“Đừng khẩn trương, ta chỉ là thông qua danh tiếng Huyền Thiên Minh, từ trong miệng một vài võ giả biết được đoạn thời gian vừa rồi ở Lăng gia trấn, bỗng nhiên xuất hiện một võ giả hải ngoại tên là Diêu Thiên mà thôi”. Tống Đình Ngọc cười tủm tỉm nhìn hắn, sau đó đột ngột thay đổi, ánh mắt lạnh lùng nói: “Đúng rồi, lừa gạt cảm tình nữ tử có cảm giác thế nào? Có phải rất có cảm giác thành tựu hay không?”.
Tần Liệt nhíu mày trầm mặc.
Tống Đình Ngọc có thể đoán ra hắn là Diêu Thiên, Tần Liệt cũng không cảm thấy kỳ quái, dù sao thì mặt nạ da cáo này là hắn lấy từ Tống Đình Ngọc.
Nhưng ngay cả việc hắn lừa gạt tình cảm Liễu Đình mà Tống Đình Ngọc cũng biết, việc này khiến cho Tần Liệt cảm thấy ngoài ý muốn.
“Ngươi đặc biệt điều tra ta?”. Tần Liệt nhíu mày.
“Ngươi khi không vô duyên vô cớ biến mất mười ngày qua, ta vội vã tìm ngươi, tất nhiên tốn chút công sức”. Tống Đình Ngọc thản nhiên cười, cũng không có phủ nhận: “Ta tò mò là ngươi vì cái gì lại dùng thân phận Diêu Thiên đến Lăng gia trấn trêu chọc Liễu Đình? Nghe nói... Ngươi trước kia từng ở Tinh Vân các sao? Từng cùng nàng có thù oán? Cho dù là từng có thù oán, ngươi đi lừa gạt tình cảm người ta, cũng quá hèn hạ độc ác đi?”.
Tần Liệt hừ một tiếng, không có trả lời.
“Chuyện tộc nhân Phùng gia chết có liên quan cùng ngươi hay không?”. Tống Đình Ngọc mắt đẹp hắn thật sâu.
“Ngươi đến tìm là vì giao dịch giữa Huyền Thiên Minh cùng Giác Ma tộc, chúng ta chỉ nói chuyện này”. Tần Liệt trầm giọng nói.
“Ngươi gần đây bỗng nhiên biến mất, hôm nay đột nhiên xuất hiện ở Lăng gia trấn, có phải ngươi sử dụng không gian linh khí hay không?”.
Tần Liệt không nói lời nào.
Lưu Vân Thất Thải điệp như một đạo cầu vồng bay về hướng Khí Cụ thành, hai người sóng vai ngồi ngay ngắn trong kình phong phần phật.
Tống Đình Ngọc đối với việc hắn bỗng nhiên biến mất rồi đột ngột xuất hiện, và còn hành động gần đây ở Lăng gia, tất nhiên có chút tò mò, cho nên muốn nghĩ cách thử hỏi rõ chân tướng.
Đoạn thời gian trước, thời điểm ở trong đồ án quỷ dị hình bát giác ở phía sau Dược sơn, Tần Liệt dùng tượng gỗ điêu khắc thu được tin tức nào đó.
Ngay tại lúc đó, Tống Đình Ngọc cũng để ý đến Dược sơn, đoán ra được bí mật lớn này của Tần Liệt
Lần này, trong khi toàn bộ võ giả các thế lực toàn bộ Xích Lan đại lục đều coi thường hắn là đồng bọn Giác Ma tộc, tràn ngập nguy cơ khắp nơi, hắn còn dứt khoát một mình đến Lăng gia trấn càng khiến cho Tống Đình Ngọc nghi ngờ lung tung.
Tộc nhân Phùng gia chết đi, hai gã võ giả Sâm La điện mất tích, còn có việc các võ giả trẻ tuổi Tinh Vân các lấy lý do thoái thác, đều làm cho Tống Đình Ngọc âm thầm để ý, đoán ra Tần Liệt dùng tên giả là Diêu Thiên, ở Lăng gia trấn làm ra việc này. Tất nhiên là không muốn cho ai biết mục đích thực sự.
Nàng biết rõ mục đích chính của Tần Liệt.
Đáng tiếc, thật dễ nhận ra là Tần Liệt không muốn nói nhiều đến việc này.
Từ Lăng gia trấn đi tới Khí Cụ thành, đối với Lưu Vân Thất Thải điệp thì chỉ cần trên dưới một canh giờ.
Sau khi trầm mặt trong một khoảng thời gian ngắn, Tống Đình Ngọc hờn dỗi trợn trừng hắn, chủ động chịu thua: “Được rồi, được rồi. Chuyện ngươi ở Lăng gia trấn ta không hỏi nữa. Ngươi nhờ ta làm việc đó, ta đã giúp ngươi làm xong, tất cả đều ở trong Không Gian giới”.
“Cái gì?”. Tần Liệt nhất thời chưa kịp phản ứng.
“Linh tài này đổi lấy Tịch Diệt Huyền Lôi? Thiên Cơ tinh, Không Linh ngọc, máu tươi Xích Linh quy, ta đã nhờ người ở hải ngoại mua mang đến, ngươi cảm tạ ta như thế nào?”. Nàng chỉ vào giới chỉ trong suốt trên ngón tay ngọc, cười dài nói.
“Cảm tạ ngươi cái quái gì?”. Tần Liệt từ trong Không Gian giới xuất ra một đống Tịch Diệt Huyền Lôi sớm đã được chuẩn bị tốt: “Ngươi cũng không phải là cho không ta, ta cần phải cảm tạ ngươi sao? Được rồi. Đây là Tịch Diệt Huyền Lôi ngươi cần”.
Một đống Tịch Diệt Huyền Lôi hiện ra trong tay Tần Liệt, từng đợt điện quang nhè nhẹ quấn quanh. Từ trong đó mơ hồ truyền ra âm thanh lôi đình.
Tống Đình Ngọc đôi mắt sáng ngời, không khách khí mà đoạt lấy Tịch Diệt Huyền Lôi, cười duyên nói: “Muốn mua Tịch Diệt Huyền Lôi trong tay ngươi thật đúng là không dễ dàng, cũng may cuối cũng đã tới tay vạn ma phệ thiên”.
“Thế còn đồ vật của ta!”. Tần Liệt xòe tay ra.
Thiên Cơ tinh cùng Không Linh ngọc từ trong lòng bàn tay Tống Đình Ngọc hiện ra, lần lượt rơi vào trong tay Tần Liệt.
Cuối cùng là một bình ngọc nhỏ được Tống Đình Ngọc cẩn thận lấy ra đưa cho Tần Liệt, nàng nói: “Đây là máu tươi Xích Linh quy, ngươi cẩn thận một chút”.
Máu tươi Xích Linh quy ở bên trong bình ngọc trong suốt, hiện ra màu đỏ hổ phách như tinh nhuận sáng lóng lánh, theo chuyển động lắc lư của cái chai, máu tươi này nhàn nhạt hiện ra vầng sáng.
Tần Liệt tin tưởng Tống Đình Ngọc sẽ không lừa hắn, cũng không có gọi Huyết Lệ ra kiểm tra lại, tiện tay thu bình máu tươi này vào Không Gian giới, sau đó nói: “Đúng rồi, Huyền Thiên Minh các ngươi có thể tìm ra Không Gian linh thạch hay không?”.
“Không Gian linh thạch?”, Tống Đình Ngọc đột nhiên giật mình: “Ngươi muốn Không Gian linh thạch làm cái gì?”.
“Làm cái gì thì ngươi đừng quản, ta chỉ hỏi ngươi có thể tìm ra hay không?”.
“Ta có thể nghĩ biện pháp”.
“Ừm, lần sau nếu còn muốn đổi lấy Tịch Diệt Huyền Lôi, ưu tiên dùng Không Gian linh thạch trao đổi”.
“Quay trở lại ta đi hỏi một chút xem sao”.
Trong lúc hai người nói chuyện, Lưu Vân Thất Thải điệp lướt qua khoảng không phía trên Sâm La điện, dần dần tới gần Khí Cụ thành.
“Gần đây, không ngừng có cường giả đến Hợp Hoan tông, họ đều tập trung ở Độc Vụ trạch bên trong tân Khí Cụ tông. Cao thủ Bát Cực thánh điện cũng liên tục tới nơi này, thương nghị cùng Huyền Thiên Minh chúng ta, muốn diệt trừ Giác Ma tộc, đưa bọn họ lần nữa phải hồi U Minh giới”, Tống Đình Ngọc nhìn về phương xa, có chút khó hiểu nói: “Dưới loại tình huống thế này, cha ta bọn họ còn nhất quyết giao dịch cùng Giác Ma tộc, hơn nữa còn muốn ta nhanh chóng đi làm. Ta cảm thấy rất không an toàn, lo lắng sẽ bị Hợp Hoan tông cùng Bát Cực thánh điện phát hiện”.
“Không liên quan đến ta”. Tần Liệt vẻ mặt ung dung.
Chuyện Huyền Thiên Minh cùng Giác Ma tộc giao dịch nếu thật bị bại lộ, đối với hắn chỉ có lợi chứ không có hại, hắn cùng lười đi quản.
“Ngươi đương nhiên không sao cả, để cho Hợp Hoan tông cùng Bát Cực thánh điện biết chúng ta cùng Giác Ma tộc giao dịch, chỉ có thể là truy cứu Huyền Thiên Minh chúng ta, để cho chúng ta giống như Huyết mâu, trở thành kẻ địch của toàn đại lục”. Tống Đình Ngọc cười khổ.
“Được rồi, ta nhiều lắm là ra điều kiện với Khố Lạc để cho bọn họ không cần bại lộ việc này”. Tần Liệt lười biếng đáp lại một câu, sau đó hỏi: “Thời gian và địa điểm thế nào?”.
“Ở Thất Sát cốc chỗ ranh giới với các ngươi, có một tòa núi trọc, khu vực xung quanh hoang vu không người ở, cha ta bọn họ sẽ mang tên lục giác lão nhân Giác Ma tộc kia đến đó”. Tống Đình Ngọc nói rõ địa điểm: “Còn thời gian, ngươi cứ về nói lại tình huống với tộc nhân Giác Ma tộc, muốn lúc nào cũng được”.
“Ừm!”.
Không bao lâu sau, Lưu Vân Thất Thải điệp mang theo Tần Liệt xuống khu vực xung quanh trọc sơn.
Trọc sơn chỉ cao vài trăm thước, trên núi đều là đất đá bám đầy bụi nâu, tầm nhìn xung quanh cũng trống trải, không thấy bóng dáng một người nào.
Mấy trăm dặm phía sau trọc sơn chính là khe Thất Sát cốc, mà cách trọc sơn phía trước không xa có minh ma khí lượn lờ là Khí Cụ thành cửa tây.
“Nơi này cùng với Độc Vụ trạch hoàn toàn ngăn cách với Khí Cụ thành, cách nơi chiếm lĩnh của Giác Ma tộc. Mà Hợp Hoan tông cùng cường giả Bát Cực thánh điện đều ở trong Độc Vụ trạch, cho nên ẩn nấp nơi này cũng có vẻ rất an toàn”. Tống Đình Ngọc giải thích.
Tần Liệt quan sát trong chốc lát cũng không có phát hiện đặc biệt gì, ngẫm lại Huyền Thiên Minh cùng Giác Ma tộc giao dịch khẳng định không muốn cho người khác biết, lựa chọn nơi này chắc hẳn sẽ không có vấn đề gì.
“Ta đi tìm Khố Lạc nói chuyện, ừm. Hai ba hôm sau, ngay tại nơi này dùng Huyền Âm Cửu Diệp Liên đổi lấy lão giả Giác Ma tộc kia. Ngươi cùng phụ thân ngươi nói chuyện, Huyền Thiên Minh các ngươi hãy chuẩn bị đi, cứ vậy mà làm”. Tần Liệt dặn dò nàng mấy câu rồi qua dòng sông thực vật Tịnh Ma Phong Lan, tiến vào khu vực Giác Ma tộc chiếm đóng.
Hắn cùng Tống Đình Ngọc ở khu vực cẩn thận đi lại đã khiến cho vài tên chiến sĩ Giác Ma tộc chú ý đợi khi hắn tiến sâu vào trong, một gã chiến sĩ tứ giác cưỡi Liệp Linh thú dùng ngôn ngữ U Minh giới nói: “A thúc vẫn đang đợi người trở về, chúng ta là huynh đệ”.
Tần Liệt gật gật đầu rồi ngồi lên Liệp Linh thú này, lập tức đi vào Diễm Hỏa sơn, đến gặp ba cường giả lục giác là Khố Lạc, Đa La, Tạp Mông
Kỳ lạ, Lăng Ngữ Thi cũng ở đây như đang cùng ba người họ nói chuyện, thấy hắn từ trên người Liệp Linh thú nhảy xuống, đôi mắt xinh đẹp của Lăng Ngữ Thi toát lên vẻ mừng rỡ, mỉm cười với hắn.
Tần Liệt nhìn nàng một chút, ánh mắt sáng lên nói: “Thực lực ngươi đã tăng mạnh lên”.
Chỉ mười ngày không gặp, khí chất ung dung hoa lệ trên người Lăng Ngữ Thi nhiều hơn một chút. Màu sắc từ tóc, đồng tử, máu tươi trên người nàng như hóa thành màu tím chung thủy.
Hôm nay nàng mặc một bộ váy dài màu tím lướt dài trên mặt đất, thoạt nhìn như một yêu hoa màu tím nở rộ xinh đẹp.
Nhưng nàng giống như ở bên trong yêu hoa, dáng người uyển chuyển linh hoạt, bị yêu hoa màu tím bao bọc lấy, mắt tím từ nàng lại khiến cho Tần Liệt một loại cảm giác cực kỳ kinh diễm.
Nói trắng ra là Lăng Ngữ Thi trước kia không xinh đẹp động lòng người bằng Tống Đình Ngọc, cũng không thanh lệ như Tạ Tĩnh tuyền, nhưng mà do Tà Thần huyết thức tỉnh, nàng bỗng nhiên biến đổi, giống như cứ mỗi một ngày trôi qua thì khí chất, dung mạo, tâm trí nàng đều tăng trưởng rất nhanh.
Nàng tựa như càng ngày càng trở nên xinh đẹp, càng lúc càng trở nên mê người, cũng càng ngày càng mạnh lên, càng ngày càng sâu không lường được!
Trong mắt Tần Liệt, Lăng Ngữ Thi biến hóa so với hắn còn nhanh hơn, còn không thể tưởng tượng nổi!
“Lại là Tống Đình Ngọc đưa ngươi trở về?” Từ trong ánh mắt màu tím của Lăng Ngữ Thi toát ra sắc thái kỳ dị hiểu thấu lòng người, nàng hé miệng cười khẽ, lạnh nhạt nói: “Mấy hôm trước nàng có đến tìm ta hỏi ngươi có trở về chưa”.
“Ta biết”. Tần Liệt cười đáp lại, trong ánh mắt mong chờ của Khố Lạc, Đa La, Tạp Mông, nói: “Ta đã kiểm tra, ở bên trong Dược sơn xác thực có Không Gian Truyền Tống trận, đó là một Không Gian Truyền Tống trận đơn hướng, hẳn là có thể trực tiếp đi tới U Minh đại lục”.
Ba gã cường giả Giác Ma tộc nghe vậy đều hưng phấn vô cùng, trong mắt lóe ra hào quang kinh người.
“Không Gian Truyền Tống trận tất cả đều rất ổn, chỉ cần có Không Gian linh thạch, lúc nào cũng có thể khởi động”. Tần Liệt nói tiếp.
“Không Gian linh thạch?”. Khố Lạc khẽ nhíu mày: “Ở trên đại lục U Minh giới, chúng ta không thiếu Không Gian linh thạch nhưng ở nơi này không có, xem ra có chút phiền toái”.
“Ta đã nghĩ biện pháp”. Trầm ngâm một chút Tần Liệt nói: “Huyền Thiên Minh muốn dùng Khố Lỗ đổi lấy ba gốc Huyền Âm Cửu Diệp Liên, địa điểm là ngay tại Thất Sát cốc ở phương hướng núi trọc, còn thời gian là trong vòng hai ba ngày đổ lại, các ngươi thấy việc này thế nào?”.
“Không thành vấn đề, chúng ta tất nhiên nguyện ý trao, dùng ba gốc Huyền Âm Cửu Diệp Liên để đổi lấy một mạng của đệ đệ ta, ta hết sức vui mừng”. Khố Lạc tỏ thái độ.
“Tần Liệt, có thể có bẫy hay không?”, Tống Đình Ngọc chen vào nói: “Núi trọc này không có minh ma khí bao phủ, nếu xảy ra giao chiến ở trong đó, rất bất lợi đối với chúng ta”.
“Không sao, Huyền Thiên Minh cho dù là muốn phá rối, chúng ta cũng không sợ”. Tạp Mông hừ lạnh nói.
“Chỉ bằng một cái Huyền Thiên Minh, chúng ta còn không để vào mắt!”. Đa La cũng tỏ thái độ.
“Ừm, chúng ta đều giống nhau, căn bản không sợ Huyền Thiên Minh phá rối”. Khố Lạc cũng tự tin nói.
“Huyền Thiên Minh rất hy vọng có thể cùng các ngươi âm thầm giao dịch, hẳn là không có làm bậy”. Tần Liệt nói.
“Giúp chúng ta liên hệ Huyền Thiên Minh một chút, ba ngày sau, chúng ta sẽ mang theo Huyền Âm Cửu Diệp Liên đi lên núi trọc đổi lấy đệ đệ của ta trở về”. Khố Lạc xác nhận muốn giao dịch.
Tần Liệt gật đầu.
***
Tộc nhân Lăng gia nay đều tu luyện ở phía sau Diễm Hỏa sơn đổ nát.
Diễm Hỏa sơn trước đây bị lở sau đó nứt ra thành mấy khối lớn khác nhau. Giác Ma tộc an bài Lăng gia ở một khối trong số đó. Bọn họ đục khoét hang động trong đó làm tu luyện thạch thất.
Tần Liệt đi theo Lăng Ngữ Thi vào nơi tu luyện của tộc nhân Lăng gia, nhìn thấy vài niên ấu hài tử cả tóc lẫn mắt đều biến thành màu tím.
“Tần Liệt ngươi tới rồi!”.
Nhìn thấy hắn xuất hiện, ánh mắt Lăng Huyên Huyên sáng ngời, không khỏi vui vẻ cười khanh khách: “Tần đại ca, chúng ta tu luyện Cửu U Tà điển, có phải ngươi tìm cho chúng ta đúng không?”.
Lăng Phong cũng đi ra, vẻ mặt hắn điềm tĩnh, trong mắt cũng có một tia kích động.
Lăng Thừa Chí cùng không ít tộc nhân Lăng gia vừa nhìn thấy Tần Liệt đến đều chào hỏi, thái độ đều rất nhiệt tình.
“Ài, nếu đại ca khỏe mạnh, biết Lăng gia có thể có được ngày hôm nay, nhất định sẽ rất vui”. Lăng Thừa Chí thổn thức nói.
“Lăng thúc, Lăng gia hiện tại là kẻ địch của toàn Xích Lan đại lục, có cái gì đáng vui mừng?”. Tần Liệt đi vào trong hang động sáng ngời, nhìn bên trong hang động rộng rãi có nhiều thạch thất nhỏ, cảm thấy nơi này nhìn rất giống tù thất của Huyền Thiên Minh.
“Ha ha, chuyện này cho tới nay, chúng ta cũng đã nghĩ thông suốt, cái gì mà Tà tộc hay không Tà tộc, chỉ cần thực lực đủ cường đại thì chúng ta tự nhiên có thể sống yên bình ở mảnh thiên địa này!”. Lăng Thừa Chí trong mắt toát lên dã tâm bừng bừng, vẻ mặt phấn chấn: “Tần Liệt, gần đây chúng ta có vài hài tử đã thức tỉnh Tà Thần huyết rồi! Theo sự chỉ điểm của Ngữ Thi, Tà Thần huyết được truyền thừa trong cơ thể của toàn bộ Lăng gia sắp bước vào cảnh giới võ đạo, đều tăng trưởng với tốc độ chóng mặt!”.