Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1363: Thiên đạo chi khí

Đại Tư Mệnh từng nghiên cứu ba mươi Thiên Đạo Đồ của Đại Toại, tu vi của hắn thâm sâu khó lường, vì thế có thể đọc thiên đạo đạo ngữ, trực tiếp dẫn tới thiên địa vạn đạo biến thành thiên đạo chi bảo.

Còn Chung Nhạc thì không có khả năng đó, khi hắn trong Trấn Thiên Quan tham ngộ ba mươi thiên đạo cũng từng nghĩ luyện ba mươi Thiên Đạo Đồ thành ba mươi món bảo vật thiên dạo. Nhưng dù sao cảnh giới của hắn quá thấp, tham ngộ Thiên Đạo Đồ không đủ, căn bản không thể dẫn thiên địa đại đạo tới được, hơn nữa cũng không cường đại tới mức có thể luyện chết bảo vật thiên đạo.

Giờ có hai vị lão hán giúp, cây búa trong tay cũng là món bảo vật tương đương với đế binh, hắn vung búa dẫn động thiên địa đại đạo, từ đó có khả năng luyện chế thiên đạo chi bảo!

Thiên Bàn Đồ trong ba mươi Thiên Đạo Đồ mà Đại Toại để lại không đơn thuần là chiếc đĩa tròn, mà trung tâm là trời, bốn vách là địa, trời tròn đất vuông, trời ở dưới, đất ở xung quanh, vì thế gọi là Hỗn Nguyên Hồ Thiên, giống như một chiếc hũ đáy tròn bốn bên vuông và không có nắp.

Chiếc thiên bàn này lấy thiên đạo là nòng cốt, hội tụ thiên địa đại đạo, chứa đựng uy lực của thiên đạo, Chung Nhạc tạo ra trời của thiên bàn, đạo văn đại đạo dần thành hình, sau đó mới dẫn tới thiên địa vạn đạo để củng cố.

Hắn vung búa, thiên địa vạn đạo lại phát nổ, vô số ánh sáng từ trong hư không tràn ra, quét qua bầu trời, cùng từng nhát búa của hắn đánh xuống thiên bàn.

Bốn bề tóe lửa, tia lửa biến thành hư ảnh chư thiên thần ma, vây quanh thiên bàn, đạo âm vang vọng không ngớt.

Chung Nhạc giáng búa liên tục, các loại dị tượng bay ra, hàng vạn đạo ánh sáng hiện ra khiến chiếc thiên bàn dần được bọc quanh ánh sáng thần bí, mỗi động tĩnh lại vang lên tiếng động lớn!

Cùng với mỗi nhát búa của Chung Nhạc giáng xuống, lại có những dao động bí ẩn truyền tới, chui vào tâm linh mọi người, dần dần tạo nên sự thần thánh khó tả.

Còn cả đạo âm vang vọng, vang lên âm luật khó hiểu, một tiếng vang lên, vạn đạo thần phục.

Hai lão hán đại kinh thất sắc, trong mắt họ Chung Nhạc như biến thành cự nhân khai thiên lập địa, đang sáng tại vạn đạo, cây búa kia không phải búa nữa mà như biến thành cây thần rìu khai thiên, rìu chém xuống phá tan hỗn độn!

Mỗi nhát đều tạo nên sự thần diệu, chém xuống cùng với đạo âm vô tận!

Tiếng rèn sắt trở nên vô cùng kỳ diệu, đại Lục Đạo Luân Hồi mà Luân Hồi Ma Âm của họ tạo ra dần tan ra trong tiếng âm luật này, đạo âm này dường như sắp phá hủy đại Lục Đạo Luân Hồi của họ!

Âm Phiền Huyên, Phù Lê cũng kinh ngạc không thôi, không biết Chung Nhạc học được bản lĩnh này từ khi nào. Hỗn Độn Vũ ở bên cạnh thì vội lấy ra một tấm gương, tay cầm Phù Tang Thần Thụ, dùng Phù Tang Thần Thụ làm bút, vẽ lên trên tấm gương cảnh tượng này.

Lão tổ tông Hỗn Độn thị lệnh cho hắn phải “tiềm phục” bên cạnh Chung Nhạc, ghi lại mọi lời nói hành động của Chung Nhạc, cảnh tượng quan trọng thế này đương nhiên hắn không thể bỏ qua.

Chung Nhạc vung búa, lúc này mọi thứ xung quanh đều không thể quấy nhiễu hắn, hắn chìm vào một thứ đạo cảnh kỳ diệu, búa trong tay dường như không tồn tại nữa. Hắn giơ búa, giáng búa, đều như thiên bàn thiên đạo đang tự diễn ra, hắn chỉ là người thi triển thiên đạo thần thông, làm thế nào để thi triển thiên đạo thần thông thì không liên quan tới hắn.

Đột nhiên có tiếng rắc vang lên, miếng sắt dưới búa nứt một đường.

Lão hán rèn sắt biến sắc, vội nhìn cây búa của mình, trên búa cũng có một vết nứt nhỏ.

- Nguy rồi, uy năng của bảo vật hắn chế tạo quá mạnh, Bạn Bảo Đạo Chùy của ta không chịu nổi!

Lão hán ấy xót ruột, vội giằng lấy câu búa từ tay Chung Nhạc, kêu lên:

- Không đọ nữa, không đọ nữa!

Chung Nhạc đột nhiên tỉnh lại, tay hẫng hụt, lòng cũng hụt hẫng. Thiên đạo chi bàn của hắn chỉ tạo được bảy phần, còn ba phần quan trọng nhất chưa xong, nếu tiếp tục được thì chưa biết chừng hắn có thể tạo món thiên đạo chi bảo đầu tiên cho mình.

Giờ thiên bàn không được hoàn thành, chưa thể coi là bảo vật, chỉ có thể gọi là thiên đạo chi khí, khí vật mà thôi, thiếu rất nhiều sự thần diệu.

Lão hán rèn sắt đẩy hắn sang một bên, vội vàng thu dọn dẹp gánh đồ lên lưng, cầm búa, vị lão hán kia thì cõng lò.

Hai người vù một cái cất bốn món bảo vật đi, lão hắn rèn sắt nhìn thiên bàn, muốn mang đi nhưng rồi thở dài, trả cho Chung Nhạc.

- Dịch Quân Vương, bọn ta Huyền Kỳ Lão Tẩu thua rồi, kính phục vạn phần với tài hoa của Dịch Quân Vương!

Hai lão hán bỏ đi, từ xa vọng lại tiếng:

- Ngươi yên tâm, bọn ta thua thì thua, ta có thể gánh được, sẽ không lấy mạng ngươi. Sau này chưa biết chừng chúng ta còn gặp lại, lệnh trên đã vậy, chúng ta cũng đành bất đắc dĩ phải làm. Sau này nếu Dịch Quân Vương chết trong tay bọn ta hoặc thần binh của bọn ta thì đừng trách bọn ta!

Chung Nhạc vội nói lớn:

- Hai vị tiền bối xin dường bước!

Hai lão hán dừng bước, quay lại, Chung Nhạc cúi người thi lễ, cười nói:

- Hai vị tiền bối, rèn ở đâu chẳng là rèn? Trấn Thiên Quan của ta còn thiếu rất nhiều bảo vật, không biết có thể mời hai vị giúp vãn bối rèn mấy món bảo vật không?

Hai lão hán nhìn nhau, đột nhiên cười ha hả, cùng bỏ đi.

- Dịch Quân Vương, ngươi gan không nhỏ, dám lôi kéo bọn ta!

Huyền Tẩu cười lớn:

- Bọn ta rèn sắt, không phải cho phàm phu tục tử, chỉ rèn cho Thiên Đế. Nếu ngươi có lòng mời bọn ta thì đợi bao giờ ngươi giết được Thiên Đế, thay thế Mục tiên sinh rồi nói!

- Dịch Quân Vương, trận này coi như ngươi qua ải, nhưng sau này nếu ngươi còn sống, Thiên Đế lệnh cho bọn ta tấn công Trấn Thiên Quan thì chưa biết chừng chúng ta sẽ gặp lại tỉ thí một trận nữa!

Tiếng của Kỳ Tẩu vọng lại:

- Trước Trấn Thiên Quan, nhị tẩu rèn sắt, vô số anh hùng đầu rơi xuống đất, đến lúc đó xem vị Trấn Thiên Quan chủ ngươi có trấn được thiên hay không!

Bước chân của họ cực nhanh, biến mất không tung tích.

Chung Nhạc nhìn họ biến mất, nói nhỏ:

- Chỉ rèn cho Thiên Đế sao? Sau này ta phải mời họ rèn cho ta mới được!

Phù Lê giọng run run:

- Họ mang đi cây châm đó rồi. Chúa công, ta cảm nhận được ta chắc chắn sẽ chết dưới cây châm đó. Nếu trong Thiên Đình có ngươi có được nó…

Âm Phiền Huyên nghĩ tới chiếc Thần Long Trão kia, trong lòng cùng bất an, cảm giác tâm linh như bị nó bao trùm, lúc nào cũng có thể bị luyện chết trong đó.

Nhưng nàng đã tu luyện Hằng Cổ Bất Động Ấn mà Phục Thương truyền cho, đạo tâm lập tức hồi phục, loại bỏ bóng đen tâm linh. Lo lắng nói nhỏ:

- Phu quân, nếu Huyền Kỳ Nhị Tẩu thực sự tới Trấn Thiên Quan chúng ta rèn thì tất cả thần ma, cho dù là hai vị Đế Quân trong Trấn Thiên Quan cũng sẽ bị vũ khí của họ khắc chế, tính mệnh khó bảo! Cho dù họ không ra tay thì cũng có thể khiến cho chúng ta không còn mảnh giáp!

Chung Nhạc vẻ mặt nặng nề, trầm giọng nói:

- Bản lĩnh của Huyền Kỳ Nhị Tẩu đúng là hơn người, không thể không đề phòng!

Sau lần so tài này, hắn nhận ra Huyền Kỳ Nhị Tẩu chính là vũ khí sắc bén tuyệt thế vô song để cong thành, bất cứ hùng quan nào cũng không thể chặn nổi hai vị lão hán này!

Không phải không có khả năng toàn thành đầu rơi như mưa.

- Huyền Kỳ Nhị Tẩu đúng là đương thế kỳ nhân, nếu về dưới trướng ta…

Chung Nhạc thở dài, dắt tay Âm Phiền Huyên lên xe, nói:

- Mọi người yên tâm, thần binh khắc chế mọi người ta sẽ nghĩ cách để phá giải. Chuyến đi Thiên Đình này, chắc chắn bốn món thần binh mà họ luyện chế chắc chắn sẽ đưa các cường giả Thiên Đình để đối phó chúng ta. Vũ sư huynh…

Hỗn Độn Vũ ngẩng lên, cười hiền lành:

- Ta không lo, chiếc kéo đó khác chế ta nhưng không thể ngăn cản được cành Phù Tang của ta.

Chung Nhạc gật đầu, nhìn Phù Lê, suy nghĩ rồi nói:

- Đốt sống thứ bảy của ngươi luyện không được, vì thế chỗ đó là tử huyệt của ngươi.

Phù Lê sắc mặt nặng nề, nói:

- Không chỉ là tử huyệt của ta, cũng là tử huyệt của đông đảo các Tạo Vật Chủ của Tinh Hồng Bảo. Có bốn vị lãnh tụ nhân tộc tu luyện công pháp giống ta!

Chung Nhạc sắc mặt ngưng trọng, trầm giọng nói:

- Luyện được đốt sống thứ bảy cần tới công pháp của Hoa Tư thị. Tuy ta có nghiên cứu công pháp của họ nhưng không tinh thông. Ta từng có một môn công pháp, nhưng chỉ dành cho nữ tử tu luyện…

Phù Lê chán nản:

- Công pháp của Hoa Tư chỉ cho nữ tử tu luyện, nếu lão tử luyện thì chắc chắn túc dương nhập phụ (của quý thụt vào trong), trở thành nữ tử….

Âm Phiền Huyên đỏ mặt, vội vào trong xe, không nghe họ nói linh tinh nữa.

Chung Nhạc an ủi:

- Ta sẽ giúp ngươi tìm cao thủ của Hoa Tư thị, giúp ngươi bổ khuyết điểm còn thiếu sót, ngươi yên tâm.

Phù Lê vẫn còn lo lắng, Chung Nhạc vào trong xe ngồi xuống cạnh Âm Phiền Huyên, lo lắng nói:

- Phiền Huyên, sơ hở của ngươi thì khó giải.

Âm Phiền Huyên tâm rối bời, Thần Long Trão đúng là nắm được tử huyết của nàng, nếu khi gặp địch mà có nó thì nàng không thể làm được gì, chắc chắn sẽ bị luyện chết trong đó!

Thành là thánh linh, bại cũng thánh linh, đúng là sự châm chọc lớn lao!

- Phu quân, vừa rồi Huyền Kỳ Nhị Tẩu cũng chế tạo thần binh nhằm vào ngươi, trong tiệc mừng thọ Thiên Đế, cường giả Thiên Đình chắc chắn sẽ đối phó với ta nhưng chắc chắn sẽ đối phó ngươi.

Âm Phiền Huyên lo lắng:

- Ngươi có kế sách đối phó chưa?

- Thần binh khắc chế ta?

Chung Nhạc thảnh thơi nói:

- Chiếc Hồn Thiên Nghi mà họ tạo ra là hình thái mà ta muốn họ tạo, nếu ai cầm nó đối phó ta thì chắc chắn sẽ chết.

Âm Phiền Huyên trố mắt, một lúc sau bất lực nói:

- Chẳng trách mà Tiên Thiên Đế Quân lại bái ngươi là tiên sinh.

Chung Nhạc suy nghĩ một lúc lâu, cũng không nghĩ ra cách phá giải Thần Long Trão. Thần Long Trão mà Huyền Kỳ Nhị Tẩu tạo ra đúng là quá tuyệt vời, bao trùm cứng ngắc Thánh Linh Thể, dung Thánh Linh Thể uyện chết Thánh Linh Thể, đúng là không thể giải trừ!

Âm Phiền Huyên chắc chắn sẽ phải đối mặt với kiếp số này!

Âm Phiền Huyên cười:

- Phu quân không cần phải lo lắng cho ta, đây là kiếp số của ta. Nếu ta đối phó được thì sau này bất cứ ai luyện ra Thần Long Trão ta cũng đối phó được. Để tự ta giải quyết Thần Long Trão!

Chung Nhạc khựng ngươi, nhớ lại vị phu nhân này của mình là cường giả mạnh nhất giữa những người cùng thời hiện nay, dù là tư chất hay thiên phân, ngộ tính đều là tuyệt thế vô song, chắc chắn không thua kém hắn, thậm chí chỉ hơn chứ không kém.

Nếu nàng không giải quyết được nguy cơ Thần Long Trão thì chắc hắn cũng không thể.

- Được, Thần Long Trão để ngươi tự phá giải!

Chung Nhạc ánh mắt lay động, cười nói:

- Huyền Kỳ Nhị Tẩu chưa chắc đã lấy được mạng chúng ta. Trên Thiên Đình chắc chắn còn có phân tranh, khi đó, ngươi đừng lộ diện, mọi việc cứ để ta.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất