Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 489: Lôi thần kiếp

" Đao hạ lưu tình."
Ngay khi Hắc Ám đại trưởng lão đang hung hăng hướng cổ thánh đường đại trưởng lão chém tới, chuẩn bị một đao cắt đứt yết hầu hắn thì đột nhiên một gã kỵ sĩ tóc vàng từ chân trời như tia chớp phóng đến, người còn chưa tới đã bắn ra một cây tên dài. Đinh một tiếng, vừa khéo bắn trúng Viên nguyệt đao của Hắc Ám đại trưởng lão, cứu lấy tính mạng của Thánh đường đại trưởng lão đang bị thương nặng như chỉ mành treo chuông.
Hoàng kim sư tử ?
Nhìn người mới đến tóc vàng bay bay phiêu dật, Hắc Ám đại thống lĩnh hừ lạnh một tiếng, giơ thương ngăn cản đường đi của hắn, " Ba Khắc, đây là chuyện giữa Hắc Ám hiệp hội cùng Giáo Đình, chẳng lẽ Bác Cách gia tộc các ngươi muốn nhúng tay vào ?
"
Ba Bác Tát, ân oán giữa các ngươi và Giáo Đình ta không quản, nhưng bây giờ không gian liệt phùng đang ngày càng rung chuyển. Vì hòa bình của cả Thái Luân đại lục, vì ích lợi chung của chúng ta, bây giờ ai cũng không thể khơi mào một cuộc chiến tranh đại quy mô." Tên kỵ sĩ Ba Khắc vừa nói vừa vỗ nhè nhẹ lên thân chiến mã. Cảm giác được đại chiến kinh thiên động địa của hai trung vị thần là thánh đường đại trưởng lão và Hắc Ám kỵ binh đại thống lĩnh, hắn nhanh chóng chạy lại đây, tại thời khắc mấu chốt cứu thánh đường đại trưởng lão một mạng.
"
Hắc hắc, lợi ích chung?" Ba Bác Tát sắc mặt lạnh như băng, lạnh lùng nói: "Đã vì lợi ích chung, tại sao mấy ngàn năm trước khi chúng ta phong ấn không gian liệt phùng bị Giáo Đình đột nhiên tập kích, ngươi lại không xuất hiện ngăn cản? Nói cho ta biết tại sao?"
Ngẫm lại những năm tháng bị cầm tù nơi Cương Giác thành, rồi nhớ lại những huynh đệ năm đó chết trong tay Giáo Đình, Hắc Ám kỵ binh đại thống lĩnh Ba Bác Tát sắc mặt u ám, Đồ long thương trên tay tản mát ra một trận ba động năng lượng mênh mông, vận sức chờ phát động. Mỗi đại thần giai cường giả trên đại lục đều có thế lực phạm vi riêng. Cùng Giáo Đình nước sông không phạm nước giếng. Duy chỉ có hoàng kim sư tử Ba Khắc của Bác Cách gia tộc thì vẫn hay lui tới cùng Giáo Đình. Ba Khắc tại thời khắc mấu chốt cứu thánh đường đại trưởng lão, bề ngoài mà nói, rõ ràng là có thiên vị.
Làm trụ cột tinh thần của La Tư đế quốc, thực lực thần giai kỵ sĩ của hoàng kim sư tử Ba Khắc không phải nghi ngờ. Nhưng vì báo thù rửa hận, vì ích lợi của hiệp hội, Ba Bác Tát cũng không ngại cùng hắn đại chiến một hồi.
Mắt thấy Ba Bác Tát đang vận sức chờ phát động, sắc mặt càng ngày càng lạnh, Ba Khắc cũng không dám khinh thường, cẩn thận giơ trường thương trong tay lên. Mặc dù không muốn cùng Hắc Ám hiệp hội xung đột, nhưng đừng nói vì ích lợi gia tộc, chỉ bằng nhiều năm giao tình, hắn cũng không thể thấy chết mà không cứu.
Đại chiến, khẽ động là bùng nổ!
Thân là một gã thần giai kỵ sĩ cường đại, lực trùng kích của Ba Khắc có một không hai. Hơn một vạn năm trước, từng một thương giết chết một đầu hoàng kim bỉ mông thân cao mười thước, giữa đại quân của thú nhân ra vào tự do, thực lực cường đại thế nào có thể tưởng tượng. Mà làm kỵ binh đại thống lĩnh của Hắc Ám hiệp hội, thực lực của Ba Bác Tát cũng không kém. Cho dù sau một hồi đại chiến với thánh đường đại trưởng lão thì thực lực vẫn kinh người, vết thương nơi ngực dưới ma pháp của Hắc Ám đại tế tự đã nhanh chóng hồi phục lại như cũ.
Xuy………..
Không khí rung động từng cơn, thậm chí vặn vẹo biến hình, năng lượng mênh mông kịch liệt va chạm sinh ra từng đoàn khí bạo, phát ra những thanh âm chói tai. Hắc Ám đại thống lĩnh Ba Bác Tát cùng hoàng kim sư tử Ba Khắc không ai nhường ai, mặt lạnh nhìn nhau, thi triển ra thần vực của mình. Còn chưa động thủ đã triển khai đả đấu vô hình.
Một trận gió lạnh thổi qua mang theo một phiến lá rụng, vừa mới tiến nhập vào phạm vi bao phủ của thần vực hai người đã bị cắt thành mảnh nhỏ. Vô luận là giác phong thú hay là thổ bạt thử, tất cả đều theo bản năng cảm giác được một cổ nguy hiểm , kinh hoàng chạy ra khỏi khu vực xung đột của hai người. Pho tượng thiên sứ rất lớn trước giáo đường cũng xuất hiện vô số vết nứt, vài căn nhà còn chưa đổ vỡ trong nháy mắt bị phá thành từng mảnh vụn.
Nếu nói, Hắc Ám đại thống lĩnh Ba Bác Tát cùng thánh đường đại trưởng lão là cương đấu nhu thì hắn với Hoàng kim sư tử lại là cương đối cương.
" Hừ, dừng tay, tất cả dừng tay cho ta."
Ngay khi đại chiến chỉ cần động là bùng nổ, nơi chân trời đột nhiên xuất hiện vài tên cường giả, như chim bay vụt tới. Cầm đầu là một gã cường giả thân mặc hỏa hồng sắc chiến giáp, chân mang giày làm bằng da song thú, không giận mà uy, cả người phảng phất như là một ngọn hỏa diễm đang cháy phừng phừng. Phía sau là một nam một nữ, nam mặc áo bào trắng, lưng đeo trường kiếm dài ba thước, sắc mặt bình thản, phảng phất như là một gã kiếm khách trong trò chơi nhân gian, nữ cầm trong tay một cây ma pháp trượng màu xanh biếc, chính là một tinh linh xinh đẹp trong rừng rậm. Nguồn: http://truyen360.com
" Lôi Mông đại nhân." Hoàng kim sư tử Ba Khắc cung kính hành lễ, triệt tiêu thần vực.
Hỏa thần Lôi Mông dẫn theo Kiếm Thần cùng Tinh Linh Đại Tế Tự cùng đến. Đại chiến giữa Giáo Đình cùng Hắc Ám hiệp hội đã hấp dẫn sự chú ý của thần giai cường giả trên đại lục, các thế lực lớn đều đến xem. Cứ như vậy, hai bên sẽ không dám khai chiến trở lại. Hắn cũng không cần mạnh mẽ xuất đầu. Không tới lúc vạn bất đắc dĩ hắn cũng không muốn cùng Hắc Ám hiệp hội bộc phát xung đột, càng không muốn cùng đối phương kết thành thâm cừu đại hận.
" Lôi Mông đại nhân!" Hung hăng liếc thánh đường đại trưởng lão đang thở dài một hơi, Hắc Ám đại trưởng lão thu hồi lại viên nguyệt loan đao, dẫn Hắc Ám đại thống lĩnh cùng Hắc Ám đại tế tự hướng hỏa thần Lôi Mông cung kính hành lễ.
"
Lôi Bố Lạp Tạp, ta không quản ân oán giữa các ngươi và Giáo Đình, nhưng bây giờ không gian liệt phùng càng ngày càng rung chuyển, ai cũng không thể khơi mào chiến tranh đại quy mô." Nhìn thánh đường đại trưởng lão bị thương nặng dưới sự giúp đỡ của hoàng kim sư tử Ba Khắc khó khăn đứng dậy, lại nhìn Hắc Ám đại thống lĩnh không cam lòng, hỏa thần Lôi Mông tiếp tục nói: " nếu bởi vì động loạn trên đại lục khiến cho đám ác ma dị vị diện có thể thông qua không gian liệt phùng tiến vào, đối với ai trong các ngươi cũng không tốt. Bây giờ ai mà khơi mào chiến tranh sẽ là địch nhân chung của chúng ta."
"
Lôi Mông đại nhân, chúng ta mấy ngàn năm trước vì hòa bình của đại lục mà toàn lực phong bế không gian liệt phùng, nhưng không hề được cảm tạ, ngược lại còn bị Giáo Đình hèn hạ nhân cơ hội đánh lén, nguyên khí đại thương, đã vậy chúng ta lại còn bị giam mấy ngàn năm. Chẳng lẽ chuyện cứ như vậy mà quên đi?" Hắc Ám đại trưởng lão không nói tiếng nào nhưng Hắc Ám đại thống lĩnh Ba Bác Tát càng nghĩ càng không cam lòng.
"
Hừ, những người này quả thật càng lớn tuổi càng hồ đồ." Lạnh lùng liếc nhìn thánh đường đại trưởng lão , hỏa thần Lôi Mông nói tiếp: "Giáo hoàng rất nhanh sẽ dẫn viện binh tới, đến lúc đó, ngươi tìm hắn mà đòi nợ. Chuyện quá khứ đã qua mấy ngàn năm, cũng nên kết thúc đi."
Nhìn Thánh Bỉ Đắc tòa thành máu chảy thành sông cùng rậm rạp ma thú, Lôi Mông nhíu mày, dẫn đầu hướng bên ngoài thành bay đi. Nhìn nhau vài lần, mọi người cũng đều đuổi kịp. Hắc Ám kỵ binh đại thống lĩnh mặc dù vẫn không cam lòng, hận không thể bẻ xương thánh đường đại trưởng lão , nhưng mắt thấy Hắc Ám đại trưởng lão lắc đầu, hắn đành kìm nén lửa giận theo sau.
Không ngoài dự đoán của mọi người, không lâu sau, giáo hoàng dẫn một lượng lớn thánh đường võ sĩ cùng cao giai thiên sứ chạy tới. Dưới sự chủ tọa của hỏa thần Lôi Mông, các thế lực lớn đều ngồi xuống trên một ngọn núi ngoài thành, một lần nữa phân chia phạm vi thế lực cùng các loại ích lợi hạch tâm. Song, đang lúc giáo hoàng cùng Hắc Ám đại trưởng lão tranh chấp thì một màn ngoài ý muốn xuất hiện.
Bang….
Theo một tiếng nổ, suối năng lượng trên bầu trời kịch liệt tăng mạnh, mây đen dày đặt bao phủ ngàn dặm. Tiếng sẩm nổ liên tiếp, thỉnh thoảng xuất hiện từng đạo xà hình tia chớp kinh người, trên bầu trời ngưng tụ một cỗ năng lương càng ngày càng khổng lồ. Cái loại thiên uy cuồng bạo này, đừng nói đám người Thi Vu Vương cùng yêu cơ, ngay cả đám người Hắc Ám đại thống lĩnh cùng Hoàng kim sư tử cũng chấn động.
"Di, lôi thần kiếp?" Nhìn Dương Lăng khoanh chân ngồi trên đại vu thai, cảm giác năng lượng làm kẻ khác hít thở không thông trên bầu trời , hỏa thần Lôi Mông sắc mặt ngưng trọng.
Vô luận loài người hay là ma thú, khi tiến giai lên thần giai đều phải chịu thần kiếp. Ngoại trừ không gian chủ thần trong truyền thuyết, vô luận ở vị diện nào cũng gặp tình huống này. Thần kiếp uy lực càng lớn chứng tỏ thực lực cùng tiềm lực của độ kiếp giả càng mạnh. Nếu thuận lợi vượt qua sẽ trở thành một gã tu luyện thiên tài, còn không thì hồn phi phách tán, hình thần câu diệt.
Trong vô số vị diện, uy lực cùng hình thức của thần kiếp có rất nhiều. Có khi là một đạo băng trùy, hoặc là vẫn thạch rơi xuống, hoặc đại hỏa ngàn dặm…. trong đó, uy lực lớn nhất và cũng thần bí nhất là lôi thần kiếp trong truyền thuyết. Theo truyền thuyết, lôi thần kiếp là thần kiếp kinh khủng nhất. Người gặp phải lôi thần kiếp rất ít, có khả năng thuận lợi độ kiếp càng ít hơn, một vạn người cũng chưa chắc có một người sống sót.
" Đây là người tự xưng là Ma thú chi vương, Ma Thú Lĩnh lĩnh chủ ?" Nhìn Dương Lăng vẫn khoanh chân ngồi im không nhúc nhích trên đại vu thai, nhìn binh lính đang lớn tiếng cầu khẩn xung quanh, lại nhìn ma thú đang cung kính phủ phục trên đất, hỏa thần Lôi Mông kéo Hắc Ám đại trưởng lão sang một bên, trên mặt mang theo vẻ tươi cười.
Cứ mấy ngàn năm thì không gian liệt phùng lại rung chuyển mạnh một lần, mang đến cho Thái Luân đại lục những nguy cơ không đoán trước được, như là ác ma dị vị diện nhân cơ hội lẻn vào. Thậm chí, khắp nơi trên đại lục bị không gian loạn lưu cuồng bạo xé thành mảnh nhỏ. Lúc này, thêm một gã thần giai trên đại lục thì lại thêm một phần lực lượng.
"Đúng, hắn chính là Ma Thú Lĩnh lĩnh chủ Dương Lăng." Nhìn thiên tượng đáng sợ, Hắc Ám đại trưởng lão sắc mặt ngưng trọng.
Chần chờ một lát, hắn dẫn Hắc Ám đại thống lĩnh cùng đại tế tự bay về phía đại vu thai. Phân phó Thi Vu Vương chỉ huy đông đảo binh lính cùng ma thú rút lui khỏi Thánh Bỉ Đắc tòa thành càng xa càng tốt, sau đó từ không gian giới chỉ lấy ra đại lượng cực phẩm tinh thạch cùng cao giai ma thú tinh hạch. Vì ích lợi chung của Hắc Ám hiệp hội cùng Ma Thú Lĩnh, vì trả ơn cứu mạng của Dương Lăng lúc trước, hắn không tiếc hao phí đại lượng ma lực bày ra một tòa thượng cổ ma pháp trận hộ thể cho Dương Lăng, hy vọng có thể giúp hắn vượt qua cửa ải khó khăn này.
Ma Thú Lĩnh Chủ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất