Linh Vực

Chương 747: Vật lộn

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Ừm, Huyết Sát tông có thể một lần nữa thò đầu, còn có hai lần chiến đấu gần đây xảy ra ở Lạc Nhật quần đảo, kẻ này đều phi thường chói mắt!”.

“Nghe nói Tịch Diệt lão tổ còn tự mình dạy hắn!”.

“Nhìn xem kẻ này có chỗ nào bất phàm đi!”.

Trong lúc nhất thời, bên này đầu người nhấp nhô, mọi người lén nghị luận hẳn lên, đều tràn ngập chờ mong.

Tần Liệt mới vừa ra khỏi khoang thuyền, nhìn võ giả năm đại thế lực cấp Bạch Ngân càng tụ càng nhiều, nhìn đám người Thiên Du, La Khả Hinh còn có Sư Duệ Tiệp, sắc mặt dần dần âm trầm xuống.

Hắn đã nhìn ra chút manh mối.

Các đại thế lực cấp Bạch Ngân luôn tồn tại tranh đấu gay gắt, mặc dù là ở trong lúc liên thủ đối kháng Tà tộc, loại tranh đấu này vẫn chưa hoàn toàn dập tắt.

Trải qua một chiến dịch Thần Táng tràng, còn có hai lần chiến đấu ở Lạc Nhật quần đảo, hắn từ một tiểu tử không ai biết, nhảy vọt trở thành tiêu điểm của mọi người.

Ở trong bất tri bất giác, thanh danh hắn đã truyền xa, khiêu khích rất nhiều người liếc tới.

Rất nhiều người không biết, nhận biết không đủ đối với hắn, hoài nghi thực lực hắn, cũng muốn chứng kiến thực lực của hắn, muốn biết đồn đại là thật hay không.

Những người đó, cho rằng đồn đại về hắn, bị một số người có tâm cố ý khuếch đại, cho nên rất muốn vạch trần, muốn làm rõ chân tướng.

Nơi đây, tụ tập võ giả năm đại thế lực cấp Bạch Ngân, chỉ cần thông qua một hồi chiến đấu, liền có thể xác nhận thực lực thật sự của hắn, biết đồn đại về hắn là thật hay giả.

Cho nên vừa nghe nói có người hướng hắn khiêu chiến, khiến một số người gần đây nghe được danh hiệu của hắn, lập tức sôi trào hẳn lên.

Người nổi bật thị phi nhiều chính là loại tình huống này.

“Vậy thì chơi một chút đi”. Sau khi làm rõ tâm lý của người vây xem, Tần Liệt cười nhạt, hướng Thiên Du gật gật đầu: “Vậy ngươi đi”.

“Ta sẽ xuống tay lưu tình!”. Thiên Du rõ ràng phấn khởi hẳn lên.

Đám người Sở Ly ngẩn ngơ.

Ở lúc bọn họ còn muốn mở lời ngăn cản, Tần Liệt đã dẫn trước khoát tay, ra hiệu bọn họ cách xa một chút.

Thiên Du đã không kìm chế được, ánh mắt lóng lánh hào quang dã tính, khẽ cắn răng, đột nhiên lao vọt đến.

“Rống!”.

Một tiếng rít gào như cổ thú, như ở trong não hải Tần Liệt cùng đám người Sở Ly nổ vang ra, chấn bọn họ thoáng hoa mắt.

“Sư Hổ Phá Sát quyền!”.

Thiên Du hai tay nắm quyền, nắm đấm tay trái như đầu sư tử, nắm tay phải như đầu hổ, lúc nắm tay nho nhỏ hướng tới Tần Liệt đấm đến, như một con sư tử nổi giận cùng một con hổ nóng nảy đồng thời từ trên núi lao xuống.

Trong nắm tay của nàng, còn đồng thời truyền đến tiếng rống giận dữ của sư tử cùng lão hổ, chấn trái tim Tần Liệt cũng run lên một cái.

“Hô hô hô!”.

Khí tức máu thịt cuồng bạo, từ trong hai nắm tay nho nhỏ phát ra, làm không khí cũng như là vặn vẹo phát nổ.

Con ngươi Tần Liệt co rụt lại, trong tích tắc, hai tay như gầu xúc mở ra, lại chợt thu lại, diễn biến thành Khấp Huyết Quỷ trảo, như ác quỷ đánh về phía một sư tử một hổ.

Bóng vuốt cùng quyền ấn sư hổ nháy mắt giao kích mấy mươi lần.

“Oành! Oành! Oành!”.

Từng cỗ lực lượng khổng lồ mênh mông nặng nề, từ trong nắm tay Thiên Du mãnh liệt tràn ra, như ngọn núi lớn va chạm, núi sông chạy chồm, nhiều lần đánh đến.

Xương tay Tần Liệt bị chấn tê dại hẳn đi, xương tựa như truyền đến tiếng vang vỡ vụn, ngay cả mắt cũng mù ngắn ngủi.

Hắn không thể không tạm thời lui về phía sau một đoạn, kéo giãn khoảng cách với Thiên Du, một lần nữa điều chỉnh sinh cơ nồng đậm trong máu thịt.

“Huyết Sát tông Huyết Linh quyết, luyện máu, cũng rèn luyện thân thể, thật đúng là có chút môn đạo”. Thiên Du nói thầm một câu, chưa lập tức đuổi theo, mắt càng thêm lóe sáng.

“Rắc rắc!”.

Nàng vặn vẹo cổ, hoạt động cánh tay, trong cơ thể xinh xắn linh lợi vậy mà lại truyền đến tiếng kỳ dị như khớp xương lệch vị trí.

Mọi người tập trung nhìn, kinh dị phát hiện, thân thể nho nhỏ của nàng từng chút một cất cao.

Không chỉ như thế, cánh tay nàng cũng dài thêm một đoạn, lúc buông xuống, cánh tay có thể đến đầu gối.

Thiên Du tiếp tục động.

“Viêm Ma Lưu Ảnh quyền!”.

Từng đạo tàn ảnh như vượn điên, bởi lướt đi tốc độ cao, thế mà lại ùn ùn hiện ra.

Chợt thấy, như mấy chục con vượn bùng nổ, điên cuồng cào cắn mà đến.

Tần Liệt hít một hơi thật dài, mắt chậm rãi đỏ lên, nhanh chóng biến thành màu sắc đỏ tươi như máu.

Tần Liệt triệu tập khí huyết chi lực.

Huyết nhục tinh khí trong thể khiếu, gân mạch, vừa tụ tập lại, từ trên người hắn rất tự nhiên tản mát ra mùi máu tươi nồng đậm.

Một đôi con ngươi của hắn cũng biến thành màu đỏ tươi.

“Hô!”.

Một cột khí màu máu, từ thiên linh cái của hắn bốc lên, trong mùi máu tươi nồng đậm xen lẫn sinh cơ mênh mông.

“Huyết Long Ngâm!”.

Cột khí màu máu chợt biến đổi, ngưng tụ thành một con rồng dài đầm đìa máu, con rồng dài xoay quanh không trung đỉnh đầu hắn, điên cuồng vặn vẹo thân thể.

“Bốp bốp bốp!”.

Huyết quang rạng rỡ chói mắt, từ trên người con rồng dài màu máu kia bắn tung tóe, từng cái bóng dáng vượn điên bởi vậy tiêu tan.

“Ăn một quyền của ta!”.

Bóng người Thiên Du đột nhiên rõ ràng hiện ra, cùng lúc đó, một nắm tay nho nhỏ xé rách không khí, nháy mắt đột kích đến lồng ngực Tần Liệt.

Kình đạo mãnh liệt như giang hà tuyệt địa, phút chốc ở ngực Tần Liệt bột phát.

“Oành!”.

Tần Liệt thân như đạn pháo, bị một quyền đánh bay ra, lúc rơi xuống đất trái tim thế mà lại ngắn ngủi ngừng nhảy lên.

Vô số ánh vàng nhỏ vụn hiện ra trong mắt hắn, tinh thần hắn thất thủ, một ngụm máu tươi nghẹn ở yết hầu, muốn phun cũng phun không ra, khó chịu đến cực điểm.

Mấy giây sau, khí huyết lực mãnh liệt tràn vào trong cơ thể hắn vẫn còn đang tàn sát bừa bãi.

“Ngươi gia hỏa này thật đúng là thú vị”. Thiên Du kinh ngạc hẳn lên: “Ta nào có không cho phép ngươi vận dụng linh lực trong đan điền linh hải mà?”.

Vẻ mặt mọi người ngẩn ra.

Tần Liệt chậm rãi hít thở, liên tục vận dụng Luyện Huyết thuật, lấy tinh khí trong máu tươi đem lực lượng tấn công mãnh liệt trong cơ thể tiêu diệt.

Mười mấy giây sau, hắn một lần nữa đứng thẳng người, vẻ mặt trở nên vô cùng ngưng trọng.

Trong mắt hắn, nữ tử Vạn Thú sơn nhỏ nhắn tên là Thiên Du này, nghiễm nhiên đã thành một con thú khổng lồ hình người.

Cô gái thân thể nho nhỏ, giống như ẩn nấp các con thái cổ cự thú, lực đạo cuồng bạo nàng bày ra, quả thực có thể khai sơn tích địa.

Đối với huyết mạch chi lực đã có nhận thức không cạn, hắn hầu như trăm phần trăm có thể khẳng định, máu tươi trong cơ thể cô gái tất nhiên có huyết thống cổ thú.

Huyết mạch chi lực, sớm đã thành một bộ phận lực đạo thân thể của cô gái, thành bản nguyên cường đại của nàng.

Vận dụng huyết mạch chi lực, nàng giống như cổ thú nhập vào, lực lượng thuần túy vượt qua Nhân tộc không biết bao nhiêu lần.

“Tần Liệt, ngươi ngốc hay không? Bản thân người ta cũng cho rằng, ngươi vận dụng toàn bộ lực lượng chiến đấu với cô ta, mới xem như công bằng!”. Đỗ Hướng Dương kêu la lên: “Ngươi sẽ không nghĩ đơn thuần lấy lực lượng máu thịt, cùng ẩn chứa huyết mạch cự thú không phải nhân loại ngạnh kháng chứ? Vậy không phải ngốc nữa. Căn bản là đầu óc hỏng rồi!”

Bên cạnh, rất nhiều người vây xem đều là vẻ mặt rất cho là đúng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất