- --------------
Chương 1357: Thiên Khí đại sư“Thiên Khí đại sư!”
Đuôi lông mày Mâu Di Tư khẽ nhíu, kinh ngạc nhìn người nọ, tỏ ra có chút ngoài ý muốn.
Sắc mặt Tần Liệt dần dần trầm xuống.
Cạnh con đường vắng tanh, trên một dãy lầu các đó, có một nam tử trung niên dáng người cao to đứng, vẻ mặt người nọ còn tươi cười, dáng vẻ tiêu sái.
Nhưng, người này vừa mở miệng nói chuyện, huyết mạch đến từ Bát Mục Yêu Linh trong cơ thể hắn đột nhiên trở nên cực kỳ sinh động.
Hắn lấy tâm thần ý thức nhìn trộm trong cơ thể.
Trong máu tươi, xích tinh thể thuộc về một bộ phận huyết mạch Bát Mục Yêu Linh, như các con rắn nhỏ nhắn trườn, phát ra hào quang mĩ lệ màu lam của băng, ở trong máu tươi hắn vặn vẹo khắp nơi.
Rất nhiều tia sáng cùng phù văn không biết tên kỳ dị u lam, như ngôi sao vỡ, từ trong xích huyết mạch tinh thể bắn tung tóe ra.
Ánh mắt Tần Liệt, ở trong bất tri bất giác lóng lánh ra ánh sáng lạ màu u lam, trên người cũng bùng lên động tĩnh huyết mạch khác thường.
Mâu Di Tư đột nhiên nhìn chằm chằm về phía hắn.
“Dao động không gian huyền bí thật cổ quái...”
Mâu Di Tư tinh thông không gian bí thuật, đúc ra sáu tầng hồn đàn, từ trên người Tần Liệt cảm ứng được không gian dao động khác thường, đó là không gian bí thuật nàng cũng chưa bao giờ lĩnh ngộ hiểu được.
Nàng không biết trong cơ thể Tần Liệt ẩn chứa huyết mạch Bát Mục Yêu Linh.
“Mâu tiểu thư, ngươi đã một thời gian chưa tới Kình Thiên thành, nghe nói ngươi đã một lần nữa trở lại Tần gia rồi?” Trên mặt Thiên Khí đại sư mang nét cười bình thản, từ trong lầu các kia bay xuống, trong miệng nói chuyện với Mâu Di Tư, mắt lại luôn dừng ở trên người Tần Liệt, hiếu kỳ nói: “Vị tiểu huynh đệ này là ai? Trước kia chưa bao giờ gặp. Chẳng lẽ là bằng hữu của Mâu tiểu thư ở Tần gia?”
Hắn vừa tới gần, huyết mạch Bát Mục Yêu Linh trong cơ thể Tần Liệt trở nên càng thêm mãnh liệt.
Tần Liệt cực lực đi ổn định động tĩnh khác thường của huyết mạch, sắc mặt ngưng trọng, nói: “Tiền bối đến từ đâu?”
Thiên Khí đại sư kinh ngạc, “Những năm qua ta đều sinh sống ở Kình Thiên thành.”
“Trước kia thì sao?” Tần Liệt hít một hơi, gân xanh ở trán hiện lên, bộ dáng tỏ ra có chút dữ tợn, ngữ khí thì bình tĩnh khác thường, “Trước khi bước vào Linh Vực, tiền bối sinh sống ở nơi nào?”
Mâu Di Tư ý thức được không ổn, không nói một lời đem sáu tầng hồn đàn gọi ra, cũng lập tức ngồi xếp bằng ở trên hồn đàn của nàng.
Lạnh lùng nhìn Thiên Khí đại sư, nàng thử hỏi: “Đại sư không phải tộc nhân nhân tộc chúng ta?”
“Nhân tộc?” Tần Liệt lắc lắc đầu, quát: “Hắn cũng không phải tộc nhân trăm tộc ở Linh Vực!”
Sắc mặt Mâu Di Tư đột nhiên biến đổi.
Gần đây nàng và Tần Liệt lui tới khá nhiều, biết Tần Liệt giờ này ngày này, sớm không phải vị kia của ba trăm năm trước làm xằng làm bậy, nàng nay tin tưởng phán đoán của Tần Liệt.
Không phải tộc nhân trăm tộc Linh Vực, vậy lai lịch của Thiên Khí đại sư cần phải cân nhắc. Một tộc nhân dị tộc thân phận không rõ, đến từ vực ngoại xa xôi, trốn ở Kình Thiên thành, hơn nữa quan hệ không phải là cạn với sáu thế lực lớn nhân tộc, hắn muốn làm gì?
“Ta vừa rồi không phải đã nói sao? Tranh đấu của Tần gia với sáu thế lực lớn, ta cam đoan sẽ không tham dự.” Vẻ mặt Thiên Khí đại sư không thay đổi, mỉm cười nói: “Ta chỉ là một người giám định, bất luận ta đến từ đâu, ta cũng sẽ không ảnh hưởng đến các ngươi.”
“Thực sẽ không?” Tần Liệt hừ nói.
Thiên Khí đại sư cười gật đầu, khẳng định nói: “Sẽ không.”
Nói như vậy, mắt hắn bỗng nhiên nhắm lại, giống như trầm ngâm cân nhắc cái gì.
Thần kỳ, mắt hắn vừa nhắm lại, huyết mạch Bát Mục Yêu Linh sinh động đến cực điểm trong cơ thể Tần Liệt liền bình ổn xuống.
Tần Liệt phát hiện huyết mạch nháy mắt khôi phục bình thường.
Cũng ở giờ phút này, Thiên Khí đại sư một lần nữa mở mắt ra, mỉm cười, nói: “Nếu ta không đoán sai, ngươi hẳn là chính là Tần Liệt có được huyết mạch Liệt Diễm gia tộc kia nhỉ?”
Lúc này, ở sau khi hắn mở mắt, huyết mạch của Tần Liệt cũng dừng sự khác thường.
“Không sai, chính là ta.” Tần Liệt trầm giọng nói.
“Đại sư, ngươi vì sao mà đến?” Mâu Di Tư nhịn không được truy hỏi.
Thông qua vẻ mặt cùng một phen lời của Tần Liệt, nàng cũng đoán ra Thiên Khí đại sư tất nhiên là khách tới từ vực ngoại xa xôi, ở trong lịch sử Linh Vực, mỗi một lần khách tới từ vực ngoại, đem tới cho Linh Vực thường thường đều là gió tanh mưa máu.
Năm đó ba đại Hồn Thú là như thế, về sau tộc nhân Thần tộc, cũng là như thế.
Thiên Khí đại sư này cũng đến từ vực ngoại, có thể giống với Hồn Thú và Thần tộc, cũng mang đến cho Linh Vực một phen hạo kiếp hay không?
“Ta chỉ là một thời không lữ giả mà thôi, ta đến Linh Vực, cũng chỉ là lấy thân phận một khán giả, xem xem chủng tộc sinh linh của vực giới cỡ siêu lớn này, xem xem chúng sinh trăm vẻ của vực giới cỡ siêu lớn này.” Nét cười trên mặt Thiên Khí đại sư không giảm.
Tần Liệt chưa lập tức trả lời, mà là do dự một chút, vươn một ngón trỏ.
Ở đầu ngón trỏ của hắn toát ra các chùm tia chớp màu lam của băng, những tia chớp đó đan xen, không ngừng diễn biến, như các thanh không gian lợi nhận lạnh lẽo âm u.
Trong mắt Mâu Di Tư chợt lóe ánh sáng lạ, nhìn thật kĩ tia chớp u lam ở đầu ngón tay hắn, cảm ngộ không gian ảo diệu trong đó.
“Nhân tộc, hỗn huyết với Thần tộc, lại mặt khác thức tỉnh huyết mạch Bát Mục Yêu Linh.” Thiên Khí đại sư chậc chậc lấy làm kỳ, tán thưởng: “Lúc ngươi mới tới Kình Thiên thành, huyết mạch Bát Mục Yêu Linh ở trong cơ thể ngươi, bởi ta mà sinh động khác thường, ta liền biết kế hoạch của tên điên kia thế mà thực hiện thành công rồi.”
“Thật sự không ngờ, kế hoạch tên điên đó hao phí tâm huyết cả đời đi nghiên cứu, thế mà lại là chính xác.”
“Hắn đã chứng thật một cái ý kiến cường giả toàn bộ chủng tộc đều cho rằng là lời lẽ sai trái.”
Tần Liệt ầm ầm chấn động, “Ý kiến gì?”
Thiên Khí đại sư lắc lắc đầu, cười nói: “Tự ngươi đến hỏi hắn.”
Tần Liệt hừ một tiếng, nói: “Ngươi ở Linh tộc là thân phận gì?”
“Linh tộc? Hắn là tộc nhân Linh tộc?” Mâu Di Tư kinh hãi.
Tiếp xúc thời gian dài với Tần Liệt, nàng cũng dần dần biết ở sâu trong vũ trụ mênh mông, tồn tại ba chủng tộc lớn không thua kém Thần tộc chút nào.
Linh tộc là một trong số đó.
Một tộc nhân Linh tộc, ẩn nấp ở Kình Thiên thành, mưu đồ là gì?
Mâu Di Tư nhíu chặt mày ngài.
“Thuộc tính huyết mạch của ta là vận mệnh, đây là trong bốn thuộc tính huyết mạch lớn của Linh tộc, thuộc tính vô thường nhất, cũng không có sức chiến đấu thực tế nhất.” Thiên Khí đại sư mỉm cười, cũng không phủ nhận thân phận của mình, “Thuộc tính huyết mạch vận mệnh, thường thường có thể ở một số thời khắc đặc biệt, cho ta dẫn dắt tâm linh thần bí, làm ta có thể nhìn thấy trước một số chuyện có thể xảy ra. Ta là thấy được một số chuyện thú vị, sẽ xảy ra ở nơi này, mới theo huyết mạch chỉ dẫn tới nơi này.”