Huyền Giới Chi Môn

Chương 709: Ra biển bế quan (2)

Chỉ bằng những cấm chế trong động phủ hắn không dám chắc chắn những vị đại năng kia không tra ra tình hình của hắn ở bên trong.

Nếu đã có chủ ý, Thạch Mục suy nghĩ một chút, thông báo với Yên La một tiếng, sau đó tiến vào trong mật thất.

Một ngày sau, một bóng người phi ra khỏi kết giới Ly Trần tông Vân Đình tiên đảo, đó chính là Thạch Mục, hắn bay về phía biển rộng mênh mông.

Trước khi rời đi hắn tới Dịch Lan phường thi mua chút đan dược vật phẩm có tác dụng với việc đột phá bình cảnh chuyển thứ ba, do đó tiêu tốn chút thời gian.

Rời khỏi Vân Đình tiên đảo, Thạch Mục phất tay gọi ra bạch hạc, hóa thành một luồng ánh sáng, biến mất trên biển mênh mông.

Vị trí vùng biển quanh Vân Đình tiên đảo tên là biển vô tận, diện tích lớn không biên giới, bên trong có rất nhiều chỗ ngay cả Ly Trần tông cũng chưa thăm dò hoàn toàn.

Thạch Mục bay về phía trước, thần thức tỏa ra, tra xét tình hình ở hải vực bên dưới, sắc mặt trở nên nghiêm nghị.

Thiên Ẩn tinh thiên địa linh khí nồng nặc vô cùng, trong hải vực mênh mông tồn tại rất nhiều loại yêu thú sinh hoạt trong biển.

Giờ khắc này hắn vừa mới tiến vào trong hải vực đã cảm ứng được mấy con yêu thú thực lực Thiên Vị, nếu dựa theo tình hình này thì khi tiến vào sâu ngoài biển, gặp phải yêu thú Thánh giai cũng không phải chuyện không thể.

Hành trình tiếp theo Thạch Mục cẩn thận vô cùng, không dám bay lộ liễu như vậy nữa, sau khi thu hồi bạch hạc, đổi dùng Linh Vũ phi xa, cũng khống chế sóng pháp lực, cố gắng tránh để yêu thú cấp cao phát hiện ra.

Ba ngày ba đêm sau, hắn đã chính thức tiến vào sâu trong vô tận chi hải.

Thạch Mục trì hoãn tốc độ độn quang của Linh Vũ phi xa, tu luyện ở nơi này hẳn là không cần sợ người của Ly Trần tông phát hiện.

Hắn khẽ mỉm cười, ánh mắt nhìn xung quanh, bắt đầu tìm nơi thích hợp để bế quan.

Chưa tới nửa canh giờ sau, một hải đảo to lớn xuất hiện trong tầm mắt.

- Ồ!

Ánh mắt Thạch Mục sáng lên.

Đảo này diện tích rất lớn, lên tới vài chục dặm, càng thêm huyền diệu chính là một bên hòn đảo băng tuyết bao trùm, khí hậu cực lạnh, một mặt khác núi nửa ầm ầm phun trào, nóng vô cùng, hiển nhiên là một tòa băng hỏa đảo.

- Nơi này quả là thích hợp, đồng thời tồn tại hai loại lực lượng cực hàn cực nhiệt, có tác dụng không nhỏ với việc tu luyện Cửu Chuyển huyền công chuyển thứ ba.

Thạch Mục lẩm bẩm một câu, sau đó thân hình lóe lên, bay về phía hòn đảo.

Hắn hạ xuống trên một ngọn núi nóng lạnh giao nhau, tay liên tục bấm pháp quyết, từng luồng kiếm khí màu xanh bắn ra, dễ dàng đào ra một động phủ trên vách núi.

Vừa mới vào, cảm giác kỳ dị nóng lạnh đan xen từ bốn phương tám hướng truyền đến.

Thạch Mục hơi nhíu mày, lập tức gật đầu.

Nơi này quả nhiên là thích hợp cho hắn tu luyện, khí tức nóng lạnh giao nhau bao lấy quanh thân, từ lỗ chân lông rót vào trong cơ thể, khiến cho lực lượng chí âm chí dương trong cơ thể khẽ dao động.

Nơi này cách Vân Đình tiên đảo khá xa, lại rất hẻo lánh, hắn cũng không bày xuống cấm chế gì ở bên ngoài cả, tránh cho ngăn cản lực lượng nóng lạnh ở bên ngoài, thiếu đi sự cảm ngộ.

Thạch Mục thả ra thân ngoại hóa thân, để nó tự mình tu luyện trong một mật thất khác, sau đó tiến vào một mật thất khác, khoanh chân ngồi xuống, nhắm hai mắt, miệng lẩm bẩm, vận chuyển Cửu Chuyển huyền công, trên hai cánh tay sáng lên ánh sáng hai màu trắng đen.

Trong miệng truyền ra từng câu chú ngữ tối nghĩa, ánh sáng trắng đen lan tràn ra khắp thân thể, quấn quít lấy nhau, chậm rãi thử nghiệm dung hợp làm một.

Không biết qua bao lâu sau, lông mày Thạch Mục khẽ nhúc nhích, mở mắt ra, trong mắt lóe lên vẻ vui mừng.

Khí hậu nơi này đặc thù tạo thành linh cảm không nhỏ đối với hắn, công pháp chuyển thứ ba trong thời gian này tiến bộ không nhỏ.

Thạch Mục hít một hơi thật sâu, đứng dậy, lúc này bên ngoài vào lúc sáng sớm, vầng thái dương đỏ chậm rãi bay lên ở phía đông.

Sắc mặt hắn hơi động, đi ra khỏi sơn động, thả người bay lên đỉnh núi, khoanh chân ngồi xuống, bày ra một tư thế cổ quái, chính là tư thế tu luyện Hấp Nhật thức.

Những năm nay hắn bôn ba khắp nơi, từ cứ điểm Phù Thạch thành nơi biên cảnh, ma xui quỷ khiến tiến tới Thánh địa Ly Trần tông, tính ra đã rất lâu rồi không tu luyện hai môn pháp quyết thần kỳ Thôn nguyệt thức, Hấp nhật thức.

Hiện giờ hắn đã tới hòn đảo tĩnh lặng này đương nhiên phải lợi dụng quãng thời gian này tu bổ hai môn pháp quyết này cho tốt.

Dù sao động tác này có thể tăng nhanh tốc độ tu luyện, sao lại không làm chứ?

Chỉ chốc lát sau hắn đã tiến vào trong mộng, hóa thân thành bạch viên.

Thạch Mục cảm nhận loại cảm giác quen thuộc này, trong lòng khẽ động, tinh hoa ánh sáng mặt trời xung quanh cuồn cuộn hội tụ đến.

Nhưng ngay sau đó sắc mặt hắn khẽ thay đổi một chút, không ngờ lần hội tụ tinh hoa ánh mặt trời này lại nhanh hơn trước vài lần.

Trong lòng hắn vui vẻ, lấy lại sự bình tĩnh, tập trung thổ nạp.

Mãi cho tới khi mặt trời lên cao, thân hình hắn mới chấn động, dần tỉnh lại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất