Kế tiếp, hắn không để ý đến tinh kim đã hóa thành chất lỏng nữa mà tâm ý vừa động, một khối bia đá màu xanh cao đến năm trượng hiện ra giữa không trung.
- Trấn Long Thiên Bi!
Trong nháy mắt khi Thiên Bi xuất hiện tản ra bốn tia máu màu sắc sặc sỡ. Một cỗ huyết mạch cùng linh hồn cường đại trong nháy mắt đã bao phủ khắp không gian, khiến cho tiểu ma nữ đang ngủ say cũng giật mình tỉnh giấc, trên mặt hiện lên vẻ khiếp sợ.
Phong Liệt nhìn Trấn Long Thiên Bi, trong mắt mơ hồ hiện lên vẻ hoài niệm. Tấm bia này từng vô số lần cứu mạng của hắn, mấy năm trước nó là lá bài tẩy của Phong Liệt, từng vô số lần giúp hắn trải qua sinh tử.
Nhưng gần đây, kể từ khi hắn có Bản Nguyên Thần Đồ, Thánh Kiếm và Tỏa Long Thai, uy lực của Trấn Long Thiên Bi cũng giảm dần rồi hoàn toàn bị cất đi. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.com
Giờ phút này, sở dĩ Phong Liệt tính toán luyện hóa Trấn Long Thiên Bi cũng là vì xem trọng tính năng cắn nuốt nguyên khí cường đại của bản thân nguyên liệu tạo thành bia đá. Cùng với bốn tính chất cường đại của huyết sắc đại tự, nếu có thể luyện chế thành ký đạo thần binh như mình tính toán, tất nhiên sẽ có diệu dụng vô cùng lớn.
Sau khi do dự một chút, Phong Liệt đem Trấn Long Thiên Bi ném vào trong lò, tinh thần lực được tăng lên hết cỡ, chặt chẽ quan sát biến hóa trong lò, đồng thời canh phòng nghiêm mật hắc hồn trong Liệt Dương Lô tham ô vật liệu.
Trấn Long Thiên Bi chính là cực phẩm chí bảo, tự nhiên thủy hỏa bất xâm. Thậm chí cho đến tận ngày hôm nay, cũng chỉ có lúc Cửu U Vương độ Long biến chi kiếp, bị đạo lôi kiếp cuối cùng tạo ra thương tổn.
Trừ lần đó ra, sau khi khôi phục nguyên khí, Trấn Long Thiên Bi chẳng bao giờ bị tổn hại nữa.
Có điều, Phong Liệt thân là chủ nhân của Thần Long Thiên Bi, tự nhiên có thể khốc chế pháp trận trong đó. Dưới sự khống chế của hắn, pháp trận phòng ngự bên trong Thiên Bi cũng mất đi tác dụng, khiến cho Thiên Bi phảng phất biến thành một tấm bia đá màu xanh bình thường.
Nhưng dù vậy, Thiên Bi dưới sự bao vây của Liệt Dương Diễm vô cùng nóng vẫn có thể kiên trì được ba canh giờ mới chậm rãi hòa tan.
Trong ba canh giờ này, Phong Liệt vẫn vì giữ vững uy lực của Liệt Dương Diễm, đã ba lần đưa long tinh vào trong lò, mỗi lần một ngàn năm trăm vạn. Mặc dù Phong Liệt đã không còn khái niệm với long tinh cũng không tránh khỏi đau lòng.
Về phần Mộc Thiên Tình và tiểu ma nữ ở phía dưới đã sớm bị hành động điên cuồng này của Phong Liệt dọa cho ngây người. Hơn nữa, tiểu ma nữ nhìn từng khối từng khối long tinh biến mất trong biển lửa, quả thực nàng còn đau lòng hơn Phong Liệt.
Cuối cùng, đau lòng đã lâu, dần dần chết lặng.
- Đại sư tỷ, tại sao Phong Liệt lại có thể có nhiều long tinh đến như vậy?
Tiểu ma nữ nhìn Phong Liệt, cái miệng đỏ sẫm khẽ nhếch lên, kinh ngạc hỏi.
- Ừm? Ta cũng không biết!
Mộc Thiên Tình hơi sững sờ, lơ đễnh nói nhưng trong lòng thầm oán hận một câu:
- Cái này còn phải hỏi sao? Phong Liệt này không có gia thế, Ma Long Giáo cũng không thể cho hắn nhiều long tinh như vậy, tự nhiên là do hắn giết người cướp của mà có được.
Mặc dù suy nghĩ như vậy, nhưng trong nội tâm của nàng cũng không khỏi cảm thấy khiếp sợ với độ chơi của Phong Liệt, ném ra năm sáu trăm ngàn long tinh cũng không thèm chớp mắt cái nào, đây cũng không phải là điều mà người bình thường có thể làm được.
...
Lại qua hai canh giờ, Trấn Long Thiên Bi rốt cuộc cũng hòa tan thành một chất lỏng màu xanh cùng với một viên huyết dịch to bằng nắm tay.
Thậm chí, uy áp phát ra từ viên huyết dịch kia càng thêm mạnh mẽ, khiến cho Phong Liệt thầm kinh hãi không thôi:
- Uy áp huyết mạch thật là cường đại! Đây không phải là Thiên Long chi huyết sao?
Kế tiếp, ở trong ngọn lửa, khí linh bên trong Liệt Dương Lô bắt đầu khống chế hai luồng chất lỏng một đen một xanh chậm rãi nhích lại gần nhau, cuối cùng là tiếp xúc với nhau.
Điều làm Phong Liệt kinh ngạc là hai loại tài liệu hoàn toàn bất đồng này lại có thể trong nháy mắt liền hòa làm một thể, không thể phân biệt được, hoàn toàn biến thành màu đen.
Cùng lúc đó, "oanh" một tiếng, một khí tức hủy diệt kinh khủng từ khối chất lỏng mới này phát ra, nhất thời tràn ngập không gian, khiến cho không gian cũng phải rung lên, không khí trở nên ngừng trệ.
Hai con ngươi của Phong Liệt co rút lại, trong lòng không khỏi vừa mừng vừa sợ, không nghĩ tới còn có thu hoạch ngoài dự liệu như vậy. Hôm nay còn chưa thành hình đã có uy thế như vậy, thật khó có thể tưởng tượng sau khi luyện thành thần binh, uy lực của nó sẽ cường đại đến bậc nào.
Mà đạo linh khí bên trong Liệt Dương Lô bị biến hóa này dọa cho sợ đến hết hồn, ngốc trệ một lúc lâu mới có phản ứng, sau đó hai tay tiếp tục kết ấn, hướng về đoàn chất lỏng màu đen kia, không ngừng tiếp thêm các loại trận pháp.
Bởi vì thứ Phong Liệt muốn luyện chế chính là ký đạo thần binh, khí linh Liệt Dương Lô chỉ cần tăng thêm một số Long Văn pháp trận cơ bản nhất như phòng ngự, công kích, phù không, phi hành ... là đủ.
Cuối cùng, Phong Liệt sẽ đem đạo cảnh của mình dung nhập vào trong đó, đó mới là đường văn quan trọng nhất, cũng là linh hồn của thần binh.
Kế tiếp, động tác của khí linh Liệt Dương Lô càng ngày càng nhanh. Từng đạo pháp quyết huyền ảo không ngừng xuất hiện.
Mà trong ngọn lửa, đoàn chất lỏng màu đen kia dần dần chuyển hóa thành hình.
Một khắc đồng hồ sau, một cái đại ấn màu đen to như quả núi dần hiện ra trong lò, thế núi kỳ vĩ, ngầm có ý nghĩa của thiên đạo.
Mà cỗ khí tức kinh khủng kia càng thêm nồng nặc, khiến cho Mộc Thiên Tình và tiểu ma nữ không thể không phát ra khí thế chống đỡ, trên khuôn mặt xinh đẹp của hai tiểu mỹ nhân trở nên vô cùng ngưng trọng.
Phong Liệt cũng không hề chớp mắt, tập trung tinh thần quan sát biến hóa bên trong lò, trên mặt mơ hồ lộ ra vẻ kích động.
Đột nhiên, tâm ý của hắn vừa động, sau đó liền lấy ra một khối ngọc giản, suy nghĩ một chút rồi ném cho khí linh Liệt Dương Lô.
Rất nhanh, đại ấn màu đen đã cố định hình dạng. Ngay sau đó, chỉ thấy một giọt huyết dịch mang theo uy áp kinh người sát nhập vào bên trong đại ấn.
Dưới sự chú ý của Phong Liệt, giọt máu này chậm rãi tản ra, hóa thành bốn con rồng bay phượng múa, sát ý vô hạn, huyết sắc đại tự hiện ra ở dưới cái đáy phẳng lỳ của đại ấn: Thương sinh vạn kiếp!
Oanh...
Đại ấn lần nữa phát ra uy thế kinh khủng hơn gấp mấy lần. Tâm thần của mọi người cũng sôi lên.
- Phong... Phong Liệt! Ngươi muốn chế luyện thứ binh khí tà ác gì vậy? Tại sao lại đáng sợ như vậy?
Khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu ma nữ trở nên trắng bệch, không tự chủ được nắm chặt cánh tay của Mộc Thiên Tình, run rẩy nói.
Mộc Thiên Tình ở bên canh cũng khẽ cau mày, trong đôi mắt đẹp hiện nên vẻ kinh hãi.
Phong Liệt không đếm xỉa gì đến câu hỏi của hai tiểu mỹ nữ. Ánh mắt hắn tập trung lên trên ngọn núi hình đại ấn, trong lòng bị vây giữa sự lựa chọn khó khăn, sắc mặt âm trầm chuyển biến không ngừng.
- Có muốn thử một lần hay không?
Chỉ sau vài cái hô hấp, sắc mặt Phong Liệt đột nhiên trở nên hung ác, phảng phất như vừa đưa ra một quyết định trọng đại nào đó.