Chương 28: Vân Vận: Người trẻ tuổi chớ có quá tự đại... Ngươi, là Đấu Tông?
"Vừa nãy, đa tạ ngươi cứu mạng ta..."
Một đạo chân thành tha thiết lời cảm tạ từ miệng Vân Vận cất lên.
Bất quá, Vân Vận vẫn còn thắc mắc, Cổ Phi còn quá trẻ như vậy, làm sao lại một mình tiến vào sâu trong Ma Thú sơn mạch, một khu vực nguy hiểm như thế này để rèn luyện.
Lúc này Cổ Phi đã thu liễm khí tức, không hề bộc lộ thực lực của mình ra.
Nếu để cho Vân Vận biết, đối phương chắc hẳn sẽ phải kinh ngạc đến há hốc mồm.
Vân Vận lúc này tỉ mỉ quan sát Cổ Phi từ đầu đến chân, trong mắt lóe lên một tia nghi hoặc.
【 Vân Vận sinh ra tâm trạng nghi hoặc, giá trị tâm trạng: 100 】
"Kỳ lạ, tu vi của hắn là gì, tại sao ta lại hoàn toàn không nhìn ra?"
Vân Vận đưa tay lên gõ nhẹ vào trán, chân mày hơi nhíu lại.
Nàng suy đoán, có lẽ là vì phong ấn mà khả năng phán đoán của mình đã giảm sút.
"Ngươi có phải là luyện dược sư không?"
Vân Vận sau khi biết mình là nhờ ăn đan dược trị thương mới hồi phục, liền dò hỏi.
"Ừm..."
Cổ Phi nhẹ nhàng gật đầu, trực tiếp thừa nhận.
Vân Vận nghe vậy trong nháy mắt liền trở nên hứng thú, còn trẻ như vậy, lại còn là một luyện dược sư, sau này chắc chắn tiền đồ vô lượng!
"Tiểu tử, ngươi đã cứu ta, sau này ta có thể vì ngươi giới thiệu một vị luyện dược đại sư, chắc hẳn sẽ rất có ích cho ngươi..."
Vân Vận nghĩ đến Đan Vương Cổ Hà, hai người có mối giao tình rất tốt.
Hôm nay chịu ân tình lớn từ Cổ Phi, sau này làm sao báo đáp.
Đưa đến chỗ Đan Vương Cổ Hà cũng coi như là hoàn lại phần ân tình này.
Phải biết, Đan Vương Cổ Hà chính là lục phẩm luyện dược sư, trên khắp Gia Mã đế quốc thuộc hàng đứng đầu.
"Không cần!"
Cổ Phi cười lắc đầu.
Với kiến thức của Vân Vận, người luyện dược sư có cấp bậc cao nhất mà nàng biết chỉ có danh xưng Đan Vương Cổ Hà, lục phẩm luyện dược sư.
Mà Cổ Phi, hiện tại đã là thất phẩm luyện dược sư, đâu cần Cổ Hà chỉ dạy.
Nếu Cổ Hà biết được bản lĩnh luyện dược của mình, ngược lại còn phải cầu xin Cổ Phi chỉ dạy mới đúng.
Thấy Cổ Phi từ chối, Vân Vận cũng không nói gì thêm, mà dời chủ đề: "Đúng rồi, ta quên hỏi tên ngươi là gì..."
"Cổ Phi..."
Nghe vậy, Vân Vận sững sờ, nàng không ngờ thiếu niên trước mắt lại có cùng họ với Đan Vương Cổ Hà!
"Họ Cổ?"
Nàng thông qua cái họ này, suy đoán Cổ Phi chẳng lẽ có liên hệ gì với Cổ Hà.
Dù sao hai người đều là luyện dược sư, nói không có quan hệ thì rất khó có thể.
"Ngươi và Đan Vương Cổ Hà có quan hệ thế nào?"
Vân Vận hiếu kỳ dò hỏi.
"Quan hệ xa lắm..."
Cổ Phi thản nhiên nói.
"Được rồi, xem ra ta đã nghĩ nhiều rồi!"
Vân Vận hơi có chút ngượng ngùng cười nói.
"Ta vừa nãy nghe ở xa xa, ngươi là vì Sư Vương Tử Linh Tinh mà đến, chắc hẳn là muốn dùng nó để luyện chế đan dược gì đó đúng không..."
Cổ Phi hỏi.
"Ừm, nhưng Sư Vương không chịu trao đổi, ta đành phải cưỡng đoạt, chỉ là trong lúc sơ suất nhất thời bị Sư Vương dùng bản mệnh phong ấn kỹ đánh trúng."
Vân Vận gật đầu nói, lúc này thân thể của nàng vẫn còn chút đau nhói.
Nhắc đến Tử Linh Tinh, với thân phận kiếp trước quen thuộc nguyên tác, Cổ Phi đương nhiên biết, liền thuận miệng nói ra:
"Nếu ta đoán không lầm, Tử Linh Tinh thường được dùng để luyện chế Tử Tinh Đan, giúp tăng cường tu vi cảnh giới Đại Đấu Sư, ngươi muốn luyện chế, chính là Tử Tinh Đan sao?"
"Không sai..."
Vân Vận kinh hãi, không ngờ Cổ Phi lại biết nhiều như vậy.
【 Vân Vận sinh ra tâm trạng chấn kinh, giá trị tâm trạng tăng thêm: 100 】
Nàng quả thật là muốn luyện chế Tử Linh Đan, chuẩn bị cho đồ đệ Nạp Lan Yên Nhiên.
"Ngươi tuổi còn nhỏ như vậy, đến chỗ sâu Ma Thú sơn mạch này, mục đích là gì?"
Vân Vận rốt cuộc không kìm nén được sự tò mò trong lòng, dò hỏi.
Cổ Phi cũng không vòng vo, trực tiếp nói ra mục đích chuyến đi này.
"Thật ra, lần này ta đến, là muốn thu phục Tử Tinh Dực Sư Vương làm tọa kỵ... Tử Linh Tinh đối với tộc Tử Tinh Sư Vương vô cùng quan trọng, nếu nó không muốn trao đổi, ngươi cũng không nên cưỡng đoạt, hơn nữa, với thực lực của ngươi, cũng không thể chiến thắng Sư Vương..."
Tiếp đó, một câu nói của Cổ Phi khiến Vân Vận có chút ngẩn người.
Nàng không dám tin vào tai mình.
"Thiếu niên này, lại còn nói muốn thu phục Tử Tinh Dực Sư Vương làm thú cưỡi, ta có nghe lầm không!"
Vân Vận trong lòng vô cùng chấn kinh, đó chính là lục giai Yêu thú Tử Tinh Dực Sư Vương a!
【 Vân Vận sinh ra tâm trạng chấn kinh, giá trị tâm trạng tăng thêm: 100 】
Vân Vận giấu sự khiếp sợ trong lòng rất kỹ, nhưng Cổ Phi lại dễ dàng phát giác thông qua hệ thống nhắc nhở.
Hắn cười nhạt.
"Ha ha, một con lục giai Ma thú mà thôi, có gì mà ngạc nhiên."
Đối với sự kinh ngạc của Vân Vận, Cổ Phi cũng không lấy làm lạ, chỉ cười nhạt đáp lại.
Lúc này Cổ Phi quen thuộc thu liễm khí tức của bản thân, lại thêm vừa rồi ngại phiền phức để tránh bị Tử Tinh Dực Sư Vương truy đuổi, hắn một mực không hề biểu lộ khí tức tu vi, Vân Vận ngược lại lại cảm thấy hắn có chút nói khoác.
Cái thiếu niên này, sao lại có cái giọng điệu ngạo mạn như vậy?
Bất quá Cổ Phi cũng lười giải thích gì thêm, mà chậm rãi đi ra khỏi động.
Thấy Cổ Phi đi ra, thương thế bởi vì đan dược trị liệu đã khôi phục một chút, Vân Vận cũng đi theo hắn đi ra ngoài.
Giờ phút này, bên ngoài sơn động, một mảnh hỗn loạn, khắp nơi là tiếng gầm rú của Ma thú.
Vừa rồi, Tử Tinh Dực Sư Vương vì không tìm được tung tích của Vân Vận, cộng thêm việc bị gọt mất một nửa sừng vẫn còn đau, tiếng gầm giận dữ của nó vang vọng khắp nửa Ma Thú sơn mạch.
Không ít sơ giai Ma thú bị tiếng gầm này dọa cho run rẩy, chỉ muốn chui về hang ổ của mình, nhưng lại bị Sư Vương ép buộc phái ra, không thể làm gì khác hơn là đi khắp nơi tìm kiếm tung tích của Vân Vận.
Trong nguyên tác, sau khi Tiêu Viêm cứu Vân Vận, vì thực lực của hắn không thể che đậy lại khí tức của Vân Vận trong sơn động.
Cuối cùng đành phải ở bên ngoài sơn động rắc một chút bột có thể che lấp mùi hương.
Lại vì những sơ giai Ma thú đó điều tra cũng không quá nghiêm túc, lúc đó mới đục nước béo cò che đậy.
Mà Cổ Phi lại hoàn toàn không cần làm những thứ này, thực lực của hắn, có thể trực tiếp che đậy lại khí tức của Vân Vận tiết ra ngoài.
Bất quá giờ phút này đi ra, hắn lại chưa giúp Vân Vận che lấp khí tức.
Vì vậy, không lâu sau khi Vân Vận bước ra bên ngoài sơn động, khí tức trên người nàng đã thu hút một đám lớn Ma thú.
Vân Vận lúc này mới phản ứng lại, sắc mặt hơi biến đổi: "Chết tiệt, những Ma thú này là thủ hạ của Sư Vương, chúng ngửi thấy khí tức của ta, xem ra muốn liên lụy ngươi... Thực sự xin lỗi."
【 Vân Vận sinh ra tâm trạng áy náy, giá trị tâm trạng tăng thêm: 100 】
Dưới cái nhìn của nàng, Cổ Phi cực kỳ yếu đuối, nàng dù là Đấu Hoàng thực lực, lại còn chưa hồi phục hoàn toàn, có lẽ không bảo vệ tốt cho Cổ Phi.
Rõ ràng, lúc này Vân Vận vẫn còn cho rằng Cổ Phi chỉ là nói khoác.
Thế nhưng, giây phút tiếp theo, Vân Vận lại trơ mắt nhìn Cổ Phi trực tiếp bay lên không.
Phía sau hắn không có bất kỳ vật gì.
Không giống Vân Vận, phải dựa vào hai cánh đấu khí để phi hành, Cổ Phi lại đứng vững trên bầu trời, sắc mặt bình tĩnh, hoàn toàn không cần bất kỳ sự trợ giúp nào.
Vân Vận sững sờ.
【 Vân Vận sinh ra tâm trạng chấn kinh, giá trị tâm trạng tăng thêm: 100 】
"Đây là, Đấu Tông?"
Trong đầu nàng hiện ra một từ ngữ không thể tin nổi, Vân Vận không chút lay động trên khuôn mặt, lộ ra sự kinh ngạc hiếm có.
Chỉ là một thiếu niên trông khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, lại có thể có thực lực như vậy?
Cho dù Vân Vận ở Gia Mã đế quốc được xem là người có thiên tư bất phàm.
Là tồn tại khiến rất nhiều người ngưỡng mộ.
Thế nhưng, thiên phú cường đại vô biên của Cổ Phi lại xa xa vượt quá sức tưởng tượng của nàng...