Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 381: Mỹ Nhân Ngư

Có phải hay không chính là Dương Lăng hạ độc thủ, Bố Lãng thấp giọng, thông qua không gian ma pháp thuấn di trở về khu phụ cận lăng mộ. Nhưng trước mặt Bố Lãng, Dương Lăng vẫn điềm nhiên ngồi tĩnh tọa trên đài đại vu, tư thế không có gì thay đổi.
Chẳng lẽ do mình quá đa nghi?
Nhìn Dương Lăng đang minh tư trên đài đại vu, Bố Lãng lắc đầu, sau đó khẽ liết về phía đại doanh Hắc Ám hiệp hội, bất đắc dĩ đành nhanh chóng rời đi.
Nếu cái chết của A Đức Uy Tư không liên quan đến lĩnh chủ Dương Lăng này, vậy kẻ đáng nghi nhất chính là Hắc Ám hiệp hội. Bất quá, trước mắt vì để thuận lợi thu được truyền tông trong lăng mộ dưới đất, lấy đại cục làm trọng, hiện giờ không nên xung đột với Hắc Ám hiệp hội.
" Sách sách, nguy hiểm thật!"
Sau khi thuận lợi đắc thủ, vì tránh lộ ra sơ hở, Dương Lăng trực tiếp thuấn di trở về đài đại vu. Không nghĩ tới vừa mới ngồi xuống, Bố Lãng cầm trong tay ngân sắc ma pháp trượng đã thuấn di đến, thiếu chút nữa là lộ ra sơ hở.
Mặc dù đã sớm cùng Giáo đình kết ân oán, không thể một bút viết hết cừu hận, nhưng Dương Lăng cũng không muốn nghĩ đến việc xung đột toàn diện cùng với Giáo đình.
Cứng quá thỉ dễ vỡ, chỉ có đại thụ mới chống được gió lớn!
Mặc dù Ma Thú Lĩnh đang phát triển nhanh chóng, thực lực càng ngày càng mạnh, nhưng nếu so với Giáo đình cùng Hắc Ám hiệp hội đã truyền thừa mấy ngàn năm, chênh lệch quả thật không nhỏ.
Trước tiên nên cũng cố thực lực của mình, củng cố căng cơ ngày càng lớn mạnh mới là vương đạo. Người không phạm ta, ta không phạm người, nước giếng không phạm nước sông. Đợi đến một ngày mình có một chi siêu giai ma thú tạo thành ma thú quân đoàn, tổ kiến thực lực của Vu môn ngày càng cường đại, lúc đó tìm đến Giáo đình để tính sổ cũng không muộn.
Sau khi thuận lợi tiến giai đến cao cấp thần vu, nắm giữ đại vu ấn, hắn tin tưởng ngày đó không còn xa nữa.
Vô luận là Đặc Lạp Tư rừng rậm, Á Mã Tốn rừng rậm, hay đại hải mênh mông, tất cả đều có vô số ma thú. Trong đó có không ít siêu giai ma thú. Chỉ cần tìm được tung tích của bọn chúng, nghĩ biện pháp thuần hóa chúng, như vậy quy mô ma thú đại quân của mình sẽ ngày càng lớn.
Qua một đoạn thời gian nữa, Tánh mạng chi thụ bên trong không gian Vu tháp có thể cung cấp tánh mạng nước suối. Đến lúc đó có thể không ngừng dùng tánh mạng nước suối cuồn cuộn giúp cho ma thú đại quân tiến giai, đem chính giai ma thú bên người bồi dưỡng thành siêu giai ma thú, cứ như vậy sẽ có một chi quân đoàn do toàn bộ siêu giai ma thú tạo thành, hoàn toàn không phải là một giấc mơ không thể thực hiện.
Hiện giờ theo hồi báo của căn cứ, thú linh tế tự Áo Cổ Tư đã gần hoàn thành việc tu kiến thú linh tế đàn. Sau khi tu kiến thành công, có lẽ sẽ mang đến không ít kinh hãi, thu được đại lượng ma thú biến dị cường đại.
Ngồi trên đài đại vu một lúc, cảm giác Giáo đình không còn hoài nghi là do mình động chân động tay, Dương Lăng từ trên đài cao đáp xuống một trướng bồng nhỏ, cẩn thận xem xét vết thương trên ngực.
Là một gã lĩnh vực thánh đường võ sĩ, A Đức Uy Tư thực lực thật kinh người, mặc dù Băng Phong khôi giáp đã hoàn toàn ngăn cản đao mang màu xanh của hắn, nhưng trên ngực Dương Lăng ngay chổ đao mang chém vào xuất vẫn còn đọng lại một ít máu huyết. Không thể nào tưởng tượng, nếu đao mang ấy trực tiếp chém vào cơ thể rốt cuộc sẽ có hậu quả thế nào!
" Sách sách, viên nguyệt loan đao, không sai, đúng rồi!" Lấy loan đao của A Đức Uy Tư từ bên trong không gian vu tháp ra xem xét, Dương Lăng gật gật đầu.
Thân đao hẹp, cả chiều dài loan đao không đến nữa thước, thân đao có một đạo giác thâm địa ao ngân. Độ cứng rắng và dẻo dai đều thuộc loại hảo hạng, đao nhận cực kỳ sắc bén. Dương Lăng thử vung tay một cái đã có thể đem một mảnh bạc sa giữa không trung chém thành hai nữa, cũng có thể dễ dàng chém một đầu khôi do tinh thiết luyện chế ra làm đôi.
" Thêm chút Ô sa quáng luyện chế lại một lần, đưa cho Mã Cách Lệ Đặc nữ hải đạo, quả là một lễ vật thật tốt a!"
Nhớ tới vẻ nhiệt tình hào phóng của nữ hải đạo Mã Cách Lệ Đặc, nhớ tới bộ dáng anh tư bừng bừng của nàng, Dương Lăng cười cười đem loan đao thu vào bên trong khôn gian giới chỉ, chuẩn bị lúc nào đó sẽ đưa cho Ngả Luân đại sư luyện chế lại một lần, tránh ngày nào đó bị giáo đình nhìn thấy mà phát hiện ra. Sau đó Dương Lăng ngồi xuống sữa sang lại trí nhớ của A Đức Uy Tư.
Hoàn toàn giống với phán đoán của Dương Lăng,mục đích hành động lần này của Giáo đình hoàn toàn không phải vì tài bảo của Bỉ Tư đế quốc, mà chính là truyền tống môn đi đến thần ma mộ tràng trong truyền thuyết.
Theo truyền thuyết, trong tay Pháp lão vương có một truyền tống môn co thể đi đến thần ma mộ tràng. Lúc Pháp lão vương còn sống, hàng năm đều tổ chức một chi đội ngũ tinh nhuệ tìm kiếm thần cách hoặc thần khí. Theo tư liệu ghi chép lại, Pháp lão vương trước khi chết, từng không cam lòng quỳ trước truyền tống môn, ôm một pho tượng khóc lớn ba ngay.
Pháp lão vương chết không lâu, Bỉ Tư đế quốc mặt ngoài vẫn phồn hoa nhưng quá trình diệt vong đã âm thầm bắt đầu, không một ai biết truyền tống môn ở nơi nào, nhưng dân gian từng truyền lưu một truyền thuyết mơ hồ. " Khi âm thanh của nhân bì cổ ( trống da… chổ này không rõ) vang lên, cửa vào lăng mộ sẽ mở ra, Pháp lão vương từ trong giấc ngủ say sẽ tỉnh lại."
Lúc đầu, truyền thuyết này được lưu truyền khắp nơi trên Thái Luân đại lục. Nhưng từ lúc Bỉ Tư đế quốc diệt vong đến nay, thời gian đã quá lâu, hơn một vạn năm, ngoài trừ cổ tịch của một vài thế lực lớn hoặc gia tộc lâu đời còn ghi lại, hầu hết mọi người đã sớm quên đi truyền thuyết này.
Căn cứ vào trí nhớ của Hắc bào nhân A Đức Uy Tư, hành động chủ yếu của gáio đình lần này là tìm ra truyền tống môn đem về thánh thành.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, thuận tiện điều tra việc lúc trước hơn một trăm tinh nhuệ mất đi ý thức.
" Sách sach, phái hơn mười tên thánh đường võ sĩ đến điều tra mình, xem ra Giáo đình hoàn toàn không bỏ qua được việc này!" Hiểu được nhiệm vụ của A Đức Uy Tư, Dương Lăng lạnh lùng cười cười.
Giáo đình co một thực lực khổng lồ, thế lực co thể so sánh trên Thái Luân đại lục cơ hồ chỉ đếm trên đầu ngón tay. Tín đồ khắp nơi, có một lượng lớn giào đình kỵ sĩ tinh nhuệ, có lượng lớn ma pháp sư cường đại, trong đó thánh đường chính là lực lượng cường đại nhất và thần bí nhất.
Ngoại trừ một ít gia tộc có thế lực cực lớn, đứng nói là quý tộc hay bình dân bình thường, mà ngay cả các nhân viên bình thường cùa giáo đình cũng không biết đến sự tồn tại và sự kinh khủng của Giáo đình.
Cơ bản, mỗi một người trong thánh đường đều là lĩnh vực cường giả, hoặc tại phương diện nào đó có chút kỹ năng đặc thù. So với các kỵ sĩ và ma pháp sư của Giáo đình, thánh đường hoàn toàn bất đồng, trở thành một thế lực riêng biệt. Ngoại trừ thánh đường trưởng lão, ngay cả giào hoàng đếu không thể ra lậnh cho thánh đường hành động.
Thánh đường phân ra thành nôi đường và ngoại đường, ngoại đường phụ trách đối ngoại, liên lạc với bên ngoài, trợ giúp giáo hoàng xử lý một số chuyện khó khăn, mà nội đường chính là cấm địa mà ngay cả giáo hoàng cũng không dễ dàng tiến vào. A Đức Uy Tư tuy là một trưởng lão, nhưng thực tế chỉ là một người phụ trách quản sự của ngoại đường mà thôi, đối với hiểu biết về nội đường cũng có hạn.
Làm sao bây giờ?
Thứa dịp giảng hòa, hay là dứt khoát…
Thông qua trí nhớ của Hắc bào nhân A Đức Uy Tư hiểu rõ được thực lực khổng lồ của Giáo đình, Dương Lăng nhíu mày trầm mặt. Căn cứ vào cách làm của giáo đình, sau khi chuyện lăng mộ dưới đất kết thúc, sợ rằng sẽ phái trọng binh đến đối phó mình.
Cứ như vậy, hoặc là thừa dịp giảng hòa cùng bọn họ, hoặc không từ thủ đoạn làm cho thực lực của mình càng thêm lớn mạnh, lợi dụng hết thảy lực lượng có thể lợi dụng cùng đứng về phía họn họ. Nếu Hoàng Kim sư tử Bác Cách gia tộc, Ba Lý Ma gia tộc trợ giúp, Hắc Ám hiệp hội ủng hộ, chống lại Giáo đình không phải là không có khả năng.
Giáo đình tuy cường đại nhưng không phải là không có đối thủ. Đương nhiên muốn cùng bọn họ đối đầu, phải từng bước tưng bước hiểu rõ được tình huống bên trong, nhất là … tình huống của cái nội đường kia, để tranh thời khắc ứng phó không kịp.
Lẻn vào bên trong nội đường của thánh đường tìm hiểu tình huống? Cơ hồ là chuyện viễn vong, Dương Lăng nhận thức được trước mắt mình không có cái bản lãnh đó. Nhưng ngay trước mặt cũng có một cơ hội bằng vàng. Khác với một gã chấp sự trưỡng lão như A Đức Uy Tư, Bố Lãng là một ngoại đường trưởng lão đức cao vọng trọng, tùy thời đều có thể tiến vào nội đường. Nếu co thể giết chết hắn hoặc bắt hắn lại, luyện hóa trí nhớ của hắn, tự nhiên có thể hiểu rõ tình huống của nội đường, từng bước hiểu rõ thực lực của Giáo đình. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyen360.com
Lăng mộ dưới đất là một hồi tai nạn, nhưng cũng là một cơ hội hiếm có.
Tuy nhiên, căn cứ trí nhớ của A Đức Uy Tư, Bố Lãng mấy ngàn năm trước đã tu luyện đến lĩnh vực đỉnh phong. Hơn nữa xung quanh còn có một đám thánh đường hộ vệ cường đại. Muốn giết chết hắn, nếu không cẩn thận, đại sự không thành àm ngay cáo mạng nhỏ của mình cũng khó có thể bảo toàn.
" Đại nhân, người nhanh xem cái này!" Đang lúc Dương Lăng chuẩn bị cẩn thận sắp xếp hành động thì Thi vu vương cầm một khối ảo ảnh thủy tinh vọt đến, sắc mặt ngưng trọng.
Hít một hơi, Thi vu vương đưa vào một tia ma lực, ảo ảnh thủy tinh hiện lên một khung cảnh rõ ràng, truyền ra từng tiếng sóng biển rì rào.
Khung cảnh đột nhiên xuất hiện một cái đầu người. Một người, hai người….. càng ngày càng nhiều, hướng một chổ bờ biển hẻo lánh tiến tới, tốc độ bơi cực nhanh, linh hoạt con hơn cả cá.
Tới gần bờ cát, nước biển càng ngày càng cạn, một màn khiến kẻ khác khiếp sợ hiện ra!
Hơn một trăm người, đều là đầu người thân cá,lại có một gã đầu bạch tuột, tất cả đều vây quanh một thiếu nữ xinh đẹp, phía dưới thay cho hai chân là một cái đuôi cá.
Mái tóc dài ẩm ướt buông thỏng xuống hau bờ vài trần, da thịt trắng noãn, nhẵn nhụi, chiếc cổ thon dài ẩn hiện trong làn tóc đen, khiến người khác mê loạn. Phí dưới là khinh giáp bao lấy bộ ngực no tròn cùng hai ngọc thố, hai ngọn đồi tuy không thật lớn, nhưng lại tràn đầy sức sống.
Chỉ thấy cái đuôi của nàng vỗ khe khẽ, cả người nhanh chóng tiến về phía trước, sau khi lên bờ khe khẽ niệm vài câu, cái đuôi nhanh chóng biến thành một đôi chân thon dài.
Mỹ nhân ngư?
Nhìn thiếu nữ lấy ra một bộ trường bào mặc lên người, Dương Lăng không thể tin được nheo nheo hai con mắt.
"Đại nhân, đây là hình ảnh của ba ngày trước, khối thủy tinh được bố trí tại bờ biển phía đông Gia Ba Lợi thu lại được.
Nhìn hình ảnh rõ ràng trên khối thủy tinh, Thi vu vương dừng một chút lại nói: "
Nếu không đoán sai, đây chính là hải tộc thần bí đến từ biển sâu. Căn cứ tin tức hồi báo, bọn họ sau khi lên bờ, lập tức tiến vào A Mã Tốn rừng rậm, càng ngày càng tiến gần vế phía lăng mộ dưới đất!"
"
Hắc hắc, ngay cả hải tộc cũng xuất hiện, xem ra lăng mộ dưới đất càng ngày càng náo nhiệt!"
Hiểu được thân phận cùng mục đích của đối phương, Dương Lăng không chút kinh sợ mà cón lấy làm mừng. Tình huống lăng mộ dưới đất càng ngày càng phức tạp, đối với kế hoạch kế tiếp của mình càng có lợi, nếu thế lực khắp nới bên trong lăng mộ vì lợi ích mà ra tay với nhau, như thế lại càng tốt!
Ma Thú Lĩnh Chủ.

Hô hô, đây là món quà nhóm làm MTLC tặng sinh nhật tên Thuyết Bất Đắc

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất