Lăng Thiên Truyền Thuyết

Chương 444: Chuẩn bị hành động

Đây là một cái tiểu viện hoang vu.

Lăng Kiếm nhận từ một hắc y nhân một tờ giấy nhỏ, trên mặt lộ ra trận cười khổ, khuôn mặt vốn lạnh như băng ngay lúc đó chợt như tan ra tràn đầy vẻ ấm áp: " Thần nha đầu thực sự hiểu rõ ta, biết cái ta sợ hãi nhất là gì nhưng là cho dù là như vậy thì ta … "

Lăng Phong và Lăng Vân đứng bên cạnh sau khi xem hết tờ giấy thì Lăng Phong sắc mặt trầm trọng nói: " Kiếm ca. Ta biết tính toán của ngươi, bất quá việc này theo ta thì ngươi lo lắng là đúng. Ngọc Gia không thể so với hoàng cung nội viện. Nếu nói về độ hung hiểm thì sợ rằng Vô Thượng Thiên cũng chưa nhất định đã bằng với Ngọc Gia! Thần tỷ đưa ra điều kiện này với ngươi chính là không nguyện ý muốn ngươi gặp nguy hiểm a. Nếu như ngươi vẫn cố ý muốn đi thì sợ rằng…".

"Không! Hoàn toàn ngược lại" Lăng Kiếm tự tin lúc lắc đầu nói: " Nếu như nàng không nguyện ý để cho ta đi thì trong thư tín này nên viết tám chữ "Khẩn cấp quay về. Không được chậm trễ". Điều này chứng tỏ Thần Nhi cũng phi thường do dự. Nàng vừa sợ ta gặp chuyện ngoài ý muốn nhưng lại vừa không cam tâm bỏ qua cơ hội tốt như thế cho nên mới đưa ra điều kiện này. Cái này chính là đồng ý với ta nhưng lại gây áp lực với ta là muốn ta gia tăng sự cẩn thận mà thôi"

Ánh mắt Lăng Kiếm đảo qua mặt đám người Lăng Vân bên cạnh, trên khuôn mặt lạnh lẽo ngay lúc đó xuất một tia tiếu dung nói: "Các ngươi cũng đã sớm nhìn ra, bất quá chỉ là cố ý bẻ quẹo đi ý tứ của nàng ba?"

"Hơn nữa. Sự tình này đã đến lúc khẩn yếu quan đầu cần nhanh chóng đưa ra quyết định. Thời điểm hỗn loạn thế này Ngọc Gia không ngừng đưa ra các lực lượng mới nhưng không ai biết Ngọc Gia đến tột cùng còn ẩn giấu bao lực lượng nữa? Hiện tại là lúc vô cùng khẩn yếu. Một khi công tử quay về đại chiến sẽ liền xảy ra. Đến lúc đó chúng ta sẽ phải quay về bên người công tử để dốc sức mà không thể bận tâm đến việc này nữa. Tuy nhiên những lực lượng ẩn dấu này tại thời điểm tối hậu lại là một lực lượng có rất lớn đối với tướng lĩnh Lăng quân chúng ta. Đủ để quyết định thắng bại trên toàn bộ. Chúng ta không thể thua được".

Lăng Kiếm sắc mặt trầm trọng nói: "Công tử thường nói. Cần lấy nhãn quang chiến lược để xem xét mỗi một vấn đề. Phải lấy thắng bại toàn cục cuối cùng làm trọng hơn là thắng bại của một địa phương. Cần vì cái toàn cục mà cố gắng mà lực lượng ẩn dấu của Ngọc Gia lại là lực lượng có thể làm thay đổi thắng lợi toàn cục. Trong khi đó chúng ta lại không biết rõ ràng thì làm sao có thể yên tâm ngủ ngon được. Ta không thể không đi được. Không thể không đi! Lại nói năm đó Diệp Bạch Phi ám sát Ngọc Mãn Lâu vẫn có thể toàn thân thối lui. Ta ngay lúc này võ công đã hơn xa Diệp Bạch Phi sao lại có thể gặp chuyện không may được. Ngay cả ngàn năm thế gia Ngọc Gia cũng chưa nhất định có thể lưu ta lại được".

"Đã như vậy thì xin Kiếm ca cần thật cẩn thận. Tiểu đệ cũng không biết nói gì hơn" Lăng Phong biết có nói cũng không khuyên can được hắn nên đành thở dài.

"Ngọc Gia thì như thế nào chứ? Cho dù thực sự là long đàm hổ huyệt thì chẳng lẽ lại có thể vây khốn được Lăng Kiếm ta". Lăng Kiếm lạnh lùng cười nói "Nếu chúng ta không làm, chẳng lẽ lại để công tử phải tự thân ra tay sao. Chẳng lẽ chúng ta là lũ công tử nuôi báo cô hay sao".

"Buổi tối nay. Sáu người chúng ta sẽ đi lược trận tiếp ứng Kiếm ca. Vô luận như thế nào cũng phải nắm rõ lực lượng của Ngọc Gia, chỉ cần không nói cho Thần tỷ là được…" Lăng Vân phẫn nộ mà nói. Nghe lời này, năm người còn lại trong mắt bỗng nhiên lộ ra vẻ hiếu chiến nóng lòng muốn động đồng thời đều đưa mắt nhìn Lăng Kiếm.

"Tuyệt đối không được", Lăng Kiếm quả quyết cự tuyệt nói: " Thần nha đầu đã nói rõ ràng rồi. Không để các ngươi đi. Chẳng lẽ các ngươi muốn kháng mệnh sao. Các ngươi có biết tại sao lại có mệnh lệnh này không?". Lăng Kiếm lạnh lùng nói: "Nguyên nhân là do cho dù các ngươi có đến đó cũng không thể giúp gì được cho ta. Ngọc Gia không lưu được ta nhưng lại chưa nhất định là không lưu được các ngươi! Các ngươi nên nhớ rằng trong khoảng thời gian công tử vắng mặt này, lời của Thần nha đầu chính là lời của công tử. Ta không hy vọng nghe được những lời đáo dương phụng âm này truyền ra ngoài. Chuyện như vậy ta không hy vọng có lần thứ hai nữa".

Vẻ mặt của sáu người bỗng nhiên xấu hổ cúi thấp đầu xuống, cơ hồ không dám ngẩng đầu lên, nhất là Lăng Vân, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch ra, mồ hôi ướt đẫm c quần áo.

"Nói đến mai phục ám sát thì không nghi ngờ gì các ngươi đều là hảo thủ! Về kinh nghiệm ám sát, có công tử toàn lực truyền giáo, có ta làm mẫu các ngươi xác thực đã vượt qua hầu hết các sát thủ khác trên thiên hạ. Tin tưởng cho dù là gia chủ Ngọc Gia Ngọc Mãn Lâu, dưới tình huống bất ngờ và không có phòng ngự thì sáu người các ngươi liên thủ cũng có thể làm thịt được hắn" Lăng Kiếm lạnh nhạt mà nói: " Nhưng nói đến chánh diện giao đấu thì các ngươi lại rất kém. Đừng nghĩ là sáu người liên thủ đánh bại được Ngọc Mãn Thiên mà tự kiêu ngạo. Trong thiên hạ ngày nay, nhân tài xuất hiện lớp lớp. Sau sự việc lần này lập tức quay về biệt viện tiếp nhận đặc huấn!".

Sáu người cúi đầu ứng im lặng không có dũng khí nói thêm câu nào.

Lăng Kiếm quay lưng đi nói vọng lại "Canh ba đêm nay ta sẽ tiến vào Ngọc Gia! Nếu đến canh bốn mà ta còn chưa quay lại thì các ngươi phải lập tức lên đường, lập tức quay về Thừa Thiên! Một khắc cũng không được dừng, không cần để ý đến sinh tử của ta!".

"Kiếm ca!" Sáu người đồng thời giật nảy mình ngẩng đầu lên. Sáu người nhãn tình cũng đã trở nên đỏ bừng!

"Ý ta đã quyết không được nhiều lời!" Lăng Kiếm quát lên một tiếng chói tai nói: "Ta mới vừa nói các ngươi có nghe thấy hay không. Chẳng lẽ thực sự muốn chống lệnh".

Sáu người mắt đỏ bừng chăm chú nhìn Lăng Kiếm nhưng lại không ai dám nói gì.

Lăng Kiếm lạnh lùng nói: " Nếu ta không quay về thì đây là mệnh lệnh cuối cùng của ta. Các ngươi… muốn cãi lời sao".

Lăng Phong tiến lên trước một bước run rẩy nói: " Kiếm ca yên tâm. Ta thề sẽ tuân theo lệnh của Kiếm ca. Kiếm ca cát nhân thiên tướng nhất định sẽ không có vấn đề gì, nhất định sẽ có thể khải hoàn quay về".

"Cát nhân thiên tướng" Lăng Kiếm cười, giọng cười có chút quái dị nói: "Lăng Kiếm ta từ khi chín tuổi trên tay đã đầy máu tanh, tiến vào làm chủ Đệ Nhất Lâu nắm giữ sinh tử của mọi người trên thế gian. Sáu năm qua số người chết dưới kiếm của ta đã hằng hà sa số. Tính toán sơ lược mà nói thì cũng đến hơn ngàn người. Ta nhớ công tử từng nói "Giết một người là tội phạm. Giết vạn người là anh hùng. được chín trăm vạn tức là anh hùng trong anh hùng"! Nam nhi phải là như thế. Nhân sinh tới cùng có gì đáng nói nữa đâu".

Lăng Kiếm cười to một tiếng, âm thanh lạnh lẽo giống như kim thiết giao minh. Hắc bào lóe lên rồi đã ra khỏi cửa, trước khi đi còn lưu lại một câu nói: "Buổi tối nay nếu các ngươi trộm đi theo ta thì ta trước tiên là giết chết các ngươi! Thủ hạ của ta không cho phép có người nào cãi lệnh".

Lúc trời gần tối, phía cửa Tây thành Minh Ngọc có một đôi nam nữ tiến vào. Tuổi tác mặc dù có vẻ không lớn nhưng trên mặt lại có một vẻ như lão khí hoành thu, như phải trải qua nhiều gian khổ. Người vẻ ngoài như thiếu niên có khuôn mặt ngăm đen như một khối than đen lộ ra ánh du quang mơ hồ.

Đầu to, tôn dung quả thực là rất không dễ nhìn. Một đôi mắt nhỏ hình tam giác cùng hai hàng lông mày xếch lên treo hai bên. Trên đầu lại là một đám tóc bồng bồng rối loạn xõa xuống che mất nửa khuôn mặt. Khuôn mặt như thế này có thể nói là không thể xấu hơn.

Cả người trên dưới chỉ được mỗi cái vóc thon dài là còn làm cho người ta cảm giác tương đối thuận mắt một chút. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.com - http://truyen360.com

Thiếu nữ thì vóc người lại rất không tệ. Đơn độc chỉ cần nhìn từ từ sau mà nói đã tuyệt đối khiến cho có kẻ cam tâm phạm tội nhưng nếu nhìn từ phía chánh diện sẽ không muốn phạm tội nữa mà muốn chuyển sang phòng vệ ngay lập tức. Màu da đen thì không nói nhưng riêng da mặt thì vàng vọt giống như nhiều năm nay ăn uống thiếu thốn. Hai con mắt cũng phá lệ mà nổi lên vẻ tang thương năm tháng truân chuyên mà không có lấy nửa điểm thanh xuân tịnh lệ. Quần áo của hai người cũng là loại vải thô bình thường nhất, không phải là quá bẩn thỉu nhưng không còn mới nữa, thời gian đã làm nó trở nên trắng bệch. Trên quần áo tại một nơi không khiến người ta chú ý còn có hai miếng vá.

Hai con quỷ đói. Một điểm mỡ béo cũng không có. Thủ vệ binh lính ngay cả hỏi một câu cũng lười nhác không thèm, chỉ hừ một tiếng mũi giễu cợt rồi phất tay tùy ý bảo hai người nhanh tiến vào miễn cho đứng ngây ngốc lâu ở cửa thành làm cho bọn chúng dính lây mùi hôi thối. Ngay cả việc kiểm tra kiếm chỗ tốt theo lệ cũng không có hứng thú. Hai con quỷ đói như thế này chẳng lẽ lại trông cậy vào đó mà kiếm được một ít kim nguyên bảo hay sao.

Tuy nhiên bên cạnh đó có vài nhân vật mặc tử bào lại tỏ vẻ hồ nghi nhìn theo hai người này. Mặc dù bọn hắn không phát hiện ra điều gì không đúng nhưng lại đôi nam nữ này hình như có vấn đề. Tựa hồ như là cảm giác rất nguy hiểm, chính là cảm giác khi đứng trước địch nhân nguy hiểm.

Một nam một nữ nọ như được đại xá, dưới ánh mắt của mọi người nhanh chóng chuồn mất, nhanh chóng tiến vào thành. Xa xa vẫn còn thanh âm hai người nói chuyện vang đến.

"Ca ca. Cái tòa thành này lớn ghê. Thực sự là tốt nha"

"Thật là... Ngươi chưa bao giờ đi ra ngoài, lần đầu tiên tiến vào thành nên đây là cảm giác bình thường. Ca ca ta đi nhiều chứng kiến nhiều nơi lớn như thế này rồi. Ngươi nha, một khi gặp biểu thúc phải hảo hảo biểu hiện, nói không chừng biểu thúc có thể kiếm cho ngươi một vị trượng phu tốt a. Nghe nói người nhà Ngọc Gia cũng rất không tệ a. Ngươi không cần lo lắng nhiều a

"
Ân ân ân. là là. Ca. Nếu ta trở thành nãi nãi nhà Ngọc Gia thì mỗi ngày nhất định sẽ cho ngươi ăn thượng oa đầu, uống thượng Bạch thước chúc"

"
Hắc hắc. Nói như vậy thì ta đây cũng có phúc phận. Muội muội nha. Đến khi đó nên nhớ. Bạch thước chúc ca ca muốn hai vò. Uống một chén cũng được. Ta cũng phải giữ thể diện chứ. Mà gia hỏa nhị cẩu hỗn đản này, cư nhiên ỷ vào muội muội ta mà ra vẻ. Thật là đáng ghét".

"
Phì! Nguyên lai là hai huynh muội nghèo điên khùng lại còn nằm mộng giữa ban ngày, không ngờ lại muốn đến Ngọc Gia làm thiếu nãi nãi! Ta nhổ vào, đức hạnh như thế có cấp cho ta ta cũng không thèm". Gã binh sĩ canh cửa thành khinh bỉ nhổ một bãi nước bọt đồng thời trong lòng cảm thán năm nay sao lắm kẻ thích nằm mộng giữa ban ngày thế.

Ảo giác, nhất định là ảo giác. Dạng người này cư nhiên lại có thể khiến cho chúng ta cảm thấy rất nguy hiểm. Xem ra chúng ta quá lo lắng đến mức nghi thần nghi quỷ rồi. Cũng là do tiểu tử Lăng Thiên đáng chết kia gây ra nháo loạn mà. Hắn làm sao lại không chết đi!

Bên cạnh cửa thành, mấy gã cao thủ Ngọc Gia cuối cùng cũng tiêu tan sự nghi ngờ. Sự tập trung chú ý trên người hai huynh muội này nghèo này đảo mắt cái liền đã vứt ở sau đầu.

Trên đời này thật không ít kẻ nằm mộng giữa ban ngày, thật sự là làm cho người ta kinh hãi.

"Ngọc Gia quả nhiên phcảnh giới ở cửa thành. May mắn là chúng đã dịch dung tỉ mỉ cẩn thận. Nếu như sơ sảy một điểm thì qua được cửa thành này cũng không dễ dàng". Vị muội muội nọ uốn uốn đầu lưỡi nói, khẩu khí nghe có vẻ thông minh.

"
Bản công tử thần cơ diệu toán sao mà sai được". Vị ca ca mắt hình tam giác nọ đắc ý mà nói: " càng huống chi chúng ta ngay tại phụ cận Minh Ngọc thành trước sau đã chém giết mười sáu gã sát thủ rồi lại đặc biệt ý thả ra một đám người quay về báo tin. Ngọc Mãn Lâu nếu không gia tăng cẩn thận thì mới là vấn đề".

"
Ngươi thật đáng ghét!" Vị muội muội nọ hờn dỗi vung cước duỗi tay véo thắt lưng ca ca mình một cái: " Nhưng ngươi giả trang thành khuôn dạng cũng thật sự là quá mức a. Khó coi đến chết. Ngươi tự mình giả trang thành quỷ quái gì thì kệ ngươi sao lại bức ta theo ngươi".

"
Hảo hảo, lại có dũng khí nói ta? Ngươi thực sự không nói lý mà. Rõ ràng hình dạng này của ta là do tay ngươi hóa trang mà, ngay lúc này lại nói ta xấu? Lại nói ta bức ngươi đâu, rõ ràng là ngươi tự mình dịch dung mà, ca ca ngươi vô tội mà". "Đúng là oan Thị mầu a"

"
Hừ. Ai bảo ta muốn hóa trang làm muội muội ngươi a. Có dạng ca ca như ngươi mà nói, muội muội ta cũng xấu mặt mà. Thế mà nay lại có dũng khí nói không phải do ngươi bức ta". Thiếu nữ nọ tức giận mà đá bay một hòn đá nhỏ trên đường.

Quyển 5

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất