"Không ngờ vẫn còn có nơi như thế này. Ngay cả Thiên đạo cũng không có… Thế này thì ảo diệu và ý cảnh của đạo đều vô dụng rồi." Kỷ Ninh đảo tay lấy ra một thanh Bắc Minh Kiếm, khẽ vung trường kiếm trong tay khiến kiếm quang lóe lên nhưng cũng không có động tĩnh gì khác. Phải biết rằng đến cảnh giới của Kỷ Ninh thì một kiếm xuất ra cũng mang theo uy lực của Thiên địa, ví như thức thứ chín của Tam Xích kiếm có thể hóa thành một đầu Thần long màu đen
Nhưng bây giờ mặc cho Kỷ Ninh vung kiếm thi triển bất kì loại kiếm thuật nào thì mỗi kiếm xuất ra cũng chỉ có kiếm quang lóe lên rồi biến mất, kiếm quang chính là ánh sáng phản chiếu từ thân Bắc Minh Kiếm!
"Cảnh giới đạo dù cao hơn cũng vô dụng sao?"
"Đây là chốn quái quỷ nào vậy?" Kỷ Ninh buồn bực nhưng chợt trong lòng khẽ động :"Chẳng lẽ đây là thế giới phế tích thượng cổ trong truyền thuyết sao?"
Lúc ở núi Phương Thốn thì Kỷ Ninh đã biết đến thế giới phế tích thượng cổ, đây là nơi nguy hiểm nhất, tồn tại trong vô tận hư không bên ngoài Tam giới
Truyền thuyết…
Thế giới Bàn Cổ Thượng Cổ tan vỡ sinh ra Tam giới Thiên Địa Nhân. Nhưng thế giới Bàn Cổ thượng cổ vẫn lưu lại một chút "hài cốt", đám hài cốt này được gọi là thế giới phế tích thượng cổ! Đám phế tích thượng cổ này không còn là một thế giới nguyên vẹn nữa mà chỉ là một thế giới vỡ nát, điều này càng khiến nó trở nên đáng sợ, không gian thời gian hỗn loạn, nguy cơ trùng trùng.
Ngay cả Chân Thần Đạo Tổ tiến vào đó cũng có khả năng nguy hiểm tính mệnh
"Không đúng." Kỷ Ninh lắc đầu: "Thế giới phế tích thượng cổ dù gì đi nữa cũng là một thế giới vỡ nát, mà sao quanh ta toàn là hư không phong bạo, lẽ nào ta vẫn còn ở trong hư không?"
"Đại Hùng tiền bối, La Hầu Cung." Kỷ Ninh chợt hô
Xoạt Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyen360.com
Bên cạnh Kỷ Ninh xuất hiện một gã thiếu niên áo đen chính là La Hầu Cung
"Đại Hùng tiền bối" Kỷ Ninh tiếp tục hô
"Bên ngoài nguy hiểm, ta không thể ra được." Giọng Hoàng Mao Đại Hùng vang lên bên tai Kỷ Ninh
"Nguy hiểm á, người không phải là thủy phủ chi linh sao?" Kỷ Ninh nghi hoặc
Thiếu niên áo đen kinh ngạc nói:"Chủ nhân, người không biết sao? Đại Hùng tiền bối dùng thân Linh bảo để tu luyện, đã sớm vượt qua phạm trù Linh bảo, có thể coi là sinh linh chân chính rồi."
"Cái gì?" Kỷ Ninh giật mình
"Tên La Hầu Cung này, ta còn chưa nói cho Kỷ Ninh mà ngươi đã nói rồi." Hoàng Mao Đại Hùng truyền âm nói
Kỷ Ninh kinh ngạc:" Đại Hùng tiền bối, người, người đã…" Kỷ Ninh đương nhiên đã nghe nói Linh Bảo có thể tu luyện, như một số ít Tiên Thiên Linh Bảo hoàn toàn có thể tu luyện thành tiên, thậm chí có thể hoàn toàn rời khỏi thân Linh bảo, độc lập tồn tại!
"Ta không muốn nói cho ngươi biết vội ai ngờ tên La Hầu Cung này lại nói ra. Đúng, chủ nhân đối với ta rất tốt, trong thế giới sớm đã có Tiên Thiên Linh Bảo tu thành Thiên Tiên, thậm chí thành Đạo Tổ cũng có. Chủ nhân giúp ta tìm hiểu qua, còn chỉ điểm cho ta cách tu luyện của Tiên Thiên Linh Bảo. Trải qua vô tận tuế nguyệt ta tự mình tu luyện giờ đã có thể coi là sinh linh chân chính rồi, chỉ là cảnh giới của ta vẫn chưa đủ cao nên không thể hoàn toàn rời khỏi Trích Tinh Phủ." Hoàng Mao Đại Hùng nói
"À" Kỷ Ninh giật mình, hắn chợt nhớ tới lần đầu tiên gặp Bồ đề lão tổ, lúc đó Bồ Đề lão tổ có nói một câu:"Ngươi mau quay về Trích Tinh Phủ đi, hiện giờ ngươi vẫn không thể rời khỏi Trích Tinh Phủ được." Lúc ấy Kỷ Ninh nghi hoặc không biết vì sao Bồ Đề lại nói vậy, thậm chí Kỷ Ninh còn thắc mắc tại sao Hoàng Mao Đại Hùng lại rơi lệ.
Thì ra là thế!
"Bên ngoài rất nguy hiểm, có thể tạo thành tổn thương lớn với ta nên ta không thể ra." Hoàng Mao Đại Hùng truyền âm:" Kỷ Ninh ngươi có Bát Cửu Huyền Công hộ thể, La Hầu Cung lại chưa tu luyện nên không cần quan tâm."
"Đại Hùng tiền bối, La Hầu Cung. Các người biết đây là đâu không?" Kỷ Ninh hỏi
Hai vị này đều sống từ Thượng cổ đến giờ đấy.
"Đây là đâu?" Đại Hùng nghi hoặc
"Ta cũng không biết." La Hầu Cung cũng nghi hoặc
Kỷ Ninh chợt nhớ ra hai vị này lúc thế giới Bàn Cổ thượng cổ bị phá vỡ thì một người bị trấn áp ở đại thế giới Tà Nguyệt, một trốn ở thế giới Đại Hạ, chỉ sợ hiểu biết về thế giới bên ngoài rất ít.
"Ta nghe nói về hài cốt của thế giới Bàn Cổ thượng cổ sau khi bị tan vỡ, cũng chính là thế giới phế tích thượng cổ, ở đó không gian thời gian hỗn loạn, nhiều chỗ ngay cả Thiên Đạo cũng không còn, dù là Chân Thần Đạo Tổ xông vào cũng có thể bỏ mạng." Kỷ Ninh nói: "Mà nơi này Thiên Đạo không còn nên ta đoán đây là thế giới phế tích thượng cổ. Có điều ta thấy xung quanh đều là hư không, thậm chí là hư không phong bạo, căn bản không thấy thứ gì có vẻ giống như lục địa. Hai người nói xem chúng ta đang ở đâu?"
"Ai nói cho ngươi biết thế giới phế tích thượng cổ là hài cốt của thế giới Bàn Cổ?" La Hầu Cung hỏi lại.
"Không phải do đồn lại sao?" Kỷ Ninh hỏi
Kỷ Ninh biết lúc thế giới Bàn Cổ thượng cổ tan vỡ có rất nhiều bí mật đặc biệt, nhưng thế giới phế tích thượng cổ không phải là hài cốt của thế giới Bàn Cổ thượng cổ thì còn là cái gì nữa?"
"Đồn đại sai bét !" Thiếu niên áo đen khinh thường
"Đúng là sai đấy," Hoàng Mao Đại Hùng truyền âm. "Về phần nguyên nhân thực sự tại sao thế giới phế tích thượng cổ này sinh ra thì ta cũng không rõ."
"Hả?" Kỷ Ninh giật mình: "Đại Hùng tiền bối, người biết gì?"
"Khi nào về thì hỏi sư phụ ngươi đi." Hoàng Mao Đại Hùng nói: "Ta và La Hầu Cung chỉ là pháp bảo, thậm chí chủ nhân của hắn chỉ là một gã Thiên Thần. Ta tuy đi theo chủ nhân lợi hại hơn có điều khi chủ nhân bước vào trận chiến cuối cùng đã để ta lại nên ta biết rất ít. Sư phụ ngươi có địa vị cao hơn chủ nhân, chắc chắn người biết rất nhiều."
Kỷ Ninh gật đầu
"Chẳng qua ta có thể khẳng định thế giới phế tích thượng cổ không đơn giản như ngươi nói, nếu nó chỉ đơn giản là hài cốt của thế giới Bàn Cổ thì sao có thể đáng sợ như vậy. Phải biết rằng thế giới Bàn Cổ rất bình thường. thế giới phế tích này dù sao cũng rất đáng sợ, ngay cả Thiên Đạo cũng không còn, rất quỷ dị." Hoàng Mao Đại Hùng ( con gấu lớn lông vàng) nói "Về phần chỗ ngươi đang ở bây giờ, ta nghĩ kĩ thì hẳn là vùng biên giới giữa hư không và phế tích thế giới thượng cổ, là vực Tịch Diệt.
"Vực Tịch Diệt?" mắt Kỷ Ninh rực sáng
Đương nhiên hắn biết vực Tịch Diệt.
Một Đại thế giới giống như một hòn đảo trong hư không vô tận! Chỗ biên giới giữa hư không vô tận và hòn đảo sẽ hình thành một chút hư không phong bạo, nơi đó được gọi là vực Tịch Diệt. Chỉ là nếu Đại thế giới quá nhỏ thì hư không phong bạo cũng rất yếu nên vực Tịch Diệt ở thế giới Đại Hạ rất an toàn, ít nhất với Kỷ Ninh mà nói thì chỉ giống như một gợn sóng mà thôi
"Đúng, người ta nói thế giới phế tích thượng cổ lớn ngang với thế giới Bàn Cổ thượng cổ, so với những Đại thế giới bình thường lớn hơn không biết bao nhiêu lần." Kỷ Ninh nói: "Như vậy phong bạo trong vùng biên giới giữa thế giới phế tích thượng cổ và hư không sẽ mạnh hơn rất nhiều"
"Đúng!"
"Đây hẳn là vực Tịch Diệt bên ngoài thế giới phế tích thượng cổ." Kỷ Ninh đã đoán ra: "Cũng chỉ có chốn thần bí như thế giới phế tích thượng cổ mới có thể khiến cho Thiên Đạo trong vực Tịch Diệt gần nó biến mất."
"Kỷ Ninh, ngươi ngàn vạn lần chớ vào thế giới phế tích thượng cổ đấy. Chỉ sợ trong đó vẫn còn một vài lực lượng đáng sợ sót lại." Hoàng Mao Đại Hùng truyền âm: " Trước đây ngay cả Chân Thần Đạo Tổ cũng chết một đám đấy, dù bây giờ không đáng sợ như trước nhưng nếu ngươi đi vào chỉ sợ chưa kịp biết gì thì đã biến thành tro bụi rồi."
"Đúng đúng, đúng. Đừng đi vào." La Hầu Cung phụ họa
"Đương nhiên ta biết, dù sao trong truyền thuyết cũng nói Chân Thần Đạo Tổ còn không dám tự tiện xông vào phế tích thượng cổ nữa là." Kỷ Ninh gật đầu
...
Sau nửa canh giờ.
"Bịch...~~ "
Thủy triều mãnh liệt trong hư không đẩy Kỷ Ninh bắn đi vài vạn dặm mới dừng lại
"Sao mạnh quá vậy, ta càng xông ra bên ngoài thì thủy triều càng mạnh." Kỷ Ninh bất đắc dĩ: "Thế này thì sao ra ngoài được?"
"Ngươi đần thật." Thiếu niên áo đen bên cạnh bỏ qua thủy triều hư không cười ha hả nói: "Thủy triều từ hư không này hiển nhiên là càng đến gần Đại thế giới thì càng yếu, càng ra xa thì càng mạnh, cho đến một mức cực hạn nào đó! Nếu như phế tích thượng cổ thực sự lớn như thế giới Bàn Cổ thượng cổ thì muốn thoát khỏi phạm vi của vực Tịch Diệt chỉ sợ phải có thực lực Chân Thần Đạo Tổ mới được, Thiên Thần Chân Tiên đều không được, với thực lực của ngươi, đi ngược thủy triều căn bản không thoát được."
"Vậy ta theo dòng thủy triều sao?" Kỷ Ninh hỏi
"Đi theo thủy triều là hướng phế tích thượng cổ đấy, đó là vào chỗ chết rồi." La Hầu Cung nói
"Vậy ta phải làm sao?" Kỷ Ninh bất đắc dĩ
Đi ngược thủy triều không ra được
Đi theo thủy triều đến phế tích thượng cổ thì chết
"Còn làm gì được nữa, cố sống thôi chứ sao." La Hầu Cung nói:"Ngươi cứ từ từ tu luyện ở vực Tịch Diệt đi, dù sao uy năng của Thái Dương tinh và Thái Âm tinh vẫn bao phủ nơi đây, ngươi vẫn có thể tu luyện thần lực được."
"Cũng chỉ có thể làm vậy thôi." Kỷ Ninh nghĩ tới nghĩ lui cũng không có biện pháp khác
Lang thang vậy.
Lặng lẽ phiêu bạt giữa thủy triều hư không, chỉ cần không tới gần phế tích Thượng Cổ thì đi đâu cũng được.
Một đường tu luyện nào.
...
Trong khi Kỷ Ninh đang lang thang ở vực Tịch Diệt bên ngoài phế tích thượng cổ thì ở trong tòa tháp của Thiếu Viêm tộc
Xôn xao
Một tia sáng bay vào tòa tháp, chính là gã một sừng mặc áo bào vàng.
"Lão tổ."
"Chủ nhân."
Tất cả hô lên.
"Ta đã đưa Phù Phong vào tiểu Địa Phủ rồi." Thiếu Viêm thủy tổ gật đầu nói:" Thập điện Diêm Vương ở tiểu Địa Phủ cũng cho ta chút mặt mũi, chỉ là tội nghiệt Phù Phong quá nặng, giờ đang chịu khổ trong luyện ngục vô tận. Đợi khi chịu phạt xong, xóa bỏ tội nghiệt sẽ là lúc đầu thai vào Thiếu Viêm tộc ta. Chẳng qua đó là chuyện của tám trăm vạn năm nữa."
Đám Si Tâm Thiên Tiên và Cảnh Ngư Thiên Tiên gật đầu.
Tội nghiệt lớn khi vào âm phủ phải chịu nhiều đau khổ, đây là chuyện không thể thay đổi
"Kỷ Ninh và Phù Phong đồng thời bị nghiệp hỏa phủ xuống." Mặt Thiếu Viêm thủy tổ âm trầm: "Giờ đã qua bảy ngày, có lẽ sinh tử của hắn đã có kết quả. Các ngươi tìm cách phái người đến sư môn Hắc Bạch học cung của Kỷ Ninh điều tra một chút, một khi Kỷ Ninh chết thì mệnh giản của hắn trong Hắc Bạch học cung sẽ vỡ nát, các ngươi hãy điều tra cẩn thận, phải chắc chắn biết được mệnh giản của Kỷ Ninh có vỡ nát hay không."
"Vâng" Mọi người đồng thanh đáp
"Để ta lo việc này." Huyền Cơ Thiên Tiên nói, Huyền Cơ Thiên Tiên là người xử lý việc lặt vặt trong bộ tộc, dù sao trong đám Thiên Tiên thì thực lực của hắn cũng thấp nhất
"Tốt, Huyền Cơ ngươi lo việc này, nhớ kỹ phải tra rõ ràng có phải mệnh giản của Kỷ Ninh đã nát hay chưa, không thể nghe đồn tùy tiện được." Thiếu Viêm thủy tổ nheo mắt:"Không biết chắc chắn hắn đã chết thì lòng ta không thể bình tĩnh đươc."
Sắc mặt sáu gã Thiên Tiên ở đây đều cực kì nghiêm túc.
Kỷ Ninh không chết thì lòng chúng không thể bình an được
Dù sao Thiên Tiên có thể sinh ra cũng rất ít. Mà bọn hắn lại tổn thất hai người trong tay Kỷ Ninh, nếu Kỷ Ninh không chết chỉ sợ sẽ là mối họa đem đến nhiều tổn thất đáng sợ hơn cho Thiếu Viêm tộc.