Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 700: Mẫu sào phong bạo

" A, chạy, chạy mau!"
" Nhanh, chạy mau!"
Chứng kiến thiên sứ trường 12 cánh thực lực cường đại bị Đà Phong thành chủ một kiếm chém chết, đông đảo thiên sứ như quần long vô thủ kinh hãi thất sắc, căn bản là không phải đối thủ của Đà Phong thành chủ. Có tên lớn tiếng kêu gào, ý đồ nhanh chóng liên thủ kết trận kháng địch, có tên sắc mặt trắng bệch, trong nháy mắt chẳng biết phải làm sao, có tên thậm chí không nói một lời, xoay người bỏ chạy.
Ngay cả thiên sứ trường có thực lực bát giai thần chức đỉnh cũng bị một kiếm chém chết, đám thiên sứ bình thường càng không cần phải nói. Đối mặt với công kích sắc bén của Đà Phong thành chủ, trận hình của thiên sứ môn nhanh chóng bị đánh tan, thiên sứ chiến trận với uy lực rất lớn còn chưa kịp phát huy uy lực đã bị mạnh mẽ đánh tan.
" Được rồi, Gia Lý, chừa chút mặt mũi lại cho lão gia hỏa Cáp Linh Đốn này đi!" Ngay khi Đà Phong thành chủ hừ lạnh một tiếng, chuẩn bị mang mấy trăm tên thiên sứ ra một lưới bắt hết thì vị diện thương nhân tên là Bỉ Đức Lâm tư bay tên bên cạnh hắn, nhàn nhạt nói một câu.
Thân là một thành viên của vị diện lưu lãng giả liên minh, hắn cũng không sợ bất cứ thần hệ hay thần tộc nào, nhưng cũng không muốn khinh địch gây nên huyết hải thâm cừu với loại thế lực khổng lồ như Vân trung thành.
" Cũng được, đi thôi, cùng ta uống mấy chén. Địa ngục hỏa chiến đội của chúng ta năm đó nhiều huynh đệ như vậy, bây giờ chỉ còn lại có hai lão gia hỏa chúng ta!" Đà Phong thành chủ tên là Gia Lý bá một tiếng thu hồi trường kiếm, để mấy tên thiên sứ còn lại ôm đầu trốn chui trốn chủi như chuột. Nhìn Bỉ Đức Lâm Tư bên cạnh trăm ngàn năm qua mới gặp, khe khẽ thở dài một hơi, nhớ đến cuộc sống năm xưa cùng đông đảo huynh đệ lưu lãng sánh vai tác chiến với nhau.
" Tốt, đi, lần này đi đến Vô Tận Hải Dương thủ thập được không ít bảo bối, để cho ngươi đại khai nhãn giới!"
" Hắc hắc, vẫn quy củ cũ, mỗi loại một kiện." Đà Phong thành chủ cười cười, tiếp theo nói:" Được rồi. Sau khi đi tới Vô Tận Hải Dương, ngươi có gặp Thiên Cô không ?"
" Đừng nhắc đến nữa. Đi suốt qua bao nhiêu các vị diện cũng không tìm được lão gia hỏa Lôi Mông, ta còn mặt mũi nào đi gặp Thiên Cô ?"
Đà Phong thành chủ cùng hắc y nhân Bỉ Đức Lâm Tư sóng vai cùng đi, như hai khỏa sao băng xẹt qua không trung, nháy mắt đã không thấy bóng dáng. Sơn khâu chi vương sau khi đơn giản băng bó vết thương một chút, cũng mang theo hai gã ám dạ tinh linh thị vệ nhanh chóng rời đi. Rất nhanh, dưới sự cố gắng của thống lĩnh thành phòng binh, Đà Phong tòa thành đã khôi phục lại yên tĩnh.
" Mặc Đặc Tát Khắc. Một mình ngươi chống lại Đà Phong thành chủ cùng vị diện thương nhân kia, ngươi có mấy phần nắm chắc chiến thắng ?" Mãi đến khi thân ảnh của Đà Phong thành chủ biến mất nơi chân trời, Dương Lăng vẫn còn đối với uy lực kinh người của Thánh Thập Tự Trảm rung động không thôi, âm thầm mang ra so sánh với 1 kiếm kinh thiên của Lôi Mông giết chết mười hai tên thiên sứ năm đó.
" Khôi phục lại tám phần thực lực, có thể cùng bọn họ đánh một trận, khôi phục lại thời kỳ toàn thịnh, bọn họ không phải là đối thủ của ta. Trừ phi hai người bọn họ cùng tiến lên!" Kim Bằng tự tin cười cười. Đà Phong thành chủ mặc dù thực lực cường đại, nhưng cũng chỉ ngang với thần bí lão giả năm đó gặp phải nơi Thần Ma mộ tràng thôi. Nếu khôi phục lại thời kỳ toàn thịnh, hắn có thể nắm chắc trong vòng trăm chiêu đánh bại đối phương, thậm chí một phát đánh trọng thương.
Lưu lãng thần thú, dưới tình huống bình thường thì thực lực so với vị diện lưu lãng giả còn mạnh hơn một bậc, nhất là loại tiên thiên lưu lãng thần thú như Kim Bằng. Càng không phải là cấp bậc mà vị diện lưu lãng giả bình thường có thể so sánh. Cùng với thiên phú thần thông khi sinh ra, thường thường làm cho không ít người có bỏ cả đời ra cũng khó thấy được cái bóng của chúng.
" Tốt, rất tốt!"
Dương Lăng hài lòng gật đầu, có mặc tinh cùng nguyệt hồn thạch ẩn chứa rất nhiều năng lượng, tốc độ khôi phục của Kim Bằng càng lúc càng nhanh. Một ngày nào đó sẽ khôi phục lại như thời kỳ cường thịnh, chỉ là thời gian dài ngắn mà thôi. Có một hãn tướng như vậy, cho dù là gặp gỡ chủ thần cường đại hoặc là một tên cường giả cấp bậc vị diện lưu lãng giả cũng có thể đánh một trận.
" Đi, tìm một lữ quán nghỉ ngơi lại vài ngay!" Hiếm khi gặp được một tòa lưu lãng thành, Dương Lăng dứt khoát ở chỗ này nghỉ ngơi vài ngày. Lần này đi đến Cửu U sơn mạch cách đây cả vạn dặm, cho dù cưỡi Kim Bằng cũng phải mất không ít thời gian nên nhất thời cũng không cần phải vội.
Đà Phong tòa thành có dân cư đông đúc, diện tích lớn kinh người, các loại các dạng vật phẩm cái gì cũng có. Sau khi tìm được một cái lữ quán to lớn, Thi Vu vương dẫn đám người Hắc Long vương cùng Áo Phỉ Lợi Á đi tìm hiểu tin tức, bổ sung vật tư và nghe ngóng thêm tin tức về Vong Linh vị diện, mơ tưởng mua được một cái vị diện tinh tiêu chỉ vị trí đi đến Vong Linh vị diện. Dương Lăng thì đi theo ba người Vưu Na, Tác Phỉ Á cùng Ngả Lỵ Ti, dẫn ba nàng đi dạo khắp nơi.
Ba nữ nhân nhìn lưu lãng tòa thành tràn ngập các loại quần áo phong tình của dị vực cùng các vật phẩm trang sức liền cả người tràn ngập sức sống, chạy đông chạy tây, từ nơi này sang nơi khác
Đi từ giữa trưa cho đến lúc lên đèn, sau cả ngày liên tục đi lại, nhìn xem cả ba người đều điên lên vì mua sắm chẳng biết mệt mỏi, Dương Lăng thỉnh thoảng lắc đầu cười khổ. Kim Bằng cùng Khoa Lôi Tát hai người hầu lại càng khổ không nói nổi. Không gian giới chỉ cơ hồ đã đầy tràn, hai tay cũng đang cầm đủ thứ đồ vật.
"Oa, thủy tinh thụ đẹp quá!"
" Ngươi xem, còn có thủy tinh mô phỏng thác nước!"
Đi ngang qua một gian hàng thủy tinh lớn, ba người Tác Phỉ Á nhất trí mua một tòa đình viện có sử dụng thủy tinh trang sức mê người. Kết quả, mặc tinh bên trong không gian giới chỉ của Dương Lăng lại vơi đi một đống, so với nước chảy còn nhanh hơn.
" Đại nhân, phía trước có một gian tửu quán, đi vào uống mấy chén đi. Cứ đi như vậy thì không chết vì mệt cũng chết vì khát!" Nhìn xem ba người Tác Phỉ Á vẫn đang hăng hái bừng bừng, Kim Bằng có điểm không biết nói sao, cảm giác so với đánh nhau một hồi còn mệt hơn. Nếu sớm biết ba người kia mua sắm điên cuồng như vậy, hắn đã sớm tìm lý do chuồn đi.
" Đi, xem thử rượu ngon bên trong lưu lãng tòa thành có gì khác biệt không?" Dương Lăng lớn tiếng phụ họa, dẫn mọi người bước vào tửu quán đang lan tỏa ra hương rượu, chọn một góc vắng vẻ ngồi xuống.
" Các vị huynh đệ, nghe nói, đám thiên sứ của Vân Trung thành sở dĩ đuổi giết Sơn Khâu chi vương đến tận đây, hoàn toàn là vì người này có trong tay một mẫu noãn có thể cảm ứng được hành tung của mẫu sào!" Sau khi uống vào vài chén rượu, một gã lưu lãng giả thân mặc áo choàng màu đen hướng đồng bọn nói ra tin tức nghe được trên đường.
" Không đúng, sao ta lại nghe nói là mẫu noãn rơi vào tay một gã Lực vương đến từ Lực Lượng vị diện?" một gã đại hồ tử võ sĩ lắc đầu, mang một chén lãng mổ tửu uống cạn rồi nói tiếp: " nghe nói, mẫu sào có thể sinh ra lưu lãng thần thú đi tới Hỗn Loạn vị diện chúng ta, các thần hệ cùng thế lực lớn như Vân Trung thành, Hắc Ám quân vương cùng A Khuê Long thần hệ đều phái ra rất nhiều tinh nhuệ tranh đoạt!"
" Trách không được ở Hỗn Loạn vị diện lúc này có thể gặp được lưu lãng giả có thực lực cường đại như thế!"
" Sinh ra lưu lãng thần thú a, lợi hại, nếu trong lúc vô tình thuận lợi trở thành chủ nhân của mẫu sào, vậy chẳng phải so với một chủ thần cao cao tại thượng còn lợi hại hơn sao ?"
" Xuy, An Đức Lỗ huynh đệ, đừng có ở đây mà nằm mơ nữa. Cho dù có để mẫu sào bất động ngay trước mặt , ngươi cũng không có bản lĩnh thu phục được, nói không chừng lại bị một đầu thần thú thủ hộ của mẫu sào nuốt luôn vào bụng ấy chứ, một sợi lông cũng không còn!"
Tiếp theo dưới tửu ý mông lung, thanh âm của vài tên lưu lãng giả càng lúc càng lớn, rất nhanh, đã có thêm càng ngày càng nhiều người gia nhập thảo luận. Các lưu lãng giả từ nam đến bắc đều nói lên các tin túc cùng nhưng tin đồn nghe được trên đường đi.
Có người nói các thế lực lớn vì tranh đoạt mẫu sào đã ra tay tàn độc với nhau, hình thành nên một mảnh hỗn loạn. Có kẻ nói rất nhiều thần hệ cùng đại gia tộc không chỉ phái ra rất nhiều tinh nhuệ, thậm chí các đại chủ thần còn tự mình hành động. Người lại nói mẫu sào đi đến Hỗn Loạn vị diện, vừa vặn đi tới Đà Phong sơn mạch, kinh động đến Đà Phong thành chủ đã tiềm tu cả trăm vạn năm cùng vị diẹn thương nhân Bỉ Đức Lâm Tư…
Trong khi mới bắt đầu, Dương Lăng còn ngưng thần lắng nghe, nhưng một lúc sau, thấy mọi người càng lúc càng nói những chuyện linh tinh đâu đâu, không khỏi lắc đầu. Có nhiều tin tức gọi là bí mật nhưng kỳ thật đều là một ít bộ phong tróc ảnh chuyện, thậm chí có thể là hữu tâm nhân cố ý tung hỏa mù mà thôi. Bất quá, có thể xác định là mẫu sào quả thật đi đến Hỗn Loạn vị diện, hơn nữa khiến cho các thế lực lớn tranh đoạt với nhau.
Một cơn lốc do tranh đoạt mẫu sào sinh ra, đang quét qua cả Hỗn Loạn vị diện.
Cám ơn về bữa cơm tối ngon miệng, sau khi rời khỏi tửu quán, Dương Lăng nhanh chóng hội hợp cùng đám người Thi Vu Vương. Dựa vào mặc tinh sung túc, Thi Vu Vương thuận lợi bổ sung rất nhiều vật tư là đặc sản của Đà Phong tòa thành, nhưng điều tiếc nuối là có đi khắp cả tòa thành cũng không tìm được tinh tiêu chỉ đường đến Vong Linh vị diện. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
" Đại nhân, trong một gian tửu quán, chúng ta vô tình nghe được một gã ngâm du thi nhân đang say mèm nói rằng tại Tinh Không tòa thành nơi cực tây, mấy trăm năm trước từng có một đám thương nhân chuyên mua bán tinh tiêu với lưu lãng giả, cũng không biết bây giờ còn ở đó không hay là đi đâu rồi?" Thi Vu Vương đơn giản nói lại một chút tao ngộ mà ngâm du thi nhân trải qua. Mặc dù không thu được tinh tiêu phản hồi vong linh vị diện nhưng dù sao cũng có thêm một tia hy vọng.
Thương nhân chuyên buôn bán tinh tiêu ?
Dương Lăng trong lòng vừa động, nhớ đến địa cầu mà mình luôn mơ ước quay về. Nếu có thể thu được tinh tiêu của địa cầu hoặc là ngân hà hệ, dựa vào tốc độ và năng lực của Kim Bằng, có lẽ việc quay về cố hương cũng không còn là một giấc mộng xa vời nữa.
" La Đức Lý Cách Tư, ngươi có hỏi rõ ràng vị trí của Tinh Không tòa thành nơi cực tây không, khoảng cách với Cửu U sơn mạch có xa lắm không ?" Dương Lăng đè nén xúc động, muốn hiểu rõ nhiều hơn về tình huống.
" Vị trí cụ thể cũng không rõ ràng lắm, nhưng căn cứ theo lời của vị ngâm du thi nhân kia trước khi đi nói thì hẳn là không quá xa. Thậm chí, rất có thể còn nằm ngay trên đường đi đến Cửu U sơn mạch của chúng ta!" Thi Vu Vương vừa nói vừa mở ra một bộ ma pháp bản đồ, tại phía tây của Hỗn Loạn vị diện vẽ ra một cái vòng tròn lớn.
" Tốt, truyền lệnh xuống, nghỉ ngơi ở Đà Phong tòa thành một đêm, sáng mai xuất phát, dùng tốc độ nhanh nhất tìm hiểu tình huống của Tinh Không tòa thành cùng Cửu U sơn mạch!" Dương Lăng trầm giọng hạ lệnh, sau khi dặn dò vài câu liền kéo bàn tay bé nhỏ của Vưu Na và Tác Phỉ Á nhanh chóng rời đi.
Lần nay đi tới Cửu U sơn mạch, mục đích chính là thăm dò Thông Thiên tháp trong truyền thuyết, nếu có thể thuận tiện thu được tinh tiêu đi đến Địa Cầu cùng Vong Linh vị diện, vậy thật sự là quá tuyệt vời.
P.S: Dạo này hơi bận rộn với lại khá mệt mỏi, nên khi biên có thể vẫn còn sót lỗi hoặc câu văn không được suôn sẽ, ae có phát hiện lỗi thì vào nhàn đàm báo giúp 1 tiếng nhé. Tks
Ma Thú Lĩnh Chủ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất