Dưới ánh trăng mông lung, một đội lính đầy cảnh giác hướng về phía một rừng cây đi tới, áng chừng hơn trăm người. Ở giữa là hai gã mặc áo bào trắng ma pháp sư, bên cạnh là mười người cầm cung tiễn trong tay, còn vòng ngoài cùng là trọng bộ binh trang bị hắc trọng giáp.
-Ba Khắc, bốn phía yên lặng quá, dường như có chút bất thường !
Sau khi tới gần sâm lâm, một hắc giáp võ sĩ bất an lên tiếng .
-Chẳng lẽ, La Tư nhân đã mai phục trong sâm lâm sao ?
-Y Bỉ Lợi Tư, La Tư nhân đã sớm biến thành loài rùa rụt đầu rồi, có cho chúng cái mật gấu cũng không dám đi ra!
Tên lính mang tên Ba Khắc lơ đểnh nhìn sang gã đồng bọn bên cạnh :
-Ước Thiết Phu, bình thường ngươi đâu có sợ sệt như vậy, chẳng lẽ, đêm qua khí lực cùng dũng khí đều tặng hết trên người tiểu nương rồi sao ?
-Hắc hắc, tiểu nương kia đúng là tuyệt phẩm !
-Vậy Ước Thiết Phu tiện nghi cho ngươi quá còn gì. Cả đêm sướng những bảy tám lần, đên giờ cũng vẫn còn run, ha ha !......
Vì khoảng thời gian này phía La Tư không thấy hiện tượng gì, yên tĩnh hơn rất nhiều, hơn nữa cậy người đông thế mạnh, bọn lính chẳng những không để ý đến sự lo lắng của Ước Thiết Phu , ngược lại đều cười nhạo. Câu chuyện lại bắt đầu nhưng cũng không rời hai chủ đề chính là rượu và đàn bà. Có người nói tự mình một hơi có thể uống hết hai bàn Mộc Lưu tửu, có người nói một tối có thể trèo lên bụng đàn bà hơn mười lần, càng nói càng bốc phét.
Dưới tiếng cười bọn lính bước đi vào rừng cây, hồn nhiên chưa phát giác ra bên đường trên những bụi cỏ hoặc là trên ngọn cây xuất hiện khá nhiều giác phong thú. Càng không ai chú ý tới một chút bùn đất trông còn rất mới khác hẳn với vẻ lâu đời của đất rừng nơi đây.
Mảnh rừng cây nhỏ này nối liền binh doanh với trung tâm của Duy Sâm trấn, cách Đặc Lạp Tư sâm lâm một khoảng khá xa, thỉnh thoảng còn có đội tuần tra, cho tới bây giờ vẫn chưa hề có La Tư nhân nào dám đến đây mai phục.
Ngoài Ước Thiết Phu đa nghi còn không một tên lính nào cho rằng sẽ có nguy hiểm gì, ngay cả đội trưởng tuần tra đội cũng không ngoại lệ, toàn bộ đầu óc đều là nghĩ đến đàn bà. Trong khoảng thời gian này toàn bộ con cái của trấn dân chỉ cần hơi chút có chút nhan sắc đều đến ở trong tòa thành của Dương Lăng, may là còn có vài mại xuân cô nương từ nơi khác đến, nếu không, bọn lính cũng sớm khùng mất.
-Di, quả thật là có điểm bất thường, đúng là quá yên lặng !
Sau khi tiến vào trong rừng cây, một gã ma pháp sư cũng cảm giác có chút bất thường. Mặc dù là mùa đông, nhưng bình thường cũng phải có trùng điểu đi ra kiếm ăn nhưng lúc này ngoài tiếng gió ngay cả tiếng côn trùng cũng im bặt. Thật sự là quá bất thường. Khác với Ước Thiết Phu địa vị của ma pháp sư rất cao, lời nói ra cũng có phân lượng. Tuần tra đội trưởng không dám chậm trễ liền hạ lệnh cho bọn lính kết trận đồng thời đốt thêm số đuốc dự trữ mang theo.
Hắc giáp võ sĩ được huấn luyện rất nhanh chóng hình thành một phòng ngự trận hình tròn, bảo vệ chặt chẽ ma pháp sư cùng cung tiễn thủ. Về phần hai gã ma pháp sư đã cùng liên thủ thi triển một vòng phòng ngự thổ hệ, nghiêm phòng địch nhân đánh bất ngờ.
Bọn lính phản ứng nhanh chóng, đáng tiếc, biết thì đã quá muộn!
Sau một tiếng quát lớn phía sau những cây đại thụ chui ra cả đoàn tà nhãn, mọi người còn chưa kịp phản ứng đã phải đối mặt với một trận cường quang chói mắt xuất hiện. Nhất thời, hai mắt vừa đau lại vừa nhức, như bị cát bay vào vậy.
-A, mắt của ta !
-Cứu mạng a......
- ......
Nguồn: http://truyen360.comVì không hề phòng bị nên bọn lính vòng ngoài cùng đều nhất tề bưng lấy đôi mắt lăn qua lăn lại, cho dù đội trưởng hò hét thế nào cũng không chỉ huy được. Mỗi người tự nguy, trận hình đại loạn!
Dưới sự chỉ huy của tà nhãn bạo quân toàn bộ tà nhãn nhất tề bắn ra từng làn quang đạn liên tiếp. Nháy mắt đã phá hủy vòng phòng ngự của đối phương do ma pháp sư thi triển . Ở khoảng cách dưới, bọn lính đều ngạo thị có hắc trọng giáp giờ căn bản là không chịu nổi một kích, nháy mắt đã tan tành trận thế.
Thấy đại thế không ổn, vài tên lính may mắn chưa dính đạn liền kinh hoảng chạy trốn, song, chúng rất nhanh nhận ra rằng dù có chạy nhanh đến mấy cũng không giải quyết gì cả.
Từ dưới bụi cỏ, trên ngọn cây, dưới phiến lá rụng ...... đột nhiên chui ra cả đoàn giác phong thú lớn nhỏ, đang giương bộ răng sắc bén nhanh như chớp bay về phía bọn chúng, có con từ xa đã bắn ra châm độc. Không kịp ứng phó, rất đông binh lính thân trúng độc châm, cả người vô lực ngã xuống, trơ mắt nhìn đông đảo giác phong thú càng ngày càng gần. Đầu, mặt cùng yếu hầu, thành mục tiêu trọng điểm công kích của đối phương,
" ca sát, ca sát" tiếng cắn xé vang lên không dứt bên tai.
Có tên bị cắn nát một bên tay, có tên bị mất đến nửa đầu, có tên thậm chí bị đông đảo giác phong thú tấn công chỉ trong nháy mắt chỉ còn lại một vũng máu tươi. Nhìn tràng diện máu tanh những tên lính may mắn sống sót song cước như nhũn ra, đừng nói phản kích, thiếu chút nữa ngay cả đứng vững cũng không ổn. Không trung, khắp nơi đều là giác phong thú , chợt từ dưới đất lại xuất hiện thêm cả đàn hồng mao lang chu quỷ dị, độc dịch trí mạng từ miệng bắn ra không ngớt .
Không biết từ lúc nào, cả rừng cây nhỏ đã bị một quân đoàn ma thú vây quanh, bọn lính rất nhanh đã phát hiện, căn bản là vô lộ khả đào!
Thấy đại thế đã mất, hai gã ma pháp sư cùng tuần tra đội trưởng không dám ham chiến, dưới sự yểm hộ của vài tên binh lính định cướp đường mà chạy. Song, đang lúc bọn họ vọt tới giáp biên rừng cây, tưởng rằng sắp tránh được một kiếp thì, vài đạo sét màu tím xà hình từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt đã bị cháy đen thui, đương tràng mất mạng.
Một trận đánh phủ đầu hoàn mỹ !
Dưới sự liện hợp của tà nhãn, giác phong thú cùng tri thù, một tuần tra đội nho nhỏ không chịu nổi một kích ! Rất nhanh, trận đồ sát một bên kết thúc, không khí tràn ngập mùi máu tươi. Vài tên dã man nhân đem thi thể của bọn lính kéo dài tới một hố sâu đã đào từ trước, sau đó trên miệng hố còn đặt một khối cự thạch, cùng chút chút đê ải quán mộc. Cuối cùng, lại được Dương Lăng thi triển thông linh pháp thuật khiến cho quán mộc cùng mạch tư thảo nhanh chóng sinh trưởng, ngụy tạo đến thiên y vô phùng.
Mấy ngày hôm trước khi thăm dò bí mật của tinh linh thụ miêu thì Dương Lăng trong lúc vô ý phát hiện chỉ cần thi triển thông linh pháp thuật, đem tánh mạng năng lượng trong cơ thể gia trì lên tinh linh thụ miêu thì có thể xúc tiến nó sinh trưởng một cách nhanh chóng.
Chỉ vài ngày thời gian, tinh linh thụ miêu cao ngang một người đã nhanh chóng cao chừng năm thước. Sau khi thử vài lần hắn phát hiện tánh mạng năng lượng màu lục đối với thực vật cũng có đồng dạng tác dụng, kỳ diệu vô cùng !
Thấy Dương Lăng thu hồi toàn bộ giác phong thú, tà nhãn cùng hồng mao lang chu đẳng ma thú lại, Cổ Đức ăn ý đứng ra. Sau một hồi mặc niệm chú ngữ, trong nháy mắt mưa gió nảy ra, xua tan mùi máu tươi trong không khí, cũng khiến vết máu dưới đất không còn một mảnh.
-Hắc hắc, đi!
Sau khi xác nhận đã thanh trừ hết dấu vết, Dương Lăng lạnh lùng cười cười, đem thủ hạ nhanh chóng rời đi. Đến khi đông đảo hắc giáp quân nghe tiếng chạy tới thì ngoài một mảnh ẩm ướt không thể tìm được gì. Suốt một chi tuần tra đội trăm người, cứ như vậy trống rỗng biến mất.
Dương Lăng đánh lén thần xuất quỷ không, không lưu lại gì tung tích. Cùng lúc đó, La Tư nhân công kích cũng dị thường thảm thiết khiến cho hắc giáp quân tuần tra vô cùng lo lắng.
Sau khi kiến thức uy lực của trọng nỗ, Phi Nhiệt Á mừng rỡ như điên, ngay lập tức đáp ứng yêu cầu mười lăm vạn tử tinh tệ của Dương Lăng. Chỉ cần có thể bị thương nặng Tư Thác Phu hắc giáp quân, phá hư Ban Đồ đế quốc chiến lược, đừng nói mười lăm vạn tử tinh tệ, chính là một trăm năm mươi vạn cũng không tiếc.
Có trọng nỗ uy lực to lớn hơn nữa La Tư võ sĩ đều là những tử sĩ, rất nhanh, tuần tra đội của Tư Thác Phu đã thương vong thảm trọng. Ngắn ngủn ba ngày thời gian đã tổn thất gần 700 người, tính cả số võ sĩ bị thương, trong tay Tư Thác Phu đại khái chỉ còn lại có hai ngàn tên binh lính. Mà La Tư nhân chỉ có khoảng hơn trăm người gặp nạn, so sánh cùng với thương vong thảm trọng cuả Ban Đồ nhân quả là một điều kỳ diệu.
Trong khoảng cách hai mươi mấy thước cho dù Ban Đồ nhân thân mặc hắc trọng giáp cũng không có tác dụng, căn bản là không chống được sức xuyên thấu của trọng nỗ. Bất đắc dĩ, Tư Thác Phu không thể làm gì khác hơn là lại co rút lại thế lực. Ngoài việc đến Hương cách lý lạp tìm Mai Lệ Nhĩ Tư thì cả ngày hắn quy súc trong quân doanh. Bọn lính cũng không dám nghênh ngang ai gia ai hộ thu thuế nữa, e sợ bị lọt vào phục kích của La Tư nhân.
Để tranh thủ ích lợi lớn nhất, theo đề nghị của Hải Nhi Bối Lỵ, Dương Lăng không chỉ đánh lén nhân mã của Tư Thác Phu mà còn không ngừng ngầm giúp Ban Đồ nhân tập kích La Tư nhân. La Tư nhân cho dù ẩn núp cẩn thận, cũng khó có thể tránh được ngũ quan linh mẫn của giác phong thú. Trước mặt ma thú đại quân của hắn, La Tư nhân ứng phó không kịp căn bản là không có lực hoàn thủ, hơn một trăm người đại bộ phận chết ở trong tay của hắn.
Sau khi liên tục mất mấy chi bộ đội, Phi Nhiệt Á còn tưởng rằng Ban Đồ nhân xuất hiện một nhóm cao thủ, cũng không dám tùy ý đi ra nữa, khí trời càng ngày càng lạnh, mà viện quân của Ban Đồ nhân càng ngày càng gần, càng ngày càng khẩn trương, toàn bộ hy vọng của La Tư nhân cũng chỉ đành ký thác trên người Dương Lăng. Mỗi ngày đều phái người giục Dương Lăng tự mình xuất binh tấn công Tư Thác Phu rồi sẽ trọng thưởng.
Cùng lúc đó, đối mặt với La Tư nhân điên cuồng tập kích cùng thủ đoạn ám sát khó lòng phòng bị của Dương Lăng còn viện quân vẫn chậm chạp, Tư Thác Phu cũng vò đầu bứt tóc. Không có quần áo đông chống lạnh, không có đủ lương thảo, không có đủ mục sư cùng y dược......, bất đắc dĩ, cũng chỉ đành tìm Dương Lăng hỗ trợ.
Cứ như vậy, Dương Lăng tả hữu phùng nguyên. Vừa đả kích thế lực của Tư Thác Phu vừa đại phúc độ tiêu hao thực lực của La Tư nhân. Đương nhiên, giá cả của lương thảo cùng y dược tăng lên vài lần, thậm chí hơn mười lần, cũng kiếm được đại lượng tinh tệ. Mọi sự câu bị, chỉ thiếu đông phong !
Ban Đồ nhân cùng La Tư nhân ưu tâm xung xung, mà Dương Lăng lại thấy được hy vọng tất thắng. Chỉ cần chớp lấy thời cơ, có thể suất đại quân tự mình chỉ huy là có thể hoàn toàn nắm giữ Duy Sâm trấn trong tay.
Chút thành ý coi như đồ làm sinh nhật của đệ tặng mọi người. Rất cảm ơn mọi người đã ủng hộ và động viên ta từ những ngày đầu lầm lũi dịch qct, cảm ơn anh tepga, anh heoquay123, đệ windsmaster , anh kedatinh1974 và lão vịt vì tất cả mọi điều. :00 (55):
Ma Thú Lĩnh Chủ.