Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group“Ta có chút xem hiểu rồi”. Chương Thắng cười âm trầm: “Xem ra, các ngươi sớm nhìn người này không vừa mắt, đều hận chỉ muốn hắn chết sớm đúng không?”.
“Chẳng lẽ tiến vào vách tường sấm sét kia, chính là chịu chết vô ích? Ngươi có ý tứ gì?”. Khuôn mặt xinh đẹp của Tống Đình Ngọc lạnh lùng: “Ngươi thúc giục chúng ta cùng tới, là muốn để chúng ta cùng đi chết? Để chúng ta đều đi chịu chết, mới là mục đích của ngươi?”.
Đỗ Hướng Dương cùng Tạ Tĩnh Tuyền cũng lạnh lùng nhìn về phía hắn.
Chương Thắng lập tức biết hắn nói lời không nên nói.
“Ngươi câm miệng cho ta!” Sắc mặt Phùng Nhất Vưu lạnh lẽo nói.
“Ta chỉ là nói chơi một chút, đừng để ý”. Chương Thắng giải thích, sau đó cúi đầu không lên tiếng nữa, ánh mắt âm hàn.
Tần Liệt một mình hướng tới một chỗ lôi điện cuồng bạo kia bước vào.
Ở phía sau hắn, Tống Đình Ngọc cùng Chương Thắng dừng khắc khẩu, đám người Phùng Nhất Vưu cũng đều không lên tiếng, đều là ngưng thần nhìn về bóng lưng hắn phía xa.
Trong mắt các võ giả Thiên Khí tông kia hiện ra một tia hàn quang âm lãnh, trong lòng âm thầm cười lạnh.
Bọn họ như là nhận định Tần Liệt sắp dữ nhiều lành ít rồi.
Ba người bọn Tống Đình Ngọc vẻ mặt lạnh nhạt, trong lòng thì lại không quá lo lắng, bọn họ biết Tần Liệt tinh thông lôi điện lực, càng thêm biết, Tần Liệt còn vừa mới thông qua lôi điện rèn luyện linh hồn một phen.
Nếu nói, trong Thần Táng tràng ai có thể ở khu lôi điện cuồng bạo kia bình yên vô sự, người đó nhất định sẽ là Tần Liệt!
Bọn Tống Đình Ngọc rất tin, cho dù là vài võ giả tinh thông lôi điện lực của Tịch Diệt tông, cũng tuyệt không thể như Tần Liệt, linh hồn có thể thừa nhận lôi điện tấn công!
Cho nên bọn họ yên tâm.
“Rẹt rẹt rẹt! Oành đùng đùng!”.
Sấm sét tia chớp cuồng bạo, tung hoành đan xen cùng nơi, nối liền trời đất, càng lúc càng cương liệt hung mãnh.
Một khu vực lôi điện cực kỳ dày đặc, từng chút một ở trong mi mắt Tần Liệt bày biện ra, trở nên càng lúc càng rõ ràng.
Nơi đó, như một cái bát thật lớn hãm sâu lòng đất, trên miệng bát lôi điện dệt dày đặc, từng luồng lôi điện to như thùng nước như cây dây leo lóa mắt quấn quanh cùng một chỗ, nối thẳng bầu trời Lôi chi cấm địa.
Chợt thấy, như một thác nước lôi điện, từ chỗ sâu trong bầu trời buông xuống, hội tụ về phía đầm vực như cái bát khổng lồ hãm sâu dưới lòng đất.
Lại giống một lốc xoáy do lôi điện ngưng kết, đan xen, điên cuồng xoay tròn, đến thẳng chỗ sâu trong bầu trời.
Đầm vực lôi điện diện tích trăm mẫu, lôi điện liên thông trời và đất, chung quanh lôi điện quấn quýt ở cùng nơi, hình thành vách tường sấm sét cuồng bạo.
Tần Liệt đứng ở cạnh đầm lôi điện, làn da cũng thỉnh thoảng toát ra lôi quang điện hoa, cẩn thận cảm thụ một chút, hắn biết lực sấm sét ngưng tụ trên vách tường sấm sét kia, đủ để đem chân hồn võ giả Thông U cảnh trong thời gian ngắn làm vỡ nát thành khói bụi.
Hắn bỗng quay đầu nhìn về phía sau.
Thiên Khí tông Phùng Nhất Vưu những người đó, một đám sắc mặt âm trầm, trong con ngươi lóe ra hào quang hưng phấn.
Tựa như đang âm thầm chờ mong cái gì.
Tần Liệt khó hiểu, hắn tĩnh tâm, thử buông ra linh hồn ý thức cảm giác.
Một luồng tinh thần ý niệm, từ trong hồn hồ của hắn bay vọt ra, lặng lẽ hướng tới vách tường sấm sét lao vào.
“Xẹt!”.
Như lôi điện giao hội, một luồng tinh thần ý niệm đó của hắn, ở trên vách tường sấm sét bắn tung tóe ra lôi điện ánh lửa.
Mắt Tần Liệt sáng lên, lập tức phát hiện chỗ bất thường của hắn, đã biết Thiên Lôi Cức giai đoạn thứ ba kỳ diệu.
Giờ phút này, cho dù là võ giả Tịch Diệt tông tinh thông lôi điện linh quyết, muốn lấy tinh thần ý thức cảm giác đầm vực lôi điện, chạm đến vách tường sấm sét cuồng bạo, tinh thần ý niệm cũng sẽ nháy mắt hủy diệt.
Tuyệt đối không thể ở dưới dao động sấm sét cuồng bạo như vậy bảo tồn.
Đây còn là võ giả tinh thông lôi điện linh quyết.
Nếu là Thiên Khí tông những người đó, bọn Đỗ Hướng Dương, một luồng tinh thần ý thức tràn vào vách tường sấm sét, sẽ tiêu diệt nhanh hơn.
Cũng chỉ có hắn, bởi vì chân hồn trải qua lôi điện rèn luyện, trong linh hồn bản nguyên mang theo lôi điện lực, cho nên ôn dưỡng chân hồn tinh thần ý thức, trải qua lôi điện tẩy luyện, chẳng những có thể thừa nhận lôi điện đánh vào, bản thân còn ẩn chứa lôi điện lạc ấn tồn tại.
Cho nên tinh thần ý thức của hắn, ở sau khi chạm đến vách tường sấm sét, bởi vì khí tức cùng thuộc tính đồng tông đồng nguyên, như nước hòa vào biển lớn, không chịu chút thương hại.
Toàn bộ Tịch Diệt tông, chỉ sợ cũng chỉ có Tịch Diệt lão tổ tương tự dám lấy sấm sét tia chớp rèn luyện linh hồn, sau khi tới đây, có thể cùng hắn lấy tinh thần ý thức tìm kiếm nơi này.
“Lôi chi cấm địa, quả nhiên là phúc địa của ta! Ta ở chỗ này, so với Dạ Ức Hạo ở Mộc chi cấm địa còn dễ dàng khống chế tất cả hơn!”.
Khóe miệng Tần Liệt dâng lên một nụ cười vui vẻ, lại phóng ra vài luồng tinh thần ý thức, như xúc tu vô hình dò vào vách tường sấm sét, cảm giác trong đầm vực lôi điện huyền diệu.
“Ồ?”. Lông mày hắn đột nhiên nhíu lại.
Vách tường lôi điện cuồng bạo, như tấm màn thật dày phong tỏa đầm vực lôi điện, ở trong vách tường trừ lôi điện lực khủng bố, vài luồng tinh thần ý thức của hắn còn cảm giác được thứ khác.
Nhắm mắt, hắn ngồi xuống ở bên cạnh vách tường lôi điện, cẩn thận cảm nhận thăm dò.
Vách tường lôi điện, như lốc xoáy cuồng bạo, tràn ngập lôi điện bạo loạn, những lôi điện đó đan xen điên cuồng vặn vẹo, làm từ trường bên trong hỗn loạn, dao động vặn vẹo vô cùng.
Trong đó, không nên tồn tại vật chất khác, cũng không nên có dao động khác.
Nhưng tinh thần ý thức hắn bay vọt vào, lại nhìn lén được từng cái hộp tro cốt, những hộp tro cốt đó tổng cộng có mười bốn cái, bên trên còn có dấu hiệu chỉ Thiên Khí tông có - lò luyện.
Mười bốn hộp tro cốt, cũng không biết do chất liệu gì chống đỡ, không phải vàng ngọc, nửa trong suốt, như ánh trăng thanh diệu lóe ra hào quang âm hàn.
Trong đó, có chín hộp tro cốt, bên trong phân biệt phong tồn một đám linh hồn.
Chín chân hồn võ giả đạt tới Thông U cảnh!
Mười bốn hộp tro cốt, có dấu hiệu Thiên Khí tông, không ngừng lóe ra hào quang âm hàn, ở trong vách tường sấm sét theo lôi điện vặn vẹo lung tung lượn vòng bay múa.
Nhưng giữa chúng nó thỉnh thoảng có dao động vi diệu truyền ra, rõ ràng có liên hệ kỳ diệu với nhau.
Chín hộp tro cốt đặt chân hồn, dao động đặc biệt mãnh liệt, giống như đang không ngừng thúc giục chân hồn, muốn làm chân hồn bên trong điên cuồng, cuối cùng đem linh hồn nổ tung.
“Đây, đây là...”. Tâm thần Tần Liệt chợt lạnh đi.
Hắn cũng là Luyện Khí sư, còn có thể tự tay luyện chế ra Tịch Diệt Huyền Lôi, cũng biết rất nhiều linh khí có uy lực phát nổ đáng sợ tương tự.
Mười bốn hộp tro cốt ở trong vách ngăn lôi điện lăn lộn không trật tự, hẳn là một loại linh khí phát nổ đáng sợ cùng loại với Tịch Diệt Huyền Lôi, loại linh khí này khác Tịch Diệt Huyền Lôi, không phải lấy thú hạch lôi điện, không phải lấy linh tài lôi điện làm tài liệu chính.
Chúng nó lấy linh hồn làm tài liệu chính!
Đem linh hồn phong cấm ở trong hộp tro cốt, dao động điên cuồng nào đó bên trong, không ngừng thúc giục linh hồn, làm linh hồn lâm vào trạng thái phát điên, làm linh hồn chậm rãi ở điểm tới hạn sụp đổ bùng nổ.
Cuối cùng, từng cái linh hồn trong hộp tro cốt, ở cùng thời gian tự nổ, hộp tro cốt vật nấu chảy này, lại sẽ tăng phúc lực lượng tự nổ.
Trong nháy mắt hình thành uy lực linh hồn phát nổ, hoàn toàn phóng thích thúc giục ra, tất nhiên cực kỳ khủng bố!
Thậm chí có khả năng xé rách vách tường sấm sét kia!
Tần Liệt nhìn thấu ý đồ nhnững người Thiên Khí tông đó, cũng biết những hộp tro cốt kia nhất định là do Thiên Khí tông Phùng Nhất Vưu phóng thích, trong đó chín kẻ táng thân, hẳn cùng bọn họ giống nhau là “minh hữu” Thiên Khí tông tìm trở về, cái gọi là “minh hữu” chỉ là tế phẩm của bọn hắn mà thôi.
Phùng Nhất Vưu cũng không biết hắn tinh thông lôi điện lực, hơn nữa chân hồn lại trải qua lôi điện rèn luyện, cho nên tinh thần ý thức có thể thẩm thấu đến vách tường sấm sét điều tra huyền diệu.
Cho nên Phùng Nhất Vưu không lo lắng chút nào, không sợ hắn có thể phát hiện ảo diệu trong đó, hẳn là còn đang âm thầm chờ mong, chờ mong hắn cũng bị vách ngăn lôi điện hủy diệt, chân hồn bị hộp tro cốt ở trong đó phong tồn, biến thành tế phẩm bổ sung mới.
“Thì ra là thế”. Tần Liệt đem tất cả nhìn thấu triệt.
Cũng chưa sốt ruột đem tinh thần ý thức thu hồi, cũng chưa đi quản những cạm bẫy do Phùng Nhất Vưu ném vào, Tần Liệt tập trung tinh thần, một lần nữa đem từng luồng tinh thần ý thức phân tán tụ lại.
Toàn bộ ý niệm vặn làm một, hắn chậm rãi vượt qua vách tường lôi điện, hướng chỗ sâu hơn bay vọt đi.
Vài cỗ linh hồn dao động trong vắt vô cùng, bỗng nhiên bị hắn cảm giác được, làm hắn đột nhiên tinh thần hẳn lên.
Vài cỗ linh hồn đó phi thường cổ quái, không có ký ức, không có ý thức, không có một chút toái niệm, chỉ là một đoàn linh hồn sạch sẽ, như thủy tinh trong vắt nhất, không có chút tạp chất, trong suốt không tỳ vết.
Tần Liệt biết cái đó ý nghĩa cái gì - cái đó có thể là hồn tinh phẩm chất cao nhất!
Hồn tinh thứ này, là lúc trước hắn với Tạ Tĩnh Tuyền săn giết Phệ Hồn thú, Lương Trung báo cho hắn.
Hồn tinh cùng linh thạch giống nhau, bên trong có năng lượng, khác nhau là, trong linh thạch chính là linh lực, mà trong hồn tinh thì là hồn lực.
Càng là võ giả đẳng cấp cao, lực hấp dẫn của hồn tinh đối với bọn họ càng lớn hơn, hồn tinh có thể bổ sung linh hồn, đối với võ giả đẳng cấp cao tu luyện có giúp đỡ cực kỳ lớn.
Từ Thông U cảnh trở đi, võ giả liền cần tu luyện chân hồn, mỗi một cảnh giới về sau, đều không rời khỏi linh hồn trưởng thành.
Linh hồn tăng cường, so với linh lực tăng lên gian nan hơn nhiều, cũng thong thả hơn nhiều, phương pháp có thể tăng cường linh lực có rất nhiều rất nhiều, nhưng muốn tăng lên linh hồn, phương pháp lại đã ít lại càng ít.
Hồn tinh, chính là một loại phương pháp tăng linh hồn lên, hồn tinh bắt nguồn từ một số hung thú cùng sinh linh loại linh hồn cường hãn, linh hồn chúng nó sau khi bị luyện hóa, năng lượng linh hồn mới có thể cô đọng thành tinh thể.
Hồn tinh không đủ trong vắt, bên trong cơ thể còn lẫn tạp niệm, cùng ký ức lưu lại, thậm chí linh hồn ý niệm, loại hồn tinh này muốn hấp thu, phiền toái hơn rất nhiều, sau khi hấp thu cũng cần tinh lọc lần thứ hai, hao phí rất nhiều thời gian cùng tinh lực.
Hồn tinh không có ký ức, không có ý thức, không có chút toái niệm, mới là trân quý nhất.
Loại hồn tinh này có thể trực tiếp lấy chân hồn hấp thu, chân hồn như uống nước, từ trong hồn tinh lấy ra năng lượng linh hồn tinh thuần.
Võ giả Thông U cảnh, nếu có loại hồn tinh tinh thuần này bổ sung linh hồn lực, muốn trong thời gian ngắn đột phá cảnh giới, tuyệt đối không phải giấc mộng.
“Thế gian, chỉ sợ cũng chỉ có lôi điện cuồng bạo, mới có thể rèn luyện ra hồn tinh phẩm chất tốt nhất!”.
Tần Liệt phát hiện linh hồn dao động tinh thuần trong vực đầm lôi điện, đại khái đoán ra, ở trong đầm vực lôi điện đó lắng đọng lại hồn tinh, hắn lập tức cao hứng hẳn lên.
Lúc này, tinh thần ý thức hắn phóng ra, đã có dấu hiệu suy kiệt.
Chưa tiếp tục hướng chỗ sâu trong đầm vực lôi điện bước vào, hắn cũng không vội vã sinh ra xung đột với Lôi Linh, chỉ đem tinh thần ý thức dần dần lui trở về.
Mở mắt, Tần Liệt đứng dậy nhìn về phía sau, nhìn phía đám người Thiên Khí tông Phùng Nhất Vưu.
“Nơi đây quá mức hung hiểm, chúng ta chỉ sợ không có cách nào xâm nhập, xin lỗi, ta nghĩ chúng ta không có cách nào hợp tác rồi”, vẻ mặt Tần Liệt ngưng trọng, lắc đầu thở dài một tiếng: “Đỗ Hướng Dương, chúng ta từ bỏ nơi này đi”.
“Ừm, quá hung hiểm thì thôi”. Đỗ Hướng Dương phối hợp gật gật đầu.
Hắn biết Tần Liệt nhất định đã có điều phát hiện.
“Đi thôi, chúng ta rút lui đi, bên này vẫn là để lại cho bằng hữu Thiên Khí tông tiếp tục tra xét đi”. Tần Liệt đi hướng đường về.
“Thiếu tông chủ!”. Chương Thắng ngẩng đầu lên, ánh mắt trở nên vô cùng âm hàn.
Vài tên võ giả Thiên Khí tông còn lại, cũng đều cùng nhau nhìn về phía Phùng Nhất Vưu, mắt hiện ra sát dục rục rịch.
“Các vị đừng vội đi”. Phùng Nhất Vưu mở lời ngăn trở.
“Đừng có đi vội, mọi người có thể tán gẫu sâu thêm chút, tuyệt đối đừng bỏ dở nửa chừng!”.
Phùng Nhất Vưu nhíu mày, sắc mặt cũng trầm trọng hẳn lên, hắn nhìn về phía Tần Liệt, trong mắt hiện ra nét mê hoặc.
Tần Liệt thế mà không sao cả?
Hắn luôn lưu ý bên kia, hắn nhìn Tần Liệt ở bên cạnh vách tường sấm sét ngồi ngay ngắn xuống, còn nhìn thấy Tần Liệt hẳn là đã phóng ra tinh thần ý thức.
Theo hắn biết, tinh thần ý thức bất luận kẻ nào rơi vào trong vách tường sấm sét, lập tức sẽ hóa thành tro bụi, tuyệt đối không thể tràn vào trong đó.
Không đơn giản như thế, vách tường sấm sét kia, còn có thể theo tinh thần ý thức kẻ phóng thích, chợt xuất hiện ra lôi điện khủng bố đánh xuống.
Nói cách khác, Tần Liệt nên bị lôi điện cuồng bạo từ vách tường sấm sét trào ra trực tiếp đánh giết đến chết.
Linh hồn của hắn, cũng có thể lập tức bị nắp những cái hộp kia hút đi, hóa thành một luồng linh hồn tế phẩm.
Phùng Nhất Vưu cảm thấy có chút không quá thích hợp.
Hắn muốn biết, ở trên người Tần Liệt từng xảy ra cái gì, muốn biết Tần Liệt vì sao bình yên vô sự.
“Chúng ta đi qua bên kia, ta và các ngươi nói thêm một chút ảo diệu nơi đây”. Phùng Nhất Vưu dẫn đầu hướng Tần Liệt đi tới.
Tần Liệt vốn chuẩn bị quay đầu, ồn ào cùng với bọn Đỗ Hướng Dương rời khỏi, vừa thấy Phùng Nhất Vưu tới đây, không khỏi dừng bước.
Hắn ngừng lại ngay tại bên cạnh bức tường lôi điện.
Ba người bọn Đỗ Hướng Dương bỗng nhìn về phía hắn, lấy ánh mắt trưng cầu hắn, hỏi han cần qua hay không.
Tần Liệt nhún nhún vai, tỏ vẻ không sao cả.
Bọn Đỗ Hướng Dương lúc này mới tới gần.
Không bao lâu, bảy võ giả Thiên Khí tông, thêm ba người bọn Đỗ Hướng Dương, cùng nhau tới bên cạnh bức tường lôi điện.
“Ngươi tên Tần...”.
“Tần Liệt!”