Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1180: Bí mật của nguyên thần

Chung Nhạc đứng đó không động đậy, nói:

- Ngươi còn nhớ lời thề mà Thủy trưởng lão muốn ngươi thề không?

Sự điên cuồng trong mắt Phong Hiếu Trung vẫn không giảm, nói:

- Đương nhiên là nhớ, không được làm hại bất cứ một nhân tộc nào. Thủy lão đầu giờ không biết có còn tại thế không, nhưng lời thế đó ràng buộc ta cả đời. Ngươi yên tâm, kỹ thuật của ta bây giờ hơn xa trước kia, cho dù có giải phẫu nguyên thần thì ta cũng sẽ không hại đến ngươi.

Hắn quan sát Chung Nhạc, chép miệng khen hay, tán thưởng không thôi, Chung Nhạc cảm thấy ánh mắt hắn như con dao cây kéo phẫu thuật, dao cắt từng đường trên thịt hắn, kéo cắt từng lớp da của hắn. Ánh mắt đó gây cảm giác khó chịu khó tả.

- Tiên Thiên nguyên thần, ừm, là hồn phách Tiên Thiên, linh cũng Tiên Thiên, rất kỳ diệu.

Phong Hiếu Trung tán thưởng:

- Ta từng giải phẫu một vài sinh linh hậu thiên có Tiên Thiên nguyên thần, phát hiện chúng đều là Tiên Thiên giả, chỉ dựa vào Tiên Thiên chi khí để duy trì hồn phách chứ không phải nguyên thần Tiên Thiên thật sự. Nhưng ngươi lại làm được điều đó, phải để ta nghiên cứu, chưa biết chừng lại tìm được nhiều bí mật hơn…

Chung Nhạc nổi da gà, những người tu thành được Tiên Thiên nguyên thần thì đều là đệ tử nòng cốt của các đại thế lực, giống hư Lục Vọng của Lật Lục thị, như Văn Đạo điện hạ, con của Thiên Đế, Ương Trường Sinh của Trung Ương thị, đều là những nhân vật như vậy.

Phong Hiếu Trung lại đã giải phẫu vài người như vậy, không thể không nói hắn thực sự gan to hơn trời!

- Hà tất phải tìm kiếm bí mật nguyên thần của ta, ta cho ngươi biết cách ta đã luyện thành nguyên thần Tiên Thiên không phải là được sao?

Chung Nhạc cười.

Phong Hiếu Trung kinh ngạc:

- Ngươi chịu cho ta biết? Chúng đều không muốn nói cho ta, ta đành phải giải phẫu chúng để tự nghiên cứu.

- Dù sao chúng ta đều là nhân tộc, truyền cho ngươi cũng chẳng có gì to tát.

Chung Nhạc cười ha hả, biến toàn bộ những kinh nghiệm và cảm ngộ để tu thành hồn phách, nhục thân Tiên Thiên, dựa vào Tiên Thiên Đạo Quả thoát thai hoán cốt thành dao động tinh thần truyền thụ cho Phong Hiếu Trung.

Phong Hiếu Trung ngẫm nghĩ hồi lâu, lắc đầu nói:

- Không được, vẫn không được. Theo con đường của ngươi thì vẫn không thể cho linh hồn hoàn toàn quy nhất thành Tiên Thiên thật sự. Theo ý ta, vẫn là bỏ linh đi hoàn toàn, chỉ giữ lại hồn phách, như vậy mới có thể đánh thức được toàn bộ năng lượng của nguyên thần.

Chung Nhạc suy nghĩ, linh hồn cũng chính là nguyên thần, tạo nên từ linh và hồn, trong đó linh là thiên địa chi linh, luyện khí sĩ cảm ngộ linh trong trời đất, mượn năng lượng của thiên địa, kết hợp với hồn phách thành nguyên thần, mở ra nguyên thần bí cảnh, mở ra năng lượng của nguyên thần.

Cách của Phong Hiếu Trung là không cần mượn năng lượng của trời đất, trực tiếp coi hồn phách là nguyên thần, mở ra năng lượng của hồn phách.

Hồn phách vừa là linh vừa là nguyên thần!

Điều này cực kỳ cực đoan, nhưng ưu điểm của nó là linh mượn năng lượng của trời đất, có cao có thấp, cho dù là quan tưởng đế linh, quan tưởng Tiên Thiên thần ma chi linh, uy năng cũng sẽ có cực hạn.

Đó gọi là, thành cũng linh, bại cũng linh.

Ví dụ quan tưởng đế linh, để linh của bản thần trở thành đế linh, ưu điểm giai đoạn đầu cực lớn, giúp tu vi nhảy vọt, căn cơ chắc chắn, tu luyện tới cực hạn sẽ tu được Đế Cực, nhưng muốn vượt qua đó thì vô cùng khó khăn.

Đế linh đại diện cho vị Thiên Đế đó, là trở ngại không thể vượt qua được, muốn vượt qua thành tựu của vị Thiên Đế đó thì gần như là không thể!

Còn Tiên Thiên linh cũng có ưu điểm rất lớn, được trời đất ưu ái, cùng cảnh giới nhưng sẽ có chiến lực vượt trội hơn hẳn những người cùng cấp, nhưng cũng có hạn chế không nhỏ. Ví dụ Thủy Diệu Linh Thể, Mộc Diệu Linh Thể sau khi tu tới cảnh giới cao thâm sẽ xuất hiện yếu điểm là tu vi pháp lực đơn nhất, muốn tu thành Lục Đạo khác thì sẽ rất khó khăn.

Cho dù là Ngũ Hành Linh Thể, Nhật Nguyệt Linh Thể hay Tinh Hà Linh Thể được xưng tụng là mạnh nhất nhưng số lượng Lục Đạo tu thành được đều chỉ có hạn, không thể nào tu thành các đại đạo khác một cách vô hạn.

Đó chính là trở ngại hạn chế họ đột phá cảnh giới, đột phá giới hạn bản thân.

Phong Hiếu Trung định loại bỏ linh, nghĩa là loại bỏ trở ngại đó, ngông cuồng hơn hồn phách Tiên Thiên của Chung Nhạc!

Nhưng…

- Có khả năng!

Chung Nhạc nghĩ ngợi rồi nói:

- Tuy tác dụng của linh rất lớn nhưng với ta mà nói thì linh chỉ là phụ trợ cho hồn phách. Ta có thể loại bỏ linh, chỉ là tác dụng của nó cũng không nhỏ, các đại cảnh giới của luyện khí sĩ đều được xây dựng trên cơ sở của linh, nếu bỏ linh đi, căn cơ không vững, pháp lực tự thân sẽ phá hết hồn phách nhục thân, hơn nữa còn phải mở lại lục đại bí cảnh, tu lại Nguyên Đan, luyện lại Pháp Thiên…

Mắt Phong Hiếu Trung càng sáng hơn, ngồi lên lòng bàn tay của xác vị Tiên Thiên thần ma kia, mời Chung Nhạc ngồi, hưng phấn nói:

- Nếu kích phát hoàn toàn năng lượng của hồn phách, khám phá căn bản của nguyên thần thì không phải lo hồn phách nhục thân bị phá vỡ. Sư đệ nghĩ sao?

Chung Nhạc suy nghĩ, lắc đầu nói:

- Làm sao mới kích phát được hoàn toàn năng lượng của nguyên thần, đó chính là điều khó nhất. Theo phương pháp của ngươi, hồn phách chính là nguyên thần, buộc phải dung hợp bồn phách và nhục thân làm một thì mới có vốn liếng của Tiên Thiên Thần, hoàn toàn kích phát năng lượng của nhục thân hồn phách thì có gì khó? Điểm khó nhất vẫn là dung hợp hồn phách và nhục thân làm một.

Phong Hiếu Trung bắt Hình Thiên lại, khẽ rạch một đường, Hình Thiên bị hắn giải phẫu, lộ ra mọi kết cấu của cơ thể, máu chảy dầm đìa.

Hình Thiên nằm đó với vẻ vô tội, rõ ràng không phải lần đầu tiên bị Phong Hiếu Trung làm vậy.

Nó là sinh linh biến thành từ cái đầu của Ba Tuần, vẫn giữ một phần cấu tạo của Tiên Thiên ma thần.

Phong Hiếu Trung mổ nhục thân của nó ra, ánh mắt đầy sự điên cuồng, nói:

- Ngươi nhìn xem, nhục thân và hồn phách của Hình Thiên liên kết chặt chẽ, vô cùng đặc biệt. Ta nghiên cứu nó đã hàng trăm nghìn lần, rất có thu hoạch. Võ Đạo Thần Nhân luyện nhục thân tới mức cường đại, khóa chặt hồn phách. Chỉ là khóa lại chứ không dung hợp, luyện thành Tiên Thiên nhục thân và hồn phách, là có khả năng dung hợp hồn phách và nhục thân làm một. Còn nhớ Huyết Mạch Luân không? Huyết Mạch Luân chính là cây cầu nối liền nhục thân và nguyên thần, để huyết mạch tương thông.

Tuy Chung Nhạc bị hành động của Phong Hiếu Trung dọa cho giật mình, nhưng hắn cũng bị thu hút vào việc tìm hiểu đại đạo, cũng cúi xuống nhìn, nghĩ ngợi rồi nói:

- Ta chưa từng nghĩ tới việc này, ngươi nói vậy cũng có khả năng để nhục thân và hồn phách hợp làm một. Nếu làm được thì kích phát toàn bộ năng lượng hồn phách sẽ trở thành việc khó nhất rồi.

Phong Hiếu Trung phấn khích:

- Gần đây ta chính là đang nghiên cứu việc này!

Hắn đứng dậy, có phần kích động, quan tưởng một cái kéo cắt thi thể của Tiên Thiên thần ma kia, thân hình biến nhỏ lại chui vào nhục thân của Tiên Thiên thần ma.

Chung Nhạc cũng định vào trong, nghĩ một chút, đầu ngón tay bắn ra một đạo Tiên Thiên chi khí, chui vào nhục thân Hình Thiên giúp nó hồi phục vết thương.

Vết thương trên người Hình Thiên lành lại, vội đứng dậy, cười:

- Đa tạ Chung thúc thúc, lão gia thỉnh thoảng lại mổ ta một lần, ta cũng quen rồi.

- Sư đệ, mau vào đây!

Tiếng của Phong Hiếu Trung vọng ra thúc giục.

Chung Nhạc thu nhỏ thân người chui vào nhục thân vị Tiên Thiên thần ma kia. Vừa vào bên trong, trước mắt hắn liền xuất hiện thần quang kỳ lạ khiến hắn vô cùng kinh ngạc.

Trong cơ thể của Tiên Thiên thần ma, hắn không nhìn thấy máu thịt mà hắn thấy những thế giới kỳ lạ được bao quanh bởi thần quang.

Những hạt nhỏ nhất cấu thành nhục thân của Tiên Thiên thần ma này là Tiên Thiên đồ đằng, chứa Tiên Thiên đạo và lý, những đạo và lý này tạo nên thế giới trong thần quang.

Hắn cùng Phong Hiếu Trung đi qua những thế giới trong thần quang, trải qua vô số sự kỳ diệu, thấy đủ mọi cảnh tượng huyền ảo kỳ lạ, nhật nguyệt sơn xuyên, tinh hà vạn tượng, mê người mà thần bí.

- Cảm nhận được sự ảo diệu chưa? Sự ảo diệu khác với của Hình Thiên!

Phong Hiếu Trung nhìn Chung Nhạc, phấn khích hỏi.

Chung Nhạc gật đầu nói:

- Năng lượng trong cơ thể của hắn đã được khai thác, các loại thế giới chính là các loại bí cảnh.

Phong Hiếu Trung lao đi vun vút trong các thế giới trong quầng sáng, vội vàng nói:

- Những thế giới này chính là bí cảnh! Có thế giới là Âm Dương Bí Cảnh, có thế giới là Thiên Địa Thần Thần Tài Bí Cảnh, có cái là Vạn Tượng, Ngũ Hành, Huyết Mạch! Còn Đạo Nhất Bí Cảnh thì tập trung trong đại não của hắn!

Họ tới đại não của vị Tiên Thiên thần ma, năng lượng thần bí thống nhất mọi thứ truyền tới, đại não của hắn chỉ hình thành một bí cảnh, chính là Đạo Nhất Bí Cảnh. Các Tiên Thiên đại đạo đều quy nhất tại đây, tỏa ra uy lực của Tiên Thiên, hào hùng kỳ diệu, có uy năng không thể đong đếm.

- Ngươi thấy rồi chứ? Bí cảnh trong cơ thể của Tiên Thiên Thần này có tới hơn trăm vạn cái, nhưng không phải tất cả đều là Đạo Nhất, Âm Dương, Thần Tài, Vạn Tượng, Ngũ Hành và Huyết Mạch.

Chung Nhạc gật đầu, hắn cũng chú ý tới điểm này. Lục đại bí cảnh là bí cảnh chủ yếu nhất trong cơ thể Tiên Thiên Thần, nhưng vẫn còn các bí cảnh khác nữa.

Tuy hắn tu thành Lục Đại Luân Hồi, mở ra lục đạo nguyên thần bí cảnh, thậm chí ngay nhục thân bí cảnh cũng được đả thông nhưng vẫn là lần đầu biết được trong nguyên thần không chỉ có lục đại bí cảnh mà còn có rất nhiều bí cảnh khác chưa được phát hiện và khai thác

Phong Hiếu Trung đã thể hiện cho hắn thấy một loại tu hành, một loại khả năng khác!

- Mở ra lục đại nguyên thần bí cảnh chính là thống nhất năng lượng tạp loạn trong cơ thể, dẫn ra thành sáu loại năng lượng để tiện điều khiển. Ngoài Lục Đại Luân Hồi thì còn có năng lượng khác nữa!

Chung Nhạc suy nghĩ, nói:

- Vị Tiên Thiên Thần này không mở lục đại nguyên thần bí cảnh, các loại năng lượng bí cảnh trong cơ thể vô cùng hõn loạn, khó lòng điều khiển được năng lượng của bản thân, càng khó phát huy được hoàn toàn, vì thế mở ra lục đại bí cảnh chưa chắc đã xấu. Nhưng sau khi mở lục đại nguyên thần bí cảnh thì khó lòng phát huy được năng lượng của những bí cảnh còn lại, trừ phi có một loại pháp môn điều động được hết chúng.

- Đó chính là việc chúng ta cần làm!

Phong Hiếu Trung như điên như cuồng, cười:

- Chỉ khi làm được điều đó mới có thể nói mình là luyện khí sĩ, mới có thể nói mình là người cầu đạo, sau đó mới có thể hỏi tới đại đạo chân chính, nếu không thì đều là đồ bỏ đi!

Chung Nhạc nghẹn lời, đồ bỏ đi?

Câu này e là đã chửi toàn bộ luyện khí sĩ, thần ma từ cổ chí kim, trong đó có cả Thiên Đế rồi!

Dù sao thì ngay cả Tiên Thiên Thần cũng khó lòng làm được việc như Phong Hiếu Trung nói!

Nếu thật sự làm được thì có lẽ chính là Đạo Thần rồi!

- Sư đệ, ở lại cùng nghiên cứu với ta!

Phong Hiếu Trung cuồng nhiệt nhìn Chung Nhạc, cười:

- Chỉ một mình ta thì khó làm được, nếu có ngươi hỗ trợ thì chúng ta chắc chắn có thể đột phá vấn đề này, mở ra mọi bí cảnh, đồng thọ với thiên địa!

Chung Nhạc lưỡng lự một chút, rất muốn ở lại nghiên cứu đại đạo, không hỏi thế sự.

Nhưng mà…

- Sư huynh, cuộc đời không chỉ có những điều này.

Chung Nhạc bình tĩnh nói:

- Cuộc đời còn có những thứ quan trọng hơn khác nữa.

Phong Hiếu Trung nghi hoặc nói:

- Còn có thứ gì quan trọng hơn cầu đạo sao?

- Có!

Chung Nhạc gật đầu.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất