Diệp Lãng xem ra dễ bắt hơn nhiều, bộ dáng mơ mơ màng màng, làm cho người ta cảm thấy bắt hắn là chuyện dễ như trở bàn tay.
- Các ngươi muốn chết.
Lý Nguyệt nổi giận quát một tiếng, thân thể lóe lên xuất hiện bên người Diệp Lãng, sau đó vận khởi đấu khí, đấu khí như bão táp có thể dùng mắt thường nhìn thấy được, năng lượng của đấu khí nồng đậm đến độ không thể tưởng tượng nổi.
- Quả nhiên, biện pháp này hữu hiệu.
Tuy đấu khí của Lý Nguyệt làm cho người ta sợ hãi, nhưng tên Tướng Quân lại rất vui vẻ, bởi vì điều này đã làm cho Lý Nguyệt lâm vào bị động, mình có thể vây giết Lý Nguyệt, không đến nổi ngay cả mục tiêu cũng không tìm thấy.
- Viên Nguyệt!
Lý Nguyệt gầm lên một tiếng, sau tiếng gầm lên, một chiêu đấu khí kỹ bạo phát ra, mà chiêu đấu khí kỹ này rất giống tên của nó, chính là một mặt trăng tròn ngày rằm.
Lấy Lý Nguyệt làm trung tâm, hào quang Viên Nguyệt chiếu sáng bốn phía, ánh trăng thập phần xinh đẹp lung linh, nhưng ẩn giấu vẻ xinh đẹp là sát cơ nồng đậm.
Những ánh hào quang này cũng không phải hào quang bình thường, mà là từng đạo kiếm khí, giống như Lãnh Nguyệt Trảm của Lý Nguyệt, mà chiêu Viên Nguyệt này chính là do nhiều chiêu Lãnh Nguyệt Trảm tổ hợp mà thành, đây là một chiêu để đối phó quần công rất lợi hại.
Kiếm khí hoa lệ xẹt qua người những binh sĩ vây quanh, mang theo máu tươi phóng ra bốn phía, bay đến một phạm vi rất xa, cho đến khi kiếm khí biến mất trong không khí.
!!!
Tiểu ma nữ này, quá kinh khủng, đây còn là người sao?
Con mắt tên Tướng Quân giống như muốn rớt ra, hắn không thể tin được nhìn Lý Nguyệt, một chiêu Viên Nguyệt vừa rồi nhìn rất đơn giản nhưng lại có thể làm cho hắn tổn thất gần hai ngàn thủ hạ, uy lực thật sự quá lớn.
Lại thêm lần chém giết lúc trước, một mình tiểu ma nữ này đã giết đại bộ phận người của hắn, hắn chỉ còn lại khoảng hai ngàn người, điều này thật đáng sợ! !
Hiện tại hắn chỉ hi vọng, sau một chiêu này, thực lực tiểu ma nữ giảm bớt đi nhiều, tốt nhất là thể lực cũng tiêu hao hết không còn.
Chiêu thức mạnh như vậy, chắc chắn phải hao tổn nhiều thể lực, dù là ai cũng thế, ngay cả Lý Nguyệt cũng không ngoại lệ.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Hô... Hô...
Hơi thở của Lý Nguyệt trở nên nặng nề, một chiêu này mang đến gánh nặng không nhỏ cho nàng, làm cho thể lực của nàng giảm bớt không ít, tuy điều này sẽ tạo cơ hội cho kẻ địch, nhưng một chiêu này mang đến hiệu quả cũng rõ rệt, tiêu diệt ít nhất hai ngàn người, điều này rất đáng giá.
- Lên! Thừa dịp này bắt chúng lại cho ta, đừng cho tiểu ma nữ có cơ hội thở dốc.
Tên Tướng Quân kia hô to.
- Giết!
Sau khi nghe tên Tướng Quân nói, đám người còn lại rống lên một cách điên cuồng, phóng tới Lý Nguyệt và Diệp Lãng, bọn họ giận dữ, muốn xông lên xé nát hai người.
- Xạ nhân tiên xạ mã, cầm tặc tiên cầm vương!(bắn người trước phải bắn ngựa, bắt giặc phải bắt vua!) Lý Nguyệt, giết tên Tướng Quân kia, khi đó đám người này sẽ không còn người tổ chức.
Diệp Lãng nhìn tên Tướng Quân nói ra, đồng thời, hắn cắn một miếng thịt thỏ, sau đó lấy ra một ít đồ, hướng bỏ vào trong nước một ít tài liệu, hình như hắn muốn hầm cách thủy.
Lý Nguyệt không nói gì, chỉ gật đầu, hiện tại nàng đã khôi phục một ít thể lực, không nói câu nào mà muốn giữ lại chút thể lực.
Vào lúc đó, đám người đứng cách đó không xa tiến lại gần hai người, trong thời gian ngắn sẽ tiến đến vị trí của Diệp Lãng, xem ra tràng diện lúc này không có bao nhiêu biến hóa.
- Ta muốn giết ngươi!
Lý Nguyệt đã khôi phục được một lát, cầm thanh kiếm chỉ vào tên Tướng Quân, lạnh lùng nói một câu, sau đó nàng bắt đàu di chuyển đến gần tên Tướng Quân.
Lúc này nàng không sử dụng thân pháp quỷ dị đến đi qua, nàng đang mở một đường máu, lấy thủ đoạn cực kỳ bạo lực để mở đường, làm cho người ta thấy rõ quyết tâm của nàng.
Hiện tại bộ dạng của Lý Nguyệt đẫm máu, sát khí trùng thiên, dù là ai cũng cảm thấy kinh hãi, nhất là những người đứng mũi chịu sào!
- Nhanh! Mau cản nàng lại!
Tên Tướng Quân kia nhìn thấy bộ dạng của Lý Nguyệt, có chút sợ hãi kêu lên, thời điểm này, hắn đã quên việc phải không chế Diệp Lãng, bởi vì hắn cảm thấy, dù có bắt được Diệp Lãng, nhưng mình lại chết, thì tất cả cũng không còn ý nghĩa.
Cứ như vậy, đột nhiên áp lực bên phía Diệp Lãng giảm xuống, đại bộ phận đều chuyển dời đến bên cạnh Lý Nguyệt, ngăn cản Lý Nguyệt tới gần tên Tướng Quân.
Lúc này này, bọn họ mới cảm thấy Lý Nguyệt khủng bố, trước kia Lý Nguyệt dùng thân pháp quỷ dị nên không ai bắt được, mà bây giờ Lý Nguyệt lại không dùng, nhưng không có ai có thể ngăn cản, duy nhất chỉ có thể làm cho Lý Nguyệt bị thương mà thôi.
Đúng vậy, dưới tình huống như vậy, Lý Nguyệt vẫn không sử dụng Thiên Cơ Giáp, bị thương hoặc nhiều hoặc ít, dù ở dưới loạn tên cũng không sử dụng đến.
Đây là chuyện mà không có bất kỳ kẻ nào có thể đảm bảo, dù là cao thủ mạnh nhất, cũng không dám nói dưới tình huống như vậy có thể hoàn hảo không tổn hao gì.
Nhưng mà, sau khi Lý Nguyệt bị thương, hoàn toàn không có bất kỳ phản ứng nào, vẫn tiếp tục đi tới, giống như những thương tổn kia không phải là thương tổn của nàng, tiếp tục đi thẳng đến chỗ tên Tướng Quân kia.
- Ngăn nàng lại, ngăn nàng lại...
Tên Tướng Quân càng ngày càng kinh hãi, bây giờ nhìn ánh mắt của hắn nhìn Lý Nguyệt bắt đầu có sợ hãi, Lý Nguyệt quá cường hãn.
Tên Tướng Quân gào rú cũng không có bất ký tác dụng gì, bởi vì các binh sĩ ở bên cạnh, lời của hắn giống như đang nói nhảm, không làm cho cục diện biến hóa chút nào, chỉ làm cho thủ hạ của hắn thêm sợ hãi mà thôi, chịu ảnh hưởng do tâm tình của hắn.
- Đây chính là tác dụng của mãnh tướng a.
Diệp Lãng kiến lập phòng ngự bên người, không một cá lọt lưới nào đến gần được hắn, mà hắn vẫn luôn chú ý đến tình huống của Lý Nguyệt, trong lòng có chút cảm khái.
Tác dụng của Hổ Nữ trên chiến trường trước kia đã nói rõ điểm này, mà bây giờ Lý Nguyệt càng nói rõ vấn đề này, máu tươi và sợ hãi chính là chứng minh trần trụi cho vấn đề này.
Mặc kệ Diệp Lãng có xuất phát từ mục đích bồi dưỡng Lý Nguyệt hay không, nhưng sau sự kiện lần này chấm dứt, Lý Nguyệt đã biến thành một mãnh tướng đáng sợ, không những nàng được rèn luyện trên chiến trường, mà cả về phương diện vũ kỹ nữa.
Kinh nghiệm của nàng trước kia đến từ diễn tập, nhưng bây giờ là trên chiến trường thiết huyết, tình huống không phải ngươi chết thì ta vong.
- Ai, Triệu Nhã Nhu, ta làm như vậy có tính là tiện nghi cho ngươi không...
Đột nhiên Diệp Lãng cảm khái, lần đi Tường Không này của hắn, trừ mình đạt được chỗ tốt ra, người được lợi lớn nhất chính là Triệu Nhã Nhu.