Ma Long Phiên Thiên

Chương 527: Điên cuồng!

Vương Bảo Thiền đắc ý khoe khoang.

- Ai nha nha! Quả thật là hảo kiếm, hảo kiếm a! Kim quang khiến tiểu đệ không tài nào mở mắt ra được!

- Kiếm này vừa xuất đã tỏa ra sát khí dát mặt, tiểu đệ thật sự không chịu nổi nữa rồi!

- Không nghĩ tới thế gian lại có một loại tuyệt thế thần binh như vậy! Có kiếm này trong tay, chỉ sợ ngay cả Phong Liệt, Kim Sở Ngạn cũng phải lùi bước nhường đường a!

...

Trong lúc nhất thời, đám tửu khách xung quanh tranh nhau vuốt đuôi như thủy triều lên, khiến cho Vương Bảo Thiền ngất ngây vui sướng, lâng lâng như người trên mây.

Phong Liệt nhìn chuôi Thừa Dương Kiếm này, trong lòng cũng không khỏi thầm khen một tiếng. Cái cửu phẩm huyền bảo này đúng là bất phàm. Dĩ nhiên, cũng chỉ bất phàm hơn đám pháp bảo bình thường mà thôi.

Nhưng một khắc sau, một việc mà không ai nghĩ tới đột nhiên xảy ra.

Chỉ thấy kim quang xung quanh chói mắt đột nhiên thu lại, cửu phẩm huyền bảo Thừa Dương Kiếm trong tay Vương Bảo Thiền đột nhiên trở nên ảm đạm đi mấy phần.

- Kiếm này thật... Di? Vương công tử, kiếm này...

- Tại sao kiếm này...? Nhìn quang trạch này tựa như không giống với cửu phẩm huyền bảo a?

...

Đang lúc mọi người còn đang cảm thấy bối rối, Vương Bảo Thiền cũng trở nên ngu ngốc. Hắn nhìn bảo kiếm trong tay, hai mắt không khỏi lồi ra, vẻ mặt không thể tin được.

- Lục phẩm? Điều này... Điều này sao có thể? Mới vừa rồi còn là cửu phẩm, sao đột nhiên lại biến thành lục phẩm? Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?

Vẻ mặt Vương Bảo Thiền đầy khó tin, kinh hãi hô lên.

- Cái gì? Cửu phẩm biến thành lục phẩm? Điều này có thể sao? Vương công tử, hay là ngài nhớ sai chăng?

- Chuyện này có thể sao? Đúng là chuyện buồn cười nhất thiên hạ! Vương công tử thật biết nói đùa.

...

Trong lúc mọi người còn đang ngờ vực, cách đó không xa, ánh mắt Phong Liệt chợt co rút, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Thương Sinh Đại Ấn trong tay mình.

Thoáng chốc, một cảm giác mừng như điên xuất hiện trong lòng!

Mới vừa rồi, hắn mơ hồ cảm giác được một đạo phù văn nho nhỏ từ Thương Sinh Đại Ấn phát ra, trong nháy mắt hướng về phía bảo kiếm trong tay Vương công tử.

Sau đó, trong Thương Sinh Đại Ấn vốn trống rỗng đột nhiên có thêm một cỗ bảo khí nguyên lực tinh hoa, khiến cho phẩm cấp đại ấn đề cao thêm một chút.

Không thể nghi ngờ, cỗ bảo khí nguyên lực tinh hoa này là đến từ Thừa Dương Kiếm trong tay Vương Bảo Thiền.

- Thiên Binh Thần Phù! Nhất định là Thiên Binh Thần Phù! Hắc hắc! Trúng số rồi!

Lúc này, trong lòng Phong Liệt không khỏi kích động vạn phần, không có cách nào che dấu được ánh mắt mừng như điên của mình.

Trong nhận thức của mọi người, một thần binh nếu muốn lên cấp, có thể nói là ngàn vạn khó khăn, cho dù là thần binh đó có được đặt trong cơ thể Vũ Giả, ân cần chăm sóc bổn mạng thần binh, muốn tiến lên một giai cũng cần phải trải qua một thời gian rất dài.

Giống như nhóm tam đại chí bảo luyện khí thánh lô như Liệt Dương Lô, Hóa Ma Lô, mỗi lần lên cấp cũng là lấy vạn năm làm đơn vị tính, lâu đến dọa người.

Mà lúc này, Phong Liệt rõ ràng phát hiện, sau khi dung hợp Thiên Binh Thần Phù, Thương Thiên Đại Ấn nhanh chóng thăng cấp giống như đi đường tắt, trong lòng sao có thể không thích thú?

Có thể bất tri bất giác đánh cắp nguyên khí của những thần binh khác nhằm đề cao bản thân, đây là loại thủ đoạn nghịch thiên đến bực nào?

Có điều, Phong Liệt cũng phát hiện, Thiên Binh Thần Phù này đánh cắp nguyên khí cũng có chút hạn chế, nhiều nhất chỉ có thể khiến cho chuôi Thừa Dương Kiếm này tụt xuống một cấp, cũng chính là từ thượng phẩm huyền bảo tụt xuống trung phẩm huyền bảo.

Chẳng qua là, mối liên hệ giữa Thương Sinh Đại Ấn cùng Thừa Dương Kiếm cũng không bị gián đoạn, về phần sau này sẽ có loại biến hóa nào thì cũng không biết được. xem tại TruyenFull.com

Trong lúc Phong Liệt còn đang thất thần, đột nhiên, một bàn tay trắng noãn như bạch ngọc quơ quơ trước mặt Phong Liệt, đem Phong Liệt kéo về thực tại.

- Phong Liệt, ngươi làm sao vậy?

Một giọng nói trong trẻo lạnh lùng vang lên, chính là của Mộc Thiên Tình bên cạnh Phong Liệt.

- A? Ta không sao!

Phong Liệt phục hồi lại tinh thần, ánh mắt cổ quái nhìn Mộc Thiên Tình một cái, không nghĩ tới băng sơn mỹ nhân này lại có hành động như vậy.

Lúc này, đám người Vương Bảo Thiền ở bàn bên cạnh đã giải tán trong không vui, những khách nhân ở bàn khác cũng la lối om sòm kêu tính tiền rồi đi xuống dưới lầu, xem dáng vẻ thì chắc là muốn sớm đến ngoài Tuyên Vũ Môn chiếm một vị trí tốt.

Mộc Thiên Tình bị Phong Liệt dùng ánh mắt quái dị nhìn một cái, có chút né tránh, cố ý nói tránh đi:

- Phong Liệt, thời gian cũng không còn sớm lắm, chúng ta cũng nên đi thôi!

- Đại sư tỷ, ăn thêm một lát nữa nha! Người ta còn ăn chưa lo!

Tiểu ma nữ không vui kháng nghị.

- Không được! Chúng ta cần đến sớm một chút còn xem quy tắc chọn lựa!

Mộc Thiên Tình trừng mắt, kiên quyết cự tuyệt yêu cầu của tiểu ma nữ.

- Nga! Vậy cũng được!

Tiểu ma nữ lầm bầm một câu, hậm hực ném khúc xương cá trong tay xuống bàn, vẻ mặt không cam tâm nói.

Lúc này Phong Liệt cũng không muốn đợi lâu, nếu hắn đã phát hiện thần thông nghịch thiên của Thương Sinh Đại Ấn, tự nhiên là muốn nhanh chóng đi tìm một chỗ để thí nghiệm một phen.

Lúc này, hắn không nói thêm lời nào nữa, lập tức gọi tiểu nhị tới tính tiền.

- A Ly! Mộc cô nương! Ta chợt nhớ ra còn có chút chuyện, không thể đi cùng với các người.

Phong Liệt nói với ba người, miệng nở nụ cười xin lỗi. Sau khi dứt lời hắn cũng không giải thích nhiều, chắp tay cáo từ, sau đó vội vã đi xuống dưới lầu.

- Thần thần bí bí! Chuyện gì mà vội vã như vậy?

Tiểu ma nữ nhìn theo bóng lưng Phong Liệt, đầy nghi ngờ.

- Có thể Phong Liệt lo lắng sẽ gặp phải đám Tề sư thúc, sẽ khiến chúng ta rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Mộc Thiên Tình suy nghĩ một chút rồi nói.

- Nga, cũng đúng. Đại sư tỷ, đám Tề sư thúc thật sự đáng ghét. Hy vọng đại chiến tuyển chọn nhanh chóng kết thúc, sau này cũng không cần gặp mặt bọn họ nữa.

...

Sau khi Phong Liệt ra khỏi Phi Long Trai, rất nhanh đã hòa vào dòng người đông đúc. Vừa đi hắn vừa lặng lẽ thay đổi dung mạo, che dấu khí tức.

Bởi vì việc kế tiếp hắn muốn làm, thật sự không thích hợp mang chân diện thực, nếu không chỉ sợ sẽ gây ra đại loạn..

Phi Long Trai cách Phiêu Miễu Các cũng không xa. Sau khi Phong Liệt hòa vào trong dòng người hỗn loạn, chỉ chốc lát sau, hắn một lần nữa trở lại Phiêu Miễu Các.

Lúc này mặt trời đã dần dần ló dạng, Phiêu Miễu Các càng lúc càng náo nhiệt. Kẻ ra người vào liên miên không dứt.

Giờ phút này Phong Liệt đã hóa thân làm một gã hán tử trung niên bình thường, mặc một bộ hắc y, tu vi cũng chỉ ở mức độ Cương Khí Cảnh sơ kỳ.

Như vậy, từ trang phục đến tu vi đều đã hòa vào đám đông, trở thành một người cực kỳ bình thường.

- Vị khách quan này, ngài cần gì?

Một gã phục vụ của Phiêu Miễu Các tiến về phía Phong Liệt, lễ phép hỏi.

- Ta muốn xem qua một chút!

Thanh âm Phong Liệt lạnh nhạt nói.

- Nga! Vậy mời ngài cứ tự nhiên. Nếu nhìn trúng thứ gì, cứ gọi tiểu nhân là được!

Gã phục vụ khách khí một câu, liền xoay người rời đi, tiến đến chào hỏi những người khác.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất