Người bình thường có lẽ không biết con sói kia là vật gì, nhưng bọn họ biết rất rõ, đây chính là bản thể của Tịch Diệt Chi Hỏa, truyền qua các đời Thiên Diễm Môn, tuyệt đối không thể để mất.
Chỉ có điều, trong lòng bọn họ tuy vô cùng căm phẫn, nhưng chỉ dám mở miệng, không dám động thủ.
Mất đi chi hỏa tuy quan trọng, nhưng sao có thể sánh bằng tính mạng? Đạo lý này bọn họ cũng biết.
Sau khi Phong Liệt thu đầu sói kia vào Long Ngục, lại mỉm cười lên tiếng nói:
- Vẫn là câu nói đó, muốn lấy từ trong tay bổn tọa, không phải không thể được, chỉ cần các ngươi có thể ngăn cản được một kích thần khí của bọn tọa là được, bổn tọa hiện tại đã kiết lực, các ngươi có thể thử xem ta có thể chém ra kiếm thứ ba hay không? Ha ha ha. . .
Nghe xong Phong Liệt hung hăng cười, tất cả mọi người liền kích động thổ huyết, cả đán tức giận nghiến răng nghiến lợi, nhưng không kẻ nào dám động thủ.
Tuy rất nhiều người suy xét có thể Phong Liệt phô trương thanh thế, nhưng đã vết xe đổ của Chung Dương, ai còn dám tiến lên thử?
- Đã không ai dám thử. . .Bổn tọa không nhiều thời gian bồi tiếp các ngươi, bổn tọa để các ngươi minh bạch, Ám Ngục này hôm nay đã thuộc về bổn tọa, nếu như ai vọng tưởng, hoặc tạo lên chút hành động không suy nghĩ, bổn tọa không ngại tới sơn môn hắn dạo quanh giải quyết chu đáo, ha ha ha ha. . .
Sau khi nói xong vài câu, Phong Liệt đột nhiên lấy thần đồ ra, biến mất không thấy, chỉ để cường giả các đại môn phái đứng một bên hai mặt nhìn nhau.
- Cái này. . .Là thủ đoạn gì? Vậy mà qua lại không tiếng động.
- Hỗn đản này lại dám uy hiếp chúng ta, tuyệt thể không thể dễ dàng tha cho hắn.
- Các vị, chúng ta tại sao không treo thưởng khắp thiên hạ, truy nã công địch đại lục Cửu U Vương.
- Chuyện này tựa hồ không thích hợp lắm? Treo thưởng bắt một kẻ có thể chém chết cường giả cao thủ Long Biến Cảnh hậu kỳ, ai còn dám tiếp? Hơn nữa, nói không chừng sẽ khiến Cửu U Vương phản kích. nguồn TruyenFull.com
- Chẳng lẽ đơn giản bỏ qua như vậy? Thiên Diễm Môn chúng ta tuyệt đối nuốt không trôi ác khí này.
. . .
Đám cường giả các đại môn phái không khỏi bất bình, đặc biết là đám người Vô Cực Kiếm Ma, Sở Hóa Long bị tổn hại thân thể, đều đào rỗn tâm tư muốn bắt được Cửu U Vương, bâm thây hắn thành vạn đoạn cho hả giận.
Chỉ có điều, vừa nghĩ tới một kích thần khí kinh thiên động địa kia, không khỏi cảm thấy vô lực, toàn bộ ý nghĩ không thực tế có thể chết từ trong trứng.
Đám người phía sau một mực yên lặng nhưng Hoàng Tử Nguyệt lại khác, giờ phút này trên khuôn mặt tuyệt my kia lộ ra tia kinh nghi bất động.
- Có lẽ không phải hắn? Cũng đúng, hắn vừa mới đạt tới Thần Thông Cảnh, làm sao có thể phát huy uy lực thần khí? Là ta suy nghĩ quá nhiều.
Nghĩ tới đây, nàng thảo phòm nhẹ nhõm, sau đó vặn thân hình, bay về phía Thiên Long Thần Triều Đằng Long Quận.
. . . . .
. . . . .
Sau khi rời khỏi Ma Long Giáo, Phong Liệt không lập tức chạy về Tứ Phương Thành, mà ẩn sâu bên trong nơi hẻo lánh khó tìm tại sơn mạch Ma Long.
Hắn hiện tại, bất luận là trạng thái nguyên bản hay phân thân, đều rơi vào trạng cực kỳ suy yếu, thật sự không thể tùy tiện lộ diện.
Trong không gian Long Ngục, bản thể của Phong Liệt và Cửu U Vương ngồi đối diện nhau, Long Tinh dưới chân hai người tròn mười vạn.
Từng đạo nguyên khí không ngừng uốn lượn từ đống Long Tinh ngưng tụ thành, liên tục chui vào trong cơ thể Phong Liệt và Cửu U Vương, nhanh chóng khôi phục nguyên lực hai người.
Sau liên tục sử dụng Huyền Thiên Thần Kiếm hai lần, trong nội tâm Phong Liệt minh bạch thêm vài phần đối với khái niệm thần khí.
Thần khí vốn trở thành thần khí, thứ nhất là yêu cầu lực lượng phẩm cấp tương đối cao, mặt khác công năng của quá nghịch thiên, có thể dùng một phần lực lượng bạo phát uy lực tăng nghìn vạn lần, ý nghĩa giống như thần bình xa xa không với tới.
Hơn nữa, Phong Liệt có thể cảm giác được, chuôi thần khí này càng hoàn thiện, có thể phát huy uy lực lớn hơn.
Cho nên, trong lòng hắn không khỏi nổi lên ý niệm huyễn ảo, nếu như có thể tập hợp tất cả các bộ phận còn lại của Huyền Thiên Thần Tháp. Vậy uy lực thế nào? Có thể oanh phá thiên địa không?
Trong không gian Long Ngục vô thanh vô tức, thời gian hai ngày trôi qua rất nhanh.
Thời khắc Phong Liệt chậm rãi mở hai mắt, trong mắt tinh mang nhấp nháy.
Chém ra một đạo thần khí, khiến nguyên lực trong thân thể hắn cạn sạch, dùng trọn vẹn hai ngày mới có thể khôi phục như lúc đầu, về phần Cửu U Vương, e là còn cần một ngày nữa mới có thể khôi phục.
Ngay khi Phong Liệt giương đôi mắt, đột nhiên, ánh mắt hắn hung hăng co rụt lại.
Chẳng biết từ khi nào, một đầu tiểu lang cao bằng nửa người đi tới trước mắt hắn đứng cách ba thước, đôi mắt trống rỗng mịt mờ vô thần liếc nhìn Cửu U Vương và Phong Liệt một hồi.
- Mẹ kiếp, làm thế nào bắt nó quên đi.
Sắc mặt Phong Liệt không khỏi đại biến, thiếu chút nữa muốn lách mình trốn chạy khỏi chết.
Nhưng hắn biết rất rõ, đầu sói nhỏ này tuy thoạt nhìn ngu đần, nhưng mất đi Tịch Diệt Chi Hỏa đại danh đỉnh đỉnh, nếu như khởi xướng công kích, e là hắn và Cửu U Vương có thể lập tức tàn thành tro bụi.
Bất quá, hắn lại không dám làm bừa.
Nếu không phải dè chừng sợ kinh động tới tiểu lang, đã khiến hắn tạo lên một số hành động thiếu suy nghĩ.
Thoáng chốc, trên trán Phong Liệt tràn đầy mồ hôi lạnh, phía sau lưng ướt một mảng lớn.
Chứng kiến Phong Liệt tỉnh lại, tiểu lang tựa hồ phát giác, nó chậm rãi đi tới gần Phong Liệt, cổ khí tức tịch diệt kia thiếu chút nữa khiến Phong Liệt nghẹn thở.
Từ trong ánh mắt mịt mờ của tiểu lang Phong Liệt có thể nhận thấy, linh trí tiểu lang này đã bị tẩy sạch, cũng chỉ có như vậy mới có thể tu thành chi hỏa bổn mạng của Chung Dương.
Thoáng trầm ngâm, sau đó Phong Liệt chậm rãi thả ra một tia tinh thần lực, dò xét bên trong đầu tiểu lang.
Sau một khắc, trong lòng Phong Liệt không khỏi vui vẻ.
Hắn đột nhiên phát hiện, tiểu lang này không hề chống cự tinh thần lực của chính mình dò xét, tùy ý để tinh thần lực tiếp cận linh hồn khô cạn.
Lúc này Phong Liệt không chút do dự, hắn nắm chặt cơ hội, lập tức chiếm thức hải tiểu lang trước, để tinh thần của chính mình in ấn trong đó.
Thân hình tiểu lang kia run lên, trong miệng đột nhiên gào thét một tiếng, tựa hồ muốn phản kháng, nhưng nó còn chưa kịp phát uy, lại đột nhiên nằm phục xuống.
Săn bắn thu công!
- Ha ha ha. . .Trời giúp ta!
Tâm tình Phong Liệt kinh hỉ, không ngờ chính mình đã thu được bài danh thứ ba trên bảng thần diễm Tịch Diệt Chi Hỏa, chuyện này thực sự nằm mơ cũng không nghĩ tới ah.
Cao hứng trong nháy mắt, ánh mắt Phong Liệt đột nhiên khẽ động, một ý nghĩ diệu kỳ nảy lên trong lòng.
Hắn vốn có thể liên tục bạo phát hai đạo thần khí, hoàn toàn là vì hắn có Cửu U Vương phân thân.
Giờ phút này hắn không khỏi nghĩ tới, nếu chính mình có thể tu luyện thêm vài cổ Long Biến Cảnh phân thân. . . Vậy chẳng phải có thể thi triển thần khí tăng thêm vài lần sao?
Đương nhiên, hắn cũng biết tế luyện Long Biến Cảnh phân thân có thể không phải chuyện đơn giản, một khi gặp chuyện không tốt sẽ ăn trộm gà không thành mà còn mất nắm gạo, mất mạng nhỏ của chính mình thật không thú vị.