Huyền Giới Chi Môn

Chương 901: Chiến đấu kịch liệt (2)

- Đến nước này, không lẽ ngươi còn muốn dựa vào nơi hiểm yếu để chống lại? Sao không quy phục dưới trướng của bản tọa, tôn ta làm chủ!

Thân ảnh được bao phủ trong kim quang bỗng nhiên mở miệng nói.

- Hắc hắc, Đế lão nhân, nếu không phải vì ta tin sai người, giữa ta và ngươi, hươu chết vào tay ai còn chưa biết. Ngươi ít nói lời vô nghĩa, đại trượng phu muốn chết cũng phải đội trời đạp đất, nhất định không cúi mình làm nô bộc cho ai, đánh tử chiến với ta đi.

Bạch Viên lão tổ cười lớn, gào thét khiêu chiến.

- Được! Nếu ngươi đã nguyện đi chết, bổn tọa sẽ giúp ngươi.

Thân ảnh kia mở miệng đáp lời.

Sau khi nói xong, kim quang trên người thân ảnh đó chói sáng rực rỡ, thân hình nhanh chóng biến lớn, chẳng mấy chốc đã cao vạn trượng.

Ngay lúc này, bất kể là Bạch Viên lão tổ, hay những tên hoàng bào cự nhân kia, trước mặt vị này đều nhỏ bé vô cùng.

Vị kia nâng một tay lên, thoạt nhìn vô cùng chậm, nhưng thực ra cực nhanh thò ra phía trước, lòng này tay lấp lánh ánh tím, thanh âm sét đánh không ngừng vang lên.

Bên trong đó, tia chớp cực lớn to đến hơn mười trượng giống như thác nước đổ ào ạt xuống, bổ vào đầu Bạch Viên lão tổ.

Tiếng nổ lớn vang lên ù ù trong tinh không, hơn phân nửa hư không đều được nhuốm thành màu tử kim.

Bạch Viên lão tổ dường như cảm nhận được linh áp vô hình đang kéo đến rầm rộ, thân hình rung mạnh, khí tức trên người mặc dù đã suy yếu không ít, nhưng vẫn trừng lớn hai mắt, ánh lửa đỏ thẫm quấn quanh trên bàn tay, nghênh đón dòng thác tử điện không chút yếu thế.

Bàn tay đỏ thẫm hướng lên trời nắm chặt cả luồng thác tử điện vào trong tay, sau đó dũng mãnh xét nát đến khi chúng vỡ tan thành mảnh vụn.

Vô số điện mang màu tím nổ tan tành, giống như những ngôi sao vô cùng chói mắt.

Nhưng khiến Thạch Mục hết sức rung động chính là những mảnh vụn tử điện không tiêu tán hoàn toàn mà chúng tụ tập lại với nhau, hóa thành vô số dây xích màu tìm vô cùng to lớn rắn chắc, tiếp tục bay về phía Bạch Viên lão tổ, muốn vây trói ông.

Thạch Mục chăm chú nhìn, phát hiện những dây xích màu tím này không giống như bình thường như mặt ngoài chúng thể hiện, thoạt nhìn giống như chúng là một tập hợp của những phù văn dày đặc.

Vô số dây xích phù văn màu tím uốn lượn như linh xà, nhanh chóng quấn quanh thân thể Bạch Viên lão tổ, bao gồm cả Phiên Thiên Côn nằm trong tay ông cũng bị trói buộc.

Trên dây xích phù văn, điện quang chớp động mãnh liệt, đập lên người Bạch Viên lão tổ, tung tóe vô số tia lửa.

Vẻ mặt thống khổ của Bạch Viên lão tổ vừa lóe lên, nhưng vẫn không rên lên dù chỉ một tiếng, kim quang trong mắt tỏa ra mãnh liệt, cả người bộc phát ngũ sắc linh quang, thân hình của ông nháy mắt biến lớn hơn mấy lần, hai bên cổ xuất hiện hai chiếc đầu cực lớn, một đầu có vẻ mặt vui mừng, một đầu giống như vị kim cang đang giận dữ.

Dây xích phù văn tức khắc bị kéo căng ra gấp mấy lần, phía dưới xương sườn ngay sau lưng mọc ra bốn cánh tay cường tráng, trực tiếp xé từng dây xích thành mảnh nhỏ.

Bạch Viên lão tổ vừa mới khôi phục tự do, liền thấy thân ảnh bên trong kim quang nhanh chóng truyền ra từng đợt chấn động, từng vòng hào quang màu vàng bắt đầu dập dờn, hóa thành kim sắc quang mạc bao trùm hơn phân nửa tinh không.

Thạch Mục không cần đoán cũng biết kim sắc quang mạc này giống với hoàng quang của Bạch Viên lão tổ, là một loại sức mạnh lĩnh vực!

Thân ảnh trong kim quang duỗi một tay ra, sau đó bàn tay nắm lại, một luồng sức mạnh vô hình từ bốn phương tám hướng nhanh chói trói chặc Bạch Viên lão tổ, làm ông không thể nào nhúc nhích.

Kim quang nhân ảnh tiếp tục vung tay lên không trung, từ khoảng cách nghìn dặm, vô số mảnh vỡ thiên thạch bị hút về đây, giống như thủy triểu bay đến.

Bởi vì tốc độ quá nhanh, lực ma sát khiến cho những thiên thạch này bốc cháy mãnh liệt, hóa thành một quả cầu lửa khổng lồ, giáng xuống Bạch Viên lão tổ.

Trên trán chiếc đầu chính giữa của Bạch Viên lão tổ, đột nhiên xuất hiện một con mắt dọc cực lớn màu vàng, từ trong đó bắn ra kim quang cực kỳ chói lọi, bao phủ lấy không gian chừng trăm trượng xung quanh thân thể.

Những quả cầu lửa dùng khí thế mạnh mẽ đánh vào trong kim quang, giống như đá chìm vào biển, bị nóng chảy lặng yên không tiếng động.

Nhưng vào lúc này, một thanh âm hùng hậu từ bóng người bên trong kim quang truyền ra:

- Thời không vĩnh cố.

Sau khi vừa nghe xong, Thạch Mục lập tức hoảng sợ, ánh mắt quét tới kim sắc quang mạc, đã thấy bên trong đó tất cả sự vật đều ngừng lại, giống như bị đông cứng không thể nhúc nhích.

Thậm chí Thạch Mục còn cảm nhận được, nguyên khí vốn đang chuyển động trong tinh không cũng bị đông kết, giống như bị hai tầng không gian cùng thời gian giam cầm, phong tỏa tất thảy tinh vực này.

Thân ảnh của Bạch Viên lão tổ, cùng với con mắt giữa trán bắn ra kim quang trong tích tắc này đều bất động tại chỗ.

Bóng người bên trong kim quang bước về phía trước, khẽ xoay cổ tay, trong lòng bàn tay xuất hiện một tảng đá lớn lấp lánh tia sáng đỏ thẫm.

Hình dạng của hòn đá hoàn toàn bất quy tắc, bên trên không có bất kỳ phù văn hay đường vân gì, giống như một quả tim còn hoạt động, đập từng tiếng thình thịch, làm Thạch Mục vô cùng ngạc nhiên.

- Hôm nay bổn tọa sẽ cho ngươi xem uy lực của tinh hạch.

Kim quang nhân ảnh mở miệng nói.

Vừa dứt lời, bày tay vị kia vung lên, khối hồng quang cực thạch bắt đầu trôi nổi giữa không trung, bay về phía Bạch Viên lão tổ.

Nhưng trong lúc này, con mắt dọc run lên từng đợt kim quang, tránh thoát khỏi phong tỏa thời không.

Năm cánh tay cường tráng nhanh chóng thò ra, tạo thành một tấm khiên màu vàng bằng đá cực lớn, cố gắng chống đỡ luồng sáng màu đỏ thẫm đang dần tiến đến.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất