La Bàn Vận Mệnh

Chương 437: thí nghiệm thiên phú

Dương Thiên Vấn cách xa ngoài mấy chục vạn dặm, tìm một chỗ yên tĩnh an toàn, dùng huyền quang thuật tra xem một chút. Quả nhiên Hỏa Long tinh đại loạn, giống như là chọc tổ ong vò vẽ, khắp nơi là Hỏa Long đang bay.

" không phải chỉ là một khỏa Long thần Bảo Châu sao. Có cần khoa trương như vậy không chứ? " Dương Thiên Vấn thấp giọng oán giận. Bây giờ bên ngoài khắp nơi là Hỏa Long, không chỉ như thế, những thần thức dò xét kia cứ quét qua hết đạo này tới đạo khác. Tổng cộng trên trăm đạo. Cùng lúc có trên trăm đạo thần thức nhìn vào, có thể tưởng tượng, đúng là có chút khoa trương.

" lão đại. Chúng ta vẫn nên đi thôi. Sống ở chỗ này cũng không an toàn. Mặc dù linh thức của chúng nó cũng không thể phát hiện ngươi. Nhưng nơi này dù sao cũng là địa bàn của người ta. Có trời mới biết Hỏa Long tộc tộc này đến tột cùng ẩn giấu bao nhiêu thực lực". Tiểu Bạch là thần thú cho nên càng thêm minh bạch sự đáng sợ của thần thú. Lần này dẫn đến không phải là một con thần thú. Mà là một đám thần thú.

Dương Thiên Vấn nhẹ gật đầu. Bản thân mặc dù cường đại, nhưng còn chưa cường đại đến mức không đếm xỉa tới cả đám thần thú. Nếu như là tu sĩ nhân loại, chỉ cần cấp bậc không đủ, như vậy Dương Thiên Vấn sẽ có nắm chắc thong dong rời đi. Nhưng mà đối diện với mấy thần thú có ký ức truyền thừa này, Dương Thiên Vấn không biết chúng nó đến tột cùng có bao nhiêu bí thuật lợi hại. Giống như lúc trước, bảy con tu vi vốn chỉ Long đế hậu kỳ. Nhưng sau khi sử dụng mật pháp, lại tiếp cận Long tôn vô hạn. Nếu như loại Mật thuật này do một con Hỏa Long cấp Long tôn sử dụng, vậy sẽ càng lợi hại hơn. Nếu số lượng Hỏa Long này đạt trên năm con, Dương Thiên Vấn ngẫm lại mà da đầu tê dại.

Dương Thiên Vấn lấy Chỉ Tinh Dẫn Nguyệt Luân ra, mỉm cười. Các người phong tỏa Truyền tống trận thì sao chứ? Ta có dị bảo như thế nơi tay, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi. Ai có thể làm khó dễ được ta?

Dương Thiên Vấn trước tiên tìm một tinh cầu mỹ lệ ở trên tinh đồ, mở cửa Dẫn Nguyệt ra, thân hình chợt lóe, vào cửa Dẫn Nguyệt, quang môn lóe lên liền biến mất. Ngay trong tích tắc biến mất, có mấy chục đạo linh thức quét tới. Những linh thức này mỗi một đạo đều không thua cấp bậc tiên tôn!

Dương Thiên Vấn rời đi vô cùng dứt khoát. Rất lợi lạc. Đồng thời cũng vô cùng hợp thời. Chậm một chút nữa, chỉ sợ muốn đi cũng không dễ.

Đây là một khỏa tinh cầm được màu xanh da trời bao bọc. Thân ảnh của Dương Thiên Vấn xuất hiện ở trước Truyền tống trận. Khí tươi mát trong không khí tinh khiết phong phú cực kỳ. Khỏa này chính là Thủy Lam Tinh. Biển cả bao trùm cả 95% diện tích tinh cầu, còn lại đều là một số tiểu đảo lớn nhỏ không đều.

Vị trí bây giờ của Dương Thiên Vấn chính là tiểu đảo lớn nhất trên khỏa tinh cầu này. Hơn nữa cũng là một tòa thành trì duy nhất trên khỏa tinh này. Có điều tòa thành trì này chỉ bằng một phần mười Dược Long Thành. Đây là do vấn đề diện tích bị quản chế ở lục địa. Ở đây cũng không phải là một khỏa tinh cầu bình thường, mà là một trong những chỗ tụ cư phần đông của bộ tộc thủy Long. Mặc dù kém hơn Thủy Long tinh, nhưng cũng không kém là bao.

Dương Thiên Vấn lựa chọn nơi này, là vì từ xưa đến nay thủy hoả bất tương dung. Ở trên đại hội ở Dược Long Thành, Dương Thiên Vấn đã cảm giác được khoảng cách giữa Thủy Long tộc và Hỏa Long tộc. Cho nên sống ở chỗ này, cho dù là thân phận bạo lộ, Hỏa Long tộc cũng không thể nào giống trống khua chiên mà tìm đến.

Đương nhiên, Dương Thiên Vấn có nắm chắc tuyệt đối, bản thân không lộ ra bất kỳ dấu vết nào. Tới nơi này một nguyên nhân khác chính là vì nơi đây thủy nguyên lực dư thừa. Dùng để tu luyện cùng thể ngộ pháp tắc về thủy sẽ có trợ giúp nhất định.

Trên Thủy Lam Tinh, ngoại trừ bộ tộc thủy Long tụ cư, địa phương còn lại đều không có hạn chế. Hơn nữa trên Thủy Lam Tinh khác biệt không nhiều lắm, chính là đảo nhỏ phần đông. Lớn lớn nhỏ nhỏ, không dưới ngàn vạn đảo. Đương nhiên, đại bộ phận đều chỉ có thể chứa nạp hai ba người đứng.

Dương Thiên Vấn bay ra Truyền tống trận, rời khỏi hòn đảo lớn nhất. Người ở đây quá nhiều, không tiện ẩn cư tu luyện làm nghiên cứu. Dương Thiên Vấn bay là là ở biển cả mênh mông ba ngày. Mặc dù đảo nhỏ số lượng không ít, nhưng mà đại dương này lớn hơn. Cho nên mấy ngày nay gặp đảo cũng không nhiều. Hơn nữa phần lớn là loại nhỏ đến không thể nhỏ hơn được nữa. Đảo nhỏ nói như thế nào cũng cần phương viên chừng năm mươi thước chứ?

Rốt cuộc lại bay thêm mười ngày, mắt thấy trời lại sắp tối rồi, mới tìm được một hòn đào phương viên chừng trăm mét. Càng khó được chính là trên đảo còn có một ngọn núi nhỏ cao tới trăm mét, linh khí hội tụ, là một chỗ không tệ. "Ừm. Ở đây không tệ. Liền chọn nơi này đi". Dương Thiên Vấn khẽ cười, phi thân xuống, thần thức quét qua. "Ơ. Hóa ra trên đảo này sớm đã có chủ nhân? " Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.com chấm c.o.m

Lúc này, một con á long thú từ trong huyệt động trong núi chui ra ngoài, phun ra một ngụm. Ngay cả chào cũng không chào mà đã động thủ.

Á long thú, là yêu thú có thêm một chút huyết của Long tộc, có trí tuệ nhất định. Tuy nhiên thiên tư đạt được cũng có hạn, khó có thể biến hóa. Đây chỉ là một con á long thú thuộc tính thổ. Ở trên Thủy Lam Tinh tồn tại một con á long thú như vậy, cũng là chuyện vô cùng không dễ. Con á long thú này mặc dù không phải là quá mạnh, nhưng cũng không yếu, có thực lực cấp bậc long quân.

Đáng tiếc. Nó gặp chính là Dương Thiên Vấn. Ngay cả con Hỏa Long tiếp cận Long tôn vô hạn cũng bị thương ở trong tay Dương Thiên Vấn. Huống hồ gì là một á long thú nho nhỏ?

Dương Thiên Vấn duỗi ra một tay nhẹ nhàng, bàn tay mở ra, hạ một ấn từ trên cao xuống! Con á long thú đang bay lên trời kia liền thân bất do kỷ mà ngã xuống mặt đất, hõm ra một hố to. Dương Thiên Vấn không hề nhúc nhích, nàn tay hơi ấn xuống một centimet.

" a —— " vậy chỉ á long thú thảm số. Giống như bị một tòa cực lớn ngọn núi chậm rãi ép xuống bình thường thống khổ. Ngã xuống đất nhúc nhích không thể. Hơn nữa dần dần dưới khuôn mặt đất đá thậm chí xuất hiện vết rách. Đây vết rách còn đang không ngừng mở rộng biến nhiều.

Dương Thiên Vấn hừ lạnh một tiếng: "phục hay là không phục? " Nói xong, thu một nửa lực đạo. Dương Thiên Vấn người mang thổ pháp tắc, Thuật trọng áp dạng này thì không làm khó được Dương Thiên Vấn.

Con á long thú này chật vật mà gật đầu. Nếu không phải là Dương Thiên Vấn thu hồi một nửa lực đạo, chỉ sợ nó ngay cả gật đầu cũng không làm được.

Dương Thiên Vấn thu hồi lực lượng, nhẹ gật đầu, nói: "bổn tọa muốn tạm thời mượn hòn đảo này. Ngươi không có ý kiến chứ? "

" không. Tuyệt đối không. Đại nhân cứ thoải mái dùng". Á long thú cấp bậc Long quân đã có trí tuệ khá đầy đủ. Sau khi trải qua tu luyện nhiều năm, đương nhiên hiểu đạo lý người mạnh là vua. Cho dù có ý kiến cũng sẽ biến thành không có ý kiến. Ở Long tộc, phân biệt đẳng cấp là khá nghiêm khắc.

" rất tốt. Ngươi có thể lựa chọn tạm thời rời khỏi. Cũng có thể lựa chọn ở lại nơi này. Trông coi an toàn tiểu đảo cho bổn tọa một chút cũng tốt. Nếu có việc ngoài sự cố gì thì bổn tọa sẽ tự mình xuất thủ ứng phó". Dương Thiên Vấn mỉm cười mở miệng hỏi.

Á long thú suy nghĩ không đến ba giây, lập tức quyết định: "tiểu nhân vẫn lưu lại tu luyện. Không biết đại nhân muốn ở bao lâu?" không phải là muốn đuổi người đi, mà là đang tự hỏi bản thân có cơ duyên đi theo vị đại nhân này hay không. Là một á long thú tu luyện mười vạn năm, nó há lại không nhìn ra thực lực mạnh của người này. Tuyệt đối là cường giả thượng đỉnh cấp.

" ít thì ba năm ngày. Nhiều thì không xác định". Dương Thiên Vấn bình tĩnh trả lời.

" Không sao. Đại nhân muốn ở bao lâu liền ở bấy lâu". Á long thú trả lời khách khí.

" Ừm". Dương Thiên Vấn nhẹ gật đầu. Vừa rồi đã dụng thần thức đảo qua toàn bộ đảo, cũng không hề phát hiện có cái gì đặc biệt. Dương Thiên Vấn vì bảo đảm, vẫn dùng trận pháp ngăn cách cả đảo nhỏ. Ngoại trừ người xông vào ngoài ý muốn, nếu không cho dù là đi ngang qua biên giới hòn đào, cũng sẽ không phát hiện sự tồn tại của hòn đảo. Muốn ở trong biển rộng mênh mông đi trúng vào một tiểu đảo phương viên chỉ có chừng trăm mét. Loại tỉ lệ này quá thấp, thấp đến độ có thể xem nhẹ không nhớ tới.

Dương Thiên Vấn sau đem trận pháp bố trí tốt, nhìn á long thú lẳng lặng cung kính đi theo sau lưng, mỉm cười lấy ra một lọ Kim đan nói: "bình đan dược này, hẳn sẽ có chút tác dụng đối với ngươi. Cầm đi đi. Coi như là tiền thuê ta chiếm tiểu đảo của ngươi. Ừm. Đương nhiên đây cũng là trả thù lao cho việc ngươi thủ hộ tiểu đảo cho bổn tọa".

Á long thú cảm kích gật đầu, không ngừng nói lời cảm tạ. Món đan dược này, chỉ có long tộc thượng vị đỉnh cấp mới có thể có. Hơn nữa gần đây chỉ có tinh anh của long tộc thượng vị mới có may mắn có được. Những á long thú giống như chúng nó căn bản không biết luyện chế, linh dược bình thường đều là trực tiếp nuốt vào, hiệu quả tất nhiên kém đan dược chuyên môn luyện chế. Nơi này là Thủy Lam Tinh, linh dược đều ở chỗ sâu dưới đáy biển. Trong đó trên căn bản là địa bàn lcủa ong tộc thượng vị, á long thú căn bản không dám tới gần.

" Được rồi. Bổn tọa chưa bao giờ bạc đãi bất kỳ thủ hạ nào đối đãi có lợi với bổn tọa. Cố gắng mà bảo vệ đảo. Cho dù là long tộc thượng vị cũng không thể để chúng nó dễ dàng tới quấy rầy bổn tọa". Dương Thiên Vấn nói xong cũng vào huyệt động trong núi, thu dọn đơn giản. Dương Thiên Vấn bố một cấm chế ở động khẩu, lách mình vào tiên phủ.

Vào tiên phủ, Dương Thiên Vấn mới phóng tâm mà lấy ra Long thần Bảo Châu. Quan sát một hồi, không nhìn ra gì cả. Tiểu Bạch từ trong cánh tay của Dương Thiên Vấn thoát thân mà ra, mở miệng nói: "lão đại. Mau làm chính sự đi. Long Thần Bảo Châu này không biết có chỗ quỷ dị nào không. Lỡ như bạo lộ vị trí bây giờ của chúng ta thì sao. Thời gian càng dài lại càng phiền toái".

Dương Thiên Vấn khẽ gật đầu, vỗ nhẹ đầu một cái. Một thanh tiễn đao màu vàng trôi nổi ở giữa không trung. Dương Thiên Vấn phất nhẹ một cái, miệng quát khẽ: "Đi! "

Hai con lôi giao biến hóa mà ra, cung kính thi lễ với Dương Thiên Vấn. Cái này đại biểu cho hai con lôi giao dị chủng đã mở ra không ít linh trí, hiểu cấp bậc lễ nghĩa.

Dương Thiên Vấn cũng không nói nhảm mà đi thẳng vào chủ đề: "các người đem máu trích giữa lông mày của mình giọt lên. Lần lượt từng người một".

Nói như vậy, giao hóa long, trở thành giao long, cũng chỉ là là Long tộc trung vị. Nhưng giao tốt xấu cũng coi như là nửa Long tộc, cũng có ký ức truyền thừa của chúng nó. Trên lý thuyết có thể dùng Long thần Bảo Châu mở ra.

Hai con lôi giao vẫn chưa cách nào nói chuyện được, nhưng lại nghe hiểu ý tứ của Dương Thiên Vấn. Một con lôi giao trong đó chiếu theo lời của Dương Thiên Vấn, đâm rách giữa lông mày của mình, trích ra một giọt máu, nhỏ ở trên Long thần Bảo Châu. Trên Bảo Châu xuất hiện quang mang màu xanh nhạt hỗn hợp giữa màu trắng và màu lam. Một đạo ánh sáng nhạt bắn trở về giữa lông mày lôi giao.

Mặc dù Dương Thiên Vấn không rõ Long tộc làm sao phân biệt là loại tiềm lực thuộc tính gì, nhưng điều này không quan trọng. Điều Dương Thiên Vấn muốn chính là công hiệu mở ra ký ức truyền thừa của nó.

Con lôi giao thứ hai cũng làm theo y thế. Quả nhiên không ngoài sở liệu, đều có hiệu quả đồng dạng! Dương Thiên Vấn hiểu, chỉ cần hào quang bắn trở về, như vậy cũng có thể đạt tới hiệu quả mở ra ký ức truyền thừa! Hiển nhiên, thí nghiệm mở ra thiên phú này đã thành công rồi. Long Thần Bảo Châu này ngược lại không đoạt vô ích.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất