Quanh người Kỷ Ninh mặc đạo bào đen lập tức xuất hiện một đóa hoa sen khổng lồ. Đóa hoa sen này có nhụy sen màu đỏ lửa, bên ngoài nhụy là từng vòng cánh sen, vòng trong vòng ngoài, tầng trong tầng ngoài...Trong nháy mắt xuất hiện sáu tầng cánh sen màu xanh nhạt.
Thủy Hỏa Liên Hoa có cánh sen nước và cánh sen lửa quay quanh nhau tạo thành lực nghiền.
Nhưng 'Liên Hoa Kiếm Giới' thì lại hoàn toàn khác. Chỉ có phần trung tâm đóa hoa là có màu đỏ lửa, tầng tầng cánh sen xung quanh đều có màu xanh nhạt. Đây chính là do lấy 'Vũ Thủy Chi Đạo' 'Kiếm Đạo' làm chính, 'Liệt Hỏa Chi Đạo' 'Không Gian Chi Đạo' làm phụ, kết hợp với ảo diệu của hoa sen cuối cùng tạo thành Liên Hoa Kiếm Giới.
"Vù vù vù..." Từng tầng cánh sen xanh nhạt không ngừng mọc ra, rồi vươn ra bên ngoài. Sáu tầng, bảy tầng, tám tầng...
Từng cánh sen xanh nhạt nhanh chóng vươn ra, điên cuồng phủ lấy không gian bên ngoài.
"Đây là cái gì!" Phù Vân tiên nhân vừa thi triển ra sương mù, nhìn thấy thứ 'Liên Hoa Kiếm Giới' điên cuồng sinh trưởng kia thì không khỏi kinh ngạc, nhưng rồi lập tức cười lạnh lùng. "Tên Kỷ Ninh kia muốn dựa vào pháp thuật hoa sen để chiếm lấy không gian. Những chỗ hoa sen vươn tới là những chỗ mà hắn có thể nắm giữ chứ không đến mức thành kẻ mù."
"Nhưng ta không tin môn pháp thuật đó đỡ được phi kiếm của ta."
"Phá cho ta!"
Phù Vân tiên nhân vừa duy trì sương mù vừa điều khiển ba thanh phi kiếm. Ba thanh phi kiếm thiên giai cực phẩm có trận đồ quay quanh chém thẳng về phía tầng tầng lớp lớp cánh sen.
"Xẹt, xẹt..." Phi kiếm vừa đâm vào cánh sen là cảm giác như đâm vào vũng bùn, cực kỳ khó khăn tiến lên.
Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY truyen360.comMỗi một cánh sen đều được ngưng tụ từ vô số kiếm quang nên ngay khi phi kiếm kia vừa đâm vào là những kiếm quang kia lập tức cản lại làm cho phi kiếm cực kỳ khó khăn tiến tới.
"Không thể nào? Hắn chỉ là một tên nhãi Nguyên Thần viên mãn, pháp thuật làm sao có thể mạnh tới vậy được?" Phù Vân tiên nhân vừa lo lắng vừa khó tin.
"Vù."
Lúc này Tiểu Thiên kiếm trận lại ngưng tụ ra một thanh phi kiếm màu vàng rít gió bay tới. Nơi nó đi qua, những cánh sen tự động tách ra làm phi kiếm màu vàng này dễ dang vượt tới, sau đó phi kiếm màu vàng đánh thẳng lên ba thanh phi kiếm tạo thành trận đồ kia. Uỳnh...Lúc này trận đồ đã bị xé toạc ra.
"Vù vù vù..." Cánh sen xanh nhạt vẫn sinh trưởng ra từng tầng.
"Loại bỏ." Ý nghĩ xuất hiện trong đầu Phù Vân tiên nhân.
Toàn bộ sương mù tràn ngập trong Huyết Bàn Phong Thiên đại trận đều biến mất. Phù Vân tiên nhân hiểu được, trước vô số cánh sen kia, rõ ràng tốc độ phi kiếm của hắn chịu ảnh hưởng rất lớn. Có lẽ cho hắn thời gian thì hắn có thể xuyên qua toàn bộ cánh sen. Nhưng kiếm quang được ngưng tụ ra của Kỷ Ninh Nguyên Thần thứ hai lại không cho hắn cơ hội để làm việc đó.
Ba thanh phi kiếm của hắn chậm đi thì dĩ nhiên Tiểu Thiên kiếm trận của Kỷ Ninh có thể dễ dàng ngăn cản được.
Nếu cứ tiếp tục như thế, thời gian quý báu của hắn cũng sẽ bị lãng phí, Phù Vân tiên nhân hắn sẽ chỉ có con đường chết. Cho nên hắn mới bỏ sương mù ra.
"Sao trong đại trận lại thành ra thế kia?" Chuyên Thủy Tiểu lâu, Thiên Nông Khúc Qua, Tiêu Lang, Ba Nhan tiên tử đều kinh ngạc nhìn về phía trong đại trận.
Chỉ thấy trong đại trận.
Kỷ Ninh vẫn đứng đó, vây quanh là một đóa sen vô cùng xinh đẹp đang nở rộ. Đóa hoa sen kia đã vươn ra chiếm tới tám phần không gian trong đại trận. Tầng tầng cánh sen xanh nhạt trong suốt hiện lên kiếm quang.
"Bí thuật hoa sen?" Con ngươi của Chuyên Thủy Tiểu Lâu rụt lại.
"Vậy mà Kỷ Ninh kia lại hiểu được pháp môn hoa sen sao?" Thiên Nông Khúc Qua cũng giật mình.
Rất nhiều người bản lĩnh lớn trong tam giới có pháp môn hộ thân là hoa sen. Bất kể là người bản lĩnh lớn của Phật gia hay Đạo gia đều rất thích lấy 'pháp tọa hoa sen' làm vật hộ thân. Đây chính là bí thuật hộ thân cực kỳ quan trọng của những người bản lĩnh lớn đó.
Hoa sen...
Vô cùng thánh khiết, lại ẩn chứa ảo diệu Đạo vô tận trong đó.
Ở thế giới vương triều Đại Hạ, bộ tộc càng xa xưa thì lại càng nghiên cứu sâu về 'hoa sen'
Kỷ Ninh lúc còn thiếu niên đã tìm hiểu hoa sen, ngộ ra pháp môn 'Thủy Hỏa Liên Hoa'. Hắn trời sinh đã rất gần gũi với hoa sen, về sau lại thường xuyên trao đổi với 'Cửu Liên', một phần hiểu biết về hoa sen của Đông Duyên tộc cũng được truyền thụ cho Kỷ Ninh, sau đó lại từ đạo tàng ở Vu Giang tiên phủ, đạo tàng do Thư Hoa tiên nhân để lại nên cũng có chút nghiên cứu về 'hoa sen'.
Hơn nữa lại có linh hồn Thủy Phủ 'con gấu lớn lông vàng' chỉ điểm, nên chỉ cần thời gian một năm là Kỷ Ninh đã tạo ra 'Liên Hoa Kiếm Giới'.
Nếu như Thủy Hỏa Liên Hoa được hình thành từ 'Địa Hỏa Hàn Sát' cùng với nước lửa trong trời đất nên phương diện tấn công mạnh hơn.
Thì 'Liên Hoa Kiếm Giới' lại dùng 'nguyên lực' của Nguyên Thần thứ hai cùng với lực lượng trời đất để tạo nên. Chủ yếu chính là phòng ngự. Mỗi một cánh sen đều ẩn chứa vô số nguyên lực, kiếm quang, giống như vô số răng nanh, điên cuồng chặn lại đòn đánh của kẻ địch làm hao mòn uy lực tấn công của kẻ địch.
"Ầm ầm ầm..." Ở bên ngoài Huyết Bàn Phong Thiên đại trận, ba mươi sáu Tán tiên Chuyên Thủy tộc tạo thành 'con rắn đen' tấn công lần thứ mười hai, làm cho cả đại trận lung lay như sắp vỡ ra. Thậm chí màu của trái tim kia cũng bắt đầu thay đổi, dần dần mờ đi, vết rách ở bên ngoài cũng nhiều hơn.
"Phá, phá, phá."
Phù Vân tiên nhân như phát điên, tóc bạc tung bay lên.
Ba thanh phi kiếm cố gắng đâm thẳng vào Liên Hoa Kiếm Giới của Kỷ Ninh.
"Xẹt xẹt xẹt..." Từng tầng cánh sen không ngừng ngăn cản lại.
Phi kiếm vàng được ngưng tụ ra từ Tiểu Thiên kiếm trận nhanh như tia chớp, mà phi kiếm của Phù Vân tiên nhân thì lại bị giảm tốc độ nên một lần nữa bị đánh bay.
"Thế là xong."
Phù Vân tiên nhân bỗng buông xuôi. Hắn không hề điều khiển ba thanh phi kiếm tấn công nữa mà chỉ ngây dại ra nhìn Kỷ Ninh mặc đạo bào đen đang đứng giữa 'Liên Hoa Kiếm Giới'.
Đối mặt với Liên Hoa Kiếm Giới kia, Phù Vân tiên nhân có cảm giác như gặp phải cái mai rùa, gần như là không có cách phá được. Ít nhất là trong khoảng thời gian ngắn, hắn không có cách nào cả. Hắn cảm nhận được 'Huyết Bàn Phong Thiên đại trận' đã sắp không đỡ nổi nữa rồi. Hắn tuyệt vọng, hắn buông xuôi, hắn hiểu được rằng lúc này hắn đã thua.
Phù Vân tiên nhân nhìn Kỷ Ninh với sắc mặt bình thản, truyền âm nói: "Kỷ Ninh, nói cho ta biết xem pháp thuật này của ngươi là cái gì vậy?"
Kỷ Ninh mặc đạo bào đen thấy đối phương không tấn công nữa thì cũng hiểu ra là đối phương đã muốn buông xuôi. Thật ra Kỷ Ninh cũng không hề có thù hận gì với lão già hói này. Ngược lại, hắn còn cảm thấy đối phương thật sự đáng thương...Bởi vì Kỷ Ninh đoán rằng đối phương là một tử sĩ!
"Đây là Liên Hoa Kiếm Giới."
"Mỗi một cánh sen đều được ngưng tụ ra từ vô số nguyên lực và kiếm quang."
"Phạm vi cánh sen vươn tới chính là thế giới của ta."
"Trong đó có Kiếm Đạo, có Vũ Thủy Chi Đạo, có Không Gian Chi Đạo, có Liệt Hỏa Chi Đạo. Đây là pháp thuật mà ta tự nghĩ ra." Kỷ Ninh mặc đạo bào đen truyền âm nói. Vào lúc này, Kỷ Ninh cũng hiểu rằng đối phương đã chấp nhận cái chết rồi.
Phù Vân tiên nhân nhìn Kỷ Ninh với ánh mắt hâm mộ: "Kiếm Đạo? Không Gian Chi Đạo? Vũ Thủy Chi Đạo? Liệt Hỏa Chi Đạo? Nhiều Đạo tới vậy, lại còn có hai cái Đại Đạo. Vậy mà ngươi có thể phối hợp hoàn mỹ về một chỗ, nghĩ ra một môn pháp thuật ư? Mới chỉ có ba mươi năm đã có thể như vậy sao? Ta chưa bao giờ thấy ai thiên tài như ngươi. Sau này ta cũng không nghĩ ra được ai có thể sánh bằng được. Ta thua ngươi tâm phục khẩu phục."
Kỷ Ninh rất hiểu được mình đã tốn không ít tâm tư để sáng tạo ra môn pháp thuật này.
Chính mình phải thường xuyên tìm hiểu ở Tinh Thần Điện.
Chính mình phải thường xuyên ngồi trong tĩnh phòng ở Thủy Phủ suy tư.
Chính mình phải thử đi thử lại như kẻ điên.
Linh hồn Thủy Phủ thỉnh thoảng chỉ điêm cho mình...làm mình hiểu ra thì bây giờ mới có thể sáng chế ra một môn pháp thuật hộ thân này. Đây là pháp thuật được tạo ra với mục đích hoàn toàn để phòng ngự.
"Giết ta đi, cho ta chết trên tay ngươi." Đôi mắt của Phù Vân tiên nhân như có như không. Khi tới cận kề cái chết, hắn có cảm giác mơ hồ rằng...Thiên tài tuyệt thế 'Kỷ Ninh' ở trước mặt này về sau sẽ có tiền đồ cực kỳ kinh ngườ. Thậm chí hắn còn cảm thấy cho dù có cơn phong ba bão táp khổng lồ vô cùng quét qua thì thiên tài tuyệt thế này vẫn sẽ trở thành một nhân vật chói mắt trong phong ba đó.
"Như ý ngươi." Kỷ Ninh mặc đạo bào đen gật đầu.
Rầm rầm!
Một luồng kiếm quang màu vang bay qua.
Phù Vân tiên nhân không hề ngăn cản...nên thanh kiếm xuyên thẳng qua người Phù Vân tiên nhân, đâm thẳng vào gốc Kim Liên Nguyên Thần. Sau khi bị xuyên qua, gốc Kim Liên bắt đầu vỡ vụn.
Tuy Kỷ Ninh không hề diệt thần hồn của Phù Vân tiên nhân nhưng bởi vì 'lời thề Thiên Đạo' nên Phù Vân tiên nhân rất hiểu. Hắn sắp phải bị hồn phi phách tán rồi. Bởi vì hắn đã bắt đầu cảm giác được dao động của Thiên Đạo.
"Huyền Cơ lão tổ ơi."
"Vào thời khắc này, ta có thể cảm nhận được một cơn phong ba bão táp đã bắt đầu rồi, một đám tồn tại chói lòa đã bắt đầu vùng lên. Kỷ Ninh này chính là một người trong đó. Thiếu Viêm tộc làm người này gặp phải đại nạn..."
"Huyền Cơ lão tổ, ngươi hại chết ta cũng không sao, nhưng rốt cuộc thì ngươi đã làm Thiếu Viêm tộc gây thù với một kẻ địch quá khủng khiếp rồi."
"Rồi ngươi sẽ phải hối hận.":
"Ngươi sẽ phải hối hận."
"Ngươi là người đắc tội với Thiếu Viêm tộc, là tột nhân. Có điều tất cả mọi chuyện này đều không liên quan tới ta, không liên quan tới việc ta hồn phi phách tán. Tất cả đều không có quan hệ với ta, không quan hệ..." Phù Vân tiên nhân nhắm hai mắt lại. Thân thể của hắn đã dần hóa thành hư vô, để lộ ra một gốc Kim Liên bị vỡ vụn. Khi dao động Thiên Đạo giáng xuống, gốc Kim Liên nhanh chóng bị hủy diệt, hóa thành hư vô.
Người tu tiên càng mạnh thì cảm ứng mơ hồ của họ lại càng vững chắc.
Khi cận kề với cái chết, Phù Vân tiên nhân cũng cảm ứng được tương lai sắp có một hồi phong ba bão táp. Cho dù đã tồn tại từ thời đại Thần Ma, truyền thừa tới giờ thì Thiếu Viêm tộc cũng sắp phải lung lay chao đảo trước cơn phong ba kia...
"Uỳnh!"
Ngay khoảng khắc khi kiếm quang của Tiểu Thiên kiếm trận xuyên qua gốc Kim Liên Nguyên Thần, Phù Vân tiên nhân bắt đầu hóa thành hư vô thì bỗng vang lên một tiếng nổ lớn. Cả Huyết Bàn Phong Thiên đại trận đã bắt đầu vỡ vụn. Một con rắn đen uốn lượn trên không trung nhìn xuống phía Kỷ Ninh có đóa sen bao quanh ở dưới.
Một cánh sen trong đó quấn lấy phi kiếm, pháp bảo trữ vật mà Phù Vân tiên nhân để lại sau khi chết. Cánh sen kia bay thẳng tới chỗ Kỷ Ninh mặc đạo bào đen.
Kỷ Ninh mặc đạo bào đen vung tay lên, thu toàn bộ chỗ đó vào.
Cả tòa lầu trở nên yên tĩnh.
Bất kể là đám tôi tớ câm như hến, hay là đám Kim Giáp cấm vệ khiếp sợ, hay là Thiên Nông Khúc Qua, Chuyên Thủy Tiểu Lâu, Ba Nhan tiên tử, hay là ba mươi sáu Tán tiên đã tách ra đều có thể nhìn thấy Kỷ Ninh mặc đạo bào đen được bảo vệ quanh tầng tầng lá sen Liên Hoa Kiếm Giới.
Bọn họ cùng thấy được cảnh...
Nguyên Thần thứ hai của một tên Vạn Tượng chân nhân giết chết một tên Tán tiên mạnh mẽ.