Dương Thiên Vấn cẩn thận đánh giá Long Thần Bảo Châu này, không nhìn ra gì cả. Có điều lúc này, ấu long xếp hạng phía trước bắt đầu từ bên trái, từng bước từng bước đi tới trước mặt lão giả hồng bào, ngay ngắn trật tự, không dám làm càn.
Ấu long đầu tiên lấy ra một giọt long huyết từ giữa lông mày, nhỏ ở phía trên Long Thần Bảo Châu, Bảo châu đột nhiên thần quang mãnh liệt, một đạo lục quang phản xạ vào giữa lông mày của ấu long, cả quá trình kéo dài mười giây.
Chỉ nghe lão giả hồng bào cao giọng tuyên bố: "Thiên phú thuộc mộc, tiềm lực: Lương". Sau đó ấu long này đã bị dẫn tới trước mặt đại biểu của Thanh Long tộc.
Ấu long thứ hai lại lên tiếp.
Tiểu Bạch biến hóa bám vào trên cánh tay Dương Thiên Vấn, thấy một màn như vậy, có chút kinh ngạc nói: "hắc, không thể tưởng được còn có loại bảo bối như vậy, đáng tiếc, đối với ta không chỗ hữu dụng".
" có ý gì? " Dương Thiên Vấn dùng linh hồn truyền âm hỏi.
"Long Thần Bảo Châu này hẳn là dùng long châu của Long thần thượng giới luyện chế, không chỉ có thể khảo thí tiềm lực thiên phú cùng thuộc tính của rồng sau khi trưởng thành, còn có thể sớm mở ra ký ức truyền thừa của ấu long". Tiểu Bạch cũng là thần thú, đối với công hiệu của Long Thần Bảo Châu này ngược lại có thể vừa liếc mắt là đã nhìn thấu.
" có tác dụng phụ hay không? " Dương Thiên Vấn hiếu kỳ hỏi, phải biết rằng ký ức truyền thừa của thần thú thường càng quan trọng hơn so với trí nhớ của bản thân, hơn nữa được pháp tắc bảo vệ, cho dù là cao thủ am hiểu linh hồn pháp tắc, cũng đừng hòng từ trong trí nhớ của thần thú rút ra ký ức truyền thừa của chúng nó. Long Thần Bảo Châu này có thể sớm mở ra ký ức truyền thừa của Long tộc, trách không được giới Long tộc lại hưng thịnh, bởi vì thực tế Long tộc mở ra ký ức truyền thừa mới có thể được cho là Long tộc chân chính.
Nhưng nếu dựa theo tình huống bình thường, tộc đàn của Long tộc quá lớn, người có thể tự động mở ra ký ức truyền thừa không ai không phải là hạng người thiên phú dị bẩm. Chúng nó mới là thượng vị giả chân chính của Long tộc.
"không có tác dụng phụ quá lớn, chỉ là một lần mở trí nhớ ra có nhiều có ít, bởi vì mỗi người đều có khác biệt. Cũng có khả năng không lớn là mở ra toàn bộ, nếu sau lần này, khó khăn lúc mở ký ức truyền thừa ra sẽ tự động gia tăng, có điểm cảm giác nuông chiều thành hư, nhưng cái này cũng có thể xem là một biện pháp tuyệt diệu. Suy nghĩ một chút, nếu như khó khăn của việc mở ra gia tăng gấp đôi, như vậy vẫn có thể tự động mở ra ký ức truyền thừa của Long tộc lần hai, không ai không phải là tinh anh trong tinh anh. Hơn nữa biện pháp này, cũng có thể khiến Long tộc theo đó mà hưng thịnh". Tiểu Bạch hiểu rõ cái này vô cùng, " thiên phú của thần thú đích xác mạnh hơn nhân tộc, nhưng mà bị chế ngự quá nhiều, không mở ký ức truyền thừa của thần thú ra, tu vi khó tiến, nói không chừng sau trăm triệu năm sẽ vì thọ mệnh có hạn mà tử vong".
" cái gì? Thần thú cũng có hạn chế thọ mệnh? " Dương Thiên Vấn không dám tin.
" bất luận sinh linh gì chỉ cần không tu thần đạo, thọ mệnh đều có hạn. Có điều có dài có ngắn mà thôi. Thần thú công pháp tu luyện bình thường, căn bản không có khả năng phi thăng. Cho nên chúng nó chỉ có cách mở ra ký ức truyền thừa, đạt được phương pháp tu hành tốt nhất của bổn tộc mà thôi". Tiểu Bạch mở miệng nói.
Nghị sự tiếp tục tiến hành. bọn ấu long tiếp nhận nghị sự đầu tiên đã bắt đầu xảy ra biến hóa. Thân hình bọn họ bắt đầu chuyển hóa thành hình người. Có điều có lẽ là vì nguyên nhân huyết thống, hoặc là vì thiên tư, bọn họ hóa hình cũng không hoàn toàn. Nửa người nửa long. Phương thức tu hành của mỗi chủng tộc thần thú đều không giống nhau. Giống như Tiểu Bạch, chưa từng có ai thấy nó hóa hình người.
Khiến Dương Thiên Vấn kinh ngạc không phải là cái này. Mà là pháp lực của chúng nó. Ấu long tham gia nghị sự trưởng thành đều ở đỉnh phong cấp kim tiên. Nghị sự một lần, không ngờ tăng tu vi của chúng nó hoặc nhiều hoặc ít lên một giai. Ít chính là huyền tiên sơ giai. Người cao thì đạt đến sơ giai đỉnh phong. Thậm chí là trung giai.
Sức chiến đấu của Long tộc đã rất đáng sợ. Thiên phú cường đại của chúng có thể bảo đảm cho chúng khiêu chiến vượt cấp! Nhưng đồng dạng, chúng muốn tu vi tiến bộ, khó khăn cũng rất lớn. Xem ra Long Thần Bảo Châu này quả nhiên là dị bảo. Trách không được Long tộc coi trọng và tôn kính như vậy.
Dương Thiên Vấn tại sao phải ẩn dấu thực lực. Sao không gióng trống khua chiên tìm kiếm hết thảy mà mình muốn? Còn không phải là vì cố kỵ cao thủ đỉnh cấp chân chính của Long giới sao? Không sai. Dương Thiên Vấn ở vào tiên tôn đỉnh phong. Thực lực thực tế cũng không dưới thần giai bình thường. Nhưng mà, nơi này là Long giới. Khắp nơi đều là thần thú cấp Long tộc. Nếu đột nhiên xông ra hơn mười cao thủ Long tôn đỉnh phong. Dương Thiên Vấn tuyệt đối phải chạy. Đối mặt với hơn mười vị cao thủ Long tộc cũng thực lực không dưới thần giai bình thường. Ngoại trừ chạy trốn, liền không còn lựa chọn nào tốt.
Có điều, cũng may, Long giới cũng không phức tạp như giới tiên, ma, yêu, trong này, Long tộc tán tu, chỉ cần thực lực đủ mạnh, sẽ nhận được tôn trọng tuyệt đối, cho dù là tộc trưởng hoặc trưởng lão một tộc đàn đều phát ra tôn trọng từ nội tâm. Đây cũng chính là chỗ bất đồng giữa rồng và người. Hơn nữa quan niệm đẳng cấp của Long giới càng thêm nghiêm chỉnh cùng hà khắc.
Có thể biến hóa, liền đại biểu cho tiềm lực thiên phú của bọn nó bắt đầu được khai quật, ở sau quá trình tu luyện, trình độ biến hóa sẽ càng ngày càng hoàn mỹ.
Giống như Dương Thiên Vấn nhìn thấy những cao thủ cấp Long đế này, hình người của bọn họ liền vô cùng hoàn mỹ.
Ngay khi Dương Thiên Vấn đang suy nghĩ miên man, một quang mang u ám thoáng hiện, Dương Thiên Vấn rõ ràng cảm nhận được từ đó một cổ khí tức ma nguyên cường đại.
Cẩn thận nhìn lên, hóa ra là biểu hiện của một con ấu long khảo thí ra.
Lão giả hồng bào sắc mặt có chút âm trầm, thấp giọng tuyên bố: "thuộc tính thiên phú: chí âm, tiềm lực: đặc ưu".
Ma Lệ ngồi ở bên cạnh Dương Thiên Vấn cao hứng đến độ nhảy dựng lên, lập tức vọt tới trước sân khấu, tự mình bảo vệ con ấu long kia, miệng hô: "ha ha, quả nhiên không đến vô ích, thật sự là quá tốt".
Dương Thiên Vấn nhẹ gật đầu, hóa ra là như thế, xem ra, Long tộc này bắt đầu từ khi ra đời, thuộc tính thiên phú đã không giống nhau, đương nhiên phần lớn đều là kế thừa một loại thuộc tính của cha mẹ, thậm chí là song thuộc tính. Nhưng mà cũng tồn tại biến dị, giống như con ấu long này, rõ ràng là loài rồng thuộc Hỏa Long, nhưng không thể tưởng được lại là thuộc tính chí âm.
Mà con ấu long biến dị, ở sau khi tiếp thụ ánh sáng truyền thừa, nhanh chóng hóa ra hình người, pháp lực tăng vọt, với thân thể cường hãn của Long tộc, pháp lực tăng vọt cũng không thể mang đến bất kỳ thống khổ gì cho bọn chúng, ngược lại vô cùng thoải mái. Chỉ chốc lát sau, một huyền tiên đỉnh phong nửa người nửa rồng xuất hiện ngay tại chỗ. Trình độ biến hóa của nó rất cao, ngoại trừ đầu còn có đặc thù hình rồng ra, những thứ khác đều biến hóa vô cùng hoàn mỹ.
Tiềm lực đặc ưu quả nhiên danh bất hư truyền, Dương Thiên Vấn cũng đã kiến thức được sự vĩ đại của Long tộc, có được Mật thuật truyền thừa như thế, Long tộc không thịnh vượng mới là lạ. Loại phương pháp này tuy có chút hạn chế, nhưng lại không phải là hạn chế quá lớn, nó vẫn mở ra ký ức truyền thừa của bản thân Long tộc, chỉ là vấn đề sớm hoặc muộn.
Ma Lệ trực tiếp đỉnh đạc mang người này lên đài quan sát, để hắn đứng ở sau lưng, không ngừng quán thâu tư tưởng của mình cho hắn, đương nhiên chỗ tốt cũng không thiếu được.
Đại biểu Long tộc khác thấy vậy thì có điểm sắp bạo tẩu, ma long tiềm lực đặc ưu, đây không phải là chuyện đáng cao hứng gì. Trên thực tế cũng đúng là như thế, Long tộc nào mà không muốn trong tộc mình nhiều thiên tài hơn một chút, thiên tài của Long tộc khác ít đi một chút.
Thời gian trôi qua rất nhanh, thời gian nửa ngày chỉ một hồi đã trôi qua rồi, mà phần lớn ấu long trên quảng trường tiếp nhận xong nghi sự này, đều được đại biểu các tộc dẫn đi. Đương nhiên, cũng có một số ấu long tiềm lực quá thấp, thậm chí còn không cách nào mở ra ký ức truyền thừa, chúng tất nhiên chỉ có thể làm Long tộc vị trí thấp nhất, khó có thể làm lớn.
Ánh mắt Dương Thiên Vấn lại theo dõi một đội đại biểu của Long tộc, đội này, chỉ có tám người, ấu long lần này có được chỉ có một người. Bọn họ chính là đại biểu bộ tộc Lôi long, Dương Thiên Vấn nhìn chằm chằm bọn họ, tất nhiên là vì công pháp tu luyện của tộc Lôi long. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.com
Có điều, lại bị Tiểu Bạch gọi lại: "lão đại, ngươi muốn làm gì vậy? "
" rất đơn giản, tìm một công pháp thiên tu luyện cho hai con lôi giao của ta". Dương Thiên Vấn đối với Tiểu Bạch không có gì cần giấu diếm.
" lão đại, vậy có ích gì? Rút trí nhớ ra thì chỉ có thể có được công pháp bình thường, ký ức truyền thừa cũng không ở trong đó, hai con lôi giao kia lại là dị chủng thượng cổ, ác căn dây dưa. Nhưng nếu ngươi dùng Long thần Bảo Châu này phối hợp với máu tươi của bọn nó, nói không chừng có thể mở ra truyền thừa đến từ chính viễn cổ cho chúng nó. Giao là một thần thú hạ vị giưa rắn rồng, dưới tình huống bình thường rất khó mở ra ký ức truyền thừa. Mà bọn chúng là giống biến dị, nếu như có thể mở ra ký ức truyền thừa, không gian đề thăng pháp bảo của ngài tất có mở rộng". Tiểu Bạch hiểu biết hơn xa so với Dương Thiên Vấn, bởi vì nó có được ký ức truyền thừa.
Dương Thiên Vấn nghe xong, cẩn thận suy nghĩ, đúng vậy, công pháp bộ tộc Lôi long này, nếu có thể từ trong trí nhớ rút ra thứ gì đó thì cũng kém xa ký ức truyền thừa. Hơn nữa công pháp chủng tộc bọn họ chỉ thích hợp cho bộ tộc Lôi long tu luyện, thậm chí còn không thể cho hai con lôi giao thượng cổ tu luyện.
Thay vì như vậy, chẳng bằng để mắt tới Long thần Bảo Châu, loại bảo vật này có thể mở trí nhớ ra, không muốn cũng không được!
" có điều, lão đại, ngươi phải cẩn thận đó, loại bảo vật này, tất rất hiếm hoi". Tiểu Bạch một câu nói trúng đích, bảo vật dùng long châu của Long thần để luyện chế, có thể không hiếm sao?
Dương Thiên Vấn yên lặng gật đầu, vẻ mặt vô cùng chăm chú, ánh mắt cũng như có như không mà liếc về phía Long thần Bảo Châu này, bảo vật như thế mặc dù công dụng chỉ một, nhưng tài liệu luyện chế của nó rất hi hữu, quyết định số lượng nó tuyệt đối không thể có nhiều, rất trân quý.
Rất nhanh, nghi sự trưởng thành này sắp kết thúc.