Ma Long Phiên Thiên

Chương 470: Điên(1)

Vô số võ giả phía xa xa chuyển ánh mắt lên trời cao, tâm trí không khỏi chú ý tới trận chiến, trên khuôn mặt đám người Phong Chính Không, Phong Hoài Nam, Lý Thiên Hùng và Trịnh Đạt trong Tứ Phương Thành đều toát lên vẻ khẩn trương, âm thầm lo lắng thay Phong Liệt.

Nhưng rất nhanh, tất cả mọi người đều bị biểu hiện của Phong Liệt gây chấn động.

Người đến bắt Phong Liệt chính là cao thủ Nguyệt Quang Thành Hóa Đan Cảnh ngũ trọng thiên Phong Mặc Nhiên.

Phong Mặc Nhiên, người cũng như tên, thường ngày không nửa lời, nhưng thực lực của hắn thực sự đáng sợ, vốn hắn chưa phong vương là vì cuộc chiến phong vương trước đó hắn đang bế quan ngộ đạo, cho nên bỏ lỡ cơ hội, bằng không, phong vương đối với hắn không phải chuyện tình đáng nói.

Phong Mặc Nhiên không nói một lời lướt đến phía đối diện Phong Liệt, không tưởng tượng được một chưởng chém ra, trên mắt toát lên một tia khinh thường nồng đậm.

- Ly Hỏa Thần Chưởng.

Hô!

Một chưởng ảnh màu hỏa hồng lớn bằng chiếc cối xay bay ra, mang theo khí thế hung mãnh tiến về phía ngực Phong Liệt, thoáng chốc, sóng nhiệt cực nóng tràn ngập bao quanh Phong Liệt, không khí bị thiêu đốt đều chấn động vang lên âm thanh xoẹt xoẹt.

Chưởng này bổ xuống, nếu đổi lại cao thủ Thần Thông Cảnh đỉnh phong khác, e là nhẹ thì bị thương, nặng thì chết.

Rất dễ hiểu, Phong Mặc Nhiên không hề tỏ thái độ khinh thường Phong Liệt giống như biểu hiện bên ngoài.

Bất quá, hắn cũng đã xem trọng Phong Liệt, nhưng quả thực hắn không kịp suy tính tình huống kế tiếp.

Ngay khi một chưởng uy mãnh hắn chém ra còn cách Phong Liệt ba trượng, đột nhiên, chưởng ảnh giống như trâu đất xuống biển dần dần biến mất không thấy.

- Ồ?

Sắc mặt Phong Mặc Nhiên khẽ sững sờ, vô cùng kinh ngạc đối với tràng cảnh này.

- Khà khà, rất kỳ quái? Bất quá, lão tử thực không hứng thú nói nhảm với kẻ sắp chết.

Phong Liệt cười khà khà một tiếng, tuốt trường đao trong tay ra khỏi vỏ.

Keng!

Thoáng chốc, một tia máu chiếu rọi trời đêm, lóe lên trong nháy mắt, ngay sau đó lại keng một tiếng trường kiếm quay về vị trí cũ.

Sắc mặt Phong Mặc Nhiên khẽ đổi, hắn đột nhiên cảm thấy cổ nguy hiểm cực cực lớn, cái này chính là trực giác của cao thủ đối với cái chết.

Nhưng giờ phút này, hắn dĩ nhiên không kịp bố trí phòng thủ chu toàn, chỉ dùng ấn phù hồng sắc chắn trước ngực, đây là chí bảo bổn mạng của hắn Thiên Hỏa Ấn đã nhiều lần cứu mạng hắn.

Sau một khắc, chỉ nghe một phốc xuy nho nhỏ vang lên, thân hình Phong Mặc Nhiên lập tức run lên, khó có thể tin nổi trừng lớn hai mắt.

Một tức, hai tức, ba tức.

Đột nhiên, một đám tia máu xuất hiện trên chính giữa đầu Phong Mặc Nhiên, sau đó kịch liệt khuếch đại xuống phía dưới. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.com chấm c.o.m

Thân hình hắn liền tách thành hai mảnh, máu thịt rơi xuống không trung.

Bao gồm cả chí bảo bổn mạng của hắn Thiên Hỏa Ấn cũng đứt thành hai mảnh, thoáng cốc bị hủy hoại.

- Khà khà, Thánh Kiếm này dùng để giết người quả nhiên không tệ, nhẹ nhàng mau lẹ, không tốn lực.

Phong Liệt thỏa mãn cười cười, sau đó không chút khách khí bay về phía cao thủ Phong gia còn lại.

Giờ khắc này, nghìn vạn võ giả phía xa xa chăm chú nhìn Phong Liệt thấy tràng cảnh này, trong lòng không khỏi chấn động mạnh, trong mắt tràn đầy kinh ngạc và khiếp sợ.

- Trời ơ. . .i. Phong Liệt sử dụng một chiêu chém chết cường giả Hóa Đan Cảnh trung kỳ? Đây là loại thực lực gì?

- Phong Liệt không hổ là cao thủ đệ nhất thanh niên trẻ tuổi, chúng ta kém xa không với tới.

Giờ khắc này, chẳng những một số võ giả bình thường xung quanh, mà ngay cả Phong Triển Huy, Huyết Sát Vương, đám cường giả Hóa Đan Cảnh đỉnh phong không khỏi co rụt ánh mắt lại, âm thầm khiếp sợ khó hiểu.

Một chiêu đơn giản Chém cường giả Hóa Đan Cảnh ngũ trọng thiên thành hai nửa, ngay cả linh hồn cũng tiêu tán, việc này ngay cả lão yêu nghiệt trong bọn họ đều không thể làm được.

- Tiểu súc sinh chết tiệt.

Sắc mặt Phong Triển Huy tối sầm lại, không khỏi chửi ầm lên, không thể tưởng tượng được vừa động thủ liền đánh chết một vị cao thủ Hóa Đan cảnh, tổn thất này không thể nói là nhỏ ah.

Trong lòng hắn phẫn nộ, đồng thời tiêu hủy hết sự coi thường đối với Phong Liệt, ngược lại trở nên ngưng đọng vô cùng.

Tiếp đến, Phong Liệt khiến Phong Triển Huy và đám cao thủ Phong gia tức giận tới mức muốn thổ huyết.

Sau khi Phong Liệt xử lý thi thể Phong Mặc Nhiên, lập tức không chút do dự đi tới vòng chiến đấu của Hỏa Mãng Vương, sau đó lập lại chiêu cũ, vù vù hai đạo kiếm khí chém ra, tia máu chói mắt thoáng chốc tiến tới gần hai gã cao thủ Phong gia vây công Hỏa Mãng Vương.

Hai gã cao thủ Phong gia đều đã phòng bị trước, liên tục thi triển thủ pháp phòng ngự, một người xuất ra một lá chắn màu đồng, người còn lại dùng đao cương khủng bố nghênh đón.

Ngay lập tức chỉ nghe hai đạo âm thanh trầm muộn phốc phốc.

Trong mắt mọi người toát lên vẻ khiếp sợ, chỉ thấy gã cao thủ Phong gia dùng tấm lá chắn nghênh đón bị chém thành hai nửa, chết oan uổng.

Về phần tên còn lại, vận khí tốt hơn một chút, Phong Liệt trảm gãy đao phá đao cương của hăn, khiến hắn lệch đi một chút, suýt gọt sạch một bên đùi, miễn khỏi cái chết.

- Ah, hỗn đản, ta muốn giết chết ngươi.

- Cưu Tiêu Lôi Ngục.

Tên cao thủ Phong gia gãy chân đau đớn kêu một tiếng, thân hình bay ngược lại phía sau, đồng thời đột nhiên giang rộng hai cánh tay, thi triển đại thần thông Lôi Long.

Rống rống!

Theo thanh âm rồng rống cao vút, một mảng xiềng xích lôi long giống như sóng trời phẫn nộ mãnh liệt bắn về phía Phong Liệt, thanh thế kinh thiên động địa, ù ù truyền âm ra ngoài mấy trăm dặm.

- Công tử coi chừng.

Trông thấy Phong Liệt sắp bị lôi ngục bao phủ, sắc mặt Hỏa Mãng Vương không khỏi trở nên lo lắng, bất quá, hắn rời đi xa hơn một chút, gã cao thủ Phong gia kia đột nhiên lại làm khó dễ, khiến hắn căn bản không kịp tới cứu viện.

Phong Liệt lại cười giễu cợt, hắn đã sớm chuẩn bị cho trận chiến này, sắc mặt không chút sợ hãi.

Giờ phút này, hắn chân đạp cương khí Tỏa Long Đài hóa giải địch nhân, người mặc bổn nguyên thần đồ phòng ngự kinh người, tay cầm Thánh Kiếm vô cùng sắc bén, trang phục và đạo cụ bực này có thể nói là võ trang đầy đủ, công thủ gồm nhiều mặt, tiểu tràng diện trước mặt lại có thể thả trong mắt hắn?

Vì vậy, tiếp đến, trong mắt mọi người toát lên vẻ khó tin, Phong Liệt không tránh né, không lùi mà tiến tới, khống chế Tỏa Long Đài lập tức tiến sâu vào trong Lôi Ngục.

- Tiểu tử này đi tìm cái chết hay sao?

- Điên rồi, Phong Liệt điên rồi.

Trong mắt người bên ngoài, hành động của Phong Liệt quả thực chính là tự sát không cần bàn cãi, dù sao đại thần thông của cường giả Hóa Đan Cảnh, ngay cả cường giả cùng cấp đều phải tạm thời tránh né, hoặc là dùng thần thông chống đỡ mới được ah, Phong Liệt một võ giả Thần Thông Cảnh nho nhỏ xâm nhập trong đó tuyệt đối chỉ có chết không có sống.

Lúc này, ngay cả trên khuôn mặt gã cao thủ Phong gia gãy chân kia đều toát lên vẻ khó tin, thật sự không hiểu nổi Phong Liệt tại sao lại tự sát, chẳng lẽ bởi vì sát thương chính mình trong lòng phát sinh áy náy? Không giống ah.

Nhưng thoáng chốc, sắc mặt khó hiểu liền biến thành kinh hãi gần chết.

Sau khi Phong Liệt xông vào Lôi Ngục, ngàn vạn đầu lôi long thiết cuồng bạo điên cuồng oanh kích tới thân thể hắn, uy thế như vậy đủ để một tòa núi lớn nổ thành bụi phấn, nhưng lại khó có thể lay động Phong Liệt.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất