Mãng Hoang Kỷ

Chương 122: Kỷ Ninh chiến đấu với Vạn Tượng


Chín người Hứa Ly chân nhân, Nông Tử Đạo vừa xông vào Minh Long Tỏa Thiên Trận, Hứa Ly chân nhân liền quát: "Giao Long Trận!"

Một âm thanh vang lên, cả đám Nông Tử Đạo, Ô Kỳ, Lư Hoảng cùng ngưng tụ tạo ra mỗi người một cái bóng Giao Long. Tám cái bóng Giao Long nhanh chóng bay tới chỗ Hứa Ly chân nhân. Trên đầu Hứa Ly chân nhân cũng xuất hiện một cái bóng Giao Long khổng lồ khác đang chờ hợp lại với tám cái bóng Giao Long kia.

Lập tức hiện ra một con Giao Long vảy màu trắng tuyết uốn lượn quanh chín người.

Tuyết Long Sơn nổi tiếng nhất chính là 'Tuyết Long Phi Thiên trận', đó chính là đại trận trấn phái. Nguyên Thần đạo nhân chỉ huy một đám Vạn Tượng chân nhân, ngàn vạn Tử Phủ tu sĩ hợp lại tạo thành đại trận hóa thành một con Thần Long màu trắng...có được uy lực hủy thiên diệt địa đủ để đánh với tiên nhân một trận!

Trong tông môn, ngoại trừ 'Tuyết Long Phi Thiên Trận' tối cao ra còn có Tuyết Long Phi Thiên Trận đơn giản hóa thành nhiều loại trận pháp khác. Tất cả đều gọi là 'Giao Long Trận'.

Các trận pháp đơn giản đều đặt tên là 'Giao Long'.

Chỉ có đại trận trấn phái tối cao mới có tên gọi 'Tuyết Long'. Lúc này, đám chín người Hứa Ly chân nhân thi triển ra đúng là một trong những loại Giao Long Trận.

...

Giao Long trắng tuyết uốn lượn xung quanh, phát ra uy áp mạnh mẽ.

Chín người Hứa Ly chân nhân đi liên tục về phía trước.

"Ngừng." Nông Tử Đạo hạ lệnh, đồng thời chỉ vào một chỗ ở phía trước. "Xin sư thúc ra tay biến pháp bảo con dấu thành cỡ mười trượng nện xuống chỗ vùng núi này lõm xuống mười trượng."

Hứa Ly chân nhân gật đầu, từ lòng bàn tay bay ra một con dấu. Con dấu vừa bay ra lập tức phóng to lên dài rộng mười trượng. ở phía dưới con dấu còn có luồng khí màu vàng đất nồng đậm. Chỉ thấy hắn vừa chỉ xuống dưới đất thì con dấu đã nện ầm ầm xuống mặt đất. Cây cối, đất đá bị nghiền nát vụn để lại ở dưới một cái hố sâu mười trượng.

"Chỗ này cũng làm một cái hố mười trượng nữa." Nông Tử Đạo tiếp tục tiến lên phía trước, vừa đi vừa chỉ.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh! Theo sau những tiếng nện xuống của con dấu, một đám hố sau hiện ra sắp xếp thành một đồ hình kì dị.

Có khoảng chừng hơn trăm cái hố sâu.

"Xong rồi." Nông Tử Đạo lộ vẻ tươi cười. Dòng nguyên lực vốn vận chuyển dưới lòng đất đã bị nghẽn lại ở một vài khúc, bị bắt sửa đổi hướng vận chuyển. Minh Khí xung quanh lập tức biến mất làm vùng xung quanh trở lại trong sáng.

"Lợi hại."

"Tử Đạo sư huynh lợi hại."

Cả đám Tử Phủ tu sĩ đều vui mừng, vùng xung quanh đã rõ ràng thoáng đãng trở lại. Từng phần của Ngưu Giác Sơn đều lộ ra, từng gốc cây ngọn cỏ đều rõ ràng, thậm chí ở phía xa xa còn có thể thấy được một cái vuốt rồng khổng lồ màu đen. Nhìn theo đó có thể thấy được cả thân hình khổng lồ của con Minh Long đang quấn quanh Ngưu Giác Sơn. Vị trí vuốt rồng biến đổi khuất vào trong Minh Khí ở bên.

Nông Tử Đạo cười nói: "Minh Khí ở phần vuốt rồng đã biến mất, còn lại Long Châu Trận, Long Đầu Trận, Long Vĩ Trận, Long Thân trận."

"Bây giờ chúng ta đi vào phân trận nào đây?" Hứa Ly chân nhân đã có chút tươi cười.

"Lần này phá trận nhanh như vậy là do ta đã tìm hiểu trước đó khá lâu rồi." Nông Tử Đạo liền nói. "Còn bốn phân trận khác...Đoán chừng sẽ tốn thêm chút thời gian."

Hứa Ly chân nhân lo lắng noi: "Cần bao lâu vậy?"

Nông Tử Đạo tự tin cười: "Có kinh nghiệm phá Long Trảo Trận thì bốn trận khác cũng nhanh thôi. Mỗi trận nhiều nhất là nửa canh giờ."

"Tốt!" Hứa Ly chân nhân lập tức mừng rỡ.

Nhiều nhất nửa canh giờ thôi sao?

Tổng cộng bốn phân trận còn lại cũng chỉ mất hai canh giờ mà thôi! Chỉ cần làm cho Minh Khí biến mất hết thì Kỷ tộc sẽ không còn chỗ nào để trốn. Đến lúc đó chỉ còn nước cứng đối cứng...

"Kỷ tộc chết chắc!" Trong mắt Hứa Ly chân nhân tràn đầy mong chờ. Nếu quả thật có được mỏ quặng nguyên thạch này thì hắn sẽ là người có công lao lớn nhất, nhất định sẽ được chia phần nhiều.

"Đi!"

Hứa Ly chân nhân ra lệnh một tiếng. Cả đám người dưới sự bảo vệ của Giao Long trắng tuyết đi thẳng vào trong phần Long Thân Trận.

. .

"Minh Khí ở Long Trảo Trận đã biến mất!" Từng người Kỷ tộc đều hoảng hốt.

Có Minh Khí Kỷ tộc mới có thể nắm giữ quyền chủ động. Muốn đánh liền đánh, muốn lui liền lui! Còn đối phương lại bị động khi giao chiến mà muốn trốn cũng không biết trốn chỗ nào!

"Không thể cho bọn chúng tiếp tục được." Kỷ Ninh nhìn vậy cũng cảm thấy bứt rứt. Hắn biết rõ Minh Long Tỏa Thiên Trận, hơn nữa cũng có chút tâm đắc trên phương diện trận pháp nên nói: "Minh Long Tỏa Thiên Trận có uy lực cực kỳ lớn, thêm cả công hiệu mê trận. Việc phá Minh Long Tỏa Thiên Trận rất khó nhưng việc phá giải mê trận Minh Khí lại tương đối dễ dàng. Tên Nông Tử Đạo kia nếu đã phá được Long Trản Trận thì những phân trận khác cũng có thể làm tương tự. Thậm chí bốn phân trận khác còn nhanh hơn."

Kỷ Cửu Hỏa nắm trong tay đại trận cũng gật đầu: "Đúng, không thể trơ mắt nhìn bọn chúng phá giải hết Minh Khí được. Nhất định phải ngăn bọn chúng lại."

"Nhất định phải ngăn lại."

Cả đám người Ảnh bà bà đều lộ ra vẻ lo lắng.,

"Kỷ Ninh, chỉ có ngươi là có thể đi được." Kỷ Cửu Hỏa nhìn về phía Kỷ Ninh." Ngươi chính là hi vọng duy nhất của chúng ta ngăn cản bọn họ. Nếu ngươi không thể cản nổi...Thì chúng ta sẽ dùng hết sức kéo dài thời gian. Kéo dài được bao nhiêu hay bấy nhiêu."

Kỷ Ninh khẽ gật đầu: "Được."

Kiếp nạn khó khăn này...lại có biến đổi bất ngờ! Vốn tưởng rằng sau khi giết hết đám Đồng Ngọc thì Kỷ tộc có thể thắng rồi. Nhưng Hứa Ly chân nhân lại tới làm cho Kỷ tộc gặp phải nguy hiểm còn đáng sợ hơn trước rất nhiều.

"Chúng ta phải thắng trận chiến này." Trong lòng Kỷ Ninh tràn đầy chiến ý.

Nhất định phải thắng!

Mình là người duy nhất có thể ngăn cản Tuyết Long Sơn!

Nếu như mình thất bại thì cũng chỉ có mình mới có thể thoát đi thôi. Còn nhóm tộc trưởng, phụ thân sẽ bị 'đại trận phong cấm' bao vây lại, có muốn trốn cũng không trốn được. Lúc đó bọn họ sẽ chỉ còn cách lấy mạng để kéo dài thời gian chiến đấu.

"Hứa Ly, ta muốn giết ngươi!"

"Các ngươi đều sẽ phải chết!"

Kỷ Ninh chỉ có một ý niệm duy nhất. Phải giết chết đối phương! Vì sinh tồn, vì Kỷ tộc, vì người thân, vì không muốn phải đau khổ chạy trốn...nhất định phải giết chết đối phương!

"Cẩn thận." Kỷ Nhất Xuyên nhìn con trai.

"Việc ngăn cản bọn chúng rất quan trọng nhưng bảo toàn tính mạng còn quan trọng hơn." Ảnh bà bà nói giọng khàn khàn nhắc nhở.

Từng người đều nhìn Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh gật đầu nhẹ rồi lập tức nhìn về làn Minh Khí ở trước mặt đã tự động tách ra. Cả người hắn biến thành ảo ảnh xẹt qua lối đi tiến về hướng đối phương.

...

Một lát sau.

Kỷ Ninh đứng trên một chạc cây đại thụ, xung quanh có hơn bảy trăm lưỡi kiếm khí đang lơ lửng, trong đó có bốn mươi lăm thanh là pháp bảo phi kiếm nhân giai. Sau khi giết chết đám Đồng Ngọc, số lượng phi kiếm nhập giai của Kỷ Ninh đã tăng lên con số bốn mươi sáu, đủ để tạo được năm trận cơ.

"Vù vù..." Đám phi kiếm lơ lửng xung quanh sinh ra một tầng sáng loáng mờ ảo.

Kỷ Ninh nheo mắt lại, từng giọt mồ hôi xuất hiện trên trán. Dưới sự điều khiển của hắn, đám phi kiếm khi thì bay lên khi thì hạ xuống.

"Không được, vẫn còn chưa được." Kỷ Ninh lắc đầu. "Lúc trước khi giao chiến với Đồng Ngọc, kiếm của ta mới chỉ có hai mươi bảy thanh nhập giai...Lúc đó ta cũng cố lắm mới có thể thi triển được tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận. Nhưng bây giờ là bốn mươi lăm thanh phi kiếm nhập giai. Không làm cách nào để thi triển nổi tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận."

"Tầng thứ tám!"

Kỷ Ninh thử.

Đám phi kiếm xung quanh lên xuống, lóe ra một tầng sáng trắng mờ ảo. Vẫn còn quá khó khăn.

"Lên!" Kỷ Ninh cắn răng một cái. Đầu hắn đau như muốn nứt ra, cố lắm mới có thể ngưng tụ ra một thanh phi kiếm sáng trắng ở trước người.

"Tản ra." Trong đầu Kỷ Ninh vừa xuất hiện ý nghĩ thì pháp bảo kiếm khí đang lơ lửng xung quanh đều được thu vào.

Kỷ Ninh trầm tư nghĩ: "Bây giờ ta cùng lắm mới chỉ có thể thi triển tầng thứ tám. Hơn nữa phải cực kỳ gắng gượng. Xem chừng có thể điều khiển được ba sợi kiếm quang tầng thứ tám Tiểu Thiên Kiếm Trận...đã là hết mức rồi."

Tuy chỉ có thể thi triển ra tầng thứ tám. Nhưng luận về uy lực thì nó còn mạnh hơn ba bốn phần với kiếm quang tầng thứ chín Tiểu Thiên Kiếm Trận thi triển ra lúc giết Đồng Ngọc.

"Tộc trưởng, bọn chúng ở đâu?" Kỷ Ninh mở miệng. "Ta đã chuẩn bị xong rồi."

"Ở ngay phía trước, ta sẽ chỉ cho ngươi." Kỷ Cửu Hỏa truyền âm nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.com

"Được."

Kỷ Ninh nắm đôi Bắc Minh Kiếm trong tay. Trong mắt hắn lộ ra sát ý, cả người bay tới gần.

...

Con Giao Long trắng tuyết uốn lượn ở phía trên, từng miếng vảy cũng trắng trong như bông tuyết. Vẻ mỹ lệ làm người khác phải thán phục. Chín người Hứa Ly chân nhân, Nông Tử Đạo ở trong vòng do con Giao Long vây quanh. Nông Tử Đạo đắm chìm nghiên cứu. Trong lúc suy nghĩ, hắn muốn tìm hiểu rõ ảo diệu, cách thức vận chuyển Minh Khí trong Long Thân Trận này.

Bỗng nhiên...

Ào ào ào ào...Vùng Minh Khí xung quanh bắt đầu có mưa rơi. Mưa rơi khắp chốn, mát lạnh sảng khóa, bao phủ khắp nơi. Đây vốn là cơn mưa xuân nhẹ nhàng làm người người thích thú. Nhưng chín tên Tuyết Long Sơn vừa nhìn thấy cơn mưa này thì sắc mặt đều biến đổi.

"Đúng là mưa!"

"Mưa! Mưa của tên Kỷ Ninh kia!"

"Vũ Thủy Kiếm Vực. Kỷ Ninh thi triển Vũ Thủy Kiếm Vực ra là sắp tấn công đó." Từng tên Tử Phủ tu sĩ đều mang vẻ mặt khẩn trương. Nông Tử Đạo đang suy ngẫm cũng phải ngừng lại, trên mặt của hắn hiện lên chút cảnh giác.

Cơn mưa này giống như tiếng gọi của tử thần. Lúc trước, Động Tử Khải, Đồng Ngọc cùng một đám Tử Phủ tu sĩ đều đã chết. Hiện tại cơn mưa lại lần nữa rơi xuống.

"Vũ Thủy Kiếm Vực?" Hứa Ly chân nhân mặc trường bào hoa lệ cũng rụt con ngươi lại. Đôi mắt như mắt rắn quét qua xung quanh. Hắn chính là kẻ bình tĩnh nhất nhưng lúc này cũng phải cần thần dò xét từng chỗ. Dù sao thì Đạo của hắn vẫn còn một khoảng cách nữa mới có thể vươn tới 'Đạo Chi Vực Cảnh'.

"Hừ." Một tiếng hừ lạnh vang lên.

Tròng vùng Minh Khí tràn ngập bỗng xuất hiện một chòm sao sáng ngọc, ở giữa chòm sao còn có một vầng trăng. Ánh trăng chiếu xuống bao phủ quanh chín tên Tử Phủ tu sĩ và Hứa Ly chân nhân cùng phạm vi con Giao Long trắng tuyết vờn quanh. Ánh trăng này chiếu tan cơn mưa đang rơi.

"Kỷ Ninh, cứ đánh lén như vậy cũng chỉ làm người ta khinh thường mà thôi." Hứa Ly chân nhân đứng dưới ánh trăng, Giao Long trắng tuyết vờn quanh nói. "Muốn giết cứ tới đây mà giết."

"Ta sẽ thành toàn cho ngươi!"

Một tiếng quát vang lên như sét đánh giữa trời xuân, nổ ầm ầm.

Uỳnh!

Một đường sáng khổng lồ lao ra từ vùng Minh Khí âm y. Chỉ thấy một con đại bàng, Thủy Hỏa Liên Hoa nở xung quanh, đang giương đôi cánh màu đỏ lửa lao tới. Trong nháy mắt con chim đại bàng đỏ lửa có Thủy Hỏa Liên Hoa vờn quanh đã lao tới trước mặt. Hứa Ly chân nhân. Tốc độ cực nhanh đó làm cho Hứa Ly chân nhân cảm thấy thật sự hoảng sợ.

"Gào..."Phần đuôi của con Giao Long trắng tuyết hóa thành ảo ảnh quật về hướng con chim đại bàng đỏ lửa kia.

Nhưng con chim đại bàng đỏ lửa quá nhanh, cái đuôi Giao Long kia không thể nào tới kịp được.

"Đây là..." Hứa Ly chân nhân mới liếc mắt một cái đã nhận ra. Đây chẳng phải là con chim đại bàng đỏ lửa gì, đó chính là một thiếu niên! Toàn thân thiếu niên kia bốc lên ngọn lửa đỏ giống như Thần Ma, pháp bảo cánh chim phía sau mặc sức tung bay. Trên pháp bảo cánh chim cũng có một tầng ánh sáng lửa đỏ bao phủ. Tốc độ càng nhanh hơn làm cho hắn cảm thấy run sợ.

Thần thông: Phong Dực Độn Pháp!

Cường giả Thần Ma luyện thể một khi học được thần thông là đã có thể phát huy được chiến lực vượt cấp. Mặc dù Kỷ Ninh mới chỉ bước vào tầng thứ bảy Xích Minh Cửu Thiên Đồ nhưng đã có thực lực ngang tầm với Thần Ma luyện thể Tử Phủ hậu kỳ. Tiếp tục thi triển thần thông 'Phong Dực Độn Pháp' làm cho tốc độ của hắn tăng lên chóng mặt, hơn hẳn Hứa Ly chân nhân.

"Kỷ Ninh?" Nhìn thấy thiếu niên đang vận chuyển Xích Minh thần lực vào song kiếm đang lao tới với tốc độ kinh hãi, sắc mặt Hứa Ly chân nhân biến đổi. "Hắn chính là Kỷ Ninh à? Ngang ngửa với Đồng Ngọc sao? Nói đùa à, tên Đồng Ngọc kia nào có mạnh như vậy!"

"Nhận lấy cái chết đi!"

Một tiếng quát vang lên!

Kiếm quang sáng lên!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất