Liên Hoa Bảo Giám

Chương 223: Tâm thượng nhân



Helen cô đơn đứng trên đầu đường phía nam nhìn ra biển rộng, gió đêm lạnh như băng làm tóc nàng tán loạn, vài sợi tóc cản trước mắt nàng, nhưng Helen không chút để ý, vẫn ngưng thần nhìn hướng Thiên Vương sơn xa xa.

Mà Đỗ Trần... hắn bận rộn cả ngày, lại trải qua đại chiến, cho dù có Liên Hoa nội kình chống đỡ cũng không khỏi cảm thấy có chút kiệt sức, cho nên, hắn thu lại Liên Hoa đi tới một quán ăn nhỏ bên đường, kêu một chén đặc sản khiêu đỗ diện của đấu thần đảo, thích thú hưởng thụ phong vị, sau đó đi bộ về túc xá của mình.

Sau khi kêu cửa, Christina nhanh hơn Harry một bước, đá cửa ra, sau đó chỉ vào mũi Đỗ Trần hét lớn: 
- Francis, ngươi lập tức nói rõ cho ta...

Đỗ Trần phe phẩy ngón tay, rất quý tộc nói: 
Tiểu thư Christina, xin chú ý ngữ khí của ngươi, nói về bối phận, cha ngươi tiên sinh Pier còn phải gọi ta một tiếng Thập Tam đệ.

Một câu nói, liền khiến Christina cứng họng, đại tiểu thư hắc bang đương nhiên biết vị trí của Đỗ Trần trong giang hồ.

- Mặt khác, ngươi tại sao xuất hiện trong nhà ta? Bây giờ đã gần giờ tý rồi.

- Ta, ta cùng hôn thê của ngươi tới đây! Được rồi, vị hôn thê của ngươi gọi ta một tiếng tỷ tỷ, ngươi cũng hẳn là gọi ta tỷ tỷ.
Christina cường mãnh biện hộ.

Harry lập tức giải thích cho chủ nhân đang "Cái gì đều không biết" một lượt, trong lúc này, Anne, Avril, Mina cũng từ trong phòng bước ra.

Anne cùng Avril muốn nói chuyện, nhưng thấy Đỗ Trần thì cười đỏ mặt, ai cũng không có ý nói trước.

Mỹ nữ gián điệp cười mị hoặc: 
- Francis đồng học, ta tới có một chút chuyện của đệ tử hội, ai, đáng chết, xú tiểu tử này đều không biết đi nơi nào tán gái, làm hại tỷ tỷ ta còn phải nửa đêm tới tìm ngươi... bất quá cũng không có đại sự gì, chỉ là về chuyện thủy tinh lâu!

Một câu nói rất bình thường tới tai Đỗ Trần lại biến thành một ý tứ khác - bạch y đại giáo chủ các hạ, ta có việc cơ mật cao nhất của giáo đình - thủy tinh cấp, nhiệm vụ trọng yếu hàng đầu, tới tìm ngài là có sự vụ trọng đại.

Chẳng lẽ là giáo đình xảy ra đại sự sao? Nhưng đối với mình, chuyện nữ nhân mới là đại sự hàng đầu "Thuỷ tinh cấp" a!

Đỗ Trần gật đầu với Mina, mỉm cười nói: 
- Ta biết rồi, nhưng giáo thụ ngài xem, ta còn có sự tình phải lập tức xử lý, ngài có nên chờ chốc lát?

Mắt đẹp của Mina chuyển một vòng, gật đầu rời sân. Mà ánh mắt Đỗ Trần lại bồi hồi nhìn Avril cùng Anne...

Tâm tư của hai nàng, đều khẩn trương, các nàng đều rõ, Francis gọi ai trước, vậy rõ ràng là địa vị người đó trong lòng hắn càng cao.

Đỗ Trần trầm mặc, Christina thật ra nóng nảy: 
- Ngươi nói thật đi, Avril cùng muội muội ta, tới cùng ngươi muốn ai?

Đỗ Trần sờ cái mũi: 
- Anne...

Ánh mắt Avril nhanh chóng ảm đạm xuống, trên mặt trắng ra không ít, mà mặt Anne cũng hồng lên, hai tay xoa xoa, vừa muốn nói gì đó, lại nghe Đỗ Trần cười hòa ái: 
- Ngươi cùng Christina có thể chờ chốc lát, ta cùng Avril có chút tư sự cần nói.

Soát một chút, Avril cùng Anne vẻ mặt hoán đổi, đến phiên Avril vui vẻ.

Christina cảm thấy bất bình, nắm lấy tay Anne định lớn tiếng phản bác, nhưng Anne lại cúi đầu kéo nàng ra ngoài:
- Tốt, ta đợi ngươi, bất quá hy vọng không nên để ta đợi lâu...

Đỗ Trần quay đầu nhìn Christina, đánh mắt với Harry.

Harry hiểu ý, ánh mắt chủ nhân nhìn Christina, vậy... he he, Harry hiểu rồi, với tính tình Christina, nhất định sẽ... cấp cho chủ nhân mình điều kiện a! Hắn cười hì hì nói: 
- Tiểu thư, Andy, chúng ta đi tản bộ bên Thượng Thủy hà!

Đưa mắt nhìn mọi người rời đi, Đỗ Trần ý bảo Avril đi vào phòng trước, mà mình lại ngồi trước mặt nàng, vuốt cái mũi, đột nhiên thở dài.

Avril cúi đầu, không dàm nhìn thẳng Đỗ Trần, nhỏ giọng nói: 
- Francis, ta...

- A a!
Đỗ Trần mỉm cười khiếm ý cắt đứt lời nàng: 
- Ra cửa gặp núi a, kỳ thật tại thành St. John ta cũng không phải không muốn lập gia đình, cũng không phải vì ta cùng công tước Angius không hợp mới cố ý cự hôn! Mà là... ta đã có người trong lòng, ta ngoài nàng không cưới ai, cũng chỉ cưới mình nàng thôi.

Nói xong những lời này, Đỗ Trần tựa như tan đi ngàn cân đang đè nặng trong lòng, thầm thở dài một hơi, hư cấu một người trong lòng, điều này là biện pháp duy nhất mà hắn hai kiếp là xử nam có thể nghĩ ra. Bất quá, hẳn là có thể khiến Avril tử tâm a.

Một mặt thầm vận Liên Hoa nội kình dò xét động tĩnh ngoài cửa sổ - theo tính tình Christina, nàng nhất định lôi kéo Anne tới nghe rõ ràng. Đỗ Trần một mặt thích chí chờ Avril đáp lại, hay là thương tâm, hay là phẫn nộ, hay là ngạc nhiên, nàng sẽ phản ứng thế nào?

Avril cho một đáp án mà Đỗ Trần không thể tưởng nổi, con mắt màu lam của nàng hiện lên một tia đau thương, lập tức nở nụ cười sang sảng: 
- Francis đồng học, ngươi có người trong lòng rồi, nhưng cũng không ngại cho ta biết người trong lòng ngươi chứ, phải không?

Điều này... trời ạ, Avril sao lại muốn ta lộ bài.

Đỗ Trần sửng sốt cúi đầu, chỉ nghe Avril cười nhạt nói: 
- Kỳ thật ta hôm nay tới xin lỗi ngươi! Bất quá mới vừa rồi Christina tiểu thư bức người quá đáng, ta cũng có chút nóng giận, không có để chuyện nàng nói trong lòng....

Trong ánh mắt ngạc nhiên của Đỗ Trần, nàng đứng lên, cúi mình theo nghi lễ của thục nữ quý tộc: 
- Tại thành St. John, ta cùng gia gia của ta đã gây cho ngươi không ít phiền toái, thật sự xin lỗi! Bất quá ta cũng hiểu được một đạo lý - thích người không phải dụng ảnh hưởng của gia tộc mà mang trở về, mà phải dùng tâm kéo về....
Thật đáng tiếc khi nghe ngươi đã có người trong lòng, nhưng vẫn câu nói như trước kia, ngươi có người trong lòng, nhưng hẳn không ngại nói cho ta người trong lòng ngươi chứ... các ngươi khi nào đính hôn? Ta sẽ thành tâm chúc phúc cho các ngươi.

Anne cúi đầu cười hạnh phúc, có chút lo lắng nói thầm: 
- Avril tiểu thư kỳ thật cũng rất tốt, Christina tỷ tỷ, chúng vừa rồi quá thất lễ...

Trong phòng, Đỗ Trần ân vài tiếng, cười nói: 
- Ta cùng người trong lòng có thân phận cách xa, lực cản đính hôn cũng rất lớn, sợ rằng phải đợi một đoạn thời gian.

Christina nghe lén lập tức che miệng nói: 
- Anne muội muội, ta sớm nói, gia tộc ngươi cường thịnh hơn gia tộc St. Kain không biết bao nhiêu lần, hơn nữa nam nhân tốt như Francis nhanh chóng tuyệt chủng thôi, rất khó tìm, ngươi nói với gia gia ngươi một câu, sớm đính hôn một chút.

Ngoài cửa sổ, Christina quả nhiên nghe lén, quay về biểu hiện thủ thế thắng lợi cho Anne thấy, cười nhìn Anne đang ngượng ngùng: 

- Ha ha, ta sớm nói mà, Avril không tranh được ngươi đâu.

Anne đỏ mặt gật đầu, nguyên lai, Francis là lo lắng chênh lệch thân phận mới không chịu cho thấy thái độ.

Avril bên trong giật mình cười nói: 
- Mới vừa rồi tiểu thư Anne mặc dù không nói rõ, nhưng ta cũng nghe ra môt chút, gia tộc của nàng nhất định vô cùng cường đại...

- Không, ta không muốn ngươi hiểu lầm.
Đỗ Trần thầm thở phào nhẹ nhõm, chuyện rốt cục cũng về tới quỹ đạo mình dự tính, hắn trầm giọng nói: 
- Người trong lòng ta không phải Anne, mà là một người khác, bất quá, bây giờ ta không tiện nói tên nàng, ngươi biết đó, vấn đề thân phận cách xa khiến ta phải giấu diếm tên nàng, nếu không...

Avril sửng sốt một chút, xoay người hướng cửa lớn: 
- Ta hiểu rồi, thành tâm chúc phúc cho các ngươi...

Nàng nói xong liền đi: 
- Nhưng, ta sẽ tiếp tục chứng minh, ta là người yêu ngươi nhất, thích hợp với ngươi nhất - nhưng không phải là người mà ngươi cảm thấy phiền toái.

Đỗ Trần đứng dậy muốn tiễn khách, nhưng nghe câu nói cuối cùng của Avril liền chết lặng, thật lâu sau, hắn thấp giọng nói: 
- Xin lỗi.

Avril đã đi ra ngoài, chẳng biết có nghe thấy hai chứ "Xin lỗi" của Đỗ Trần không, bất quá cho dù nghe được, sợ rằng nàng cũng không thể tuởng, Đỗ Trần thật sự muốn xin lỗi, nhưng hắn chỉ có thể lựa chọn ngay trước mặt Avril cự tuyệt cả Anne cùng Avril, một người chính diện thương tâm, nhưng lại khiến cho một người khác có một phương pháp dễ dàng tiếp nhận hơn - nghe lén.

Tĩnh tọa thật lâu, cảm ứng được Avril đã đi xa, Christina nghe lén được cũng dẫn Anne rời đi, Đỗ Trần thở dài một tiếng, mặc kệ thế nào, cuối cùng cũng cho các nàng biết mình sẽ không cưới các nàng.

Phóng ra Dịch Cốt: 
- Bác Bì hiện thân rồi, ngay ở phụ cận, ngươi đi trước liên lạc với hắn! Ta đi gặp Mina một lần - giáo đình xuất đại sự rồi.

Dịch Cốt bước đi, do dự một chút: 
- Thiếu gia, tâm tình của ngài hình như rất...
- Quên đi.
Đỗ Trần phất tay cắt đứt Dịch Cốt, nói với Dịch Cốt, mà như nói với chính mình: 
- Bác Bì nói đúng, chuyện cảm tình, không đoạn dứt, tất gặp loạn! Đau lâu không bằng đau đớn nhất thời.

Trên khuôn mặt xác chết của Dịch Cốt lộ ra vẻ mặt kích động cực độ: 
- Bác Bì có thể nói như vậy sao? Hắn, hắn thay đổi rồi! Thật sự thay đổi rồi! Hắn tại giáo hội được xưng là lãnh huyết đồ phu trong bốn đại thánh đồ, đương nhiên hiểu được chuyện cảm tình sao!

Đỗ Trần ngạc nhiên nói: 
- Sao? Bác Bì trong ấn tượng của ngươi, là một đồ phu phong tình không hiểu sao?

- Không chỉ là ta, tất cả những người biết hắn đều cho rằng như vậy, thậm chí mẫu thân ngài thánh nữ Mayfair cũng không ngoại lệ.

Bác Bì này! Đỗ Trần lắc lắc đầu.

Không bao lâu, Mina giả vờ rời đi đã phi thân lẻn vào lầu, đi tới trước mặt Đỗ Trần, mở miệng nói câu đầu tiên: 
- Có hai tin tức nói cho ngươi...

Đỗ Trần đã cởi bỏ được áp lực cổ quái, thích thú nói: 
- Một tin tốt, một tin xấu phải không? Ta muốn nghe tin tốt trước - gần đây tâm tình quá kém!

Không nghĩ Mina lại lắc đầu, ngữ khí trịnh trọng hiếm có nói: 
- Sai rồi, là một tin xấu, cùng một cái tin tức càng xấu hơn.

Đỗ Trần thân thể muốn đổ xuống: 
- Trước tiên nói tin tương đối tốt hơn.

- Tương đối xấu là, sư phụ ngươi, phong hào đấu thần của thánh giáo, viện trưởng đấu thần học viện, một trong vạn lưu ngũ tuyệt phong "Vinh diệu vĩnh hằng" miện hạ Ziege đã bị người ta đánh trọng thương.

- Ba! 
Đỗ Trần vỗ án đứng lên, lạnh lùng nói: 
- Đây là tin tương đối xấu sao? Vậy tin tức xấu hơn là gì?
Liên Hoa Bảo Giám

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất