Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 5: Cắn nát cái mông của ngươi

Mắt thấy tên đầu lĩnh Y Thước Á nhiều lần hạ lệnh cho thuộc hạ bắt trói tất cả đàn bà của tinh linh bộ lạc, Dương Lăng phỏng chừng tên này cho dù không phải là chủ nô cũng sẽ là một tên buôn bán nô lệ, thiên đao phanh thây cũng không chút nào quá đáng. Xác nhận xung quang không có mai phục, Dương Lăng quyết định dùng dao mổ trâu cắt tiết gà.
Bắt giặc tiên bắt vua, đánh rắn đánh thất thốn. Nếu không động thì thôi, động thì phải như sư tử vồ thỏ, toàn lực ứng phó.
Dương Lăng gọi ra 200 con giác phong thú hung hãn nhất, chia ra làm hai đội, một đội công kích tên Y Thước Á đầu lĩnh, một đội còn lại sẽ tấn công những tên ma pháp sư đang bay trên bầu trời. Hắn không muốn sau khi bại lộ hành tung lại giống như mấy tên khô mộc vệ sĩ bị ma pháp sư đóng thành hình người băng côn (băng nhân)
Nghe thấy những tiếng kêu thảm thiết, lại cảm thấy mùi máu tươi nồng đậm, cả đàn giác phong thú đã sớm kích động muốn xông ra. Nếu không có Dương Lăng trấn an cùng áp chế thì sợ rằng chúng đã sớm tất cả nhào lên rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Sau khi bị Dương Lăng thuần hóa, giác phong thú không chỉ có chiến đấu lực tăng nhiều, hơn nữa càng thêm khát máu và hảo chiến. Có khi gặp phải con mồi không chỉ nuốt trọn tất cả thịt xương của nó thậm chí ngay cả chút máu tươi rơi vãi trên mặt đất cũng không buông bỏ. Sau khi hấp thu tinh huyết của ma thú chúng cũng thu được tác dụng lớn lao giống như Dương Lăng vậy, lân giáp càng ngày càng chắc chắn, chiếc sừng đen trên đầu càng ngày càng sắc bén, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Dưới tình huống bất ngờ không kịp ứng phó, hắc y võ sĩ căn bản là không thể đỡ được những con giác phong thú hung mãnh. Có kẻ kinh hoảng chạy trốn khắp nơi rồi bị tinh linh võ sĩ nhân cơ hội giết chết ; có người phí công huy vũ đại đao trong tay nhưng vẫn đành trơ mắt nhìn cả đàn giác phong thú cắn xé thân thể mình, trong nháy mắt chỉ còn lại một thân bạch cốt.
Những chỗ giác phong thú đi qua, hắc y võ sĩ đều chỉ còn lại mũ và áo giáp, ngay cả sư thứu cũng không có ngoại lệ đều bị giết không thương tiếc. Những tên may mắn tạm thời lưu lại mạng nhỏ, còn không may thì nháy mắt chỉ còn lại một bộ xương trằng, thậm chỉ chỉ còn lại vài sợi lông hoặc là chút máu.
So với những tên hắc y võ sĩ bình thường thì Y Thước Á trọng điểm công kích của giác phong thú càng thảm hại hơn, mấy tên thiếp thân thị vệ tinh anh vì bảo vệ hắn mà chỉ trong nháy mắt đã hóa thành một mảnh máu tươi. Mắt nhìn những con giác phong thú mà trên răng vẫn còn máu thịt của thị vệ, nghe thấy tiếng kêu thảm thiết rợn tóc gáy của thị vệ trước khi chết khiến Y Thước Á thiếu chút nữa hồn phi phách tán.
-Aaaa, cái mông của ta !
Trong cơn hoảng sợ, Y Thước Á gắt gao bảo vệ con mắt và các bộ phận yếu hại, nhưng cái mông của hắn lại bị cắn mất mấy miếng :
-Đáng chết, lập trận, Cơ Lý Ba Tư, hỏa cầu thuật, mau lên.
Bối rối, Y Thước Á dụng một cái hỏa cầu thuật đánh xuống mông của mình thành công đốt cháy con giác phong thú thành tro bụi, nhưng đồng thời chính hắn cũng nếm thử mùi vị da thịt bị thiêu sống, đau đến mồ hôi đầm đìa, nước mắt chảy đầy mặt.
Ma pháp sư Cơ Lý Ba Tư phản ứng ngay lập tức tiêu diệt được không ít giác phong thú nhưng chúng đột nhiên chuyển từ tấn công tập trung sang phân tán đám hắc y võ sĩ đang kinh hoàng phía dưới. Một trùm hỏa cầu phát ra không thiêu được mấy con giác phong thú mà trên mặt đất lại có thêm gần mười tên hắc y võ sĩ bị đốt cháy khiến Y Thước Á đang đau càng thêm nghiến răng tức giận. Nếu không phải cái mông nóng rực đau rát và khó chịu, hành động không tiện, hắn đã xông lên cắt tai lũ pháp sư kia rồi.
-Đáng chết, lập trận, chết cũng phải rời khỏi đây cho ta.
Mắt thấy giác phong thú càng ngày càng nhiều, Y Thước Á sắc mặt tái nhợt, lớn tiếng hạ lệnh. Làm ma thú cấp thấp mặc dù thân thể và lực công kích của giác phong thú không đáng sợ, nhưng nếu xuất hiện một đàn sẽ rất khó giải quyết. Trừ khi phối hợp với khôi giáp chắc chắn cùng có đủ ma pháp sư, nếu không người bình thường tuyệt đối không muốn trêu chọc đàn phi hành ma thú này.
Đại thế không ổn, hắc y võ sĩ chạy trốn khắp nơi, có không ít người thậm chí còn nhảy xuống khỏi lưng tọa kỵ. Cùng lúc đó, dù thực lực mạnh mẽ, nhưng đối mặt với một biển giác phong thú thì vân điêu cùng sư thứu cũng chỉ có thể chạy trối chết. Có một đầu sư thứu to như con nghé hoảng hốt chạy thẳng đến chỗ Dương Lăng đang ẩn thân.
-Hắc hắc, tới tốt lắm.
Nhìn con sư thứu đang lao tới, Dương Lăng không kinh sợ mà còn lấy làm mừng. Có một đầu sư thứu để cưỡi xem ra việc rời khỏi sâm lâm ngàn dặm này càng dễ dàng hơn nhiều.
Giống như một tia chớp, từ trên ngọn cây nhảy lên, Dương Lăng một phát nắm trúng sư thứu rồi lập tức xoay người cưỡi lên trên lưng nó, sau đó nhanh chóng cắn ngón trỏ nhỏ một giọt máu tươi vào gáy nó. Nhất thời, trên người sư thứu sáng rực rồi hiện lên một đám phù văn thần bí, rốt cục Dương Lăng cũng thành công.
Hít một hơi thật sâu, Dương Lăng chỉ huy sư thứu đậu trên một tảng đá. Vừa rồi khi lấy máu tuần hóa sư thứu, hắn cảm giác máu và vu lực nhanh chóng tiêu thoát, chỉ trong nháy mắt đã rơi vào tình trạng kiệt sức. Xem ra cấp bậc của sư thứu so với giác phong thú lợi hại hơn rất nhiều, nếu không phải đang chạy trốn thì sợ rằng một con sư thứu cũng có thể xé hắn ra thành từng mảnh nhỏ, căn bản là hắn sẽ không kịp lấy máu tuần hóa
-A, cứu mạng a !
-Aaaaaaaaaa, chân của ta
...................
Dù động tác của hắc y võ sĩ rất nhanh nhẹn, nhưng đàn giác phong thú thật sự là rất đông. Rất nhiều người còn không kịp chạy đã bị một đám giác phong thú cùng lên điên cuồng công kích, nháy mắt chỉ còn một thân xương trắng, có khi ngay cả xương cũng không còn, trước khi chết chỉ kịp gào lên thảm thiết khàn cả giọng khiến mọi người nghe được đều phát run lên.
Nhìn đàn đàn lũ lũ giác phong thú, nghe thanh âm cắn xé "ca sát, ca sát" đừng nói hắc y võ sĩ mà ngay cả tinh linh tộc nhân dù không bị tấn công cũng cảm thấy da đầu tê dại.
-Triệu hồi sư? Y Bỉ Lợi Tư, tinh linh có mai phục trong rừng rậm !
Nhận thấy đàn giác phong thú chỉ công kích hắc y võ sĩ, lại phối hợp rất ăn ý chỉ chuyên nhắm vào chỗ yếu hại của đối phương mà tấn công, hơn nữa lại thấy người vừa xuất hiện có một đội giác phong thú bảo vệ, Y Thước Á kinh hãi thất sắc, lập tức hiểu ra.
Là ma thú cấp thấp nhất - giác phong thú, trí lực không cao, nếu gặp phải địch nhân hay con mồi đều dồn cả đàn lên. Mà đàn giác phong thú trước mắt tiến lui rất bài bản, rõ ràng đã trải qua huấn luyện, khẳng định là bị người vừa xuất hiện khả năng là triệu hồi sư khống chế và chỉ huy.
-Rút lui, nhanh !
Sau một lúc do dự, nhìn thấy đội quân võ sĩ chết ngày càng nhiều, ngay cả vài tên ma pháp sư cũng không thể tự bảo vệ Y Thước Á hiểu lợi thế đã qua nên nhanh chân cưỡi sư thứu chạy trốn chết.
-Aaa, cái mông ta, a.
Vì gấp gáp chạy trốn nên Y Thước Á ngồi trên lưng sư thứu khiến vết thương ở mông vẫn còn đang nhỏ máu cọ xát với bộ xương cứng ngắt của sư thứu, nhất thời đau buốt khiến hắn không ngừng kêu to. Phía sau, một đoàn giác phong thú đang tràn lên, vì để giữ mạng, Y Thước Á không thể làm gì khác hơn là nhịn đau cưỡi sư thứu chạy trốn.
-Lũ tinh linh ghê tởm, tên triệu hồi sư đáng chết, các ngươi chờ đó, ta còn quay lại !
Nhìn bên người chỉ còn thưa thớt mấy tên võ sĩ, Y Thước Á lửa giận một trời, không nghĩ tới mang đến đây đại lượng võ sĩ nhưng kết quả chỉ còn lại có vài người như vậy. Đã không bắt được tinh linh sâm lâm, ngược lại còn tổn thất thảm trọng.
Mong mọi người cùng chào mừng dịch giả mới vuhanduong của chúng ta. Xin gửi lời tri ân sâu sắc tới lão.
Ma Thú Lĩnh Chủ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất