Mãng Hoang Kỷ

Chương 82: Học cách thừa nhận

Mộc Hiểu chân nhân cũng rời thành An Thiền trong ngày, trước khi đi còn nhắc nhở riêng với Kỷ Ninh: "Kỷ Ninh, thiên tư của ngươi cực cao, nhất định phải đặt chân lên con đường tu tiên! Tu tiên giả có tuổi thọ rất dài, trừ khi thân nhân bằng hữu cũng là người tu tiên nếu không thì cũng chỉ có thể nhìn từng người chết già mà thôi. Thực ra cái đó cũng chính là rèn luyện đạo tâm. Nếu đã tu tiên. . .thì phải có được những chuẩn bị này. Cho dù là đau khổ thì cũng phải vươn lên. Nếu không sau này cũng không thể sống được qua tam tai cửu kiếp."

. . .

Sau khi Mộc Hiểu chân nhân rời đi, Kỷ Cửu Hỏa lập tức đi đến ngọn núi lớn nơi Bột Tử Thiện ẩn nấp khi trước vì dù sao ở đó vẫn còn có Giao Long Đạo Binh Giáp Khải.

Còn Kỷ Ninh thì một mình đi tới hồ Dực Xà.

"Vẫn còn có hi vọng. Mẫu thân ta vẫn còn hi vọng sống." Kỷ Ninh chạy như điên trong núi rừng hoang dã, chốc chốc lại thi triển Phong Dực độn pháp làm tốc độ chạy của hắn còn nhanh hơn cả Hắc Giảo Thú. Qua vài giờ sau khi tiêu hao hơn nửa thần lực thì hắn cũng tới được hồ Dực Xà.

"Thủy Phủ cổ xưa kia từng có mấy đời chủ nhân. Thư Hoa tiên nhân là chủ nhân đời thứ ba. Chưa cần tính tới những vị chủ nhân khác, chỉ riêng Thư Hoa tiên nhân, một Tán Tiên có thể sống tới mấy vạn năm thì chắc chắn sẽ có không ít đan dược bên người. Có lẽ trong đó cũng sẽ có vài loại đan dược kéo dài được tuổi thọ cho phàm nhân." Kỷ Ninh đạp nước đi lên hòn đảo.

"Công tử."

"Bái kiến công tử."

Ở trên đảo đã sớm có không ít người đến để xây dựng phủ đệ, Thu Diệp cùng đứa nhỏ Thanh Thạch cũng đã có mặt ở đây. Bọn họ nhìn thấy Kỷ Ninh đạp nước đến thì liền chạy ra nghênh đón.

"Ta có chút việc, các ngươi tạm thời hãy lui ra." Sau khi dặn dò xong cả người Kỷ Ninh liền hóa thành ảo ảnh lập tức biến mất trước mặt mọi người. Việc này làm đám Thu Diệp cùng người hầu có chút nghi hoặc khó hiểu.

Rất nhanh hắn đã đi tới cửa hang động, sau một lúc không ngừng tiến vào hắn đã đến được vị trí lúc trước bị dời đi.

"Tiền bối."

Kỷ Ninh lo lắng hô lên. "Mau cho ta vào động phủ đi. Ta có việc gấp."

Trong hang động tối đen vẫn yên tĩnh, không có một chút dấu hiệu gì. Điều này làm cho Kỷ Ninh càng thêm lo lắng. Lúc trước lão ngưu màu đen đã nói. . .mọi việc phải đợi đến lúc Kỷ Ninh luyện hóa được tín phù thì mới có thể. Thế nhưng mà hiện tại bản thân hắn mới chỉ là Tiên Thiên sinh linh tiền kỳ, phải chờ bao lâu nữa thì mới khai mở được Tử Phủ? Mà mẫu thân thì chỉ còn có ba tháng, thật đúng là không còn cách nào khác chỉ đành khẩn cầu mà thôi!

"Tiền bối, ta thật sự có chuyện lớn liên quan đến sống chết, khẩn cầu tiền bối cho ta vào." Kỷ Ninh lo lắng khẩn cầu.

Không gian tĩnh lặng.

Vù. . .

Không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo, trong hang động xuất hiện một cái đầu gấu cực lớn. Cái đầu lớn đấy há miệng ra nuốt thẳng Kỷ Ninh vào.

*****

Không gian biến đổi rồi lại trở lại bình thường.

Kỷ Ninh nhìn về phía trước mặt. Lúc này trước mặt hắn đúng là cung điện cổ xưa hùng vĩ, trong cung điện có những bồ đoàn cực lớn, một lão ngưu màu đen đã đi tới, vừa thở dài vừa nói: "Kỷ Ninh, không phải lúc trước ta đã nói với ngươi là đợi đến lúc ngươi luyện hóa được tín phù là ngươi có thể cảm ứng được Thủy Phủ, có thể ra vào tùy ý sao? Hiện tại ngươi mới chỉ là Tiên Thiên, tại sao phải đến đây?"

"Tiền bối." Kỷ Ninh liền nói. "Mẫu thân ta đang bệnh tình nguy kịch. Ta không còn cách nào khác nên mới phải đến đây khẩn cầu."

"Mẫu thân của ngươi đang bệnh tình nguy kịch?" Lão ngưu màu đen lắc đầu. "Đã đi vào con đường tu tiên thì phải chuẩn bị đến những việc này."

Kỷ Ninh liền lắc đầu: "Tiền bối, mẫu thân ta còn trẻ, không thể chết sớm như vậy được! Lúc trước ta cũng đã mời một vị Vạn Tượng chân nhân tới xem giúp mẫu thân ta. . .Nhưng vị Vạn Tượng chân nhân kia nói, vì năm xưa mẫu thân ta thi triển bí thuật tiêu hao sinh cơ để cứu ta nên hiện tại sinh cơ đã tiêu hao gần hết, tính mạng chỉ còn giữ được tầm ba tháng. Muốn cứu mẫu thân ta thì phải có một viên đan dược có thể kéo dài được tuổi thọ cho phàm nhân. Mà loại đan dược này thì vị Vạn Tượng chân nhân kia cũng chỉ mới nghe nói qua mà thôi, chỉ sợ phải cỡ tiên nhân mới có. Ta không còn cách nào khác nên mới đi đến Thủy Phủ này."

"Đan dược có thể kéo dài tuổi thọ của phàm nhân?" Lão ngưu màu đen cảm thán. "Loại này đã được gọi là tiên đan rồi. Phải cỡ Tán Tiên, Địa Tiên thì mới có khả năng có được."

"Thư Hoa tiên nhân lại không phải Tán Tiên bình thường nên chắc sẽ có loại đan dược này chứ?" Kỷ Ninh liền hỏi tiếp.

Lão ngưu màu đen nhìn về phía Kỷ Ninh, lắc đầu: "Thư Hoa tiên nhân sống tới mấy trăm vạn năm, người thân cũng đã sớm chết hết rồi vì vậy cũng không cần tới loại đan dược này nên cũng không có."

Trái tim của Kỷ Ninh đập mạnh.

"Này. . ." Kỷ Ninh liền nói. "Thư Hoa tiên nhân chắc còn để lại không ít pháp bảo. Lấy một kiện pháp bảo giá trị tương đương với tiên đan ra. Ta sẽ đi đổi. . ."

Vừa dứt lời thì Kỷ Ninh đã thấy mình có chút hơi quá.

Bởi vì hắn quá lo lắng cho mẫu thân nên đã mất bình tĩnh, ngay cả nói chuyện cũng không còn giữ được lễ nghĩa nữa.

"Ngu xuẩn!" Lão ngưu màu đen quát. "Ngươi vừa rồi cũng đã nói. Đến cả tên Vạn Tượng chân nhân kia cũng mới chỉ nghe nói đến loại tiên đan đó. Ngươi muốn đi đổi ư? Tìm ai mà đổi đây? Ngươi chỉ là một tên Tiên Thiên sinh linh mà lại cầm pháp bảo như vậy ra ngoài. Chỉ cần lấy ra một cái thì chỉ sợ đã bị những tên tu tiên giả lớn mạnh khác giết người cướp của rồi. Lúc đấy thì có mà đổi! Không có thực lực thì dựa vào cái gì mà đổi?"

"Huống chi! Đến tín phù ngươi còn chưa luyện hóa được, cả Thủy Phủ này ngươi cũng chỉ có thể ở trong đại điện mà thôi. Không cách nào đi vào những chỗ khác thì làm cách nào mà lấy được pháp bảo của Thư Hoa tiên nhân để lại?" Lão ngưu màu đen lắc đầu. "Hơn nữa, việc này ta cũng không thể quyết định được."

"Không phải ngươi có quyền tự quyết hay sao?" Kỷ Ninh hơi giật mình. "Việc này. . ."

Lão ngưu màu đen cảm khái: "Ta cũng chỉ là một linh hồn của pháp bảo bên người Thư Hoa tiên nhân! Chính thức khống chế toàn bộ Thủy Phủ này chính là linh hồn của Thủy Phủ!"

"Linh hồn của Thủy Phủ?" Kỷ Ninh nghi hoặc.

Lão ngưu màu đen nói: "Toàn bộ Thủy Phủ này đều được vị chủ nhân đời đầu luyện chế ra, cực kỳ thần bí. Cho dù là Thư Hoa tiên nhân cũng có cảm giác Thủy Phủ này còn có nhiều chỗ bí mật chưa từng được phát hiện. Linh hồn Thủy Phủ này. . .chỉ tuân theo quy củ được định ra từ đời thứ nhất, còn những quy củ khác thì nó không cần phải tuân theo."

"Linh hồn Thủy Phủ có khả năng dời người ngoài đến đây. Thế nhưng nếu muốn đến nơi khác ở Thủy Phủ ư? Nếu không luyện hóa được Thủy Phủ thì không cách nào có thể." Lão ngưu màu đen nói. "Nó cũng không thể cầm một kiện pháp bảo của Thư Hoa tiên nhân đem cho ngươi được. Dù sao thì nó cũng là linh hồn Thủy Phủ nên hoàn toàn tuân theo mệnh lệnh của vị chủ nhân đời đầu."

Kỷ Ninh ngẩn người ra.

"Như vị chủ nhân thứ tư, cho dù có chết ở bên ngoài thì nó cũng chỉ tìm vị chủ nhân kế nhiệm mà thôi." Lão ngưu màu đen lắc đầu. "Linh hồn của pháp bảo khác hẳn với loài người các ngươi. Các ngươi có thể dựa theo tình hình mà thay đổi nhưng chúng ta thì tuyệt đối tuân theo nguyện vọng của chủ nhân."

Kỷ Ninh hiểu. Trên pháp bảo luôn có rất nhiều loại phù văn cấm chế. Giống như một số loại khôi lỗi (con rối) được luyện chế ra. . .Cho dù chủ nhân đã chết rất lâu thì khôi lỗi vẫn tuân theo mệnh lệnh của chủ nhân. Mà loại pháp bảo động phủ cũng như vậy. Cho dù chủ nhân đã chết đi thì linh hồn của động phủ vẫn sẽ tuyệt đối tuân theo những quy củ đã được định ra.

Sau khi xem xét kĩ lại, Kỷ Ninh liền cảm thấy được sự tuyệt vọng dần hiện lên.

Lão ngưu màu đen nhìn Kỷ Ninh: "Trên con đường tu tiên, ngươi sẽ phải nhìn những người thân của mình già đi rồi chết, phải nhìn những người bằng hữu chết trận. . .Tất cả ngươi đều phải học cách mà thừa nhận! Đi thôi!"

Xoạt!

Một cái bóng đầu con gấu xuất hiện, rồi lại nuốt Kỷ Ninh vào.

. . .

Lúc Kỷ Ninh về tới Tây Phủ thành, về bên cạnh mẫu thân thì trời đã tới.

"Ninh nhi." Uất Trì Tuyết nằm trên ghế nhìn thấy nhi tử thì đôi mắt sáng lên. "Con đi đâu vậy? Lúc trước ta không tìm thấy con."

"Mẫu thân." Kỷ Ninh liền tiến tới phía trước quỳ gối bên mẫu thân, tay đưa ra nắm lấy tay mẫu thân. "Con vừa ra ngoài một chuyến. Có điều con sẽ không đi đâu nữa đâu. Con sẽ ở bên người, nửa bước cũng không rời."

Uất Trì Tuyết vuốt nhẹ tóc của nhi tử, mỉm cười nói: "Không có việc gì. Con cứ giải quyết việc của con, chỉ cần trong đầu vẫn nhớ tới mẫu thân là được."

"Vâng." Kỷ Ninh gật đầu nhẹ, cố gắng không cho nước mắt rơi.

Mình có thể ở bên mẫu thân trong ba tháng cuối cuộc đời thì đã là tròn đạo hiếu rồi.

. . .

Đêm.

Mẫu thân đã nằm ngủ, hai cha con Kỷ Nhất Xuyên cùng Kỷ Ninh ở trong sảnh.

"Phụ thân." Kỷ Ninh nhìn phụ thân. "Người nên nói cho con biết đi. Rốt cuộc thì khi trước đã có chuyện gì xảy ra vậy?"

Kỷ Nhất Xuyên nhìn nhi tử. Nhờ những lời kể lại của đám người Mông Ngư về những chuyện liên quan đến họ và Kỷ Ninh, Kỷ Nhất Xuyên cũng đã hiểu được rốt cuộc thì đứa con trai của mình đã trưởng thành. Lúc này thở dài một tiếng nói ra: "Năm đó, khi mẫu thân con mang thai, ta và mẫu thân con quyết định trở lại Kỷ tộc. Lúc ấy bác trai con lo lắng cũng muốn đi theo hộ tống chúng ta."

"Bác trai?" Kỷ Ninh chưa từng nghe đến việc mình có một người bác trai.

"Bác trai con tên là Uất Trì Sơn" Trong mắt Kỷ Nhất Xuyên hiện lên từng hồi ức. "Bác trai con cực kỳ thông minh, rất hiểu cách làm người nên có rất nhiều bằng hữu. Lại sớm đạt được Tử Phủ tu sĩ. Nếu như không phải hộ tống ta và mẫu thân con thì bác trai con đã có thể xây dựng lại được Uất Trì tộc đó. Đáng tiếc, bác trai con đã chết rồi, là vì cứu ba người nhà chúng ta mà chết. Mạng của ba người nhà chúng ta là do bác trai con lấy mạng đổi mạng đó! Đại ân này. . .khó báo đáp!"

Kỷ Ninh cũng cảm thấy trĩu nặng.

Bác trai! Uất Trì Sơn!

Cái tên này chưa từng nghe qua bao giờ nhưng vào lúc này đã khắc sâu tận đáy lòng của Kỷ Ninh.

"Ta chỉ nghe nói bác trai con có một người con gái, cũng là biểu tỷ của con. Đáng tiếc ta không biết biểu tỷ của con rốt cuộc ở nơi nào?" Kỷ Nhất Xuyên lắc đầu thở dài. "Ta không cách nào để báo, không cách nào để báo đáp."

"Rốt cuộc ngày ấy có chuyện gì xảy ra vậy, ai đã hại chết bác trai, lại còn lưu lại cả mầm bệnh trên người mẫu thân?" Kỷ Ninh liền hỏi gặng. "Rốt cuộc là ai?"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất