Dịch giả: bé MỡKhi Liễu Minh và nam tử áo xám đang chiến đấu thì bỗng có tiếng động lớn vang lên bên cạnh. Sau đó một đoàn ánh sáng vàng xuất hiện, bên trong còn liên tục phát ra những tiếng nổ lốp bốp.
Sau khi ánh sáng vàng tắt đi, một bóng người đen như mực văng xa đến mấy chục trượng bên ngoài mới loạng choạng trụ vững lại được thân hình, không ai khác chính là Thanh Linh.
Chuôi đao màu vàng của nam tử áo xám giờ đây đã bị cắt làm hai đoạn rơi trên đất, còn Thanh Linh thì mất đi một cánh tay trái.
“Các ngươi đều là người có thực lực, hèn gì có thể vào tới tận đây.” Nam tử áo xám nhìn qua Liễu Minh cùng với Thanh Linh một lượt sau đó lạnh nhạt nói.
Lúc đang nói thì hai thanh cự kiếm một đỏ một đen được thu lại hóa thành hai đạo ánh sáng mà bay lơ lửng trước người gã.
Đồng thời ánh sáng màu xám cũng dần dần chuyển động, dường như gã lại muốn chuẩn bị tấn công đợt nữa.
“Thanh Linh tiền bối, gã này cực kỳ khó đối phó, xem tình hình vừa rồi thì gã ít nhất nắm trong tay ba loại Pháp Tắc Chi Lực, hai người chúng ta mặc dù liên thủ lại nhưng chỉ sợ vẫn không là đối thủ.” Liễu Minh nhanh chóng đi về phía Thanh Linh sau đó dùng truyền âm mà trao đổi.
Hắn nhanh chóng nhìn thấy cánh tay đứt lìa của Thanh Linh, trong lòng thầm nghĩ mình may mắn, nếu vừa rồi mà không nhanh vận dụng ba loại Pháp Tắc Chi Lực mà trốn thì cho dù không chết cũng có kết cục giống như Thanh Linh bỏ lại một đoạn thân thể.
Bản thân nắm giữ sáu loại Pháp Tắc Chi Lực nhưng về lĩnh ngộ thì không tài nào bằng với đối thủ cho nên không ngạnh kháng được.
Lời nói của hắn tuy có vẻ thận trọng nhưng ẩn trong đó là có ý muốn rút lui.
“Chúng ta vất vả lắm mới tới được nơi đây, nào có thể dễ dàng buông tha được chứ? Huống chi ngươi nghĩ rằng tên kia cứ để yên cho chúng ta đi sao?” Thanh Linh lạnh lùng trả lời hắn.
Liễu Minh nghe xong không nói gì thêm chỉ còn biết thở dài.
Theo ý tứ của Thanh Linh thì có lẽ bà ta đã hạ quyết tâm phải lấy bằng được Hồn Thiên Kính rồi, chắc chắn là còn chiêu ẩn giấu chưa xuất ra.
Hắn tự tin là có thể chạy thoát khỏi nơi này nhưng mà thoát rồi thì sao? Nếu không có Thanh Linh dùng bí thuật trợ giúp thì thần trí hắn nhanh chóng sẽ mất ngay.
Nếu mà chọn lựa thì quyết tâm dùng hết sức đánh một trận này.
“Đã đến đây rồi còn si tâm vọng tưởng muốn rời đi sao?? Quá muộn rồi!” Nam tử ám xám dường như nghe và đoán được trao đổi của hai người nên lạnh nhạt lên tiếng.
Cùng lúc một tay của hắn vung lên bắn ra một tia ánh sáng màu xám nhanh chóng chui vào hư không.
Liễu Minh cùng Thanh Linh quay sang nhìn nhau, mặt mày có vẻ nghiêm trọng.
Sau đó một khắc, một loạt những âm thanh oong oong từ phía sau phát ra, lối vào đại điện đã bị một luồng ám sáng màu xám khép lại, quả nhiên là nam tử này đã vận dụng cấm chế nào đó.
Tầng ánh sáng màu xám này nhanh chóng lan tỏa ra khắp bốn phía, ngay tức khắc nó đã bao bọc toàn bộ cả tòa đại điện từ vách tường, trần nhà cũng như mặt đất.
Trong lòng Liễu Minh khẽ xao động.
Hắn có thể lờ mờ thấy được là toàn bộ đại điện đã bị một lực cấm chế cường đại bao trùm, hắn có tự tin để phá vỡ cấm chế thoát thân nhưng tên nam tử áo xám kia sẽ chắc chắn sẽ không để yên cho hắn hành động rồi.
“Xem ra chúng ta đã không còn đường lui, Để ta lên trước, ngươi nhằm thời cơ mà ra tay.” ThanhLinh nói xong liền bay lên phía trước, trên người bà ta bốc ra hừng hực những luồng sáng đen xì như mực.
Rồi một tràng lốp bốp trong cơ thể bà ta truyền ra, lập tức thân hình biến thành một Cự Nhân màu xanh to như một tòa núi nhỏ, Cự Nhân này so với lúc biến hình khi tiêu diệt Khôi Lỗi Tích Dịch còn to lớn hơn nhiều.
Cùng lúc cũng có thể thấy bên ngoài làn da cũng xuất hiện vô số những lân phiến màu tím ở trên đầy rẫy những phù văn, thân thể và khí lực của bà ta được cực tốc kéo lên và mang một vẻ đầy cuồng bạo.
Ở chỗ bả vai nơi cánh tay bị chặt đứt cũng nhanh chóng lóe ra hào quang, sau đó những sợi tơ đen nhánh quấn quanh lập tức tái sinh một cánh tay như lúc ban đầu.
Nam tử áo xám nhìn Thanh Linh biến hình thì rất là kinh ngạc, nhưng đó chỉ là nhất thời, sau đó gã liền hồi phục vẻ bình tĩnh.
Hai tay gã nhanh chóng bấm một loạt pháp quyết, hai thanh Cự Kiếm đỏ đen trước người bỗng phát ra ánh sáng rực rỡ rồi phát ra những tiếng ông ông.
Thanh Linh gầm một tiếng mạnh mẽ rồi vọt tới nam tử áo xám, thân hình to lớn mãnh liệt lao đến phát ra từng tiếng bước chân rầm rầm làm rung chuyển cả tòa đại điện.
Liễu Minh chứng kiến hành động của Thanh Linh thì trên mặt không còn chút do dự nào nữa.
Đã đến tình trạng này thì phải quyết tâm đánh một trận ra trò.
Hai tay của hắn nhanh chóng xoay nhanh, từng đạo pháp quyết liên tục đánh xuống Sơn Hà đại trận bên dưới, từng màu vàng đất như sương mù cuồn cuộn bốc lên chui tọt vào trong cơ thể, sau đó trong miệng hắn liền đọc ra những tiếng chú ngữ trầm thấp.
Từng màu vàng sương mù nhập vào cơ thể khiến cho thân hình của hắn giờ đây phát ra những ánh sáng vàng chói lóa, từng đạo nối tiếp từng đạo phù văn liên tục tuôn ra xoay nhanh phát ra Pháp Tắc Chi Lực hệ Thổ rất nồng đậm bao bọc toàn bộ thân hình của hắn trong đó.
Cứ như là cá voi hút nước vậy, từng đạo sương mù màu vàng đất nhanh chóng bị hút vào cơ thể hắn rồi biến mất, sau đó biến thành một bộ áo giáp màu vàng đất bao quanh kín mít thân hình của Liễu Minh.
Trên áo giáp ta có thể thấy được những hoa văn nổi lên như những con trùng nhấp nhô, từ đó còn toát ra Pháp Tắc Chi Lực nồng đậm hệ Thổ, còn kề bên cạnh hắn thì hiện ra hình ảnh của mười hai Trường Hà màu đen nhánh. Trong mỗi cái đều là những dòng nước mạnh mẽ dậy sóng không ngừng phát ra những làn hơi nước đen kịt.
Trong khi Liễu Minh thi pháp thì bên kia Thanh Linh đã lao vào chiến đấu với nam tử áo xám.
Trên cơ thể to lớn của Thanh Linh là sự giao hòa của hai màu tím và xanh, trên bàn tay to lớn màu xanh hiện ra năm cái móng vuốt thật dài và sắc bén thỉnh thoảng còn phát ra những phù văn màu vàng rực trông cứ như những chiếc móc sắt nhọn hoắt.
Khi bàn tay đưa lên thì từng đạo trảo ảnh sắc bén như xé nát hư không mà lao đến, từng luồng pháp tắc mãnh liệt tỏa ra nhằm nam tử áo xám mà công kích với thế đến như cuồng phong vũ bão.
Đối với thế tấn công hung mãnh của Thanh Linh nam tử áo xám không dám khinh thường mà trở nên thận trọng hơn.
Nương theo chuyển động của bàn tay hai thanh Cự Kiếm màu đen và đỏ liên tục bay múa hình thành một kiếm võng dày đặc sẵn sàng đón nhận thế tấn công từ Thanh Linh.
Tuy song trảo của Thanh Linh cứng rắn hơn kim thiết, mà nó cũng ẩn chứa Pháp Tắc Chi Lực hệ Kim nhưng dưới kiếm võng hai màu đỏ đen cũng không hề chiếm được lợi thế.
Hai người nhanh chóng giằng co lẫn nhau.
Nhưng đột nhiên sau lưng Thanh Linh xuất hiện một đoàn ánh sáng màu xanh sẫm, kéo theo nó là những âm thanh “Rặc rặc” và một cái ngũ trảo kim câu xuất hiện giống như là đuôi của bò cạp khổng lồ đang kéo lê thành một hình vòng cung, từng cái kim câu hình bán nguyệt đang hiện lên trên không trung tỏa ra Pháp Tắc Chi Lực hệ Kim rất mãnh liệt.
Từng cái kim câu hình bán nguyệt nhanh chóng biến lớn rồi nhanh như thiểm điện bổ đến nam tử áo xám.
Sở trường của Thanh Linh là chế tạo Khôi Lỗi cho nên đối với Pháp Tắc Chi Lực hệ Kim bà ta càng am hiểu sâu đậm, giờ đây đang toàn lực thi triển ra với sức mạnh không thể chống đỡ.
Nhưng nam tử áo xám trước sự tấn công bất ngờ của Thanh Linh lại không hoảng loạn chút nào, gã nhanh chóng há mồm phun ra một tia sáng màu lục để đối kháng với năm đạo bán nguyệt kim mang đang bổ đến.
Từng tiếng động rền vang như sấm phát ra, đạo lục mang từ trong mồm nam tử áo xám phun ra hiện lên từng đạo ngũ sắc hồ quang điện chói lòa, đây chính là Cửu Thiên Thần Lôi, so với Liễu Minh thi triển thì còn cao minh hơn một bậc.
Ngũ sắc hồ quang điện như những con linh xà quật lên trên năm cái bán nguyệt kim mang.
Hai luồng sáng lập tức đan vào nhau, không một bên nào tỏ ra yếu thế, từ bên trong phát ra từng âm thanh sét đánh mạnh mẽ làm chấn động cả hư không xung quanh, tạo nên một sức phá hoại rấtkinh người.
Hình dáng thực sực của đạo lục mang kia chính là một thanh tiểu xoa xanh biếc dài hơn một thước, hình dáng không có gì tinh mỹ nhưng uy lực phát ra của nó thật kinh người.
Ngũ Sắc hồ quang điện chính là Chí Tôn trong Lôi Điện, sau vài nhịp hô hấp đã trấn áp được năm đạo bán nguyệt kim mang, sau vài tiếng trầm đục vang lên, cứ tiếp tục thế này thì năm đạo bán nguyệt kim mang sẽ bị tiểu xoa màu lục đánh nát.
Tiểu xoa màu xanh lục tỏa ra những ánh chớp chói lòa đúng là đang chiếm ưu thế trước ngũ trảo kim câu.
Nam tử áo xám khẽ cười, chỉ một thời gian ngắn mà gã đã biết rõ từng thủ đoạn tấn công của Thanh Linh, hai tay của gã liền biến chiêu nhanh chóng muốn phản công.
Nhưng thình lình phía sau gã liền có biến, một bóng người quỷ mị xuất hiện, đây chính là Liễu Minh.
Một đao mang màu xanh lá cao đến vài trượng trong tay Liễu Minh chém xuống, đồng thời phía dưới còn biến ra mười mấy đạo đao mang hợp thành một đao võng màu xanh lá chiếu thẳng xuống nam tử áo xám.
Bên trong những đao mang này còn ẩn chứa Pháp Tắc Chi Lực hệ Kim rất mạnh mẽ.
Cùng lúc mười hai cái Trường Hà màu đen như những xúc tu của bạch tuộc từ bên trong Hàn Lập(*) rút lại liền ngay sau đó là vô số thủy tiễn chằng chịt bắn ra.
(*) tác giả nhớ đến Hàn Lập nên thay tên Liễu Minh đi.
Nam tử áo xám sớm đoán được là Liễu Minh sẽ ra tay nhưng không ngờ đòn tấn công của Liễu Minh lại mạnh mẽ như sóng to gió lớn ập đến thế này.
Gã nhanh chóng đình chỉ việc phản kích Thanh Linh mà hai tay vung lên, tuy không thấy pháp bảo nào được tế ra nhưng một tầng ánh sáng màu xám hiện ra nhanh chóng chặn trước người gã.
Đao mang màu xanh lá lập tức chém xuống màn sáng màu xám, một luồng pháp lực chấn động mạnh mẽ khuếch tán ra xung quanh.
Nhưng tiếp sau là mười hai đạo Trường Hà màu đen cùng với mưa tiễn rợp trời đập lên màn sáng màu xám, từ đó phát ra những màn sáng, liên tiếp những tiếng động như mưa rơi trên lá chuối liên tục vang lên.
Ánh mắt nam tử áo xám lạnh dần, đang lúc muốn có động tác thì dưới đao mang màu xanh lá lại lóe lên, sau đó xuất hiện một bóng kiếm màu vàng rực, ngay lập tức một vòng kiếm quang cực lớn như Mãn Nguyệt Kim Sắc hiện ra chém lên màn sáng màu xám.
Sắc mặt nam tử áo xám rất hoảng hốt, gã chưa có động tác gì thì màn sáng màu xám kêu lên răng rắc, bất ngờ đã bị kiếm quang chém rách, ngay sau đó Kim sắc Mãn Nguyệt Kiếm đột nhiên phân tán, hóa thành mấy đạo kiếm quang hình vòng cung theo chân những mưa tiễn nhanh chóng đem nam tử áo xám bọc lại bên trong.
Thân hình của nam tử áo xám làm trung tâm, một cỗ vàng đen hai màu như vòi rồng cuống phăng lên không, một cỗ áp lực cực lớn khuếch tán ra xung quanh, Liễu Minh và Thanh Linh cũng bị ảnh hưởng liền nhanh chóng dừng lại đòn đánh trên tay mà lui lại phía sau.
“Đánh hay lắm!” Sau khi trụ vững thân hình Thanh Linh vui mừng mà khen ngợi.
Liễu Minh cũng lùi lại đó không xa, đang đứng lặng yên giữa không trung, ánh mắt đang chăm chú nhìn về phía vòi rồng cùng với vị trí bạo liệt vừa qua, Hắn không nói câu nào mà trong ánh mắt tử quang lập lòe đang quan sát.
Tuy hắn có thần thông Tử Văn Ma Đồng nhưng dưới ánh sáng bạo liệt như vậy cũng khó có thể nhìn rõ tình huống bên trong. Trong thâm tâm Liễu Minh biết chắc chắn một điều đó là nam tử áo xám ăn một đòn đau nhưng không thể dễ dàng chết được.