Vị Thiên Thần cao thủ này nếu không phải dùng trận pháp vây khốn thì thật đúng là rất khó mà lưu lại được. Dù sao tại Thần giới, được tính là cao thủ phải từ Thượng Vị Thần trở lên nhưng Thượng Vị Thần tại toàn bộ Thần giới mà nói bất quá cũng chỉ đứng ở trung tầng mà thôi, chỉ khi nào lên tới Thiên Thần mới chân chính là thượng tầng cao thủ. Thượng Vị Thần và Thiên Thần chênh lệch không phải một chút hay nửa điểm mà là một đoạn rất dài.
Tuy rằng người bị Khế ước thần phù ràng buộc không thể hành động nằm vùng thế nhung nếu đùng để làm tay chân thi cũng không tệ! có một Thiên Thần giai cao thủ làm thủ vệ: đây là hạng mặt mũi gi chứ?
Dã Hồ xác thực không muốn chết thế nhung càng không muốn mất đi tự đo. Sau khi tỉ mỉ cân nhắc một phen, hắn trầm giọng nói: "chỉ cần ngươi có thực lực làm cho ta tin phục thì ta không ngại thần phục ngươi". Những lời này ý tứ rất rõ ràng, có bản lĩnh thì chúng ta minh đánh nhau một hồi, ngươi thắng ta phục ngươi.
Dương Thiên Vấn xuyên thấu qua Huyền Quang Kinh nhìn thấy biểu tình của Dã Hồ thì không khỏi lộ ra vài phần xem thường.
"Chủ thượng, đề phòng có trá". Đinh Ẩn đa mưu túc trí đúng lúc nhắc nhỡ nói. Bây giờ chúng ta đang chiếm thượng phong nên căn bản là không cần phải muốn cùng hắn công bình đối chiến, trên thế giới này cho tới bây giờ đều không có hai chữ "Công bình".
Dương Thiên Vấn sao lại không rõ ý Đinh Ẫn? Nếu như trước đây thì Dương Thiên Vấn sẽ không cự tuyệt, bất quá hiện tại vừa lúc hắn tu luyện gặp trì trệ, trong ngũ hành pháp tắc mười lăm loại lĩnh vực mới chỉ tu thành và cô đọng được thập loại, hơn nữa tử khi pháp lực tiến nhanh tới nay hắn chưa tùng giao thủ nên có chút ngứa nghề. Tuy rằng Dương Thiên Vấn phỏng chừng lấy thẩn thông bây giờ, Thiên Thần cấp cao thủ vẫn có thể ứng phó được nhưng dù sao đó chỉ là dự đoán mà cũng chưa thí nghiệm qua.
Ngày hôm nay nhìn thấy Vị Thiên Thần cao thủ bị nhốt tại trong trận thì lại thấy có chút thích giao thủ.
Dương Thiên Vấn suy nghĩ một chút rồi lấy ra thần ấn của Tiểu Bạch ném vào trong trận, vô thanh vô tức Dã Hồ nguyên bản bị nhốt trong Lưỡng Nghi vi Trần Đại Trận thoáng cái đã tiêu thất tung tích.
Dã Hồ đột nhiên cảm giác hoa mắt rồi không tự chủ được mà đứng ở trong một mãnh sa mạc rộng rãi khiến trong lòng cả kinh. Sau khi cố tự trấn định hắn mới tỉ mi đánh giá bốn phía. Tuy rằng đã không còn hà vụ che phủ thế nhưng Dã Hồ vẫn không đám buông lơi cảnh giác. Đây là một không gian khác.
"Ở đây được không?" Lời còn chưa dứt, Dương Thiên Vấn và Đinh Ẩn đột nhiên xuất hiện giữa không trung cách đó không xa và từ trên cao nhìn xuống Dã Hồ.
Dã Hồ phi lên rồi gật đầu nói: "Các hạ chính là lão bản của Vấn Thiên Cư hả?".
Dương Thiên Vấn gật đẩu nói: "Không sai. Ta chính là Dương Thiên Vấn". Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.com
"Hảo. Có thể lây thân Thượng Vị Thần khiêu chiến tại hạ thực sự là can đảm hơn người". Dã Hồ bắt đầu gia tăng áp lực, hắn ám chỉ ngươi bất quá chỉ là một Thượng Vị Thần sao là đối thủ của ta?
"Ai nói Thượng Vị Thần nhất định yếu hơn so với Thiên Thần? Tu vi không đồng nghĩ với thực lực, tại hạ mới phi thăng Thần giới bất quá được hơn một ngàn năm mà thôi". Dương Thiên Vấn đồng dạng tự cấp cho Dã Hồ áp lực lớn. Lão tử phi thăng nghìn năm đã có tu vi Thượng Vị Thần, ngươi thì sao? Nhiều năm như vậy mà mới tu luyện đến Thiên Thần, có tư cách gì mà sĩ điện với ta?
Dã Hồ nghe xong nhất thời có chút bực mình nhưng trong lòng càng chấn động, thiên tài tại Thần giới không hề ít thế nhưng trong nghìn năm tu luyện đến Thượng Vị Thần, cái này không phải là thiên tài nữa mà quả thực là yêu nghiệt rồi! Đối với những yêu nghiệt này mà nói, bọn họ mới chân chính là thiên chi kiêu tử tại Thần giới.
Nói đến yêu nghiệt, trong ký ức phủ đầy bụi của Dã Hồ lại lóe lên, đó là hơn mười vạn năm trước, thời gian kia hắn ở Thuận Dương đột phá bình cảnh đạt đến Thiên Thần cấp. Thực lực đại tăng, tín tâm bội tăng, dùng vạn năm thời gian xông lên hàng đầu mà xuân phong đắc ý, có một lần, hắn tiếp nhận một nhiệm vụ tiền thù lao phi thường nhiều, người cần giết là một Trung Vị Thần nhưng có tới bốn mươi mốt Thượng Vị Thần bảo hộ, phòng bị sâm nghiêm, tuy rằng Thiên Thần tuyệt đối có thể lực áp Thượng Vị Thần thế nhưng hơn bốn mươi Thượng Vị Thần vây công thì vẫn rất nguy hiểm.
Vì vậy, Dã Hồ hao hết tâm lực đem đại bộ phận thủ vệ dẫn tới nơi khác nhất cử giết chết số thủ vệ còn lại và đang muốn hạ thủ mục tiêu.
Đâu nghĩ đến, một Trung Vị Thần lại có thể phóng xuất ra tam thuộc tính lĩnh vực, theo đó có thể đơn giản đem lĩnh vực của Thiên Thần cấp cấp tách ra sau đó cùng hắn giao chiến mấy trăm hiệp, mình tuy rằng không có bị thua nhưng vẫn bị rơi xuống hạ phong. Dã Hồ tối hậu phải thối lui mà bảo vệ cái mạng nhỏ và từ bỏ nhiệm vụ. Một trận chiến này làm cho Dã Hồ nhận thức được là trong Thần giới còn có vô số cao thủ, coi như là Thiên Thần cũng không phải muốn làm gì cũng được.
Một Trung Vị Thần không thua Thiên Thần, đám người đó không gọi là yêu nghiệt thì là cái gì?
Thu liễm tâm tình. Dã Hồ nghiêm túc nhìn Dương Thiên Vấn đối diện, một chút khinh thị chi tâm cũng không có, hắn hạ quyết tâm xuất thủ toàn lực.
Dương Thiên Vấn cũng vậy, đây cũng là lần đầu tiên hắn chính điện đối mặt với Thiên Thần cấp cao thủ.
Đinh Ẩn lui về phía sau một ít cao giọng hô: "Bắt đầu đi!".
Dã Hồ sau khi nghe xong liền lập tức phát ra pháp tắc uy năng, mười sáu khẩu phi kiếm đựng lèn trước người. Pháp tắc uy năng là thiên địa chỉ uy, đối mặt với cố uy năng này, cho đủ là Dương Thiên Vấn cũng không khỏi có chút hoảng hốt thân bất đo kỷ.
Trong mắt Dã Hồ tinh quang hiện lèn, mười sáu khẩu phi kiếm, có tám khẩu cấu thành một cái đặc thù trận thế lao về phía Dương Thiên Vấn, ngay sau đó, tứ khẩu rồi lại tứ khẩu nữa lao đi. Ngoài ra hắn còn há mồm phun ra một đạo Thiên Thần khí hình pháp luân, pháp luân này huyền phù trước ngực. Lúc này trong tay Dã Hồ: ấn quyết biến hóa vô cùng, trên pháp luân quang mang chậm rãi lớn lên.
Dương Thiên Vấn trong lòng kỳ quái, sao hắn lại không thả ra lĩnh vực chứ? Lẽ nào hắn tự tin đến thế, không cần sử đụng lĩnh vực cũng có thể chiến thắng mình? Nghĩ vậy trong lòng hắn không khỏi cười nhạt nhưng khi nhìn phi kiếm đang lao đến thì đột nhiên lại cảm giác được có chút không thích hợp, nhất thời thần nhãn mỡ ra, những phi kiếm này không đơn giản!
Nguyên lai, lĩnh vực lực lại bám vào trên những thanh phi kiếm nảy. Phi kiếm đã đến gần người, đột nhiên, một cỗ lực lượng phảng phất như kết giới gì đó mở ra, cuồng phong nỗi lên bốn phía, ràng buộc lực cường đại từ bốn phương tám hướng truyền đến, là Phong phược lĩnh vực trong Phong chỉ pháp tắc!
Dương Thiên Vấn bất quá mới là Thượng Vị Thần nên tự nhiên tránh không thoát khỏi ràng buộc lực của đệ ngũ trọng lĩnh vực Thiên Thần cấp. Thân thể không thể đi chuyển thế nhung tâm thần không bị ảnh hường, tâm niệm khẽ động, một đạo quang mang màu đỏ thoáng hiện ra rồi hướng về phía trước nghênh đón bẩy phi kiếm rồi đẩy đi.
Hoàng, Lục, Thanh, Chanh, tứ sắc thần quang đang thoáng hiện, lần lượt đẩy đi. Ngũ Sắc Thần Quang là thánh nhân chi hạ đệ nhất thần thông, có thể nói là ngoài Tiên thiên chí bảo ra, trong ngũ hành không có gì là không đẩy được, vô bảo không rơi. Dương Thiên Vấn sử đụng ngũ quang chợt lóe lên rồi biến mất nhưng mười sáu khẩu phi kiếm, kể cả lĩnh vực lực ràng buộc Dương Thiên Vấn cũng bị đẩy đi mất.
Di? Ngũ Sắc Thần Quang có thể đầy rơi phi kiếm, cái này không kỳ quái thế nhưng nghĩ không ra: bây giờ ngay cả lĩnh vực lực cũng có thể đẩy đi được. Đây là năng lực mà trước đây Ngũ Sắc Thần Quang không có! Tu luyện càng nhiều. Ngũ Sắc Thần Quang càng trở nên quang mang loá mắt, càng thêm ngưng như thực chất đồng thời sử đụng cũng càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Dã Hồ hai mắt trợn trừng, phi kiếm của mình đâu? Đó là phi kiếm mình sử dụng tàm huyết mấy trăm vạn năm tế luyện đó! Tâm thần không có bị ảnh hưởng thế nhưng mối liên hệ với phi kiếm đã mất, hơn nữa ngay cả sự cảm ứng đối với phi kiếm cũng đã biến mất. Đây là pháp thuật gì? Thôn thiên lĩnh vực sao? Không có khả năng, nếu như là Thôn thiên lĩnh vực thì phi kiếm sớm đã bị phá hủy, mình cũng sẽ có cảm ứng, thậm chí là tâm thần có thể bị thương.
Thế nhưng hiện tại vẫn hảo nhưng mười sáu khẩu phi kiếm lại tiêu thất, cái này thật sự là vượt ngoài sự hiểu biết của Dã Hồ.
Dương Thiên Vấn hừ lạnh một tiếng, trong lòng xem thường, còn tự hào là Thiên Thần nữa, thực sự là không có kiến thức, Dương Thiên Vấn thân hình chợt lóe lên rồi đột nhiên xuất hiện phía sau Dã Hồ sau đó một cước đá ra, đồng thời Xích, Hoàng, Thanh tam sắc thần quang thoáng hiện hướng về phía pháp luân trên đầu Dã Hồ đẩy đi. Tuy rằng không biết pháp luân này có công hiệu gì nhưng nếu là một kiện Thiên Thần khí thì công dụng hẳn là bất phàm, trước tiên thu đã rồi hãy nói.
Dã Hồ ngây ngốc, cái này không thể trách hắn bởi vì hắn vốn chính là cá trên thớt, cho dù là kẻ xâm lược, vốn trong lòng có lòng tin nhưng bởi vì trong lòng từng có bóng ma cũ sau lần giao thủ với nhân vật yêu nghiệt, hơn nữa Dương Thiên Vấn sử dụng Ngũ Sắc Thần Quang vô cùng kì diệu càng đả kích Dã Hồ thê thảm. Do một loạt nguyên nhân đó làm cho lực chú ý của hắn xuất hiện nhu vậy một tia hoảng hốt, Dương Thiên Vấn lập tức bắt được kẽ hở nhỏ bé này mà đột nhiên chợt hiện ở phía sau làm ra vẻ tiến công nhưng mục đích chân chính là đẩy rơi Thiên Thần khí của đối phương.
Kết quả, cho dù là pháp bảo cấp Thiên Thần khí cũng đồng dạng không đánh lại ngũ hành thần quang bị Dương Thiên Vấn đẩy rơi rồi tiêu thất. Kỳ thực nó bị Dương Thiên Vấn thu vào trong Ngũ Sắc Thần Quang.
Pháp bảo và phi kiếm đắc ý đều không còn, thực lực của Dã Hổ đại giảm thế nhưng hắn dù sao cũng là Thiên Thần, sau khi lắc mình né tránh một cước của Dương Thiên Vấn, lĩnh vực thuận thế mỡ ra: vô số cuồng phong xuy phất giống như quát cốt cương đao đánh về phía Dương Thiên Vấn, đây là Phong nhận lĩnh vực. Cao thủ đạt đến Thiên Thần cấp bậc đểu đã lĩnh ngộ được đệ nhị loại lĩnh vực hoặc là tu luyện thành công ba loại lĩnh vực, lúc này, việc bọn họ muốn làm chính là dung hợp. Một Thiên Thần có ba loại lĩnh vực nhưng cũng không có nghĩa là hắn là có thể thi triển ra toàn bộ. Mà sau khi dung hợp lĩnh vực, một loại lĩnh vực có lưỡng chủng thuộc tính là rất cường đại. Mà một Thiên Thần có ba loại lĩnh vực thực lực so ra còn kém một Thiên Thần dung hợp lưỡng chủng lĩnh vực.
Chỉ cần không phải loại lĩnh vực có ràng buộc lực cường đại thì lĩnh vực của Dương Thiên Vấn hiện cũng đủ ứng phó, hắn thấp thoáng vài cái tránh thoát được những phong nhận này thế nhưng phong nhận càng ngày càng nhiều.