Linh Vực

Chương 1661: Lão nhân hải tộc (1)

Nghĩ như vậy, hắn đứng dậy, thuận tay vạch ra một cái Tinh Môn.

Ngay sau đó, hắn liền hiện thân ở Bạc La giới, xuất hiện ở sương phòng Trang Tĩnh.

“Chủ nhân.” Trang Tĩnh kinh ngạc vui vẻ nói.

Hắn gật gật đầu, không nhiều lời cái gì, lóe lên sau đó biến mất.

Trang Tĩnh vẻ mặt mất mát, nàng dừng tu luyện, ra khỏi căn phòng tu luyện bí mật.

Lận Tiệp nghe tiếng vang, từ một gian phòng bí mật khác đi ra, “Hắn đâu?”

“Mới đi.” Trang Tĩnh khẽ thở dài.

Trong mắt Lận Tiệp cũng toát ra ảm đạm, trong lòng khẽ thở dài.

Thật lâu trước đây, nàng còn bài xích trở thành hồn nô của Tần Liệt, không muốn mất đi tự do.

Nhưng theo thời gian chuyển dời, nàng sớm đã thay đổi chủ ý, đã thông qua Trang Tĩnh mấy lần ám chỉ Tần Liệt.

Nhưng Tần Liệt lại coi như không biết.

Mấy năm nay, không chỉ nàng, ngay cả Trang Tĩnh cũng rất ít gặp được Tần Liệt.

“Hắn không thuộc về chúng ta.” Trang Tĩnh cười cười cay đắng, nói: “Chúng ta từng có cơ hội nắm lấy hắn, đáng tiếc vận khí không tốt, bởi vì chúng ta ở lúc vừa bắt đầu, đã đứng ở mặt đối lập với hắn. Cũng có thể, ở lúc chúng ta gặp được hắn, đã quá trễ rồi...”

“Ai có thể dự đoán được, hắn ba trăm năm trước có tiếng xấu kia, sẽ biến thành như vậy?” Lận Tiệp bất đắc dĩ nói.

Các nàng gần đây luôn quan sát tin tức của Trung Ương Thế Giới, biết Tần Liệt đã quang minh chính đại hiện thân ở Kình Thiên thành, biết hắn được Cơ gia, Bổ Thiên cung tán thành.

Cũng nghe nói ngay cả nhân tộc Băng đế cũng cực kỳ coi trọng Tần Liệt, coi Tần Liệt là một ngôi sao mới khác của nhân tộc sau Tần Hạo.

Đến hôm nay, Tần Liệt thật ra đã rửa sạch ác danh năm ấy, thần thái phấn khởi ở dưới sự chú ý ra sân.

Trong lúc nhất thời, Tần Liệt giống như đã trở thành người chói mắt nhất một thế hệ trẻ tuổi của nhân tộc.

Lúc các nàng cao hứng vì Tần Liệt, cũng có chút tiếc hận, tiếc hận mình khi ấy chưa thể nắm chắc cho tốt.

Ở lúc các nàng tiếc hận, Tần Liệt đã tới Thất Linh đảo, người làm bạn bên cạnh là Tống Đình Ngọc với Đường Tư Kỳ.

“Có phải rất nhiều người đã trở về Bạo Loạn Chi Địa hay không?” Tần Liệt dò hỏi.

Tống Đình Ngọc cười nói: “Phải, sau khi nghe nói bên kia an toàn, các thế lực lớn cấp Bạch Ngân, lại lục tục di dời trở về.”

“Các ngươi cũng có thể về Viêm Nhật đảo?” Tần Liệt nói.

“Chúng ta không muốn về Viêm Nhật đảo, muốn trực tiếp đi Trung Ương Thế Giới, ngươi thấy... được không?” Tống Đình Ngọc mặt trứng ửng đỏ.

Nàng đã nghe nói chuyện Tần gia trở về Kình Thiên thành.

Nàng và Đường Tư Kỳ, hai người cảm thấy có lẽ là tới lúc gặp trưởng bối Tần gia một lần, xác định thân phận một phen.

Đường Tư Kỳ cũng đột nhiên cúi đầu.

“Chờ ta xử lý xong một việc nữa, sẽ đưa các nàng về Kình Thiên thành.” Tần Liệt hứa.

Mắt hai cô gái đều đột nhiên sáng lên.

“Lăng gia tiểu thư kia, nay...”

Đường Tư Kỳ cắn môi dưới, như có chút lo lắng, sợ Tần Liệt khó xử.

Nàng tất nhiên biết, Lăng Ngữ Thi mới là cháu dâu mà Tần gia lão gia tử tán thành, cũng biết nàng và Tống Đình Ngọc hữu danh vô thực.

Nhiều năm trước, Tần gia lão gia tử đã dẫn Tần Liệt, ẩn cư ở Lăng gia trấn.

Vừa bắt đầu, hôn ước của Tần Liệt là cùng Lăng Huyên Huyên, sau mới bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù, biến đổi thành Lăng Ngữ Thi.

Lăng gia, trong cơ thể chảy huyết mạch Âm Minh tộc hoàng tộc U Minh giới, Lăng gia vốn là thủ lãnh U Minh giới.

Lăng Ngữ Thi về sau cũng được Giác Ma tộc, Ám Ảnh tộc cùng Quỷ Mục tộc tán thành, thật đã trở thành nữ hoàng các tộc U Minh giới, thân phận nàng chẳng những cao quý, hơn nữa thực lực bản thân cũng cực kì xuất chúng.

Tống Đình Ngọc và Đường Tư Kỳ tự biết không so được với Lăng Ngữ Thi.

Nhất là, các nàng về sau lại biết Lăng Ngữ Thi thế mà được ác ma quân chủ của Cửu U Luyện Ngục nhận thân, đem tộc nhân cả Linh tộc, còn có rất nhiều chủng tộc U Minh giới, đều cùng nhau mang vào Cửu U Luyện Ngục.

Cái này ý nghĩa thân phận địa vị của Lăng Ngữ Thi càng thêm kinh người.

Theo các nàng thấy, chênh lệch giữa các nàng cùng Lăng Ngữ Thi đã càng lúc càng lớn.

Các nàng đều trở nên không tự tin nữa, không biết ý nghĩ trong lòng Tần Liệt, cũng không biết Tần Liệt muốn đem các nàng đưa vào Kình Thiên thành, hướng Tần gia giới thiệu các nàng tồn tại hay không.

Các nàng là đoán không ra tâm tư của Tần Liệt, mới thử một chút, xem trong lòng Tần Liệt rốt cuộc nghĩ như thế nào.

“Nàng ở Cửu U Luyện Ngục, ta tạm thời cũng không liên hệ được nàng.” Tần Liệt nghĩ một chút, cười nói: “Các ngươi không cần nghĩ nhiều. Chờ sự kiện này kết thúc, ta sẽ an bài các ngươi đi Kình Thiên thành.”

“Nếu không tiện mà nói, chúng ta ở lại Bạc La giới cũng được, hoặc là Bạo Loạn Chi Địa cũng có thể.” Tống Đình Ngọc thấp giọng nói.

“Không có gì không tiện.” Tần Liệt lắc đầu nói.

Cũng ở lúc này, một linh hồn tấn niệm từ trong lòng hắn hiện lên.

“Ta rời khỏi trước một chút.” Hắn thấp giọng nói.

Một Tinh Môn chợt lóe ra, bóng người hắn đột nhiên lao vào.

Ngay sau đó, hắn hiện thân ở biển sâu Bạc La giới Hải tộc sinh sống.

Biển lớn xanh thẳm, rất nhiều hải đảo phân bố dày đặc. Hắn thì đứng ở trên một hải đảo trong đó.

Một hồn nô Tu La tộc, rất cung kính chờ, vừa thấy hắn từ Tinh Môn đi ra, liền trầm giọng nói: “Ra mắt chủ nhân.”

Hắn gật gật đầu, vung tay nói: “Ngươi trở về đi.”

Tên hồn nô Tu La tộc kia lập tức rời khỏi.

Trên hải đảo, Bạc La giới Hải tộc Hải Lị, sóng vai đứng với Phạm Ny Toa.

Cùng là tộc nhân Hải tộc, cùng là nữ, mỹ mạo cùng phong thái của Phạm Ny Toa, hoàn toàn vượt qua Hải Lị.

Phạm Ny Toa vốn xinh đẹp phi thường, sau khi nàng hấp thu một thân tinh hồn cùng huyết mạch của mẹ nuôi An Ni Á của nàng, lại giống như trẻ đi mười mấy tuổi.

Như thế, nữ nhân Hải tộc này trở nên càng thêm quyến rũ hấp dẫn, trong một nét cười, cũng như tràn đầy sự lôi cuốn thiên nhiên.

Thân là mẹ đẻ của Hàn Thiến, nàng sau khi trở nên càng thêm trẻ tuổi, quả thật có bảy tám phần tương tự với Hàn Thiến.

Chỉ là, nàng so với Hàn Thiến tỏ ra càng thêm thành thục động lòng người, như hoa tươi kiều diễm đang nở rộ.

Mĩ diễm, đoan trang, mị hoặc, hơn nữa có huyết mạch Hải tộc cấp chín, Phạm Ny Toa trước mắt, không nghi ngờ là vưu vật động lòng người cực kì hấp dẫn nam giới.

Hải Lị so sánh với nàng bỗng nhiên tỏ ra không thu hút chút nào.

“Tần Liệt, ngươi đến vừa lúc, ta cũng đang muốn tìm ngươi.” Tâm tình Hải Lị không tệ, ở sau khi hồn nô Tu La tộc kia rời khỏi, nàng lập tức nở nụ cười, cũng kéo tay Phạm Ny Toa, nhiệt tình nói: “Ta trước đại biểu lão tộc trưởng Hải tộc, cám ơn ngươi đem nàng từ Thanh Xà hải mang về.”

“Hải tộc lão tộc trưởng?” Tần Liệt ngạc nhiên.

Hải Lị nghiêm mặt, hướng biển sâu cạnh đảo nói: “A bá.”

Vẻ mặt Tần Liệt khẽ động.

Một lão nhân Hải tộc lưng còng, nửa thân trên vì người, eo trở xuống là đuôi cá, chống một cây gậy chống, chậm rãi từ đáy biển trồi lên.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất