Ma Long Phiên Thiên

Chương 366: Mất trí nhớ

- Này! Hoàng Tử Nguyệt ngươi làm gì thế?

Sau một phút cả kinh, thì thân hình của Phong Liệt đột nhiên lui về phía sau mấy trượng, cảnh giác mà nhìn về phía thiếu nữ đang ở trước mắt.

Lúc trước hắn luyện công quá mức nhập tâm, cho nên quên mất việc Hoàng Tử Nguyệt lúc đó đang bị hôn mê, hiện tại khi nghĩ lại việc này mà trong nội tâm của hắn không khỏi cảm thấy lạnh buốt, nếu trong lúc mình luyện công mà nàng muốn chế trụ mình thì đó là một việc cực kỳ dễ dàng.

- Hoàng Tử Nguyệt? Ngươi đang gọi ta sao ? Ngươi là ai à? Trông ta rất đáng sợ sao ?

Thiếu nữ trông thấy cảnh Phong Liệt kinh hã khi nhìn thấy mình, thì trong nội tâm của nàng cảm thấy rất khó hiểu, nàng nghiên cái đầu nhỏ mà nói một cách hết sức kinh ngạc.

- Ách? Ta là Phong Liệt a..., ngươi —— ngươi thật sự không biết mình là ai sao?

Trong đầu Phong Liệt không khỏi cảm thấy ngẩn ngơ, đây là chuyện gì thế này ? Nàng bị mất trí nhớ ư? Hay là bị choáng váng ?

Vào hiện tại thì Hoàng Tử Nguyệt đang mặc trường bào mầu đên mà Phong Liệt khoác lên trên người nàng lúc trước, bởi vì chiếc trường bào này rộng quá mức, cho nên ở chỗ ngực của nàng còn lộ ra một khe rãnh trắng như tuyết, điều đó khiến cho Phong Liệt không nhịn được mà cứ nhìn về chỗ đó mấy lần, âm thầm mà nuốt nước miếng.

Tiếp tục nhìn xuống phía dưới, trong lòng Phong Liệt không khỏi cảm thấy sững sờ, lúc này hai điểm ở trước ngực của cô nàng lại đang nhô lên một cách rõ rệt, rõ ràng là nàng không mặc đồ lót ở bên trong a...! Quả thực ép người khác phải phạm tội mà.

- Phong Liệt? Nghe thì có vẻ quen thuộc, nhưng mà ta cũng không nhớ ra được

Hoàng Tử Nguyệt vân vê mái tóc dài màu vàng kim của mình, nghiên đầu suy nghĩ một lát, rồi lại lắc đầu mà nói.

Nhìn thấy dáng vẻ ngây thơ đáng yêu kia của nàng, rõ ràng hiện tại nàng chính là một tiểu nữ hài không thông hiểu thế sự, chứ nào còn hình dáng của nữ cường nhân lúc trước.

Phong Liệt khẽ nhíu mày, tình huống trước mắt này quả thật là đã vượt ra khỏi dự liệu của hắn, Hoàng Tử Nguyệt tựa hồ cũng không đơn giản chỉ là mất trí nhớ, mà tâm trí của nàng cũng đã biến đổi trở về thời kì trẻ thơ.

Bất quá, Phong Liệt cũng đã phát hiện, khí thế mạnh mẽ của cảnh giới Long Biến Cảnh trung kỳ trên người nàng cũng không hề mất đi một chút nào, nếu không phải là trên người hắn còn có Long Uy cái thế, thì có lẽ vào lúc việc hít thở đối với hắn cũng là một việc khó khăn.

- Phong Liệt, chỗ này tối đen như mực, cái gì cũng đều không có, chả có gì thú vị cả, ngươi dẫn ta ra ngoài có được không ? Có được không vậy?

Hoàng Tử Nguyệt ngược lại là không sợ hãi người lạ một chút nào, nàng đi lên phía trước rồi kéo lấy cánh tay của Phong Liệt, hai má phụng phịu mà nói một cách hết sức nũng nịu, trong đôi mắt to mà trong veo của nàng hiện rõ vẻ cầu khẩn, điều đó làm cho người ta sinh ra cảm giác thương yêu.

Phong Liệt không khỏi nhếch nhếch miệng, theo bản năng thì hắn muốn lùi về phía sau, dù gì thì thiếu nữ trước mắt này cũng là một cao thủ Long Biến Cảnh hàng thật giá thật a...!

Nếu một khi trở mặt, thì với khoảng cách gần như thế thì chính bản thân mình sẽ gặp xui xẻo rồi.

Bất quá, khi hắn thấy vẻ ngây thơ trong đôi mắt nàng, thì trong nội tâm hắn bỗng trở nên mềm nhũn ra, rồi hắn ngừng lại, tùy ý để Hoàng Tử Nguyệt nắm lấy cánh tay mình, có điều sau lưng hắn lúc này cũng toát ra không ít mồ hôi.

- Ách, khục khục!

- Được rồi! Có điều, phải chờ một thời gian nữa mới được, hiện tại ở bên ngoài có rất nhiều người xấu. Phong Liệt ho khan hai tiếng rồi tìm cách dỗ dành nàng.

- Ah, thế cũng được, nhưng mà hiện tại người ta đang đói, làm sao bây giờ a?

Hoàng Tử Nguyệt có chút không vui mà phụng phịu đôi môi nhỏ nhắn của mình.

- Hả?

Trên mặt của Phong Liệt hiện lên vẻ kinh ngạc, không thể tưởng được tiểu nha đầu này lại vẫn cảm giác được việc đói bụng, điều này làm hắn cảm thấy hết sức kinh ngạc a....

Phải biết rằng, cho dù là cao thủ Cương Khí Cảnh như hắn thôi, thì trong vòng một hai tháng không ăn uống cũng không có việc gì, mà đạt đến cấp bậc Long Biến Cảnh thì lúc đó sẽ không cần ăn cơm uống nước nữa.

Đương nhiên, cũng có một số tình huống đặc thù, đó chính là Long Thú biến ảo thành cường giả, bởi vì bản thân chúng rất là thích thú với việc hấp thu nguyên khi trong đồ ăn thức uống để dùng cho việc tu luyện, ngay cả là Chân Long cũng không ngoại lệ.

Kế tiếp, Phong Liệt liền kiên nhẫn dạy cho Hoàng Tử Nguyệt học được cách sử dụng trữ vật giới chỉ, từ đó nàng lấy ra từng đống Long tinh để hấp thu, lúc này mới tạm thời giải quyết xong việc Ấm no của Hoàng Tử Nguyệt.

Cùng lúc đó, Phong Liệt lại tiếp tục dạy thên cho nàng một số tri thức cơ bản. Tuy Hoàng Tử Nguyệt không hiểu biết nhiều, nhưng mà năng lực học tập của nàng lại cực kỳ mạnh mẽ, một số chuyện cần thiết, thì Phong Liệt chỉ cần nói một lần thôi thì nàng đều ghi nhớ hết vào trong đầu, thậm chí từ đó nàng có thể từ một vấn đề mà suy đoán ra ba bốn cái khác nữa, việc này cũng khiến cho Phong Liệt giảm đi không ít phiền toái.

Bất quá, đối với việc nữ nhân phải mặc áo lót ở bên trong, thì Phong Liệt cảm thấy thật sự quá khó để có thể mở miệng, mà hiện tại cũng chưa vội đi ra ngoài, cho nên vấn đề này hắn tạm thời bỏ qua đi.

Vào lúc này, thì không gian phía ngoài đã sớm yên tĩnh trở lại, chỉ có điều hiện tại nó đã biến thành một chỗ phế tích.

Sau khi Phong Liệt giải quyết xong vấn đề của Hoàng Tử Nguyệt, thì hắn phải bỏ ra sức lực cực lớn để bò lên trên mặt đất từ khoảng cách sâu mấy trăm trượng, điều đó khiến cho người hắn dính đầy bùn đất.

Cũng may lúc này ở bên ngoài không có một bóng người, Phong Liệt cũng không chút suy nghĩ mà chạy về phía đang tản ra chút ánh sáng yếu ớt.

Khi đi đến phụ cận chỗ đó, thì Phong Liệt lại kinh ngạc mà phát hiện ra, cái này lại chính là một cánh cửa được tạo nên bởi những sợi lôi điện màu xanh lam, từng sợi lôi điện kia đang vang lên từng tiếng Ba ~ Ba đầy rung động, xem ra uy lực của nó không hề nhỏ.

Phong Liệt suy nghĩ một chút, rồi tiện tay xuất ra Huyền Hạo Tháp, sau đó dùng Huyền Hạo Tháp đánh vào cánh cửa kia. Nhưng chuyện kế tiếp lại khiến hắn trở nên kinh ngạc, cái cánh cửa kia nhìn bề ngoài thì rất là dọa người, nhưng mà nó lại không có một chút ngăn trở nào cả, cứ thế để mặc cho hắn đi qua.

Ừng ực!

Sau khi Huyền Hạo Tháp xuyên qua cánh cửa kia, thì liền xuất hiện ở đáy nước, nước chảy ở xung quanh đều trở nên đục ngầu, khắp không gian đều tràn ngập một mùi tanh hôi cùng xen lẫn với khí tức của độc khí, khiến người khác không thể chịu nổi.

Đồng thời, Phong Liệt lại phát hiện ra địa phương mà mình xuất hiện dĩ nhiên lại là một cái động lớn màu đen, đang không ngừng cắn nuốt dòng nước đang chảy.

Ồ? Dĩ nhiên là chỗ này!

Sau khi nhìn thoáng qua cảnh vật chung quanh, thì trong nội tâm của Phong Liệt không khỏi cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, hắn bất ngờ phát hiện ra, nơi đây chính là cái động lớn mà hắn cùng với tiểu ma nữ bị đầu Cự Ngạc kia nhả ra.

 


Hắn cảnh giác nhìn về bốn phía chung quanh một chút, rồi cũng không phát hiện ra tung tích của đầu Cự Ngạc kia, rồi hắn tranh thủ thời gian mà dùng Huyền Hạo Tháp hướng về phía trên mặt nước mà phóng đi.

Sau một lát, Phong Liệt đi tới trên mặt nước, khi hắn nhìn thấy bầu trời bên ngoài, thì không khỏi cảm thấy cực kỳ kinh sợ.

Lúc này, ở bên ngoài chính là thời điểm giữa trưa, mặt trời đang tỏa ra ánh sáng chói lọi, trong không khí đang tràn ngập từng cỗ khí tức máu tánh, băng lãnh, nóng rực, hương hoa... từng cỗ khí tức quái rực đều đang đan xen vào cũng một chỗ.

- Hả —— đã xảy ra chuyện gì vậy?

Đồng tử của Phong Liệt liền co rụt lại, trong nội tâm không khỏi hít vào vài ngụm khí lạnh.

Cái mặt trời này thực sự không phải là cái mà Long Hoàng Thần Phủ vẫn gọi là mặt trời, mà nó lại là mặt trời chân chính của ngoại giới.

Điều này có thể nói rõ được nói rõ một vấn đề, cái không gian giả giới của Long Hoàng Thần Phủ đã tan vỡ, hiện tại nó đã triệt để nối thông lại với ngoại giới.

Phong Liệt ngưng mắt nhìn lại, chỉ thấy khu vực trung ương của hồ, sáu cái đảo nhỏ của Ma Long Hoàng trước kia nay đã bị chia năm xẻ bẩy, nguyên một đám không gian hiểm cảnh đang hiển lộ ra từng đạo từng đạo vết nứt không gian thật lớn, Huyết Hải, Băng Sơn, Độc Chiểu ... Đều đang hỗn tạp lại với nhau, tới tấp mà bại lộ tại trên không trung, tạo thành một tràng cảnh cực kỳ quỷ dị, hiện tại đang có vô số nhưng nhân ảnh đang ăn mặc nhưng trang phục khác nhau, tu vi tráng kiện khác nhau đang qua lại ở trong đó, những tiếng kêu, tiếng hét thảm thiết lại thỉnh thoảng vang lên.

Sau khoảnh khắc ngây ngốc, trong nội tâm của Phong Liệt lại khẽ thở dài, nếu mà hắn đoán không sai mà nói, thì hết thẩy căn nguyên của chuyện này đều không thoát khỏi liên quan với việc Huyết Long Hoàng tao ngộ thiên đạo thần uy.

Hôm nay ở bên trong thần phủ đã cực kỳ hỗn loạn, mà Phong Liệt cũng không có ý định chờ lâu, sau khi suy nghĩ một chút, hắn liền khống chế lấy Huyền Hạo Tháp hướng về phía bên cạnh bờ mà chậm rãi bay đi.

Đến thời điểm này, thì ở bên trong Thần Phủ thì hắn đã lấy được những vô thượng chí bảo như trận văn Thông Linh, giường Tiên âm, thần khí Huyết ngục, pho tượng Hắc ám chi thân, ba mươi ba khối lệnh bài Thiên tru, với kết quả này thì trong nội tâm của hắn cũng rất là thỏa mãn.

Chỉ cần cho hắn thêm một chút thời gian, thì sớm muộn gì cũng có ngày hắn dương danh lập vạn ở trên mảnh Long Huyết đại lục này.

Về phần những bảo vật còn sót lại của Thần phủ, thì hắn cũng không để ở trong lòng nữa, dùng giá trị của bản thân hắn vào hiện tại mà lại vì một số bảo vật không biết tên mà đi dốc sức liều mạng thì đúng là không khôn ngoan rồi.
Khắp nơi ở chung quanh nơi này đều là Long Vũ giả, có điều khi một mình Phong Liệt từ bên trong hồ nước xuất hiện, hơn nữa ở xung quanh Huyền Hạo Tháp đang tỏa ra ánh sáng lưu chuyển , cũng khiến cho người khác dễ chú ý đến.

Cũng may giờ phút này tất cả mọi người đều đang bề bộn với việc của bản thân, cho nên cũng không ai quan tâm đến Phong Liệt.

Sau khi đi lên trên bờ, Phong Liệt chủ định thu hồi Huyền Hạo Tháp để đi bộ.

Dù sao thì cái Huyền Hạo Tháp cũng quá mức chói mắt, hơn nữa cái này còn là do bản thân mình giành được từ trong tay của Lâm Tử Thông, nếu quá mức phô trương thì sẽ đưa tới không ít phiền toái.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên, xuất hiện thân ảnh của năm tên có khí thế mạnh mẽ từ bên trong rừng lướt đi, chúng lách người mấy cái thì đã ngăn trở ở phía trước Huyền Hạo Tháp.

Phong Liệt khẽ nhướng lông mày, ngưng mắt nhìn lại, thì thấy năm tên này đang mặc trang phục của những giáo phái khác nhau, nhưng mà hành động của chúng thì lại rất ăn khớp, hơn nưa tu vi của chúng thì lại có chút không tầm thường, ước chừng là đều đạt đến cảnh giới Cương Khí Cảnh hậu kỳ.

Đột nhiên, một tên đang mặc trang phục của Kim Long vẻ mặt ngạo mạn mà quát to :

- Người ở trong tháp nghe đây! Phụng thủ dụ của chưởng giáo của mười ba đại giáo phái trên đại lục, tất cả những người nào mà đi ra từ trong hồ thì đều phải đi đến nơi đóng quân các đại giáo phái, tiếp nhận điều tra, nếu có người vi phạm giết không tha! Ngươi hiện tại phải đi theo bọn ta một chuyến!

Ánh mắt của Phong Liệt khẽ động một chút, hắn không nghĩ tất cả các đại giáo phái lại có thể liên hợp lại với nhau để điểu tra tung tích của thần khí.

Hắn nguyên bản cũng định không thèm để ý mà trực tiếp bỏ chạy, nhưng đột nhiên hắn lại cảm giác được có vài cỗ tinh thần lực mạnh mẽ ở xa xa trong rừng cây kia đang tập trung vào bản thân hắn, ít nhất cũng là cao thủ cấp bậc Hóa Đan Cảnh sơ kỳ, đây rõ ràng là có ý đồ cảnh cảo.

Sau khi suy nghĩ một chút, thì Phong Liệt cũng thu hồi Huyền Hạo Tháp lại, rồi hạ xuống mặt đất.

Sau khi hắn có không gian Long ngục trong tay, tất cả những đồ vật mà không thể để lộ ra ngoài thì hắn đều ném vào bên trong Long ngục, từ đó hắn cũng không sợ bị phát hiện ra điều gì cả.

Có điều, sau khi năm người thấy rõ khuôn mặt của Phong Liệt thì cả đám đều trở nên biến sắc, trong đó có ba người không hẹn mà đồng thời hô lên thành tiếng :

- Ngươi chính là Phong Liệt?

- Hả?

Phong Liệt hơi sững sờ, đối với việc đối phương ngay lập tức nhận ra chính mình, thì trong lòng hắn không khỏi có cảm giác ngoài ý muốn, bất quá, sau khi suy nghĩ lại cẩn thận mọi việc thì hắn cũng bình thường trở lại.

Bởi vì cái chết của Lôi Ngọc Thành phó thành chủ mà Lôi Long giáo ra lệnh truy nã đối với hắn, mà lệnh truy nã được dán đầy đường thì người trong thiên hạ muốn không biết mặt hắn cũng khó.

Hơn nữa, cũng bởi vì phong ba về Luyện Hồn Ma Khải, cho nên cũng có rất nhiều những cao thủ tận lực truy tìm tung tích của hắn, cho nên đối với tướng mạo của Phong Liệt cũng sẽ không cảm thấy xa lạ, mà trong lúc bất tri bất giác thì cái tên Phong Liệt đã trở nên nổi tiếng ở trên đại lục rồi.

Phong Liệt tự giễu cười cười, đối với cái này thì hắn cũng cảm thấy hết sức bất đắc dĩ, nhưng trong lòng cũng không sợ hãi một chút nào, dùng thủ đoạn của hắn hôm nay, thì cho dù là minh chiêu hay ám chiêu thì hắn đều nắm chắc khả năng tiếp chiêu.

- Ngươi hãy đi theo chúng ta !

Sau khi năm người thoáng trao đổi ánh mắt với nhau một chút, rồi lập tức phân ra hai người đi trước dẫn đường còn lại ba người thì đi ở đằng sau, đem Phong Liệt kẹp ở giữa, rồi cứ thế mà đi về phía khu rừng ở phía trước.

Một tên đệ tử của Lôi Long giáo trong đó trên khuôn mặt hiện lên sát cơ, có vẻ như hắn rất có địch ý đối với Phong Liệt, mà mấy tên còn lại thì tên nào cũng hiển lộ rõ vẻ tham lam trên khuôn mặt, ai ai trong bọn chúng cũng đều thèm thuông Luyện Hồn Ma Khải trên người Phong Liệt.
Phong Liệt đi lại vững vàng, vẻ mặt thì thờ ơ lạnh nhạt, hắn đối với vẻ mặt không chút hảo ý nào của năm tên này thì cũng không thèm để ở trong lòng, vài tên võ giả Cương Khí Cảnh mà thôi, đối với hắn hôm nay mà nói quả thực phất tay là có thể diệt sát.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất