La Bàn Vận Mệnh

Chương 431: Long giới

" ơ? Tiểu tử ngươi làm sao tới được? " Dương Thiên Vấn thập phần kinh ngạc, mặc dù mình cũng có thể hạ giới, cũng có thể xé rách không gian, nhưng tuyệt đối không thể nào đánh vỡ không gian tinh bích giữa các mặt tương đồng, đây tuyệt đối không phải điều mà một tiên tôn có thể làm được, cho dù là thần, ít nhất cũng phải cấp bậc thiên thần mới có thể làm được.

" lão đại, ta và ngươi có tác dụng huyết khế, có linh hồn của ngươi định vị, dùng mật thuật là có thể truyền tống tới, cái này cũng không khó khăn, chỉ có điều hao phí pháp lực cũng không nhỏ, trong chiến đấu cũng không có tác dụng lớn gì". Tiểu Bạch cười tủm tỉm trả lời.

"Sao ngươi không nói sớm chứ, ngươi tới đây làm gì, nên là ta trở về mới đúng đó". Dương Thiên Vấn sau khi nghe xong, buồn bực trả lời.

" được rồi, lão đại, đây chính là cơ hội trời cho mà, bên kia ngươi có vướng bận người nào không? " Tiểu Bạch chớp hai mắt hỏi.

" không". Dương Thiên Vấn lắc đầu, vừa đáp như vậy, lại nghĩ một lát, đúng vậy, ở bên kia đúng là không có vướng bận người nào, mình cũng có cừu gia lớn, dù sao tu hành tu luyện, ở đâu không giống nhau?

" ha ha, lão đại nghĩ thông suốt rồi sao, ngươi đã bị truyền tống đến nơi này, không thể không nói là thiên ý, với tu vi của ngươi nán thêm vài năm, sẽ phi thăng Thần giới. Dù sao đều sẽ phi thăng, ở nơi nào mà chẳng được? " Tiểu Bạch hưng phấn mà nói.

" Đúng, ừm, vậy, nán lại ở đây phi thăng cũng được". Dương Thiên Vấn gật đầu xác nhận.

" lão đại, vật này cho ngươi". Trảo nhỏ của Tiểu Bạch vẽ trên không trung một cái, một không gian trữ vật đặc biệt xuất hiện, thanh trường thương ở thần điện dưới đáy biển được Tiểu Bạch lấy ra ngoài.

Dương Thiên Vấn tiếp nhận trường thương, cẩn thận vuốt vuốt một phen, phát hiện ra chỗ không đúng. "Đây, đây là..".

" không sai, cây thương này bị phong ấn". Khóe miệng Tiểu Bạch khẽ cười, " lão đại, chúng ta đúng là hên, thật không biết thần điện kia rốt cuộc là ai lưu lại, thần thông người này chắc chắn rất khó lường! "

" tại sao phải phong ấn nó? Còn nữa, được một cây thương bị phong ấn, có cái gì mà cao hứng". Dương Thiên Vấn buồn bực nói, cảm giác lần này là cụt hứng.

" lão đại, thương này đúng là bị phong ấn, nhưng không phải là người phong ấn, mà lại bản thân cây thương này tự phong ấn! " Tiểu Bạch vội giải thích.

Dương Thiên Vấn vừa nghe, lại một lần nữa cẩn thận đánh giá cây thương này, cả kinh nói: "Đúng vậy!" Phong ấn bên ngoài và phong ấn bên trong, với kiến thức của Dương Thiên Vấn tất nhiên có thể phân biệt.

" thần khí có thể tự động phong ấn, đều là bảo vật thông linh, nghe đồn trên thiên thần khí còn có một loại bảo vật, công năng của chúng không chút thua kém thiên thần khí, hơn nữa mỗi cái đều linh động mười phần, khí linh thiên thành! " trong trí nhớ truyền thừa của Tiểu Bạch có ghi lại cái này, đương nhiên đây là do trí nhớ của Tiểu Bạch còn chưa hoàn toàn mở ra, cho nên chỉ biết một bộ phận.

" khí linh thiên thành? Chẳng lẽ là Linh bảo tiên thiên? Không phải đâu, ta sao may mắn vậy được? " Dương Thiên Vấn sợ hãi kêu thành tiếng, có điều ngay sau đó nhiệt tình lại giảm xuống, " cho dù là Linh bảo tiên thiên thì sao chứ, với uy năng của loại bảo vật này, trừ phi là chính nó tự giải khai, nếu không cho dù là ta cũng không cách nào từ bên ngoài mở ra phong ấn của nó".

Tiểu Bạch nhẹ gật đầu, đúng là như thế, bọn họ hiện tại căn bản là không cách nào mở ra được, cho dù mở ra cũng có thể sẽ đưa tới tai họa. "Mặc kệ nó, lão đại trước tiên gác nó qua một bên, chúng ta từ từ tìm kiếm phương pháp giải phong ấn, hoặc là chờ trí nhớ truyền thừa của ta mở lại thêm một ít sẽ có cách giải phong cũng không biết chừng? "

Dương Thiên Vấn nhẹ gật đầu, thu cây thương vào trong không gian la bàn, đây chính là vật trân quý.

Để vào trong không gian la bàn tương đối yên tâm. Dương Thiên Vấn ngay sau đó lại lấy hộp vuông từ không gian la bàn ra, chính là cái hộp mà Dương Thiên Vấn lựa chọn.

Mở ra nhìn vào, không ngờ là một khối thiết bài kiểu lệnh tiễn, đồng thời, ở trong nháy mắt cái hộp mở ra, vài hàng chữ Tích trôi nổi ở trước mặt Dương Thiên Vấn: "Thiên Long nhai, Trấn Long đỉnh, Thiết tiễn lệnh, tháp thời không".

Mười hai chữ to chỉ hiển hiện hai mươi giây liền tự động biến mất.

Hóa ra cái hộp này chính là để chứa mấy chữ đó sao? Đúng là thiên vật bạo liễm! Dương Thiên Vấn cũng không cách nào phân biệt cụ thể cái hộp này là dùng tài liệu gì luyện chế mà thành.

Nếu đoán không sai, khối thiết bài nãy hẳn chính là Thiết tiễn lệnh nhỉ? Như vậy chín chữ còn lại là có ý gì? Ý mà mười hai chữ này muốn biểu đạt là cái gì?

" lão đại, hình như ngươi mới là người có tuệ nhãn nhận biết bảo vật đó! Chỉ có điều ý tứ mà mười hai chữ này có thể biểu đạt mặc dù không nhiều, nhưng cũng không ít. Cần cân nhắc cẩn thận một phen". Tiểu Bạch nhìn xong, mở miệng nói có chút buồn bực.

" ta phỉ nhổ! " Dương Thiên Vấn dù hàm dưỡng hơn nữa, cũng chịu nhịn được trêu chọc mà buồn bực. Được một thanh trường thương nghi là Linh bảo tiên thiên, kết quả là mặt hàng bị phong ấn, buồn bực đến thổ huyết! chọn một cái hộp, bên trong dù nói như thế nào cũng phải có chút hàng chứ? Nếu không thì ngươi chứa bí quyết bổn thần hoặc là thần đan ở trong đi. Không ngờ lại là một khối thiết bài, mười hai chữ to khó hiểu, lập lờ nước đôi.

" lão đại, quên đi, nhiều việc thì cứ từ từ giải quyết". Tiểu Bạch là điển hình đứng nói chuyện không đau thắt lưng, hắn dùng tiến hóa bản thể làm chủ, căn bản không cần sử dụng pháp bảo, có lẽ sẽ dùng, vậy cũng phải đợi tới sau khi bản thể tiến hóa đến cực hạn đã.

Tâm tình Dương Thiên Vấn bây giờ vô cùng rối rắm, cơn tức trong bụng cứ bốc lên từng nắm từng nắm.

Bình tĩnh, bình tĩnh... nhắc tới n lần, Dương Thiên Vấn rốt cuộc đè cơn tức xuống, thu đồ vào toàn bộ, bay lên trời, chuẩn bị xuất cốc.

Tiểu Bạch nhẹ nhàng nhảy lên, gục trên vai của Dương Thiên Vấn.

Dương Thiên Vấn chân đạp tường vân, bay ra hạp cốc này, sau một nén hương, Dương Thiên Vấn bị tình hình trước mắt chấn trụ, vì sao? Vừa nhìn qua, trước mắt Dương Thiên Vấn là từng đàn rồng!

Không sai, là rồng, đủ loại rồng, màu sắc khác nhau, có con mọc cánh, có con không có cánh, có con... Dù sao cũng thật khó hình dung. Nguồn tại http://Truyện FULL

" Tiểu Bạch, nơi này rốt cuộc là ở đâu chứ? Sao lại... Không phải nói số lượng Long tộc không nhiều lắm sao? " Dương Thiên Vấn ngạc nhiên mà hỏi Tiểu Bạch.

" lão đại, Long tộc trong tiên ma yêu giới đúng là không nhiều lắm, nhưng mà không có nghĩa là long ở mặt song song khác cũng không nhiều! Thật ra Long tộc này là đại gia tộc của thú Thần giới, có vô số chi nhánh cùng hậu duệ, tổ tông của Long tộc chính là một trong bảy đại thần thú, lợi hại vô cùng. Long tộc này à, căn cứ huyết thống chia làm Long tộc thượng vị, Long tộc trung vị, Long tộc hạ vị. Huyết thống càng cao, tất nhiên sẽ càng lợi hại, địa vị cũng càng cao. Nếu ta đoán không sai, giới này hẳn chính là long giới! " Tiểu Bạch chậm rãi mà nói.

" long giới? " Dương Thiên Vấn nhẹ gật đầu, vũ trụ trung tầng ở phía dưới Thần giới cũng không ít, mặc dù không nhiều như phàm giới. Có mấy cái long giới, phượng giới là vô cùng bình thường.

" chúng ta chính là người ngoại lai, sẽ không bị đánh hội đồng chứ? " Dương Thiên Vấn tựa hồ là đang nói đùa.

" lão đại, câu đùa này của ngươi chả buồn cười chút nào, nhìn thử đi, chúng đã tới rồi". Tiểu Bạch buồn bực trả lời.

Mấy con giao long dài ước chừng trăm mét bay tới, trong đó một con giao long bộ dạng cường tráng nhất dài nhất mở miệng hớn hở nói: "vị chân long đại nhân này, là thuộc Long tộc nào vậy? "

Chân long? Dương Thiên Vấn nghe rất khó hiểu, có điều lại nghe rõ giao long đúng là đang gọi bản thân, đây là chuyện gì vậy? Chẳng lẽ là vì nguyên nhân Kim Giao Tiễn? Không đúng, có lẽ hai con lôi giao dị chủng kia rất lợi hại, nhưng lại không phải là chân long mà?

Có điều nghĩ là nghĩ như vậy, mặt ngoài vẫn chứa một bộ uy nghiêm, thanh âm nghiêm nghị hỏi: "đây không phải là điều ngươi nên hỏi! "

Giao long này sửng sốt một chút, biểu lộ càng thêm cung kính, vội trả lời: "chân long đại nhân không nên hiểu lầm, chúng ta chính là long vệ của Dược Long thành, thành chủ đặc biệt căn dặn chúng ta nghênh đón chân long đại nhân đi vào".

Dương Thiên Vấn sau khi nghe xong khẽ gật đầu, mở miệng trả lời: "Ừm, bổn tọa hiểu rồi, bổn tọa còn có chút việc tư phải giải quyết, sau đó thì sẽ vào, các người trở về đi". Bây giờ theo chân bọn họ đi, cái gì cũng không hiểu, không phải là sẽ bị lộ rất nhanh sao?

Mấy con giao long không dám cản trở, nghe lời quay người trở về.

" Tiểu Bạch, ngươi xem thử phải làm sao bây giờ? Cũng không biết ở đây có tu sĩ nhân loại hay không, chúng ta đối với nơi này hoàn toàn không biết gì cả, cũng không biết thái độ của bọn họ đối với tu sĩ nhân loại như thế nào, ta cũng không muốn bị cộng đồng Long tộc cả long giới đuổi giết đâu". Đúng vậy, ở trong phạm vi long giới, nếu như không có nhân loại, như vậy quá chói mắt rồi.

" vậy ý của lão đại là? " Tiểu Bạch ngược lại rất thoải mái, bởi vì cho dù là long giới, cũng sẽ tồn tại một số linh thú yêu thú, hình thể của Tiểu Bạch nhìn ngoài không phải là linh thú thì chính là yêu thú, không chói mắt chút nào.

" Trước tiên phải hiểu sơ tình huống ở đây mới được". Tay Dương Thiên Vấn nâng cằm trầm tư suy nghĩ về vấn đề sau đó.

" vậy trước tiên tùy tiện tìm một con rồng, sau khi giết chết, thì lấy trí nhớ". Tiểu Bạch nói ra cách đơn giản hữu hiệu nhất.

" chủ ý thì là chủ ý hay, chỉ có điều vô duyên vô cớ lấy tính mệnh của long, dính nhân quả vô duyên, không được. Có điều à, rút trí nhớ này thì tạm được". Dương Thiên Vấn không quen hành vi vô duyên vô cớ đi hạ sát thủ, nếu là người khác đánh lên cửa, trêu chọc bản thân, như vậy chính là muốn chết, nhưng bây giờ à, chuyện lạm sát kẻ vô tội, Dương Thiên Vấn vẫn không làm được.

" vậy ý của lão đại là là? " Tiểu Bạch hiểu Dương Thiên Vấn khẳng định có chủ ý, tò mò hỏi.

" thật ra muốn trí nhớ của người khác, căn bản không cần hạ sát thủ, chúng ta tìm mục tiêu, thấy chuẩn cơ hội, gõ hắn một gậy, sau đó thì..." Dương Thiên Vấn cười tà trả lời.

" Ặc..." Tiểu Bạch cũng bó tay rồi, cách này cũng không khác mình là bao, chẳng phải chỉ giết một con Long tộc hạ vị thôi sao, có gì cái gì không được chứ?

Dương Thiên Vấn lắc đầu, đứng ở trên góc độ của Tiểu Bạch, thật ra đã sớm xem chúng sinh là con kiến hôi, tánh mạng của con kiến hôi sao phải cần thương tiếc? Có điều Dương Thiên Vấn tu luyện dù sao cũng là phương pháp luyện khí của huyền môn, có thể không hạ sát thủ, thì vẫn không nên động đao.

Dương Thiên Vấn dùng Huyền quang thuật cẩn thận quan sát mục tiêu mà mình muốn chọn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất