đúng vào lúc này, sau lưng Khô lâu Thủy Tinh chợt lóe lên một cái bóng đen. Một thân ảnh toàn thân trên dưới bị bao trùm trong khải giáp màu trắng hiển hiện mà ra.

Đúng là Yên La.

Nó vừa hiện thân, cốt thương màu trắng trong tay liền vụt một cái, hóa thành một đạo lưu quang màu trắng đâm thẳng tới sau đầu Khô lâu Thủy Tinh. Khô lâu Thủy Tinh bỗng nhiên xoay người, hai tay mỗi tay bốc lên một đoàn lục diễm, chụm lại phía trước người.

Một hồi chấn động Pháp lực mãnh liệt truyền tới, hai luồng lục diễm hợp hai làm một hóa thành một cái đầu lâu mờ ảo cực lớn. Miệng đầu lâu khẽ há, cắn lấy mũi thương không nhả. Đồng thời, một mảng lục diễm thật lớn từ trong miệng nó phun tràn ra, bao bọc lấy cốt thương.

Bị lục diễm thiêu đốt, mặt ngoài cốt thương nhanh chóng nổi lên một tầng băng tinh lục sắc.

Đúng lúc này, Hồn Hỏa trong mắt Yên La nhảy lên.

Một tầng quang mang màu trắng kỳ lạ lưu chuyển không ngừng ở mặt ngoài cốt thương, đồng thời ở chung quanh đó vô số phù văn màu trắng hiển hiện mà ra, sau đó nhanh chóng hóa thành từng đợt hỏa diễm màu trắng.

Băng tinh màu lục RẮC…CC một tiếng, trực tiếp vỡ vụn.

Lục diễm đang bao bọc quanh cốt thương, một khi tiếp xúc với bạch diễm liền nhao nhao tan rã. Đầu lâu màu lục thét lên một tiếng, sau đó bị bạch diễm táp tới, ầm ầm tán loạn.

Cốt thương bạch diễm trong nháy mắt đâm thẳng vào đầu Khô lâu Thủy Tinh. Đầu kia lập tức nổ tung, một đoàn sáng màu tím nhạt xuất hiện, phập phù trôi nổi giữa không trung, liền bị một cỗ hấp lực vô hình hút lấy, chui tọt vào miệng Yên La.

Tiếp theo, một cỗ Khô lâu Thủy Tinh mất đầu từ không trung rơi xuống, “Ầm” một tiếng, rơi xuống bờ hồ Minh Thủy. Nhưng đúng vào lúc này, một cột sáng màu đen vừa thô vừa to cùng với hơn mười đạo lưỡi dao hình trăng khuyết màu xanh từ hai bên trái phải lướt nhanh tới.

Trên người Yên La tràn ra khói đen, thân hình biến mất tại chỗ.

Trong nháy mắt, chi chit nhận ảnh màu xanh cùng cột sáng màu đen đánh thẳng vào chỗ Yên La vừa đứng, toàn bộ đánh vào không trung. Ở hai bên cách đó tầm mười trượng, Thanh Sắc Cốt Lang (Sói xương màu xanh) cùng Cá Sấu Cương Thi đang hùng hổ chạy vội đến chỗ Khô lâu Thủy Tinh. Sau lưng Thanh Sắc Cốt Lang là hư ảnh Pháp tướng một con thú đầu sói thân hổ. Còn trên đỉnh đầu Cá Sấu Cương Thi tức thì hiện ra hư ảnh một con cá sấu lớn to bằng bản thể nó.

Lúc này, Hồn hỏa trong mắt Cá Sấu Cương Thi nhảy dựng, Pháp tướng sau người giống như tự có cảm giác gì đó, bỗng nhiên quay người.

Nó vừa mới xoay người đi, thân hình Yên La chợt từ trong luồng khói đen hiện ra, Cốt thương trong tay nhanh như một tia chớp đâm qua.

Pháp tướng Cá sấu há ngoác mồm, trong miệng lóe lên hắc quang, hắc quang hóa thành một cái vòng xoáy màu đen, một cột sáng màu đen vừa thô vừa to từ trung tâm vòng xoáy bắn ra. Cốt thương cùng cột sáng màu đen va chạm với nhau, trong một lúc lại hiện ra xu thế giằng co.

Hồn hỏa trong hai mắt Yên La nhảy dựng, bạch quang sau lưng phóng thẳng lên trời, hóa thành Pháp tướng một nữ tử mặc cung trang màu trắng có dáng người uyển chuyển, dải lụa mềm khoác hờ trên vai nàng tung bay phiêu dật. Một tràng tiếng ca tuyệt diệu như tiếng nhạc trời hốt nhiên vang lên. Vô số cánh hoa trắng khiết bay đầy trời, lả tả nhẹ rơi.

Hồn hỏa màu tím trong mắt Cá Sấu Cương Thi trì trệ, cột sáng màu đen phun từ trong miệng ra lập tức tiêu tán.

Cốt thương trong tay Yên La được buông lỏng, liền muốn nhân cơ hội này, đâm về phía đầu Cá Sấu Cương Thi.

Đúng lúc này, dị biến nổi lên!

Phía dưới Minh Thủy Hồ trước mặt bỗng nhiên vỡ ra, một đạo Phủ ảnh* bốc lên hôi diễm ngùn ngụt, mang theo vô tận uy áp, chém tới chỗ Yên La, tốc độ nhanh đến kinh người.
(Phủ ảnh: bóng chiếc búa/rìu)

Những nơi phù ảnh đi qua, không gian gần đó đều trở nên vặn vẹo uốn éo.

Yên La khẽ giật mình, vội vàng thu lại cốt thương định đâm ra, quanh thân nổi lên khói đen, thân hình dần trở nên mơ hồ.

"Xẹt xẹt" một tiếng!

Trong nháy mắt, Phủ ảnh cự đại chém xuyên qua thân hình Yên La, chẻ dọc nó từ đầu đến chân ra thành hai nửa. Nhưng hai nửa thân ảnh này bỗng chốc tiêu tán đi, hóa ra đây chỉ là một đạo tàn ảnh mà thôi.

Thế tới của phủ ảnh màu xám không giảm, xẹt qua không trung, như muốn bay tít về phía chân trời, chẻ tầng mây cuồn cuộn màu xám ra thành hai nửa.

Lúc này, dưới đáy hồ nước màu đỏ nhạt nhanh chóng tách ra, một con Quái vật cự đại có khí xám lượn lờ quấn quanh chui lên. Quái vật này đầu trâu thân người, chẳng qua từ phía dưới ngực trở xuống dường như là do khí đen ngưng tụ lại mà thành, không phải thực thể. Tay phải nó cầm một thanh Cự Phủ bằng xương trắng lớn tới vài chục trượng.

Nếu Thạch Mục có mặt ở đây lúc này, chỉ sợ muốn chấn động! Quái vật kia chính là Quỷ Vương La Thiên – kẻ năm đó đại náo đấu giá hội thành Thiên Ngu, lại bị Giáo chủ Thông Thiên Giáo - Vô Trần Đạo Nhân đánh tan thân thể. Qua một vài năm, thân thể kia dường như đã khôi phục lại một bộ phận, tuy khí tức tỏa ra xa không bằng lúc trước nhưng uy áp của cường giả Thiên Vị vẫn như cũ tồn tại.

Quỷ Vương vừa hiện thân, Cá Sấu Cương Thi cùng Thanh Sắc Cốt Lang đang ở giữa không trung vội nhao nhao thu hồi hư ảnh Pháp tướng sau lưng. Hồn hỏa trong mắt chúng bập bùng nhảy nhót không ngừng, dường như có chút sợ hãi.
Vô số Khô lâu, Cương thi cùng sinh vật Tử Linh ở xung quanh Minh Thủy Hồ bị một cỗ uy áp vô hình điều khiển, nhao nhao nằm sấp ra trên mặt đất, như bề tôi đối mặt quân vương.

Ánh mắt Quỷ Vương La Thiên hung hãn bắn nhìn khắp nơi, như muốn tìm ra Yên La, kết quả tự nhiên là tốn công vô ích.

“Thứ không biết sống chết ở đâu tới dám nhiễu sự thanh tu của bổn tọa! Nếu như còn có lần sau, nhất định không nhẹ tha cho.”

Quỷ Vương La Thiên phẫn nộ gào to, giọng nói vang động như Lôi Âm trên chín tầng trời. “Ong Ong Ong” quét qua không trung Minh Thủy Hồ, tản ra bốn phương tám hướng, quanh quẩn thật lâu không tiêu tán.

Hồn hỏa trong mắt đám Khô lâu, Cương thi kia chớp động không thôi, thân thể đang nằm úp sấp của chúng run lẩy bà lẩy bẩy.

Cùng lúc đó, cách hạp cốc màu đen không biết bao xa, một chỗ đầm lầy khắp nơi đều nổi lên bong bóng màu đen chợt truyền ra một tiếng hổ gầm kinh thiên động địa.

Giữa không trung giăng đầy mây đen, từng cụm mây đen từ bốn phương tám hướng tụ tập hết về đây. Tiếp theo một cỗ khí tức cực kỳ kinh khủng từ trong đầm lầy quét ra ngoài, trong nháy mắt bao phủ trọn mảnh đầm lầm. Sương mù xám vốn tràn ngập trong đầm lầy bị cỗ khí tức này lôi kéo, bắt đầu chậm rãi chuyển động theo một trình tự nào đó. Cả khối đầm lầy dần biến thành một cái vòng xoáy khổng lồ vô cùng to lớn.

Trung tâm vòng xoáy, một thân ảnh đột nhiên dần dần hiện ra.

Đấy là một cái đầu lâu xương trắng to chừng một tòa lầu các, nhìn bộ dạng của nó có lẽ là mãnh thú nào đó thuộc loài Hổ.

Hồn hỏa thiêu đốt trong hốc mắt nó, nghiễm nhiên là một màu bạc yêu dị
....

Sơn mạch Âm Thi, trong một đại điện hùng vĩ màu xanh của tổng đàn Minh Nguyệt Giáo.

Một thanh niên tóc quăn, khuôn mặt hơi có vẻ âm vụ, mặc áo bào xám đang cùng một gã nam tử trung niên miệng rộng ngồi đối diện nhau, một bên thưởng thức trà thơm trong chén, một bên đang thương lượng lấy điều gì.

Đột nhiên, nam tử trung niên miệng rộng biến sắc, đột nhiên đứng dậy, chén trà trong tay “Phốc” một tiếng, bị bóp thành một đống bột mịn.

"Làm sao vậy?" Thanh niên tóc quăn hỏi.

“Khô lâu Thủy Tinh của ta đã xảy ra chuyện rồi!” Nam tử trung niên miệng rộng trầm giọng nói.

“Khô lâu Thủy Tinh? Không phải mới lúc trước ngươi vừa triệu nó về, đặt ở phụ cận tế đàn Tông môn sao?” Thanh niên tóc quăn hỏi.
“Không sai, tế đàn hẳn là xảy ra vấn đề gì rồi.” Nam tử trung niên miệng rộng nói.

“Cái này dường như rất không có khả năng đi? Gần nhất có không ít Điện chủ, Đường chủ đều lần lượt triệu hồi Linh sủng đặt ở phụ cận tế đàn chờ lệnh, lại thêm Quỷ Vương La Thiên trấn thủ. Tế đàn không thể xảy ra vấn đề gì mới đúng. Mặc dù có kẻ dám can đảm lỗ mãng, thực lực Khô lâu Thủy Tinh của ngươi cũng đã là Địa giai, cũng đủ để ứng phó rồi.” Thanh niên tóc quăn khẽ nhíu mày.

“Nói thế nào đi nữa, thần thức liên hệ giữa ta với Khô lâu Thủy Tinh đã đứt đoạn, ta phải mau chóng đuổi qua giới diện Tử Linh điều tra chân tướng mới được. Hoắc điện chủ, trước cáo từ!” Nam tử trung niên miệng rộng nói xong liền sải bước đi về phía cửa ra vào.

...

Giới diện Tử Linh, trong hạp cốc màu đen, phụ cận tế đàn xương trắng.

"Oanh" một tiếng!

Một đạo lưu quang màu trắng từ giữa không trung rơi thẳng xuống, như một đạo thiểm điện, lóe lên liền bổ vào trên thân một con Khô lâu - khó khăn lắm mới có trọn vẹn hình người màu xám bạc, đang lảng vảng bên cạnh tế đàn.

Hồn hỏa của Khô lâu màu xám bạc vốn có màu lục nhạt trong nháy mắt liền tiêu tán không còn, thay vào đó là hai luồng Hồn hỏa màu tím nhạt thiêu đốt rừng rực. Tứ chi vốn lung lay cứng ngắc, trong khoảnh khắc lại trở nên cực kỳ linh động.

Khô lâu màu xám bạc đứng nguyên tại chỗ trong một chốc, sau đó liền theo sinh vật Tử Linh ở chung quanh, cất bước đi vào chỗ sâu trong hạp cốc. Tốc độ của nó rất nhanh, chỉ mất một ít thời gian đã đi tới trước Minh Thủy Hồ.

Nơi đây vẫn như trước, tràn ngập sương mù màu đỏ nhạt, miệng sinh vật Tử Linh chung quanh còn đang khẽ đóng khẽ mở cắn nuốt sương mù.

Khô lâu màu xám bạc không chần chờ, nó nhảy vọt lên, lướt qua đám sinh vật Tử Linh đông nghìn nghịt, xuất hiện ở phụ cận bên bờ hồ Minh Thủy.

Đứng ở ven hồ, ánh mắt nó quét nhìn khắp nơi, sau đó Hồn hỏa run lên bần bật.

Chỉ thấy ở cách đó không xa, một cỗ Khô lâu có cốt cách toàn thân trong suốt như thủy tinh đang nằm ở đó, chẳng qua đầu lâu của cỗ Khô lâu này đã vỡ nát không chịu nổi, chỉ có non nửa cái còn dính với cổ.

Trừ đó ra, trên dưới toàn thân nó không hề có tổn thương hoặc dấu vết chiến đấu gì lưu lại, dường như bị nhất kích tất sát.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất