Liên Hoa Bảo Giám

Chương 390: Bí mật của thi thể


Brockman gia tộc tuyệt không thể diệt vọng, bọn họ nắm giữ tuyệt đại đa số bí mật của Ma tộc, là một trong những tiền vốn trọng yếu nhất để đối phó Ma tộc.

Mắt thấy Czech sắp bị ăn thịt, Đỗ Trần thân hình chớp động tới giữa bọn JuJu thú, không dám dùng sức chọc giận JuJu thú, mà chỉ dùng tia nước nhẹ nhàng đẩy ra những JuJu thú đang mở rộng miệng muốn cắn xé Czech, nâng Czech dậy.

JuJu thú vương Pi Liesi lúc này biến sắc, lạnh lùng hỏi: 
- Á Lực, ngươi có ý gì?

Đỗ Trần cười nói: 
- Bệ hạ, ngài đã có rất nhiều thực vật, còn quan tâm tới mấy người gia tộc Brockman sao? Cho huynh đệ ta một chút thể diện, buông tha cho hắn.

Czech kinh hồn, run rẩy nắm lấy tay Đỗ Trần, sợ hãi nhìn Pi Liesi, hai chân run run. Cái này không trách hắn, mặt thấy những miệng rộng đỏ lòm như máu đang mở rộng, lại nghĩ tới vừa rồi muốn cắn xé mình thành mảnh nhỏ, có mấy người có thể không run?

Pi Liesi chẳng biết có chấp nhận không, lạnh lùng chậm rãi đi về phía Czech, đại địa chấn động nhẹ, đầu nhỏ của hắn nhìn Đỗ Trần: 
- Buông tha cho hắn sao? Ngươi biết gia tộc Brockman làm gì với ta chứ?

Đỗ Trần có chút xấu hổ cười cười.

Pi Liesi phẫn nộ quát: 
- Nếu có một người, dùng cha mẹ ngươi làm bánh uyên ương, dùng muội muội mới sinh của ngươi làm thịt, càng lột da trên lưng ngươi, đặt lên bàn, đổ nước sốt lên... vậy ngươi sẽ buông tha cho hắn sao?

Thảm trạng của phụ mẫu thân nhân xoay quanh trong đầu, Pi Liesi giận dữ, thanh âm hắn càng lúc càng lớn, cuối cùng rít gào: 
- Ngươi sẽ như thế nào?

Thở ra mấy hơi, Pi Liesi nói: 
- Á Lực, ta hôm nay giúp ngươi một phần là vì ngươi cứu ta, một phần là vì ngươi không có ăn một con JuJu thú nào.

Ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Đỗ Trần: 
- Bây giờ ngươi còn là ân nhân cứu mạng của ta, là Tử Huyết Nhân được JuJu thú tôn kính, nhưng bằng vào điều này, bảo ta cho ngươi chút thể diện, buông tha cừu nhân giết phụ mẫu ta, giệt đệ muội ta sao?

Đỗ Trần cười khổ, đúng vậy, Pi Liesi nói có lý, hắn một hướng đắc thế, muốn giết người gia tộc Brockman báo thù, mặc dù ai cũng tìm không ra lý do, thực vật của phạt tội chi thành vốn là như thế, mọi người ai ăn ai đều không oán đối phương, chỉ có thể oán hận chính mình không mạnh mẽ.

Nhưng mình đã hao phí lượng lớn tâm huyết đối với gia tộc Brockman, không thể để cho bọn họ còn chưa phát huy tác dụng đã bị ăn thịt.

Đỗ Trần bình tĩnh, trong lòng thầm nghĩ, vừa rồi JuJu thú vương tựa hồ rất coi trọng thể diện, vậy mình từ "Thể diện" hai chữ bắt buộc hắn. Vì vậy Đỗ Trần chuyển chủ đề, đột nhiên nói: 
- Bệ hạ Pi Liesi, mời vừa rồi ngài phái huynh đệ đưa tới văn thư, muốn cùng thủ lĩnh Tử Huyết Nhân đàm phán, chẳng biết ngài muốn đàm phán cái gì?

Pi Liesi sắc mặt chợt hòa hoãn một chút, nói: 
- Ta muốn cho Tử Huyết Nhân thừa nhận chủ nhân của bọn hắn là JuJu thú, hơn nữa định kỳ cung cấp đủ "Thực vật" cho chúng ta, như vậy, ta sẽ không đuổi tận giết tuyệt bọn họ, đồng thời cam đoan bọn họ cũng có đủ số lượng cho đời sau.

Đỗ Trần nói: 
- Bệ hạ ngài thật hắc dát dát, đúng vậy, Tử Huyết Nhân nếu chết hết, vậy JuJu thú sau khi mất đi lương thực cũng sẽ chết đói, cho nên ngài mới đề ra đề nghị như vậy, phải không?

Pi Liesi đắc ý gật đầu.

Đỗ Trần nói tiếp: 
- Vậy ngài nhìn tình thế bây giờ, - gia tộc Brockman nếu không chết, không nghi ngờ gì sẽ trở thành thủ lĩnh của Tử Huyết Nhân, cho nên, ngài không bằng buông tha cho gia tộc Brockman, để cho gia tộc Brockman giúp ngài quản lý Tử Huyết Nhân, đáp ứng hết thảy điều kiện của ngài... ngài là một vị vương có ánh mắt hắc dát dát, không cần ta nói nhất định có thể nhìn ra lợi hại của việc này, làm ra một quyết định hắc dát dát.
Hắn dụng ngữ pháp của JuJu thú vỗ mông ngựa.

- Ngươi nói tới nói lui, vẫn muốn ta thả người Brockman sao?
Pi Liesi kiên định lắc đầu, lạnh lùng nói: 
- Không có khả năng! Con dân của ta, lập tức ăn Czech.

Mấy đầu JuJu thú lập tức tiến lên, dùng đuôi đẩy Đỗ Trần ra.

Đáng chết, Đỗ Trần thầm mắng, mềm không được, vậy sẽ làm cứng đổ một ván. Đỗ Trần đột nhiên chắn trước mặt Czech, đại nghĩa lẫm thiên nói: 
- Pi Liesi bệ hạ, ta cũng là người gia tộc Brockman, ngài nếu ăn tất cả người gia tộc Brockman, vậy ăn luôn cả ta đi.

Czech sửng sốt, theo đó cảm kích rơi lệ, mắt run lên: 
- Á, Á Lực tiên sinh, ngài...
Hắn kích động nói không nên lời, tại phạt tội chi thành mà sống sót là chuẩn quy tắc cao nhất, có thể khẳng khái nói chuyện nhân nghĩa có mấy người a?

Chẳng biết Đỗ Trần nghĩ gì, JuJu thú Pi Liesi này yêu thể diện, sẽ không lấy oán báo ân, giết chết ân nhân cứu mạng sao? Hắc hắc, hắn sẽ không, mà cho dù là vậy, lão tử đến lúc đó sẽ đành bỏ gia tộc Brockman, lại trở về mềm mỏng, cũng có quan hệ tới người.

- Oanh, oanh.
Pi Liesi tức giận dậm chân! Hắn nhìn chằm chằm Đỗ Trần, trong mắt tơ máu vô số: 
- Ngươi thật sự phải ngăn trở ta báo thù?

Đỗ Trần tiếp tục làm trang hảo hán: 
- Muốn giết người Brockman, trừ phi bước qua thi thể ta trước.

- Hắc dát dát, ngươi cho rằng ta thật sự không dám giết ngươi sao?
Pi Liesi bạo nộ, giương miệng rộng ra lao về phía Đỗ Trần.

Răng nhọn xú khí đập vào mắt, Đỗ Trần lặng lặng nhìn, thầm nói, gần thêm, gần thêm chút nữa lại mềm mỏng, dù sao mạng nhỏ của mình so với gia tộc Brockman trọng yếu hơn.

Lời nói vừa ra tới mép, Pi Liesi đột nhiên dừng lại, bạo nộ đạp cái đuôi như núi, giận dữ hét: 
- Cút, mang theo người gia tộc Brockman cút đi cho ta.
Mẹ nó hơn mười vạn JuJu thú đang nhìn ta, ta có thể lấy oán báo ân, một chuyện mất thể diện thế sao?

- Hô! 
Đỗ Trần thở phào nhẹ nhõm, đổ thắng rồi. Hắn quay đầu lại đẩy Czech: 
- Còn lo lắng làm gì? Đi mau.

Kêu Steven, thu hồi Thệ Tuyết kiếm, mấy người mau chóng rời đi. Pi Liesi chợt quát: 
- Chờ chút.

Nó thở ra mấy hơi dài: 
- Á Lực, hôm nay ta buông tha ngươi cùng gia tộc Brockman, nhưng, ân tình của ngươi ta đã trả đủ, ngày sau trên chiến trường gặp lại, đứng trách ta không khách khí.

Đỗ Trần chắp tay nói: 
- Bệ hạ nhân nghĩa đã tận, nếu ngày sau gặp lại trên sa trường, Á Lực sinh tử vô oán.

- Tốt, cút đi.
Đỗ Trần lao về hướng địa bảo Brockman, trong lòng lúc này mới hoàn toàn an tâm, nhưng sau khi an tâm, tư duy của hắn cũng không hề lo lắng sinh tử, mà lo lắng một vấn đề - sao lại có nhiều JuJu thú như vậy?

Đỗ Trần tính toán JuJu thú, kết luận khiến hắn phi thường kinh ngạc, các gia tộc trong phạt tội chi thành tổng cộng có hơn 20, chia đều mỗi gia tộc tự dưỡng hơn vạn JuJu thú, vậy cho dù cộng dã hoang dã, số lượng JuJu thú trong phạt tội chi thành đã chết cũng không có khả năng vượt quá năm mươi vạn.

Nhưng vừa rồi Pi Liesi nói có hơn trăm vạn đại quân, mặc dù có chút khoa trương, nhưng cũng không kém là bao, vậy, hơn năm mươi vạn JuJu thú là từ đâu chui ra?

Trong lòng đang nghĩ, Đỗ Trần "Ộc" nôn ra một bụng máu ứ - mới vừa rồi vì cứu Tuyết Cơ. hắn chính diện chống đỡ lưu tinh của Mười Ba.

- Á Lực tiên sinh, ngài làm sao vậy?
Czech lập tức đỡ lấy, Đỗ Trần mệt nhọc vô lực, bên cạnh, Steven cũng ngã quỵ - mặc dù tự bạo không thành công, nhưng đấu khí đã tích tụ tuyệt không dễ dàng thu hồi như vậy.

Huynh đệ hai người đều bị thương.

Czech vội la lên: 
- Mau, mau giúp bọn họ quay về địa bảo.

Đoàn người vội vã bay nhanh, ngay khi bọn họ rời đi không lâu, trong bầy JuJu thú xảy ra một chuyện nhỏ rất thú vị...
Trong quần thú, một JuJu thú có cái đuôi dài ba bốn thước đang ăn thi thể trên mặt đất, đột nhiên, hắn vỗ vỗ cái bụng căng tròn, cái đầu chính thỏa mãn mà cái đầu nhỏ trên đuôi mặt cũng lộ vẻ thỏa mãn. Nhưng, nhưng cái đầu nhỏ lại không ngừng kêu "Hắc dát dát"

Theo đó mỗi lần kêu lên, tiểu đầu nọ biến thành lớn, càng lúc càng lớn, đến khi lớn bằng đầu chủ, cơ hồ lớn bằng nhau...

Lúc này thì, "Ba" một tiếng, hai cái đầu phân chia làm hai, JuJu thú này cũng phân chia làm hai con JuJu thú.

- Hắc dát dát, hắc dát dát.
Hai con JuJu thú đứng đối diện kêu vài tiếng lớn, trên mỗi cái đuôi đều xuất hiện một đầu nhỏ. Sau đó, hai con giống hệt nhau lại tiếp tục ăn thi thể...

JuJu thú sau khi biến dị, phương thức sinh sản của chúng cũng biến hoá, biến thành tốc độ sinh sản phân chia nhanh nhất.

Một JuJu thú không ngừng phân liệt, chỉ cần cho JuJu thú ăn no, vậy phân liệt không ngừng sinh ra, số lượng JuJu thú bội tăng.

Thấy tình hình số lượng con dân trước mắt ngày một tăng, JuJu thú vương Pi Liesi ưu phiền, lẩm bẩm: 
- Hắc dát dát, nhưng Tử Huyết Nhân không đủ ăn, làm sao bây giờ? Sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện...

JuJu thú vương đang phát sầu, thì trong một hạp cốc cách hắn gần trăm dặm, đáy cốc không phải là bùn đất màu đen của phạt tôi chi thành mà là vách tính mạng thụ, mới vừa rồi bọn Mười Ba chạy tới đây, cuối cùng thấy vách tính mạng thụ, lập tức dụng Tánh Mạng Tiệp Kính xuyên vách, chạy tới mê cung.

Ngực phập phồng, Mười Ba ngồi dựa vào tường, căn răng nối lại cánh tay trái bị đứt: 
- Mười Bốn, ngươi thế nào?

- Ta bị cắn nát thịt, bất quá không có vết thương trí mạng, nửa thân dưới của Mười Bảy đã bị JuJu thú ăn, dù có thể sống sót, sợ rằng cũng là một phế nhân.

Mười Bốn tựa trên vách tường, chỉ chỉ Mười Bảy chỉ còn lại một nửa thân thể đang nằm trong lòng Constantine, tiểu đội Chaucey toàn bộ táng thân trong miệng JuJu thú.

Mười Bảy chỉ còn lại một hơi cuối cùng, suy yếu nói: 
- Mau, mau dụng Tánh Mạng Tiệp Kính đưa ta tới bên chủ nhân, chủ nhân có thể cứu ta.

Mười Ba lảo đảo đứng dậy: 
- Trở về? Nhiệm vụ của chúng ta chưa có hoàn thành, chẳng lẽ phải về chịu phạt sao?

- Nhưng nếu không trở về, ta hẳn là phải con mẹ nó phế bỏ.
Mười Bảy phẫn nộ cầu khẩn, ánh mắt lo lắng nhìn Mười Ba: 
- Bằng không ngươi dụng Tánh Mạng Tiệp Kính giúp ta bảo trụ tính mạng cũng được.

Mười Ba lại cười lạnh lùng: 
- Chúng ta đều thấy được, nếu ngươi đã phế, vậy đi tìm chết đi.

Mười Bảy sửng sốt, la lên: 
- Số thứ tự của ta dưới ngươi, ta chết, đối với ngươi không có lợi gì! Ngược lại ngươi còn có thể vì chấp hành nhiệm vụ mà hao tổn một đội trưởng, sẽ bị chủ nhân trừng phạt.

Mười Ba trầm mặc một hồi, có lẽ Mười Bảy nói ra tác dụng, nàng trở tay lấy xuống một viên màu xanh - là huynh đệ tỷ muội của tiểu Đỗ Đinh: 
- Tánh Mạng Tiệp Kính, trước tiên giúp Mười Bảy bảo trụ tính mạng, sau đó chữa thương cho chúng ta.

Tính mạng hạt cây bắt đầu chậm rãi phát huy tác dụng, quang mang màu xanh biếc, từ quang mang mang theo sinh cơ, hạt cây này có khác biệt với Đỗ Đinh, mang thuộc tính sinh mệnh! Một mặt tiếp nhận trị liệu, Mười Ba lại nhíu mày: 
- Chờ khi thương thế khôi phục một chút, chúng ta lại quay lại phạt tội chi thành.

Constantine vội la lên: 
- Chúng ta còn phải trở lại sao?

Mười Ba trầm giọng nói: 
- Bí tỏa của ngươi cũng nằm trong tay Á Lực, không lấy lại từ hắn, ngươi vĩnh viễn không cách nào tiếp nhận lực lượng mà chủ nhân ban cho, chúng ta cũng vĩnh viễn không cách nào hoàn thành mệnh lệnh mà chủ nhân giao phó.

Constantine thở dài, uyển chuyển khuyên ngăn: 
- Kỳ thật chúng ta có thể chờ thực lực hoàn toàn khôi phục, hoặc là trở về xin chủ nhân viện binh... dù sao phạt tội chi thành đã là thiên hạ của JuJu thú.

Mười Ba cũng thở dài: 
- Mười Tám, ngươi mới gia nhập chúng ta, còn không biết quy củ của chúng ta, quân lệnh như sơn, nếu chúng ta không hoàn thành quân lệnh mà lếch thếch trở về, là phải bị xử phạt.

- Quân lệnh? Chủ nhân trước kia là quân nhân sao?
Phản nghịch cự long ngạc nhiên hỏi.

- Chẳng những trước kia là vậy, bây giờ cũng vậy. Tốt lắm, việc này ngươi sau này chậm rãi sẽ hiểu thôi.
Mười Ba cắn răng chịu đựng miệng vết thương rách đang liền lại, nói: 
- Lúc này đây, 20 người gia tộc Chaucey hoàn toàn chết trận, lãng phí 20 bí tỏa. Mười Tám, chờ sau khi về, chúng ta phụ trách đối phó Á Lực, mà người nghĩ biện pháp tìm kiếm thi thể bọn Chaucey...

Constantine khó hiểu hỏi: 
- Thi thể bọn Chaucey bị xé nát, căn bản không thể tìm, hơn nữa chúng ta cần phải vì thi thể mà mạo hiểm sao?

- Đương nhiên có.

Mười Ba giải thích: 
- Đấu khí của chúng ta đều đến từ bí tỏa của chủ nhân, sau khi đấu khí ly thể cũng không tiêu tán, mà là chủ nhân có thể lại lợi dụng đấu khí! Cho nên thi thể đối với chúng ta phi thường trọng yếu.

Constantine ngạc nhiên nói: 
- Vậy không phải nói, bọn JuJu thú ăn thi thể Chaucey sẽ trở nên phi thường cường đại sao?

Mười Ba hừ lạnh nói: 
- Đúng là như vậy, chỉ cần thuộc tính của JuJu thú cùng thi thể có sự tương hợp, hắn sẽ kế thừa lực lượng của Chaucey! Mới vừa rồi Mười Bốn cùng Mười Bảy vì sao thấy ta chết mà không cứu?

Nàng nhìn chằm chằm Mười Bảy lạnh lùng nói: 
- Bởi vì ta là Mười Ba, đấu khí so với hắn mạnh hơn, chỉ cần ta chết, hắn có thể từ thi thể của ta kể thừa đấu khí của Mười Ba! Nhưng ngược lại, hắn chết, ta không cần kế thừa đấu khí cấp thấp hạng Mười Bảy, cho nên ta mới có thể đi cứu Mười Bảy.

Phản nghịch cự long mỉm cười, trong mắt hiện lên vẻ trào phúng.

Không thể tưởng tượng thi thể Xích Quân lại có nhiều bí mật như vậy, thật là thú vị! Người đã chết, đấu khí trên thi thể còn có thể tiếp tục truyền thừa, vậy, ta Constantine nếu có thể có thi thể của số 1 thì sao?

Phản nghịch cự long trong lòng nổi lên một họa diện đầy máu tanh. Nhưng hắn biết, mình trước mắt còn chưa có năng lực cho bức họa này biến thành sự thật, cho nên lại khiêm cung nói: 
- Ta hiểu rồi, ta sẽ đi tìm thi thể bọn Chaucey, nếu tìm không được, ta đây cũng biết giết chết bọn JuJu thú đã ăn thi thể Chaucey, mang thi thể JuJu thú trở về.

Đôi mắt đẹp của Mười Ba chậm rãi nhắm lại.

Mấy người tiếp tục chữa thương, đợi tới khi thân thể khôi phục chút ít liền lặng lẽ tiềm hồi phạt tội chi thành. Bất quá Mười Bảy đã là phế nhân bị vứt lại tại chỗ, đấu khí của hắn còn, miễn cưỡng có thể làm nhiệm vụ tiếp ứng...

Trong tính mạng mê cung lạnh như băng, hết thảy đều âm trầm, trong thông đạo chỉ có một mình Mười Bảy lặng lẽ chữa thương, hy vọng có thể sớm hồi phục một chút khí lực.

Nếu lúc này đột nhiên có một con dị thú ăn thịt hắn thì sao? Mà dị thú này lại có thuộc tính đấu khí hợp với Mười Bảy...

Mười Bảy trong đầu đột nhiên toát ra ý nghĩ này, bất giác rùng mình một cái, lập tức cười nói: 
- Đoạn tính mạng mê cung này là hậu viên phạt tội chi thành, sao có thể có dị thú xuất hiện?

Hắn tự cười an ủi bản thân.

Nhưng lúc này phụ cận vang lên một thanh âm: 
- Hắc, huynh đệ, ngươi có là cũng lạc đường giống ta không, sắp đói chết rồi phải không?

-----------------

Trong địa bảo Brockman, Đỗ Trần cùng Steven được đưa vào đại sảnh dưới đất, Steven hôn mê bất tỉnh, Đỗ Trần mặt cũng vàng vọt, khí sắc cực kém.

Czech an trí huynh đệ hai người ngồi lên trên thảm, vội vàng hô to: 
- Mau, mau mang bổ phẩm tốt nhất cùng dược tài lại.

Một tiếng rống to kinh động địa bảo, lớp người thứ 3 ở đây lập tức tới xem. Tam tiểu thư Anji tới trước, thấy bộ dáng của Đỗ Trần, âm dương quái khí trào phúng: 
- Ai nha? Đường đường phong hào đấu thần đương nhiên bị thương, xem ra các ngươi gặp phải địch nhân rất cường đại.

Đỗ Trần trừng mắt liếc nàng một cái, vừa muốn mở miệng, Czech đã quát: 
- Anji, ngươi câm miệng cho ta, mau đi lấy dược phẩm lại.

Đỗ Trần khoát tay: 
- Czech, ta không việc gì! Bất quá có mấy việc ngươi phải lập tức đi làm, nếu không chúng ta sợ rằng không bao lâu sẽ táng mạng trong miệng JuJu thú.

Czech lập tức quỳ bên người Đỗ Trần: 
- Xin ngài phân phó, ta lập tức làm.

Đỗ Trần điều tức hơi thở: 
- Đầu tiên...

- Hừ!!!
Anji hừ lạnh cắt đứt lời Đỗ Trần, kéo cha lại bên người giận dữ nói: 
- Cha, người xem người thành dạng gì vậy? Chẳng lẽ người là người hầu tiếp nhận mệnh lệnh của chủ nhân sao?

Nàng giơ ngón tay chỉ Đỗ Trần: 
- Ngươi một khách khanh, dựa vào cái gì lệnh cho cha ta? Người đâu, mang Á Lực ra ngoài cho ta.

Trong lớp người thứ 3 lập tức có người tiến lên, thật sự không để phong hào đấu thần bị thương vào mắt.

Czech "Ba" một cái tát vào mặt Anji: 
- Ngươi đứa con hư hỏng này, mới vừa rồi nếu không có tiên sinh Á Lực, ta và mấy thúc thúc của ngươi không ai có thể còn sống trở về.

Đương đệ bên người hắn cũng cả giận: 
- Anji, ngươi quá đáng rồi, vừa rồi tiên sinh Á Lực dùng một cái mạng của mình mới bảo vệ được chúng ta, hôm nay ta xem các ngươi ai dám mang hắn ra ngoài?

Lớp người thứ 3 dù kiêu ngạo, nhưng cũng không dám cùng cha và các thúc thúc tranh đấu, Anji hung hãn nhìn chằm chằm Đỗ Trần: 
- Phụ thân, vừa rồi phát sinh chuyện gì?

Czech một mặt kêu người chiếu cố Đỗ Trần, một mặt dụng lời đơn giản kể lại sự tình, cuối cùng tức giận nói: 
- Đều hiểu chưa? Bây giờ JuJu thú đã là chủ nhân phạt tội chi thành, các ngươi không muốn biến thành thực vật, vậy thành thật nghe tiên sinh Á Lực.

Anji nghe được sửng sốt, lẩm bẩm: 
- Sao… sao lại thế này?

Nàng nghĩ thầm, xong hết rồi, JuJu thú cường đại như thế, chúng ta còn có đường sống sao? Bây giờ nguy hiểm nhất không phải là Á Lực đoạt quyền, mà là JuJu thú, vậy bây giờ đi theo một phong hào đấu thần có khả năng sống sót lớn hơn. Nghĩ vậy, ánh mắt nàng nhìn Đỗ Trần trở nên nhu thuận, cúi đầu cười: 
- Tiên sinh Á Lực, Anji tuổi còn trẻ không hiểu việc, xin ngài thứ lỗi.

Nha đầu kia trở mặt tốc độ thật nhanh! Đỗ Trần cười khinh, xem như không so đo với nàng, lại nói: 
- Czech, lập tức phái người lên mặt đất thu tập tất cả Tử Huyết Nhân còn sót, sau đó tổ chức lại, lấy địa bảo Brockman làm trung tâm, tạo thành phòng tuyến, đồng thời mang tất cả lương thực vào trong địa bảo.

Czech lập tức phân phó: 
- Anji, ngươi không nghe được sao? Nhanh đi liên lạc tất cả Tử Huyết Nhân ở phụ cận, nói cho bọn họ, muốn sống, thì đầu nhập gia tộc Brockman chúng ta.

Thái độ Anji cũng quả nhiên biến đổi một trăm tám mươi độ, nàng thành thật cúi mình với Đỗ Trần, xoay người dẫn theo mấy đệ muội đi làm việc.

Đỗ Trần lại nói: 
- Thứ hai, ta trong ngực có một quyển trục, ngươi mau đi lấy các thứ ghi trên quyển trục...

Czech lấy ra quyển trục, vừa nhìn... không thấy hành động gì: 
- A a, đây là đại phẩm luyện kim, ngươi mau đi sưu tập. Mặt khác kêu người trong đại bảo xuống dưới đào một cái động, nhất định phải đào tiếp cận tính mạng thụ.

Czech mờ mịt khó hiểu, kinh ngạc nhìn Đỗ Trần.

Đỗ Trần ý bảo hắn ghé tai lại, thấp giọng nói vào tai hắn: 
- Ta tìm được một hạt mầm mống tính mạng thụ, chỉ cần ngươi tìm luyện kim phẩm cho ta, hơn nữa để hạt mầm móng kia nảy mầm tiếp xúc tính mạng thụ, ta có thể mang các ngươi trọng phản nhân gian.

Czech mở to hai mắt nhìn, há mồm hít một hơi khí lạnh. Thanh âm của Đỗ Trần lại truyền đến: 
- Mang tin tức này nói cho mấy người tín nhiệm được trong lớp người thứ 2, để bọn họ kiên cường chống JuJu thú, nhưng không nói cho lớp người thứ 3, hiểu đuợc ý ta chứ?

Czech cuống quít gật đầu: 
- Ta hiểu rồi, nữ nhi của ta cùng chất tử chất nữ không phải, ta trong lòng hiểu rõ, nói cho họ chỉ tổ hỏng việc!

Đỗ Trần mỉm cười gật đầu: 
- Cuối cùng dùng bùn đất đào được gia cố địa bảo, phòng ngự JuJu thú công kích! Tốt lắm, đi làm đi, bây giờ ta phải bế quan...
Liên Hoa Bảo Giám

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất