Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 170: Hắc đà thạch

Dưới sự vây công của mọi người, bầy khói không tập hợp lại với nhau được. Nhất là sau khi đánh chết con đầu đàn, đối mặt đám chó săn và vân báo hung ác, số lượng khổng lồ và công kích sắc bén của chúng, bầy sói càng không có sức phản kích, đem tất cả sức lực cũng không có cách lao ra khỏi vòng vây.
Theo con đầu đàn chết đi, từng con từng con tuyết lang ngã xuống, kết quả đã không có lo lắng chút nào.
Đánh chết tất cả các con tuyết lang, tên tuổi trẻ cầm đầu chỉ huy tộc nhân lột da chúng ra, rồi để mặc cho đám chó săn và vân báo cắn xé thi thể tuyết lang. Sau đó bước tới, nhiệt tình chào hỏi.
Hóa ra, mấy tên tuổi trẻ đầu gắn lông chim là người Tô Mỹ Nhĩ sống ở gần đây, không ngoài suy đoán của Dương Lăng, bọn họ đúng là tuần thú sư. Đám chó săn và vân báo này hầu hết đều là dã thú cấp thấp bọn họ nuôi từ nhỏ.
Nói vài câu khách sáo, tên tuổi trẻ cầm đầu Bá Lỗ Tác mời mọi người đi đến bộ lạc của bọn họ. Đám dong binh đang kinh hãi cầu còn không được, mà muốn biết rõ kỹ xảo và bí mật tuần dưỡng ma thú của người Tô Mỹ Nhĩ, Dương Lăng cũng không ngại tốn thêm một chút thời gian.
Sau nửa ngày cẩn thận quan sát, hắn vô cùng hứng thú đối với việc chỉ huy ma thú của Bá Lỗ Tác, không thể nào hiểu được tại sao đối phương lại có thể thông qua các tiếng tù và dài ngắn khác nhau để khống chế đám dã thú hành động.
Trước đây, hắn thông qua tinh thần lực trực tiếp chỉ huy ma thú đã được thuần hóa, trực tiếp và rất nhanh chóng. Dùng để chỉ huy ma thú trung và cao cấp thì hiệu quả rất tốt, nhưng vì ma thú đại quân số lượng càng lúc càng lớn thì chỉ huy tất cả bọn chúng thì cảm giác thấy tốn rất nhiều tinh lực. Nếu có thể tìm hiểu được kỹ xảo và bí mật tuần dưỡng ma thú của người Tô Mỹ Nhĩ, có lẽ có rất nhiều thuận lợi và chỗ tốt.
Bá Lỗ Tác rất nhiệt tình, cũng rất thân thiện, trên đường liên tục giới thiệu cho mọi người về phong tục và người dân ở xung quanh. Sau tai họa mà không chết, đám dong binh vô cùng hưng phấn, nhất là tên Mập mạp, càng cưỡi ngựa chạy tới chạy lui. Miệng nói không ngừng, rất nhanh đã rất thân thiết với tên Bá Lỗ Tác.
Qua miệng Mập mạp, Bá Lỗ Tác biết được tên và thân phận của Dương Lăng, nhìn xe ngựa rộng rãi của Dương Lăng, Bá Lỗ Tác do dự một lát rồi giục ngựa chạy tới: "Vưu Lý đại nhân, nghe nói ngươi là một thương nhân, không biết ngươi chủ yếu buôn bán mặt hàng gì?"
Buôn bán mặt hàng gì?
Chẳng lẽ, Tô Mỹ Nhĩ bộ lạc có không ít đặc sản?
Sau cơn ngoài ý muốn, Dương Lăng trầm ngâm không nói, âm thầm suy đoán ý tứ của đối phương. Lần này đi tới Lợi Văn Tát công quốc, ngoại trừ để tìm hiểu thế giới bên ngoài, và tạo mối quan hệ tốt với thế lực các nơi, Hắn còn hy vọng có thể tuyên truyền ưu thế của Ma thú lĩnh, hấp dẫn thật nhiều thương nhân đến tham gia phát triển lãnh địa. Trên đường gặp nhiều hàng hóa đặc sắc càng nhiều càng tốt.
Nghe lời đoán nghĩa, thấy Bá Lỗ Tác sắc mặt đỏ bừng, Dương Lăng cảm giác đối phương không giống như là có quá nhiều hàng hóa để bán, nói: "Chỉ cần có thể kiếm tiền, mặt hàng gì cũng mua. Đương nhiên nếu là các đặc sản của bộ lạc, thì chỉ cần giá cả thích hợp ta có thể mua vào với số lượng lớn"
"ồ, vậy đại nhân ngươi.." Sau một lát chần chờ, Bá Lỗ Tác cắn chặt răng nói: "Đại nhân ngươi có các mặt hàng khăn tay hay là khăn quàng, màu sắc phải là màu hồng màu xanh da trời hoặc là màu xanh lá cây, càng nhiều càng tốt, ta có thể sử dụng ma thú tinh hạch và da thú để trao đổi với ngươi"
Khăn tay hay là khăn quàng, màu sắc phải là màu hồng màu xanh da trời hoặc là màu xanh lá cây?
Đàn bà mua khăn tay thì rất bình thường, đàn ông mà mua thì chỉ có một giải thích, nhìn vẻ mặt ửng đỏ của Bá Lỗ Tác, Dương Lăng hiểu ra, sau đó không khỏi nhíu mày nhăn trán. Trong Không gian giới chỉ của mình có không ít tinh tệ và ma thú tinh hạch, cũng có không ít quần áo chống lạnh và vải lều, nhưng không có khăn tay và khăn quàng mà đàn bà hay dùng.
"Ồ, sắp đến ngày sinh nhật của Tạp Lệ, làm sao bây giờ?"
Thấy vẻ mặt của Dương Lăng, Bá Lỗ Tác thất vọng lắc đầu. Tạp Lệ thích nhất là khăn tay và khăn quàng của loài người, nếu năm nay lại khiến cho nàng thất vọng, sợ rằng mình lại bị trách mắng quanh năm.
"Bá Lỗ Tác đại nhân, ngươi xem chiếc khăn tay này như thế nào?"
Ngay khi Bá Lỗ Tác lắc lắc đầu, chuẩn bị giục ngựa rời đi, thì Vưu Na vừa nói vừa lấy một chiếc khăn tay màu xanh nước biển trong Không gian giới chỉ ra. Trước khi xuất phát, Dương Lăng đưa Không gian giới chỉ nhặt được trong sơn cốc cho nàng, vừa vặn trước khi xuất phát, nàng đi tìm Ngả Lỵ Ti muốn vài cái khăn tay.
"Cảm ơn Vưu Na tiểu thư, sau khi trở về bộ lạc, ta sẽ trả tiền thù lao cho ngươi" Kinh hãi, Bá Lỗ Tác hai tay tiếp nhận chiếc khăn tay mà Vưu Na đưa cho, lập tức giục ngựa quay đi, phân phó mọi người chạy nhanh hơn. Hận không được trong nháy mắt là trở lại được bộ lạc, đem tặng chiếc khăn tay màu xanh nước biển xinh đẹp giao cho Tạp Lệ của mình.
"Người đang yêu đều hưng phấn và mù quáng như vậy"
Nhìn Bá Lỗ Tác kích động đến sắp nhảy lên, Dương Lăng lắc đầu, tiếp tục nghiên cứu ảo ảnh thủy tinh, không hề phát hiện ra Vưu Na đang lẳng lặng nhìn mình.
Trước khi mặt trời lặn, mọi người rốt cuộc cũng chạy tới Thạch đầu thành nơi ở của người Tô Mỹ Nhĩ,
Mặc dù trên đường đã nghe Bá Lỗ Tác giới thiệu sơ qua tình hình của bộ lạc, nhưng sau khi nhìn thấy Thạch đồ thành, mọi người không khỏi cảm thấy chấn động.
Nơi ở của bộ lạc Tô Mỹ Nhĩ khắp nơi đều là các tảng đá hình dạng khác nhau, từ xa nhìn lại giống như các bức điêu khắc vậy. Có chút giống như sư thứu giương cánh muốn bay, có chút như mãnh hổ xuống núi…
Đi qua một tòa thạch động rộng lớn, và đi qua một rừng đá, mọi người rốt cuộc cũng đi đến khu vực trung tâm, khác với bên ngoài, bên trong rừng đá còn có một vùng bình nguyên nhỏ, ngoại trừ có một loạt ngôi nhà bằng đã còn có một rừng cây, một cái hồ nho nhỏ.
Có người đang câu cá, có người đang chế tạo đồ gỗ bên cạnh rừng cây, còn loáng thoáng nghe được tiếng ca hát. Cả bộ lạc giống như một nơi thế ngoại đào nguyên ngăn cách hoàn toàn với thế giới bên ngoài.
"Vưu Lý đại nhân, xin mời đi đến nơi đây nghỉ ngơi" thấp giọng nói nhỏ với tộc nhân vài câu, Bá Lỗ Tác vừa nói vừa đưa nhóm Dương Lăng vào một căn nhà đá để nghỉ ngơi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nhà đá rất lớn, bên ngoài tuyết rơi đầy trời, nhưng bên trong phòng giống như lắp đặt một cái máy điều hòa công suất lớn nên vô cùng ấm áp thoải mái. Hết lần này tới lần khác không khí rất tươi mát, cũng giống như bên ngoài vậy.
"Đây là Hắc đà thạch, mùa đông thì ấm, mùa hè thì mát là loại đá thích hợp nhất để xây dựng nhà cửa, vô cùng hiếm thấy ở các nơi khác trên đại lục, nhưng ở chỗ chúng ta lại có vô số" Thấy mọi người nghi hoặc nhìn nhìn, Bá Lỗ Tác cười tự hào,
Dưới sự nhắc nhở của Bá Lỗ Tác, Dương Lăng phát hiện các tảng đá xung quanh quả nhiên khác lạ. Đặt tay lên chúng thì có một cảm giác ấm áp, dường như chạm phải bình giữ ấm nước trong mùa đông vậy.
Chẳng lẽ, bên trong tảng đá chứa rất nhiều năng lượng?
Nghi ngờ, Dương Lăng lặng lẽ phát ra một tia tinh thần lực, âm thầm tìm hiểu bí mật của Hắc đà thạch. Kết quả không phát hiện được năng lượng tinh hạch, nhưng lại thấy có một hiện tường kỳ quái.
Bề mặt Hắc đà thạch che kín đầy vân, nhưng nếu so với bên trong lại không thấm vào đâu, bên trong tảng đã có vân dày đặc như mạng nhện, jd dộng hấp thu nguyên tố ma pháp hệ hỏa trong không khí rồi chuyển hóa thành một luống khí ấm thoải mái.
Chẳng lẽ, Hắc đà thạch là một tụ linh trận đơn giản.
Mơ hồ hiểu được bí mật của Hắc đà thạch, nhớ tới tụ linh trận có khả năng hấp thu thiên địa linh khí, Dương Lăng trong lòng vừa động, cẩn thận hấp thu năng lượng chứa trong Hắc đà thạch. Nhất thời, một luồng khí ấm từ tay phải truyền vào trong cơ thể, chuyển động theo một quỹ tích huyền ảo rồi bị vu đan hấp thu hết sạch.
Xác định năng lượng trong Hắc đà thạch không có hại, Dương Lăng gia tăng tốc độ và lực hấp thu. Từ từ, theo năng lượng hệ hỏa đưa vào trong cơ thể càng ngày càng mãnh liệt, chỗ bàn tay và Hắc đà thạch tiếp xúc phát ra một vòng ánh sáng đỏ, càng ngày càng sáng.
"Vưu Lý đại nhân, ngươi không có việc gì chứ?"
Thấy trên tay Dương Lăng đột nhiên phát ra một vòng ánh sáng chói mắt, đừng nói là ma pháp sư như Mập mạp và Lệ Nhã mà ngay cả Bá Lỗ Tác cũng chấn động, không thể nào hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra. Chỉ có Vưu Na thì nhíu nhíu mày, cơ hồ đa hiểu được chuyện gì xảy ra,
Thời gian này, mặc dù không rõ ràng lai lịch của Dương Lăng là như thế nào, nhưng Vưu Na biết hắn có rất nhiều bản lãnh khác thường, bất cứ lúc nào cũng có thể hấp thu năng lượng xung quanh. Không biết đó là khả năng trời sinh của hắn, hay là hắn luyện ma pháp thần bí mà có.
Ông …
Ánh sáng đỏ trong tay Dương Lăng càng lúc càng sáng, mọi người cảm giác căn nhà đá phát ra từng tiếng kêu ông ông, dường như mỗi một khối Hắc đà thạch trên vách tường đều tun lên. Cùng lúc đó, nhiệt độ trong phòng lại từ từ hạ xuống, gió lạnh thổi từng cơn.
Mọi người nghi hoặc không giải thích được, Vưu Na do dự không biết có nên ra tay hay không, Dương Lăng vô ý mà hấp thu đại lượng năng lượng rốt cuộc tỉnh lại, dừng lại việc hấp thu năng lượng tích tụ trong Hắc đà thạch. Tảng đá ảm đạm không ánh sáng này mặc dù rất kỳ diệu, nhưng bây giờ còn không phải lúc để tìm hiểu.
Thấy Dương Lăng bình yên vô sự, mọi người đều thở dài một hơi, nhất là Vưu Na càng nhẹ nhàng vỗ vỗ ngực mình. Mặc dù hiểu được với thực lực của Dương Lăng tuyệt đối sẽ không phát sinh vấn đề gì lớn, nhưng nàng vẫn vô cùng lo lắng.s
Đi quanh người Dương Lăng hai vòng, Mập mạp nghi hoặc hỏi: "Vưu Lý huynh đệ, rốt cuộc vừa rồi xảy ra chuyện gì?"
"Đúng vậy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Thấy mọi người nhìn chằm chằm vào mình, Dương Lăng trong lòng vừa động, giả bộ không rõ: "Vừa rồi, nghe Bá Lỗ Tác giới thiệu sự kỳ diệu của Hắc đà thạch, ta liền tò mò sờ lên vách tường, Không ngờ tới là vừa chạm vào đã cảm giác cả đầu nặng nề, cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Nhìn Dương Lăng không có đấu khí và mời là một tên ma pháp học đồ, đám dong binh không có hoài nghi, đều nghi hoặc nhìn chằm chằm vào vách tường cổ quái. Trong mắt bọn họ, thủ phạm dám chắc là mấy tảng đá đông nóng hè mát này.
Vừa chạm vào đã cảm giác đầu rất đau đầu nặng nề?
Người nói vô ý, người nghe cố ý.
Dương Lăng há mồm nói đại, đám dong binh không có chút hoài nghi, đều nghĩ rằng do Hắc đà thạch gây ra, nhưng Bá Lỗ Tác trong lòng vừa động, nhớ tới truyền thuyết trăm ngàn năm qua của bộ lạc.
Ma Thú Lĩnh Chủ.

Hôm nay trở đi sẽ có hàng nhiều cho mọi người. Thanks all đã theo dõi MTLC. (Tự chúc mừng sinh nhật vậy. Hehe)

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất